Câu chuyện của một lính đánh thuê Thú nhân

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cô bạn cùng lớp xinh đẹp này, sẵn sàng trả tiền chỉ để được làm bạn với tôi.

(Đang ra)

Cô bạn cùng lớp xinh đẹp này, sẵn sàng trả tiền chỉ để được làm bạn với tôi.

Aya Hazuki

Dù vậy, đây vốn chỉ là một công việc bán thời gian. Và đã là công việc, thì sớm muộn gì nó cũng sẽ có lúc phải kết thúc…

3 2

Chuyển sinh thành quý tộc phản diện và lười biếng, tôi trở thành kẻ mạnh nhất học viện

(Đang ra)

Chuyển sinh thành quý tộc phản diện và lười biếng, tôi trở thành kẻ mạnh nhất học viện

Kikuchi Kousei

Tôi nhất định phải tránh điều đó bằng mọi giá! Sau đó, cách duy nhất để thoát ra là đạt được sức mạnh áp đảo thậm chí vượt qua cả nhân vật chính của trò chơi và trở thành người mạnh nhất!

7 121

See You When the Snow Falls

(Đang ra)

See You When the Snow Falls

Onii sanbomber

Một chàng trai , một cô gái, người sống và người chết - họ sẽ được cảm nhận điều gì trên hành trình ngọt ngào và đắng cay của bản thân?

3 2

Lỗ hổng trong trái tim anh không thể lấp đầy bằng sự tái sinh

(Đang ra)

Lỗ hổng trong trái tim anh không thể lấp đầy bằng sự tái sinh

Niteron

"Konoe-sama... Em sẽ vì người mà làm mọi chuyện!" Đây là câu chuyện về thiếu niên tóc trắng cô độc chẳng có chút khát vọng nào tìm gặp được tình yêu vàng của đời mình.

5 4

Koyanagi-san to

(Đang ra)

Koyanagi-san to

Cùng chung cảnh bị đá, hai người nhanh chóng tìm thấy sự đồng cảm, và rồi…họ đã có một đêm bên nhau.

9 139

"Cậu không thể hôn được, phải chứ?" Khi tôi khiến cô bạn thuở nhỏ luôn trêu chọc mình hiểu chuyện, cô ấy đột nhiên trở nên dễ thương hơn nhiều

(Đang ra)

"Cậu không thể hôn được, phải chứ?" Khi tôi khiến cô bạn thuở nhỏ luôn trêu chọc mình hiểu chuyện, cô ấy đột nhiên trở nên dễ thương hơn nhiều

Sakuragi Sakura

Những con người không thể thành thật với cảm xúc của chính mình mặc dù tình cảm của họ chắc chắn đã dành cho nhau.

31 4313

Nhóm chiến binh Thú nhân - Chương 582: Mối quan tâm của bộ tộc chuột chũi Phần 1

Hắn không thể ngừng cười.

Một niềm vui dâng trào từ sâu trong lồng ngực hắn… không, từ khắp cơ thể hắn.

"Gì thế này ? Hắn chết dễ dàng quá."

Người trẻ tuổi đó, Mapabafu, lẩm bẩm với chính mình khi nhìn vào những đầu ngón tay dính đầy máu của mình.

 "Ma, Mapabafu...con, bàn tay đó...!"

"A, cái này à ? Tôi đã nhét nó vào cổ họng của kẻ có chìa khóa lồng giam."

"Vậy... còn hắn thì sao ? Chuyện gì đã xảy ra với tên Loài người đó ?"

Mapabafu nhìn người đối diện như muốn giễu cợt rồi nói vài lời. “Chắc là chết rồi,” hắn nói.

“Vậy thì tiếng cười vừa rồi của con… con đang nói rằng con đang rất vui khi đã giết ai đó sao !?”

Chẳng trách đối phương lại kinh ngạc.

Suy cho cùng, tất cả mọi người ở đây, bao gồm cả hắn, đều là Arahas... nói cách khác, chỉ có tộc Chuột chũi mà thôi.

"Cái gì ? Không bao giờ đánh nhau, không bao giờ làm tổn thương ai. Đó là luật của Arahas !"

"Gah gya, điều đó thật khó chịu bố à. Chúng nói gì đó về tiền chuộc, nhưng tôi đã lén nghe họ nói rằng họ sẽ giết tất cả chúng ta một khi chuyện này xong !"

“Mặc dù vậy, con đang đi ngược lại luật của Arahas khi giết một ai đó !”

Nếu là Loài người, có lẽ mặt ông ta sẽ tái nhợt. Cha của Mapabafu cố gắng hết sức để giải thích, đôi mắt tròn xoe của ông mở to sau cặp kính tròn.

Về Arahas, người vẫn trung lập trong hàng ngàn năm.

"Nhưng bây giờ tôi cảm thấy tốt hơn rồi bố ạ. Tôi không muốn sống cuộc đời mình trong cái hố tối tăm đó nữa. Tôi sẽ coi đây là một cơ hội..."

Mapabafu ném chìa khóa nhà tù tới chân nơi những người đồng hành bị nhốt.

“Tôi sẽ từ bỏ Arahas và trở thành lính đánh thuê.”

……………

…………

…………

Câu chuyện quay trở lại một ngày.

Trong hội trường của các thủ lĩnh Arahas, một cuộc họp đang được tổ chức để xác định xem liệu Togari, còn được gọi là Dugali, có nên trở thành trưởng lão tiếp theo hay không... hay lẽ ra phải như vậy.

“Hmm, nếu là Dugali thì không còn nghi ngờ gì nữa.”

"Đúng vậy. Cậu ấy đã cứu Arahas của chúng ta khỏi cơn nguy kịch. Hơn nữa, cậu đã sử dụng hết trí tuệ của mình."

"Ngoài ra, hiện đang đào tạo một mình ở đất nước Lioneng. Cậu ấy là một chàng trai trẻ thực sự đáng tin cậy. Trong tương lai..."

“À, tôi có ý kiến phản đối, nhưng tôi có được phép phát biểu không ?”

Có một người trẻ đứng một mình trong góc hội trường lớn để rót nước.

“Ý gì, Mapabafu ?”

Mái tóc dài nhọn của được nhuộm bằng bột màu sặc sỡ, mắt và má cũng được sơn nhiều màu khác nhau, tương tự như hình xăm.

Vẻ ngoài kỳ lạ, rõ ràng khác hẳn với những người Arahas khác.

“Tất cả mọi người có nghĩ rằng một người như vậy có thể đảm nhận vị trí của Jaja à ?”

"Đừng từ bỏ, Mapabafu. Ta đoán rằng thật sai lầm khi gọi cậu là người đại diện của Rannaran Jaja..."

Giống như các Arahas khác, một người đàn ông có râu với mái tóc được buộc trong một chiếc khăn xếp lớn nói với ông điều này với vẻ mặt có phần thất vọng.

Những ánh nhìn xuyên thấu và tiếng động đều hướng vào mái tóc sặc sỡ đó.

“Còn quá sớm để trở thành Jaja tiếp theo...đó có phải là điều ngài nói không, trưởng lão ?'' một giọng nói già nua vang vọng trong tai Mapabafu .Có lẽ ở đâu đó.

"Ừ, đó là một chuyện, nhưng ta không nghĩ Dugali tốt như các ông nghĩ. Tôi đã học với hắn mà."

Trước lời nói của Mapabafu , mọi người xung quanh đều bật cười.

"Ta nghe nói Dugali ghét cậu. Hầu như ngày nào cậu cũng gây rối với cậu ta."

"Đúng vậy. Ta luôn bị buộc phải học những thứ nhàm chán và ta cảm thấy rất nhàm chán."

"Vì vậy, Mapabafu. Nếu như cậu chống lại nó... thì việc này sẽ không thể thực hiện theo quy tắc của Arahas. Đúng chứ ?"

Phải, cuộc gặp gỡ các trưởng lão Arahas là về sự nhất trí. Nói cách khác, nếu một người không tán thành, họ sẽ thảo luận mọi việc cho đến khi cả hai đều hài lòng.

"Mapabafu... cậu muốn quái gì vậy ? Không phải trở thành Jaja sao ?"

Từ chỗ ngồi của Jaja, được làm bằng đá đánh bóng và cao hơn những chỗ khác vài bậc, không ai khác ngoài Sapalje chăm chú nhìn hắn ta.

"Không hẳn. Tôi nghĩ hắn sẽ sống rất lâu, phải không ? Ta nghĩ nếu hắn tiếp tục sống thế cho đến khi chết thì cũng."