Câu chuyện của một lính đánh thuê Thú nhân

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cậu nghĩ mình có thể sống yên ổn ở một thế giới với tỉ lệ nam nữ 1:5 ư? Sẽ thế nào nếu những cô gái nặng tình cảm bị một chàng trai ngây ngô đùa giỡn?

(Đang ra)

Cậu nghĩ mình có thể sống yên ổn ở một thế giới với tỉ lệ nam nữ 1:5 ư? Sẽ thế nào nếu những cô gái nặng tình cảm bị một chàng trai ngây ngô đùa giỡn?

Koutaro1226

Đây là câu chuyện về một nam chính cứ tưởng mình có thể sống bình thường nhưng lại vô ý khiến hết cô gái này đến cô gái khác rơi vào lưới tình cho đến khi cậu bị dạy cho một bài học nhớ đời bởi tình y

1 4

Hikari zokusei bishōjo no Asahi-san ga naze ka maishū-sue ore no heya ni iribitaru yō ni natta kudan

(Đang ra)

Hikari zokusei bishōjo no Asahi-san ga naze ka maishū-sue ore no heya ni iribitaru yō ni natta kudan

新人

Đây là câu chuyện về một cô gái tươi sáng với những vết sẹo ẩn giấu, người tìm thấy sự chữa lành thông qua "lời nguyền" của một chàng trai u ám và trải nghiệm mối tình đầu của mình, tỏa sáng rực rỡ nh

4 2

Ariel Dalton muốn được tốt nghiệp!

(Đang ra)

Ariel Dalton muốn được tốt nghiệp!

람쥐썬더z

Năm học thứ 5 cứ thế lại bắt đầu, nhưng cuộc sống của Ariel người chỉ muốn tốt nghiệp lại từng chút một thay đổi.

17 276

Tôi Đã Chế Tạo Khoa Học Ma Pháp

(Đang ra)

Tôi Đã Chế Tạo Khoa Học Ma Pháp

Thuần Khiết Tiểu Thiên Sứ

Ngọn lửa phốt pho trắng được mệnh danh là lửa địa ngục, lãnh địa nitơ lỏng cực hàn đông lạnh, tần số cộng hưởng giết người vô hình... Chúng ta sẽ một lần nữa dò xét kỹ thế giới dưới góc độ ma pháp, ở

29 522

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

89 2074

Nhóm chiến binh Thú nhân - Chương 584: Kỷ vật của sư phụ

Sau khi ăn hết đồ ăn của Togari, ta vội vàng bắt tay vào chuẩn bị.

Theo bản đồ ta mượn từ ông chủ hắn, có vẻ như nó không xa Lioneng đến thế. Tương tự như vậy, xét đến tốc độ của con ngựa cát mà ta thuê, bọn ta có thể đến đó trong một ngày.

“Bố-tan, có về nữa không?”

"Có Chibi. Lần này việc không tệ như trước."

Ta áp trán mình vào vầng trán nhỏ sắp khóc của nó. Ta nghĩ thỉnh thoảng ta sẽ đi leo núi khi quay trở lại. Đúng vậy.

Dù sức khỏe không ở mức tốt nhất nhưng mạng sống của những người lớn tuổi ở làng Togari cũng đang bị đe dọa. Nếu là sa mạc thì sẽ có đạo tặc lang thang khắp nơi.

"Rush, nếu cậu định đi đến sa mạc, ta sẽ đi cùng cậu."

Ta rất ngạc nhiên khi người đầu tiên lên tiếng lại là Jessa.

“Cậu không quen với sa mạc phải không ? Hơn nữa, ta muốn xem đứa con trai kiêu hãnh của ta đang làm gì.”

"Ta trở thành con trai của bà khi nào ? Đau !"

Đột nhiên, một dây xích bay vào đầu ta. Nó không quá cứng nhưng vẫn đau.

"Gande đã nuôi nấng cậu rất chu đáo. Vậy thì cậu cũng sẽ là con trai ta."

Càng ngày càng phức tạp nhưng nội dung của nó có vẻ giống như mối quan hệ giữa Chibi và ta vậy. Có vẻ như dù không có quan hệ huyết thống nhưng vẫn có thể được coi là cha mẹ, con cái hoặc anh chị em.

Vậy Jano sẽ là gì ? Khi được hỏi về điều này, em ấy cười và nói: “Mẹ muốn em giúp việc ở cửa hàng của Togari hơn.'' Người phụ nữ này cũng cẩu thả.

Bây giờ ta đã chuẩn bị đầy đủ và hướng dẫn xong, vẫn còn một vấn đề.

...Phải, đó là vũ khí của ta.

Cây đại rìu mà ta vẫn sử dụng cho đến bây giờ đã khiến cơ thể ta bị suy yếu nghiêm trọng nên nó đã bị phong ấn vào kho bạc của lâu đài.

Có một chút khó khăn khi đi du hành mà không mang theo vũ khí. Nhưng không có lý do gì để mượn nó từ người khác. Thứ có vẻ phù hợp nhất với ta là cây giáo của Matie, nhưng ta không muốn cúi đầu với cô ta ngay cả khi chết...

“Chúng ta vẫn còn vũ khí của Gande chứ?” Jessa hỏi ta khi ta trải các loại vũ khí lớn nhỏ khác nhau mà ta đã sử dụng cho đến nay xuống sàn.

Vũ khí của sư phụ...có vẻ hiển nhiên, nhưng ta chưa bao giờ nhìn thấy sư phụ chiến đấu trên chiến trường. Đúng vậy, vì ông đã mất một chân của mình. Không đời nào ông có thể chiến đấu.

Ngày qua ngày, ta sử dụng kiếm gỗ và giáo không lưỡi trong quá trình luyện tập...

"Sư phụ sử dụng loại vũ khí gì?"

"Đó là một cây búa lớn."

Dù bà có nói thẳng ra thì ta cũng không thể tưởng tượng được. Nó giống như một cái búa đóng đinh...

"Anh ấy được gọi là kẻ phá hủy để tấn công các lâu đài. Anh ấy nói rằng việc phá bức tường trực tiếp sẽ nhanh hơn là cổng."

Thế là Jessa và ta đi tới... ừm, mộ của sư phụ.

Không thể nào ! Bà định đào mộ à ? Dừng lại, đồ ngốc ! Thế là quá bất kính !

“Nếu đã có thì ta đã không ở đây,” bà ngân nga trong khi đào sâu vào bên trong ngôi mộ…

Nghĩ vậy. Một lúc sau, Jessa rút thứ gì đó từ sâu trong hầm ra, thở hồng hộc.

Đó là một chiếc hộp gỗ đã bị vỡ do ẩm ướt. Và nó khá dài và to.

Nhưng mà, làm sao Jessa biết được chuyện đó...?

Mấy chục năm nay, bà thậm chí còn không biết sư phụ đã chết hay mộ của ông.

"Ta vừa nhớ ra. Trước khi chia tay với anh ấy... Gande."

Nói cách khác, nó giống như thế này. Đây là những lời của sư phụ ta khi cầm chiếc búa yêu quý của mình khi tuyên bố sẽ từ bỏ nghề lính đánh thuê và bắt đầu làm việc trong một bang hội.

''Khi ta chết, hãy chôn nó cùng với ta.'' Ông ấy thực sự ra vẻ như một bậc thầy.

-Nhưng làm ơn đừng đặt nó cùng với xác của ta.

-Tại sao? Ôm và chôn cùng chẳng phải là chuyện bình thường sao ?

-Đừng ngốc thế. Khi ta sống lại, rồi tóm lấy nó nhảy ra khỏi mộ thì sao !?

Rõ ràng họ đã có cuộc trò chuyện về vấn đề này, nhưng đáng tiếc là đã cách đây hàng chục năm nên dường như họ đã quên rất nhiều chi tiết.

Nó rỉ sét... hoặc có lẽ là như vậy. Hay đúng hơn là nó nặng đến nỗi bụng ta sắp trào ra khỏi miệng nên ta phải dừng lại. Ta đoán là vậy.

Ờ, thế nào cũng được. Nghe giống như lời nói của sư phụ vậy.

Hiện nay.

Nó được bọc trong nhiều lớp giấy dầu... Khi nhìn thấy nó, ta không khỏi há hốc mồm.

Đúng, nó không phải là một chiếc búa khổng lồ...nó là thứ gì đó lớn hơn thế hàng chục lần.

“Rush, cậu có thể dễ dàng cầm nó.”

Khi cầm nó lên sau khi được bảo...đùa à ! Nặng. Nó nặng quá!

Tay cầm dài được thiết kế để quay bằng lực ly tâm, phần búa lớn đến mức khiến ta tưởng như nó được chạm khắc từ một cục sắt khổng lồ.

Cơ thể ta vẫn còn yếu à? Không, không phải vậy. Cái này là do nó nặng hơn tiêu chuẩn.

Đúng. Có lẽ nó nặng gấp mấy lần cây đại rìu mà ta đã sử dụng bấy lâu nay. Đó là lý do tại sao ta đổ mồ hôi lạnh khi vấp ngã.

Bà muốn ta sử dụng được cục sắt nặng nề này ngay lập tức !? Đùa à.

Nhưng Jessa đã nói điều này với ta...

Đó là một lời rất đáng tin cậy.

“Cậu có biết tên chiến trường của Gande không ?”

“À, à… đó là kẻ phá đá phải không ?”

"Thật ra còn một cái nữa. Có một cái tên mà ta đặt... Hehe, đoán xem."

"Hả...? Vì dùng để công thành nên nó kiểu như phá hủy lâu đài phải không ?"

Ta không thể không đáp lại như thể đó là một phản xạ có điều kiện, nhưng rồi Jessa hôn nhẹ lên đôi má đẫm mồ hôi của ta.

"Chính xác. Gande kẻ phá hủy lâu đài."