Câu chuyện của một lính đánh thuê Thú nhân

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Mobile Suit Gundam Seed Freedom

(Đang ra)

Mobile Suit Gundam Seed Freedom

Mitsuo Fukuda, Liu Goto, Chiaki Morosawa

Vào năm C.E 75 , trận chiến vẫn tiếp diễn.

3 36

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

79 771

Ma Vương Với Mức Lương Tối Thiểu

(Đang ra)

Ma Vương Với Mức Lương Tối Thiểu

Antai (安泰)

Tác phẩm đạt giải thưởng trong giải "MANGA BANG X Avex Pictures - Giải thưởng Web Novel lần thứ nhất" và đang trong quá trình chuyển thể thành Manga.

4 35

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

33 373

Nhóm du hành - Chương 316: Trận chiến lớn ở ngôi làng nhỏ phần 3

Ngay sau khi món tráng miệng được phục vụ, Togari và Eig biến mất. Phải, lần này đến lượt bọn ta.

Tuy nhiên, thức ăn do Chuột chũi phục vụ lại quá nhiều... Chà, ta hiểu rằng nó cực kỳ sang trọng vì nó là bữa ăn được phục vụ trong dịp ăn mừng, hương vị thì quá tuyệt vời. Nó chỉ được phục vụ trong buổi lễ trưởng thành.

Đó là lý do tại sao ta thực sự lo lắng. Togari cho biết hắn sẽ cạnh tranh với một món ăn. Hơn nữa, còn khoe rằng sẽ thực hiện thử thách chỉ sử dụng những nguyên liệu mang theo mà không nhận bất kỳ nguyên liệu nào từ Chuột chũi.

Có cơ hội chiến thắng không...? Chà, trước đó, ta phải đến Sulei càng sớm càng tốt. Ta không thể cứ mắc kẹt ở một nơi như thế này được.

“Bố-tan, no chưa ?”

Chibi ngồi trong lòng ta hỏi. Thằng bé cũng đã ăn rất nhiều đồ ăn.

"Ta vẫn có thể ăn được. Con thì sao ?"

Khi ta hỏi, thay vì trả lời, nó đáp lại bằng một tiếng ợ lớn. Nó thật dễ thương.

“Tôi choáng ngợp trước lượng đồ ăn mà trước đây tôi chưa từng ăn, ăn hết nhưng nó không thực sự để lại ấn tượng lâu dài trong tôi…”

"Đúng vậy, đồ ăn chúng tôi ăn ở chỗ Pacha ngon hơn nhiều."

Ta chợt nghe được cuộc trò chuyện giữa một cặp vợ chồng Thằn lằn và Loài người chênh lệch tuổi tác.

Hiểu rồi. Khi ta hỏi Chibi về món đó, nó chỉ nói rằng mọi thứ đều rất ngon.

"Cuối cùng, tôi cảm thấy mình quá giống một học sinh danh dự. Sau đó tôi cảm thấy hơi khó chịu khi nói ra điều này."

Lorenta nói điều này như thể để tấn công. Phải. Đó có thể chính xác là như vậy.

Cuối cùng, họ chỉ cố gắng hết sức để giành chiến thắng trong trò chơi. ''Các người có chào đón chúng tôi và làm điều đó bằng cả trái tim mình không ?'' Đó mới là điều quan trọng.

Nó chắc chắn rất ngon, và ta ăn tùy theo hương vị, nhưng chỉ thế thôi...

Khi ta đang nghĩ về điều này điều nọ, một mùi hương thơm ngào ngạt bay ra từ hướng nhà bếp nơi Togari và những người khác đang ở. Đây là bánh mì của Eig. Nói cách khác, đó là một món bánh mì... Ta không thể tin được. Nếu đã như vậy thì không đời nào Togari sẽ xuất hiện được.

Khi lắng nghe, ta nghe thấy cuộc trò chuyện giữa Eig và Zeal.

“Ruth đã đi rồi…?”

“À, tôi chỉ giữ lại những loại gia vị mà tôi đã đề cập trước đó thôi.”

“Tôi tự hỏi chuyện gì đã xảy ra…Tôi đoán là đã bị bắt hay gì đó.”

"Chuyện đó cũng xảy ra trước đó. Vậy nên tôi sẽ đi tìm cậu ấy. Đừng nói với Togari về chuyện này."

Ô, Ruth mất tích rồi… !? Có liên quan đến một số loại sự cố nào à ?

Không, có lẽ ta cũng nên di chuyển... Chết tiệt. Những lúc như thế này !

Nó xảy ra đúng lúc ta đang tự hỏi liệu mình có nên kìm nén sự bực tức của mình hay không. Cuối cùng... món ăn Togari làm đã được đem lên.

Những Chuột chũi giống như người hầu mang chiếc bánh mì tròn còn nóng hổi lên bàn đá.

Thế thôi... à, thế luôn.

Và tất nhiên, các câu hỏi nảy sinh.

-Theo những gì tôi nghe được thì chỉ có một món bánh mì này thôi sao ?

-Thật ngu ngốc ! Mặc dù chúng ta đã chuẩn bị rất nhiều nhưng chỉ có thế thôi !

-Dugali đang trêu đùa chúng ta !?

-Không đáng ăn cái này !

Những giọng nói giận dữ và nghi ngờ dần dần lớn hơn. Ừm, ta nghĩ nói như vậy là điều đương nhiên.

“Dugali, ngươi không có tâm trí để giải trí cho chúng ta sao ?”

Ngay lập tức, mọi người xung quanh đều đồng tình với giọng nói của một người phát ra, và trước khi họ kịp nhận ra, tiếng la hét đã lớn đến mức tràn ngập toàn bộ hội trường.

"Tại sao... Arahas chúng ta không phải là một gia đình hòa bình sao ? Tại sao... tại sao các người không hiểu..."

Togari bị choáng ngợp bởi âm thanh đó và trông như sắp khóc.

Tất nhiên là ta cũng vậy. Có phải những kẻ này đang cố gắng phá hỏng những cảm xúc đã gửi vào món ăn này ?

Ta đang bối rối... Thông thường, ta muốn đấm tất cả bọn chúng, nhưng nếu làm vậy, ta có thể sẽ giết chết toàn bộ tộc Togari.

"Im đi ! Đám Chuột chũi chết tiệt !"

...Xin lỗi, đã lâu rồi ta mới mất bình tĩnh.