Câu chuyện của một lính đánh thuê Thú nhân

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Vô hạn trùng sinh

(Đang ra)

Vô hạn trùng sinh

킹메이커 (King maker)

Một chàng trai được tái sinh thành con nhà công tước ở một thế giới xa lạ. Nhưng xui thay, cậu không phải người kế vị, mà chỉ là một đứa con hoang.

1 4

Sword Saint Adel's Second Chance

(Đang ra)

Sword Saint Adel's Second Chance

Hayaken

Được ca ngợi là anh hùng đã dẫn dắt đất nước của mình giành chiến thắng trong một cuộc đại chiến, Kiếm Thánh Adel mù giờ đây đang tuyệt vọng. Thật không may, anh đã thất bại trong việc bảo vệ ân nhân

1 4

Khi hai trái tim tổn thương tìm thấy nhau từ niềm an ủi, Bạch Tuyết - cô gái xinh đẹp nhất trường và tôi bị gán nhầm là cặp đôi ngốc nghếch

(Đang ra)

Khi hai trái tim tổn thương tìm thấy nhau từ niềm an ủi, Bạch Tuyết - cô gái xinh đẹp nhất trường và tôi bị gán nhầm là cặp đôi ngốc nghếch

しゆの

Khi cả hai chia sẻ những khoảnh khắc cho nhau, tình bạn của họ ngày càng phát triển, và dù cho có ý thức hay không, họ bắt đầu bộc lộ tình cảm của bản thân, khiến cho mọi người phải đặt cho cả hai một

14 280

I’m Just a Friend of the Prince, but Before I Knew It, I Have a Harem

(Đang ra)

I’m Just a Friend of the Prince, but Before I Knew It, I Have a Harem

青春詭弁

Đây là một bộ romcom, trong đó Shiro, bạn của hoàng tử, bằng cách nào đó đã xây dựng harem trong khi đưa ra lời khuyên về tình yêu và chống lại một stalker đang đuổi theo anh.

1 2

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

(Đang ra)

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

Takano Kei

Câu chuyện fantasy về hành trình chuyển sinh để giải cứu nhân vật yêu thích bắt đầu.

8 219

Adachi to Shimamura

(Đang ra)

Adachi to Shimamura

Hitoma Iruma

Nhưng rồi đến một ngày suy nghĩ của họ về nhau dần dần thay đổi...

54 3488

Lính đánh thuê Rush Nói về quá khứ - Chương 02 thú nhân

Đây là ngôi nhà ta sống.

Đây là nơi mà ta luyện tập hàng ngày, ăn và ngủ. Mọi người gọi nó là doanh trại lính đánh thuê. Một số người gọi nó là một bang hội hoặc giống như nhà. Và từ đây họ được gửi đến nhiều chiến trường khác nhau, và liệu họ có thể sống sót trở về không... Có, nếu họ sống sót, họ sẽ nhận được tiền và trở về nhà... Họ không phải là quân nhân chính quy, họ được gọi là lính đánh thuê.

Và ta là thành viên số một của bang hội. Có vẻ như ta đang được coi là người có thu nhập cao nhất. Đó dường như là lý do tại sao ta luôn nhận được rất nhiều tiền.

Nhưng nó không quan trọng với ta. Ngay cả khi nhận được tiền, điều đó không có nghĩa là ta có thể sử dụng nó, ta chỉ cần nhận lấy vũ khí và áo giáp từ sư phụ, hoặc sử dụng những thứ ta nhặt được hoặc đánh cắp trong khi chiến đấu. Ngủ ở đâu không quan trọng. Từ quan điểm của sư phụ, nó rẻ và mang lại lợi nhuận cao. Thậm chí không ít hơn. Ta vui vẻ khi sống như vậy.

Phải, về bản thân ta ...

Nói ngắn gọn, ta đã hiểu ra rằng Thú nhân là một chủng tộc vượt trội về thể chất.

Không, ta chẳng hề nghĩ về nó cho đến bây giờ. Hơn nữa, ta chưa bao giờ thực sự nhìn mình trong gương.

Sư phụ ta từng nói rằng Thú nhân là do một vị thần tạo cho ra thế giới này từ rất lâu rồi, nó dường như là một chủng tộc được tạo ra để đi bằng hai chân.

Loài người.

Đó là sinh vật đầu tiên được tạo ra trên thế giới này.

Nghĩ về nó. Trên các chiến trường ta đã chiến đấu cho đến nay, không có ai giống ta. Tất cả chúng đều là Loài người.

Nó có thân hình cao lêu nghêu chỉ có lông trên đầu. Như một phần thưởng bổ sung, chúng là luôn chửi rủa ta.

Luôn luôn như vậy.

Loài người nhìn ta như thể chúng hận ta, nhìn ta như thể chúng đang nhìn vào một cái thùng rác, luôn tránh mặt ta khi đang ăn và cố gắng khạc nhổ vào ta.

Ta chắc chắn rằng chúng sợ ta, nhưng chúng ghét ta.

Nhưng điều đó không quan trọng, chúng yếu hơn ta và không thể làm gì nếu không có thêm một đám đông.

Có người từng đột nhiên đá vào thức ăn ta đang ăn trên chiến trường và đổ nó ? “Thú nhân không ăn giống chúng ta !” đột nhiên nói thế, nên ta đấm vào mặt hắn hết sức có thể. Có lẽ là đòn rất nặng, gã phun máu mũi không bao giờ cử động được nữa. Đó là hình phạt cho việc làm phiền bữa ăn của ta. Ta nói trong khi nuốt tất cả thức ăn của hắn.

Dần ta cũng hiểu về những thứ khác với Loài người.

Loài người có ngón tay và ngón chân mỏng hơn, và họ có thêm một ngón nữa. Và không có mũi hay miệng nhô ra, và nó không có màu đen. Ta có cảm giác như tai hai bên đầu bị gắn vào đó.

Vì cơ thể không được phủ bởi lông nên da rất mềm. Đó là lý do tại sao áo giáp của chúng có vẻ dày hơn của ta, và tất cả chúng đều mặc những thứ xa hoa. Một gã trông nặng nề và cứng rắn mặc giáp khắp cơ thể.

Ta không thể di chuyển theo kiểu đó… như một Loài người.

Hừm, Thú nhân chúng ta không cần mũ giáp hay giày, chúng đều là vật gây vướng trong chiến đấu.

Ta không biết chuyện này đã xảy ra cách đây bao lâu rồi... Khi đó ta đang hành quân trong rừng thì ai đó đã giẫm lên chân ta bằng một đôi giày sắt cứng.

Những người xung quanh ta cười nhạo và nói: Chà, Thú nhân thậm chí còn không đi giày, vì vậy ta đã đánh tất cả bọn chúng cho đến khi chúng không thể di chuyển. Lúc đó không còn ai để chiến đấu luôn.

Chắc chắn rồi, chỉ huy quân đoàn sau đó đã trách mắng ta nặng nề, nhưng ta đã trả lời tất cả các câu trả lời trên chiến trường. Ngay cả khi ta chỉ có một mình, cuộc chiến sẽ ổn thôi. Đó là lý do tại sao ta để những người xung quanh ta biết về nó.

Và sau vài năm, ta được đặt tên là Rush.

Không, không phải tên, mà là biệt danh.

Nhìn lại, ta không có tên. Ta luôn bị gọi là chó hoang, đồ béo và đồ lông lá, còn sư phụ thì không nói gì ngoài này.

Từ Rush dường như có nghĩa là liều lĩnh hoặc vội vàng. Có vẻ như nó được gắn vào phong cách chiến đấu của ta. Điều đó không tệ, nhưng không có nghĩa là cách sống của ta đã thay đổi chỉ vì được đặt một cái tên.

Tuy nhiên, sau đó, nhiều cái tên khác nhau như “Rush máu tươi”, “Rush mũi trắng” và “Ác quỷ chiến tranh Rush” lại mọc lên.