Câu chuyện của một lính đánh thuê Thú nhân

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

(Đang ra)

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

Kamitsuki

Và Siana có một bí mật, hóa ra, cô ấy thực ra là một nàng công chúa...!?

123 1112

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

139 1501

My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

(Đang ra)

My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

氷高悠 ; Yuu Hidaka

"Onii-san, chúc mừng anh đã lấy được vợ. Người này sẽ trở thành vợ anh.

118 13392

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

88 1340

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

(Đang ra)

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

Densuke

Hiroto được tái sinh là một dhampir, chủng tộc mang hai dòng máu vampire và dark elf. Không muốn phải chết theo ý vị thần, câu quyết tâm sống sót ở kiếp này với ma pháp Tử vong và bể mana khổng lồ cậu

290 9505

Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su~

(Đang ra)

Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su~

Kata Rina

["tỷ lệ đụng quái trong game thánh sao lại có thể vô lí thế......?" ]

288 5001

Lính đánh thuê Rush Nói về quá khứ - Chương 07 Đại rìu

"Nơi ta đến... là cửa hàng vũ khí."

"Nghĩ lại, ta chưa bao giờ sở hữu vũ khí của riêng mình." Chính vì vậy ta chợt nghĩ, tại sao không chế tạo ra vũ khí ngầu nhất, mạnh nhất và dễ sử dụng nhất cho riêng mình bằng viên ngọc này?

Lần đầu ta bước vào một cửa hàng vũ khí... và đúng như tôi dự đoán, người đàn ông với bộ râu trắng nhìn ta với ánh mắt phán xét, như mọi con người nhìn Thú nhân.

Tuy nhiên, khi ta ném viên ngọc lên bàn, ông ta lập tức thay đổi thái độ. Như mọi con người.

"Ta cho ông viên ngọc đó, vì vậy hãy bán cho ta một vũ khí đáng giá."

Nhưng ông già nói rằng khi nói đến vũ khí có thể được sử dụng bởi những thú nhân, tốt hơn là nên đặt làm riêng.

Ngay bây giờ, không có kim loại nào ở đây đủ mạnh để chịu được sức mạnh thể chất của một thú nhân mạnh mẽ như ta. Vì vậy, ta nhờ một người quen cho ta một ít sắt tốt nhất trước, đợi nửa năm, và ta sẽ có một vũ khí tuyệt vời.

Tin vào lời nói của ông già, ta chộp lấy nhiều loại vũ khí dựa vào tường của cửa hàng và thử cái phù hợp nhất với tay mình.

Kiếm hai tay, giáo, cung tên, búa...

Trong số đó, chiếc rìu là phù hợp nhất. Đúng rồi, một chiếc rìu hai lưỡi dài, to, nặng và sắc, cao ngang tôi!

Ông già ghi lại tỉ mỉ hàng núi yêu cầu vào một cuốn sổ dày cộp. Thật không may, lúc đó ta không biết chữ, vì vậy ta không biết những gì được viết lại.

...và nửa năm trôi qua mà không có nhiều việc phải làm. 

Khi ta trở lại cửa hàng vũ khí đó, ông già cười rất ghê rợn và nói rằng ông ta đã có thứ ta muốn.

Ở phía sau cửa hàng, nó được đặt trong một chiếc hộp gỗ lớn trông giống như một chiếc quan tài.

Khi ta mở nó ra, một chiếc rìu hai lưỡi khổng lồ được bọc trong vải trắng.

Hai lưỡi có màu trắng sáng tương tự nhau ở đầu cán dày tỏa sáng màu trắng bạc. Và nó rất nặng.

Theo ông già, nó quá nặng để vận chuyển nếu không có xe ngựa. 

Ông ta cũng đặt giùm ta một bao bằng da để có đeo vững chiếc rìu lớn trên lưng. Tuy nhiên, họ vẫn còn dư tiền, vì vậy ta lấy thêm một con dao lớn treo trên tường, nói rằng thế là đủ rồi và rời khỏi cửa hàng.

Ta không thể thử một cái rìu lớn như vậy ở cửa hàng.

Tim ta đập thình thịch trên đường về nhà. Lần đầu tiên trong đời, ta có vũ khí của riêng mình trong tay!

Ta lập tức chạy đến nhà sư phụ ta để cho ông ấy xem chiếc rìu vĩ đại này.

…Nhưng có rất nhiều người mà ta chưa từng gặp trước đây, tụ tập ở lối vào nhà của sư phụ ta.

Chuyện gì vậy? Trong khi tự hỏi liệu có phải lễ hội gì không, ta hỏi người đàn ông mặc đồ đen đang đứng trước mặt ta. Tại sao họ lại tụ tập ở nhà sư phụ vậy...

Sau đó, người đàn ông lẩm bẩm với một cái giọng nhỏ đến mức không phù hợp với vóc dáng.

……Sư phụ ta đã chết.