Câu chuyện của một lính đánh thuê Thú nhân

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

(Đang ra)

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

Kamitsuki

Và Siana có một bí mật, hóa ra, cô ấy thực ra là một nàng công chúa...!?

123 1112

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

139 1501

My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

(Đang ra)

My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

氷高悠 ; Yuu Hidaka

"Onii-san, chúc mừng anh đã lấy được vợ. Người này sẽ trở thành vợ anh.

118 13392

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

88 1340

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

(Đang ra)

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

Densuke

Hiroto được tái sinh là một dhampir, chủng tộc mang hai dòng máu vampire và dark elf. Không muốn phải chết theo ý vị thần, câu quyết tâm sống sót ở kiếp này với ma pháp Tử vong và bể mana khổng lồ cậu

290 9505

Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su~

(Đang ra)

Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su~

Kata Rina

["tỷ lệ đụng quái trong game thánh sao lại có thể vô lí thế......?" ]

288 5000

Lính đánh thuê Rush Nói về quá khứ - Chương 04 Phụ nữ và rượu

Người còn lại là một phụ nữ mèo tên là Zeal.

Và lần đầu ta biết về cô ấy, về loài được gọi là phụ nữ.

Cao hơn cả Loài người, tay chân mảnh khảnh đến mức gần như rất dễ bị gãy, mái tóc dài mềm mại màu hạt dẻ và đôi tai nhọn.

Theo lời sư phụ, cô ấy nhanh nhẹn và hữu dụng trên chiến trường. Hữu dụng trong việc lấy thông tin từ trại địch mà không bị phát hiện. Nó giống như một công việc hậu phương. Có vẻ như cô ta không giỏi vung kiếm, nhưng đổi lại cô ta có những kỹ năng đặc biệt như chạy trong thầm lặng và che giấu sự hiện diện của mình trong bóng tối.

Và ném dao.

Có vẻ, cô ta từng là một người ném dao trong rạp xiếc trước khi cô ấy đến với công việc này. Tuy nhiên, ta chưa bao giờ xem một rạp xiếc.

Cô nàng Zeal ấy có vẻ quan tâm đến ta một cách kỳ lạ, và cô ấy nói chuyện với ta bất cứ khi nào có thể.

Thành thật mà nói, ta cảm thấy khó chịu, nhưng ta vẫn miễn cưỡng tiếp lời.

Nhưng, như đã nói trước đây, ta không có nhiều điều để nói, và ta không biết thế giới xung quanh mình. Khi ta kể Zeal nghe từng chút một, cô ấy đột nhiên nói với đôi mắt buồn bã.

"Rush, anh có ổn như thế này cho đến hết đời không ?"

Ta gật đầu vô tri.

Sau đó, Zeal nắm tay ta và dẫn ta vào thành phố ban đêm.

Ở thị trấn này, nơi ta không có gì để làm ngoài việc đi lang thang vào những ngày không có việc làm và ăn một quả táo được xếp trước cửa hàng. Hơn nữa, trái ngược với sự hối hả và nhộn nhịp vào ban ngày, những cửa hàng tưởng chừng đã đóng cửa lại được thắp sáng bằng những ngọn đèn nhiều màu sắc, và nhiều người đang nhốn nháo và nhảy múa với những chiếc cốc khổng lồ trên tay.

"Em sẽ mua đồ uống cho anh, anh có biết rượu không ? Anh đã uống bao giờ chưa ?" Zeal nói với ta trong khi rúc vào người ta.

Vào lúc đó, ta ấn tượng bởi khuôn mặt hạnh phúc của cô ta khi được chiếu sáng bởi ánh đèn đêm.

Ngoài ra, đôi mắt to tròn của cô ấy to hơn bình thường. Lần đầu tiên ta biết cảm giác “dễ thương”.

Zeal bước vào một cửa hàng nhỏ ở cuối đường và gọi đồ uống. Ra là vậy, ta đã uống hết một lượt, nghĩ rằng nó có mùi lạ so với những người đã uống nó ở các cửa hàng khác cách đây không lâu.

Một cảm giác nóng kỳ lạ truyền đến dạ dày, như thể lửa tiếp xúc với những nơi mà thức uống chạm vào. Một lúc sau, trần nhà bắt đầu quay tròn, tim ta như thể đang đập trong đầu, nghĩ về điều đó, cảm giác dạ dày như bị đảo lộn bất ngờ trở lại.

Ở con hẻm phía sau, Zeal xoa lưng ta và thở dài tiếc nuối, nói, "Ài... xin lỗi. Giá như anh mạnh mẽ hơn một chút... chúng ta có thể có một mối quan hệ tốt đẹp."

Chết tiệt, ta đã nôn ra tất cả những gì ta đã ăn trong bữa trưa trong khi thề trong lòng rằng sẽ không bao giờ uống cái thứ kỳ lạ đó nữa.