Học viên của Học viện ma pháp có hai ngày nghỉ mỗi tuần.
Đây là quy định do chính Đức vua Froy ban hành. Nghe nói rằng khi Đức vua soạn thảo và ban hành các quy tắc trong Học viện, ngài ấy đã tham khảo ý kiến từ một người bạn, một mạo hiểm giả hạng S tên là Kikuchi.
Nhờ những ý kiến của anh ta, Học viện Ma pháp này có một hệ thống các quy tắc độc đáo chưa từng thấy ở bất kì học viện nào khác. Vì vậy, còn có tin đồn cho rằng Kikuchi là người đến từ một thế giới khác.
Và nói tóm lại, hôm nay Ruisha và mọi người được nghỉ và cậu đang có quá nhiều thời gian rảnh.
“Haizz… Chán quá…” Ruisha càu nhàu với khuôn mặt chán nản, rảo bước trên con phố nhộn nhịp của khu thương mại.
Thông thường vào những ngày nghỉ, cậu thường dành thời gian luyện tập với các bạn, nhưng hôm nay mọi người muốn dành thời gian nghỉ ngơi, và cậu cũng chẳng thể đến trường luyện tập một mình được.
Ngay cả Char cũng có kế hoạch riêng, nên giờ Ruisha đang chán không biết phải làm gì, cho nên cậu chỉ dành thời gian đi dạo quanh thành phố.
“Đói rồi, chắc mình nên đi kiếm gì đó ăn.” Ruisha lẩm bẩm.
Cậu tiếp tục đi dạo, nghe ngóng xung quanh, hy vọng tìm được món gì đó ngon lành.
Bởi cậu có thể đoán được đại khái những gì đang được bán gần đó chỉ từ tiếng rao khách và tiếng xì xèo của những miếng thịt giữa khu chợ ồn ào tấp nập. Đó là một kĩ năng mà chỉ người có những giác quan được tăng cường bởi Khí công như Ruisha mới có thể làm được.
“Hả?” (Ruisha)
Trong cả rừng âm thanh, có một âm thanh khơi lên sự chú ý của Ruisha. Đó là tiếng cãi nhau của hai người đàn ông đang phát ra từ một con hẻm nhỏ. Mà hơn nữa, một giọng nói trong số đó là của một người quen biết của cậu.
“Sao cậu ta lại ở đây nhỉ?” Ruisha tò mò, nhanh chân bước vào con hẻm.
Cuộc cãi vã đang diễn ra với một bên là một gã đàn ông hói đầu với chiếc băng đô buộc chặt đang hét lên giận dữ.
Mà bên còn lại, chính là một người bạn cùng lớp Z với Ruisha, một thú nhân tên là Wolf Blackbite.
Đuôi và tai cậu ta đang dựng đứng, trừng mắt hung dữ như thể muốn đe dọa lão già rằng cậu có thể lao lên cắn ông bất cứ lúc nào.
Tình hình hiện tại đang rất căng thẳng, cuộc cãi vã ngay lập tức có thể biến thành cuộc ẩu đả sứt đầu mẻ trán.
Ngay lập tức, Ruisha nhanh chân tiến đến giữa hai người và can ngăn họ.
“K-K-K-Khoan đã! Có chuyện gì từ từ nói được chứ!?” (Ruisha)
Wolf tỏ ra ngạc nhiên với sự xuất hiện của Ruisha.
“Hả? Sao cậu lại có mặt ở đây? Đi đi! Đây không phải việc của cậu!” (Wolf)
“Thôi nào, cứ để đó cho tôi.” Phớt lờ tiếng hét của Wolf, Ruisha quay sang hỏi chuyện với gã đàn ông.
“Vậy ông có chuyện gì với cậu ta vậy? “(Ruisha)
“Nhóc biết tên này à? Nếu vậy chắc cũng biết bộ mặt của nó chứ! Tên thú nhân hôi hám này đã ăn cắp hàng hóa của tao! Đó là lý do tao ghét bọn thú nhân!” Gã trừng mắt, hung dữ nhìn Wolf như thể đang nhìn một thứ gì đó bẩn thỉu.
móa ông tác đúng thiên tài đặt tên :v