[Han Yoojin-ssi? Cậu không nghe rõ tôi nói gì sao?]
Khi tôi không trả lời, Suk Simyeong lại nói. Tôi thực sự muốn trả lời rằng tôi không thể nghe thấy và cúp máy.
Trưởng phòng nhân sự của Hiệp hội Haeyeon, Suk Simyeong. Ông ta là một người kỳ lạ, hiếm khi vào hầm ngục mặc dù là Thức tỉnh giả hạng B và chỉ quan tâm đến công việc văn phòng của ông ta mà thôi. Vì vậy, có tin đồn rằng ông ta có kỹ năng liên quan đến nhân sự.
Là một trong những thành viên sáng lập của Hiệp hội Haeyeon, sẽ không ngoa khi nói rằng ông ta phụ trách hầu hết các công việc của hội ngoại trừ việc tham gia tấn công hầm ngục cùng với Kim Hayeon, trưởng phòng pháp lý. Và ông ta là những trụ cột đáng tin cậy đã nâng đỡ hội, nhưng mà…
… Mối quan hệ giữa chúng tôi thực sự rất tồi tệ.
Ông ta là người chuyên môn dùng cái miệng sắc bén như dao của mình để khiến người ta thân bại danh liệt. Chết tiệt, trước khi hồi quy tôi đã vô cùng trầm cảm, tức giận, cay đắng, và mất ngủ nhiều đến mức tôi đã từng nghĩ đến việc nhúng mặt mình vào nước rửa bát rồi chết quách đi luôn.
[Nếu cậu không thể nghe thấy, tôi sẽ trực tiếp lên đó.]
“À, không. Tôi có thể nghe thấy ông."
Ông bảo sẽ đi lên đây là sao chứ! Tôi không muốn nhìn thấy khuôn mặt của ông đâu. Chỉ cần nghe giọng nói của ông ta thôi cũng đã khiến da gà tôi nổi lên rồi, đừng có mà đến đây!
[Vậy thì tốt.. Có vẻ như lúc nãy cậu không có nghe rõ, tôi sẽ giới thiệu lại bản thân. Tôi tên là Suk Simyeong, trưởng phòng nhân sự của Hiệp hội Haeyeon.]
“… Tôi là Han Yoojin.”
Tại sao ông ta lại gọi cho tôi? Có phải vì Yerim không? Mặc dù ông ta có thể trực tiếp liên lạc với Yerim vào ngày mai… à, tôi là người giám hộ của cô ấy. Mẹ kiếp, có lẽ tôi không nên nói rằng tôi sẽ là người giám hộ của cô nhóc? Tại sao tôi luôn làm những điều khiến bản thân phải hối hận thế này? Tôi ghét người này, tôi thực sự ghét ông ta. Lẽ ra ngay từ đầu tôi đã phải trốn khỏi Hội Haeyeon rồi. Tại sao tôi không nghĩ đến việc tôi sẽ phải tiếp xúc với tên khốn này? Nếu ông là Trưởng phòng, thì bảo một trong những nhân viên cấp dưới làm việc này đi. Có phải vì cô nhóc là Cấp S không? Chết tiệt, bây giờ tôi trốn đi có còn kịp không?
[Trước hết, từ bây giờ xin hãy chăm sóc cho tôi[1].]
[1] Câu này thường được sử dụng khi bạn mới gặp ai đó lần đầu, giống như “Rất vui được gặp bạn.” nhưng câu này mang sắc thái lịch sự và trang trọng hơn rất nhiều.
“À, vâng, tôi cũng vậy… xin hãy chăm sóc cho tôi nữa.”
Không giống như lúc tôi bị chấn thương tâm lý [2], giọng nói của Suk Simyeong rất bình tĩnh và ưu nhã. Ông ta là một quý ông trung niên trông như thể sẽ xuất hiện trên trang bìa của một tạp chí tài chính. Ấn tượng đầu tiên của tôi khá là tốt. Ông ấy trông rất tài năng và tốt bụng.
[2] Ám chỉ thời điểm trước khi hồi quy của Yoojin.
… 'Tốt bụng', ờ, hẳn là vậy.
[Tôi đã nghe một chút về Park Yerim-nim từ Hội trưởng. Với tư cách là trưởng phòng nhân sự của hội, tôi xin gửi lời cảm ơn và sự ngưỡng mộ đến Han Yoojin.]
"Vâng. Cảm ơn ."
Thái độ của Suk Simyeong vẫn lịch sự như mọi khi. Thêm nữa, lần này tôi chưa gây ra bất kỳ rắc rối lớn nào… Vậy mọi chuyện vẫn ổn chứ? Lần này không cần phải lo sợ nữa chứ? Tôi hẳn sẽ không bị đâm sau lưng theo cách này đâu nhỉ.
[Chuyện này đã đủ khiến tôi muốn mời cậu vào đội ngũ nhân sự , nếu cậu sẵn lòng.]
Ông điên à!
"Không! Không, cám ơn ông. Lần này chỉ là, chỉ là một lần trùng hợp mà thôi. ”
Cho dù tình hình có khác biệt như thế nào so với trước lần hồi quy của tôi, thì tôi cũng không muốn làm việc khi nhìn vào khuôn mặt của Suk Simyeong. Nếu tôi làm vậy, có lẽ tôi sẽ mắc chứng khó ở do căng thẳng mất.
[Ngay cả khi đó là sự trùng hợp, tôi vẫn nghĩ đó là một thành tích không thể bỏ qua được. Kể từ bây giờ, nó sẽ trở thành một sự trợ giúp to lớn cho Hiệp hội Haeyeon theo nhiều cách khác nhau.]
"Thật, thật à."
Được nghe những lời khen ngợi từ con người này, chuyện này thật đáng để hồi quy. Nói thế nào nhỉ, cảm giác tai tôi cứ nhột nhột.
[Tôi đã liên hệ với trường của Bak Yerim-nim. Tôi nghe nói rằng cô ấy sẽ hoàn thành việc điều chỉnh khả năng của mình ít nhất vào chiều mai. Nếu cô ấy tích cực sử dụng thiết bị bên trong phòng huấn luyện, thì có thể là cô ấy sẽ hoàn thành vào buổi sáng.]
"Vâng. Tôi đang nghĩ đến việc sáng sớm mai sẽ xuống kiểm tra tình hình ”.
[Có vẻ như cậu rất bận rộn . Hội trưởng đã e ngại về việc này, nhưng tôi tin rằng Han Yoojin-ssi sẽ trở thành một người giám hộ tốt.]
… Tại sao ông chú này lại tử tế thế? Ông ấy vui vì có một tân binh cấp S được đưa vào đến thế sao? Mặc dù chuyện như này đúng là đáng để vui mừng thật. Có thể mọi chuyện sẽ khác nếu là sau khi các Trung tâm Thức tỉnh xuất hiện và có sự gia tăng mạnh về số lượng Thức tỉnh giả, nhưng trước giờ trong nước chưa có Bang hội nào lại có hai Cấp S.
Hiệp hội Haeyeon có thể trấn áp 3 hội lớn nhanh hơn rất nhiều so với trước khi tôi hồi quy.
[Tôi sẽ thảo luận trực tiếp các vấn đề cụ thể liên quan đến hợp đồng của Park Yerim-nim với cậu.]
"Vâng……"
Tôi không muốn gặp ông ta nhưng tôi không thể làm gì được vì tôi là người giám hộ của Yerim. Tuy nhiên, nếu ông ta tốt như bây giờ, thì có lẽ sẽ không sao.
[Cậu có bất kỳ chuyện gì nào ngoài vấn đề này mà cậu muốn hỏi không?]
"Tôi không có."
[Vậy thì, tôi xin gửi lời chào của mình một lần nữa [3], và tôi sẽ liên lạc với cậu vào sáng mai.]
[3] Ở đây ông ta lại nói câu “xin hãy chăm sóc cho tôi”, nhưng để một câu như vậy vào sẽ rất cồng kềnh nên bản trans Anh và Việt thay bằng từ “lời chào”.
"Vâng, tôi sẽ gặp ông vào ngày mai."
Ngay sau khi cuộc gọi kết thúc, một tiếng thở dài bật ra trong tôi. Không sao cả, mọi thứ vẫn đang rất tốt. Đừng run sợ.
-Kkiang?
Như thể đang hỏi có chuyện gì vậy, Peace ngẩng đầu lên và đặt chiếc thắt lưng đang cắn lên đùi tôi. Tôi đưa tay ra, vuốt lên bộ lông mềm mại xung quanh chiếc sừng kỳ lân.
“Suk Simyeong, và những người khác nữa. Họ không nhớ về tôi của quá khứ nên không sao cả ”.
Tôi hiện tại vẫn trong sạch. Không có một giọt máu trên tay tôi.
Mọi thứ đã biến mất.
Lần 'hồi quy' này đang diễn ra khá tốt.
"Peace, hôm nay có muốn ngủ cùng ba không?"
-Gareureung
"Được rồi, lại đây."
Tôi ôm Peace và đứng dậy. Thay vì nghĩ về những điều vô bổ, tôi nên đi ngủ sớm.
'Nhóc ấy bị căng thẳng nhiều lắm à?'
Tôi lầm bầm một mình, nhìn vào cảnh tượng hoàn toàn hoang tàn. Trong căn phòng huấn luyện bình thường tối hôm qua vẫn còn bình thường, không còn lấy một mẩu một thiết bị nào.
Nó không chỉ bị hỏng thôi đâu; bạn không thể nhận ra bất cứ thứ gì ở đây. Vì chúng được tạo ra cho những Thức tỉnh giả, nên độ bền của những thiết bị đó cũng không phải là bình thường. Đến mức độ này…nó giống như họ chơi xếp giấy bằng mấy thiết bị này đó à ?
“Không phải nhóc nói chỉ số Sức mạnh của nhóc là 61 sao?” Tôi hỏi, nhìn vào con hạc giấy mà tôi thậm chí không thể đoán được vật liệu tạo thành nó. Đó không phải là giấy nhưng tôi chẳng thể dùng từ nào khác ngoài từ 'giấy' hết.
"Chỉ số từng đấy đã gây ra những thiệt hại này á?"
Trước câu hỏi của tôi, Yerim tự hào mỉm cười.
“Tôi đã sử dụng kỹ năng của mình. Tất nhiên, không phải kỹ năng tấn công, mà là kỹ năng buff ”.
“Kỹ năng buff? Đó… nó là gì? ”
Tôi đã định nói tên của kỹ năng một cách thiếu suy nghĩ. Hôm qua bận quá nên tôi không tiện hỏi về các kỹ năng. Sau khi lên xe, giữa lúc tính toán các chỉ số trung bình, phần tựa đầu của hàng ghế trước đã bị bóp nát. Trong khi nhóc ấy đang vẫy tay với niềm vui khi được xếp hạng S.
“Đó là Vô Ảnh Nhật. Một kỹ năng cấp SS, ” Yerim khoe khoang. Dù sao thì tôi cũng tự hỏi, vậy Vô Ảnh Nhật là một kỹ năng buff.
“Một cấp SS, thật là ấn tượng. Đó là loại kỹ năng gì? ”
“Đó là một phép bổ trợ trên phạm vi rộng với một hiệu ứng đặc biệt. Chỉ số được chỉ định tăng 30% và hiệu ứng kỹ năng theo thuộc tính được chỉ định tăng 20%, có thể nuốt bóng của kẻ thù và ngăn chặn hoặc làm chậm chuyển động của chúng, và tùy theo chất lượng và số lượng của bóng bị nuốt, sẽ có thêm một bổ trợ nữa. ”
Chỉ định một chỉ số và kỹ năng để buff, debuff kẻ thù và thậm chí là một buff bổ sung. Đảm bảo nó cực kỳ tuyệt vời cho một kỹ năng cấp SS. Nếu đó là một debuff ngừng di chuyển, hiệu ứng thường khác nhau tùy theo sự khác biệt giữa cấp bậc của người dùng và cấp bậc của đối thủ. Vì nó là một kỹ năng Cấp SS được sử dụng bởi một chỉ số Xếp hạng S, nên hầu hết các quái vật cấp B trở xuống sẽ chỉ như những con bù nhìn mà thôi.
… Các kỹ năng Hạng L vô dụng của tôi, hãy bắt chước nó đi nào. Mặc dù nó chỉ là một cấp SS nhưng hiệu quả tuyệt chưa kìa.
Tôi mang lên biểu cảm như thể rất ấn tượng và vỗ tay.
“Điều đó thực sự ấn tượng! Các kỹ năng khác của nhóc như thế nào? Nhóc có nhiều hơn một, phải không? ”
"Đúng! Tôi có Đôi Giày Của Hermes, Bạch Tử Thi và Hơi Thở Băng Giá. Hai cái đầu tiên là S và Hơi Thở là A. ”
Hơi Thở Băng Giá là một trong những kỹ năng ban đầu của Park Yerim khi cô nổi tiếng là một phù thủy băng. Vậy thì ít nhất một trong số chúng đã xuất hiện.
“Hơi Thở Băng Giá dường như trùng lặp với Vô Ảnh Nhật. Cái này cũng là đóng băng và ngừng chuyển động, ”Yerim nói, như thể thất vọng. Thông thường, nếu bạn có các kỹ năng có cùng hiệu ứng, thì kỹ năng còn lại sẽ vô dụng, nhưng.
"Có thể chồng chúng lên nhau không?"
“Tôi chưa kiểm tra nên tôi không biết, nhưng nó nói rằng những kỹ năng tương tự và giống nhau không thể chồng lên ... chờ chút đã. Vô Ảnh Nhật. ”
Ngay khi nhóc ấy nói, nhóc ấy đã thể hiện kỹ năng của mình. Xung quanh chân của Park Yerim bắt đầu nhuộm màu trắng và những bóng đen ngắn lại vì vốn dĩ ra chúng đang nằm dưới bóng đèn lại kéo dài ra gấp 2-3 lần chiều dài ban đầu. Khi nhóc ấy giẫm lên bóng của một quả cầu sắt, cái bóng của nó biến mất như thể tan ra.
Đó là cách cô nhóc sử dụng nó.
Tiếp tục, một làn sương mờ ảo lan rộng và đóng băng quả cầu sắt.
"Chúng có thể chồng lên được kìa!"
“Đúng như dự đoán, nó có thể. Hơi Thở Băng Giá đóng băng mọi thứ về mặt vật chất và Vô Ảnh Nhật dường như gần giống với những lời nguyền hoặc ma thuật hơn, vì vậy tôi đã nghĩ nó có thể là như vậy ”.
"Ý chú là các hiệu ứng tương tự nhau nhưng chúng không thực sự là các kỹ năng tương tự?"
"Đúng vậy. Ví dụ, di chuyển thứ gì đó qua vách đá bằng phép thuật và ném nó qua bằng sức mạnh của nhóc - cả hai đều cho kết quả tương tự nhưng chúng không phải là hành động hoàn toàn khác nhau sao? Nó giống như vậy đó ”.
Các giải thích về kỹ năng chỉ đưa ra những chi tiết cơ bản nên Những Thức tỉnh giả phải thử nhiều thứ khác nhau để tìm ra những cách hiệu quả để sử dụng chúng.
“Hơi Thở Băng Giá dùng tốt hơn vì vậy có lẽ nhóc nên sử dụng nó trước, và sau đó nhóc có thể giẫm lên bóng của những thứ không bị ảnh hưởng bởi Hơi Thở Băng Giá rồi đóng băng chúng. Sự cộng hưởng giữa hai kỹ năng có vẻ khá tốt đấy nhỉ? ”
"Là vậy sao?"
"Đúng vậy. Nếu nhóc giẫm lên bóng trước, nhóc sẽ có nguy cơ bị phản công cao hơn. Nhưng nếu nhóc sử dụng Hơi Thở đầu tiên sau đó đến Vô Ảnh, nhóc có thể dễ dàng khiến đối thủ của mình ngồi trở thành mấy con vịt ngồi vậy? Nó có được áp dụng miễn là nhóc giẫm lên bóng không? "
"Không. Trong phần mô tả kỹ năng, nó nói rằng tôi phải tác động và hấp thụ chúng ”.
Nhóc nói: 'Tác động'. Có nghĩa là nó không chỉ bị ảnh hưởng bởi những việc tấn công tầm gần. Tôi nhặt một mảnh kim loại nằm ngổn ngang trên sàn và đưa cho Yerim.
"Hãy ném cái này và kiểm tra."
"Ném nó à?"
Tak!
Mảnh kim loại bay trúng bóng của một vật thể hình tam giác. Cùng lúc đó, bóng đen biến mất.
"Nó cũng hoạt động theo cách này ư?"
Yerim ngạc nhiên và quay lại nhìn tôi.
“Vì nó nói rằng nhóc chỉ cần tác động nó thôi mà. Nhóc có bất kỳ kỹ năng tấn công nào không? ”
Sẽ thật hoàn hảo nếu nhóc ấy có một kỹ năng sát thương trên diện rộng. Nhưng nhóc ấy lắc đầu với vẻ tiếc nuối.
"Đôi Giày Của Hermes và Bạch Tử Thi đều không phải là kỹ năng tấn công."
"Thế thì nó là gì?"
“Đôi Giày Của Hermes giúp tăng độ nhanh nhẹn và bay, dịch chuyển tức thời trong khoảng cách ngắn, còn Bạch Tử Thi……” Bak Yerim tiếp lời. Nhóc ấy do dự kỹ năng gì vậy?
"Đó, đó là một kỹ năng ... lấy thông tin từ xác chết."
Nghe có vẻ khó chịu. Tuy nhiên, đó là một kỹ năng tốt và rất hữu ích. Mặc dù đối với một cô bé 15 tuổi thì sẽ rất khó sử dụng.
"Hiện tại, hãy giấu Bạch Tử Thi đi."
"Giấu đi?"
"Đúng rồi. Sẽ có lợi khi sử dụng những loại kỹ năng đó trong khi vẫn giấu chúng đi. Không cần phải tiết lộ tất cả các kỹ năng của nhóc khi đăng ký làm Thức tỉnh giả. Chỉ cần viết về Vô Ảnh Nhật, Đôi Giày Của Hermes, Hơi Thở Băng Giá, và hãy giảm bớt lời giải thích của những kỹ năng đó. "
Tốt hơn là nên giấu một, hoặc thậm chí tốt hơn là một số nếu có thể. Thông thường, mọi người chỉ để lộ những kỹ năng có hiệu ứng dễ bị phát hiện ra trong trận chiến và giấu đi những kỹ năng còn lại.
“Đối với Vô Ảnh Nhật, chúng ta chỉ cần viết ra các buff và debuff. Đừng viết ra cái buff bổ sung mà nhóc nhận được. Đối với Đôi Giày Của Hermes, chỉ viết về cái tác dụng bay còn Hơi Thở Băng Giá chỉ có một tác dụng nên hãy viết tất cả ra. Các kỹ năng bay bình thường chỉ ở mức A ~ B, vì vậy hãy ghi Đôi Giày Của Hermes là A. ”
Một SS, hai A là số lượng kỹ năng thích hợp cho cấp S.
“Ahjussi, chú thực sự biết rất nhiều đấy! Chú như kiểu một chuyên gia vậy! ”
Trước lời nói của tôi, mắt Yerim lấp lánh đầy ngưỡng mộ. Tôi đã ở cấp thấp nhất trong hơn 4 năm nên chừng này đều là những điều cơ bản, thật đáng xấu hổ.
"Nó không có gì đặc biệt đâu."
“ Nhưng ahjussi cũng chỉ mới thức tỉnh được vài ngày thôi mà. Và Ahjussi biết cách sử dụng các kỹ năng và cách kết hợp chúng, còn có các mẹo như giấu giếm; chú từng học mấy cái này à? ”
"Không đến mức đi học đâu... Tôi chỉ biết nhiều hơn những người khác một chút vì em trai của tôi là Hạng S."
Nếu bạn sống thêm 5 năm và sau đó hồi quy, thì bạn cũng sẽ biết những thứ này.
“Thật tệ khi nhóc không có kỹ năng tấn công, nhưng nếu nhóc lên cấp, nhóc sẽ nhận được kỹ năng mới.”
Thông thường các kỹ năng xuất hiện một lần sau mỗi 10 cấp. Nhưng có những trường hợp bạn phải đáp ứng các điều kiện cụ thể để chúng xuất hiện, và có những trường hợp người đó sẽ chỉ có kỹ năng đầu tiên sau hơn 50 cấp độ nếu vận may của họ không tốt.
“Nếu tôi chỉ nhận được các kỹ năng hỗ trợ thôi thì sao?”
“Đừng lo lắng. Tôi chắc chắn lần sau nhóc sẽ nhận được những kỹ năng tấn công ”.
Kể từ khi Hơi Thở Băng Giá xuất hiện, khả năng xuất hiện các kỹ năng liên quan đến băng là rất cao. Nếu kỹ năng tấn công trên phạm vi rộng đại diện cho phù thủy băng Park Yerim, Thương Bạch Đích Vũ[4] xuất hiện, vậy thì đúng là dệt hoa trên gấm rồi.
[4] bản Hàn: 창백한 비, dịch ra tiếng Trung: 苍白的雨, theo Hán Việt là Thương Bạch Đích Vũ, tức là cơn mưa nhợt nhạt.
Kỹ năng Đứa Nhỏ Của Tôi bảo rằng người ta cũng có thể lấy được những kỹ năng khác ngoài kỹ năng ban đầu, phải không? Vì thời hạn chỉ có 3 ngày, sử dụng nó bây giờ sẽ rất lãng phí, có lẽ tôi nên sử dụng nó cho nhóc ấy khi phải tham gia một trận đấu thực sự trong quá trình luyện tập.
"Nhóc đã thích ứng với khả năng của mình rồi, phải không?"
"Vâng! Tôi đã bớt thời gian ngủ của mình và đập nát mấy thiết bị thể thao! ”
Dù cho ngủ không đủ giấc mà cô nhóc ấy vẫn tràn đầy năng lượng. Do nhóc ấy là Hạng S hay là do nhóc ấy còn trẻ thế? Với tôi thì ngay cả khi tôi còn trẻ, tôi cũng không nghĩ nhiều đến việc thâu đêm. Ngay sau khi chạm ngưỡng 30, tôi dần bắt đầu thấy mệt mỏi hơn.
"Vậy chúng ta hãy đi ký hợp đồng thôi."
Tôi nói, rút điện thoại di động ra. Ngay cả khi đó là hội của em trai tôi, công khai là công khai và riêng tư là riêng tư. Chúng ta phải thực hiện đúng điều đó.