Cả Phòng Hóa Gái Cười Hì Hì, Lúc Tán Huynh Đệ Khóc Hu Hu

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ta Ở Đại Lý Tự Làm Sủng Vật

(Đang ra)

Ta Ở Đại Lý Tự Làm Sủng Vật

陌上人如玉 (Mạch Thượng Nhân Như Ngọc)

Nàng đã từng đọc qua nhiều bộ truyện xuyên không, nữ chính lúc nào cũng được tới một thế giới tốt đẹp, được nhiều điều phúc lợi.Vậy mà tới khi nàng xuyên không thì lại không được ăn ngon mặc đẹp, mà c

215 11147

Strange Life of a Cat

(Đang ra)

Strange Life of a Cat

Lazy Cliché

Truyện kể về cuộc sống của một con mèo đã từng là người. Zheng Tan nhân vật chính của chúng ta bằng cách nào đó đã quay ngược quá khứ trở về năm 2003 dưới thân xác một con mèo.

58 5203

Cô nàng người Anh xinh đẹp được mệnh danh là đoá hoa cô độc, muốn được tôi nuông chiều sau khi trở thành em gái kế

(Đang ra)

Cô nàng người Anh xinh đẹp được mệnh danh là đoá hoa cô độc, muốn được tôi nuông chiều sau khi trở thành em gái kế

Nekokuro (ネコクロ)

Một cô em gái người Anh lạnh lùng mà lại đáng yêu đến mức khiến trái tim cậu run rẩy và cũng là một câu chuyện tình lãng mạn đầy chờ đợi và ngọt ngào sắp được bắt đầu!

5 26

Sousei no Tenken Tsukai

(Đang ra)

Sousei no Tenken Tsukai

Nanano Riku

Đại anh hùng bất bại chuyển sinh đến tương lai vẫn là anh hùng mạnh nhất ——! !Thiên kim đại tiểu thư của Trương gia ・Danh môn bảo vệ biên giới phía Bắc của Đế Quốc, Trương Bạch Linh, là một thiếu nữ x

27 1534

Virus Girlfriend

(Đang ra)

Virus Girlfriend

Hắc Ám Lệ Chi (黑暗荔枝)

Vào lúc tai họa thật sự bùng nổ, Lăng Mặc mới biết được Zombie được mô tả trong phim Tận Thế ra sao. Thực ra thì so với trong thực tế hơi không giống nhau.

106 9118

Web Novel - Chương 202 - Đen tối

“Thật tình, em có phải là đầu óc có vấn đề không?” Liễu Giải véo tai Liễu An Nhiên, “Vừa nãy trước mặt người ngoài chị không nói là muốn giữ thể diện cho em, cứ đợi về nhà rồi sẽ biết á.”

Lúc này, yến tiệc đã kết thúc, tất cả khách khứa đều biết đây chỉ là một cái bẫy do nhị thiếu gia Liễu gia bày ra.

Mục đích là nhất tiễn hạ song điêu, vừa lôi kẻ đối đầu với mình ra ánh sáng, vừa thoát khỏi thân phận con nuôi để cầu hôn Liễu Giải.

Có lẽ sau này khi đối mặt với Liễu An Nhiên, họ sẽ càng cẩn trọng hơn trước sự thâm sâu và thủ đoạn của thiếu niên này.

Nhưng hiện tại, điều Liễu An Nhiên và Liễu Giải quan tâm không phải là những thứ xa vời ấy.

“Chị nhập vai thì em cũng nhập vai theo đúng không? Hơn nữa, dù chị có nhập vai đến mấy thì cũng trong kịch bản thôi mà? Sao em lại nhảy ra ngoài tam giới, không còn trong ngũ hành nữa rồi? Muốn người khác về sau nhìn chúng ta như thế nào đây?”

Liễu Giải vừa nói, vừa nhìn đèn giao thông chuyển sang xanh liền rụt tay đang véo tai Liễu An Nhiên lại.

Liễu An Nhiên đang lái xe, Liễu Giải ngồi ghế phụ, vẫn là chiếc Maybach đó.

Chiếc xe này Liễu Giải ngồi rất thoải mái, cảm giác êm ái đến mức muốn ngủ thiếp đi.

“Họ muốn nhìn thế nào thì nhìn thôi.” Liễu An Nhiên vừa chuyển hướng, vẻ mặt vẫn thờ ơ, “Thanh giả tự thanh, trọc giả tự trọc.”

“Ta cảm thấy là bùn vàng dính vào đáy quần, không phải cứt cũng thành cứt.” Liễu Giải nhận xét sắc bén.

“Ta cũng đâu có nói là thanh đâu.” Liễu An Nhiên quay đầu nhìn Liễu Giải, “Hai chúng ta đều là trọc.”

Liễu Giải sững sờ.

“Em vẫn luôn chơi thật, không phải diễn nhập tâm quá, mà mục đích chính của việc này là để thoát khỏi thân phận em trai, để theo đuổi chị.” Liễu An Nhiên lại chuyển ánh mắt về phía con đường, lái xe không nhanh cũng không chậm.

“Em điên rồi sao?” Liễu Giải lại nói một lần nữa.

“Em không điên, ngược lại, em rất tỉnh táo, chị có thể không biết em đã suy nghĩ về chuyện này bao lâu rồi, em cũng nhất định phải làm chuyện này.” Giọng điệu của Liễu An Nhiên rất kiên định, như thể muốn tham gia vào một cuộc cách mạng vinh quang.

Ngược lại, khiến Liễu Giải đang do dự bên cạnh có chút không giống người.

“Em có phải đang sốt nên đầu óc có vấn đề không?” Liễu Giải nói, “Chị thừa nhận bây giờ chị có chút nhan sắc, em cũng là chàng trai đang tuổi thanh xuân, có chút ý nghĩ là rất bình thường, nhưng tình yêu cái thứ này đâu phải muốn là được, chị khuyên em nên suy nghĩ kỹ lại…”

Liễu Giải, người chưa từng yêu đương, đang dạy Liễu An Nhiên, người cũng chưa từng yêu đương, cách yêu đương.

“Em đã nghĩ kỹ rồi, khi em nhận ra không thể thiếu chi, chị đã là lựa chọn duy nhất của em.”

Bánh xe nghiền qua những chiếc lá khô rụng, phát ra âm thanh giòn tan dễ chịu.

“Không phải chứ, em như vậy cũng quá…” Liễu Giải mở lời, “Chị chỉ coi em là em trai thôi mà.”

“Thật sao?”

Liễu An Nhiên chỉ khẽ nhướn mày.

Hắn tiếp tục lái xe: “Em sẽ không làm những chuyện không có nắm chắc, về mặt này em có lẽ còn hiểu rõ hơn cả chính chị.”

“Em…” Liễu Giải vừa định nói gì đó, lại nhìn ra ngoài cửa sổ thấy cảnh vật có chút xa lạ, “Đây là đâu? Không phải vì chị không trực tiếp đồng ý mà em muốn vứt chị nơi ra hoang dã để phi tang xác chứ? Em dùng uy hiếp để có được tình yêu của mình sao?”

Liễu Giải siết chặt dây an toàn của mình.

Đáng nói là dây an toàn vắt chéo qua ngực đã làm nổi bật hai bầu ngực mềm mại như thể bị lưới siết chặt.

“Em sẽ không dùng cái này để uy hiếp chị, muốn uy hiếp chị thì có thủ đoạn khác.” Liễu An Nhiên chuyển số xe, “Nếu chị thật sự muốn thẳng thừng từ chối em, thì với thân phận vị hôn phu của chị như hiện tại, em không thể ở lại Liễu gia được nữa.”

“Thằng nhãi này, dám uy hiếp chị mày?” Liễu Giải vẻ mặt kinh ngạc.

Liễu An Nhiên khẽ mỉm cười: “Nếu em không nói như vậy, chị còn muốn đánh đố với em bao lâu nữa?”

“Đừng nói xấu chị mày, chị thật sự chỉ coi em là em trai.” Liễu Giải quay đầu đi,

“Trong nhà thực ra có camera giám sát, em đã lắp trước để sau này thể nuôi thú cưng.”

Liễu Giải chợt nhận ra, hình ảnh đáng xấu hổ của nàng ở nhà có lẽ đã bị nhìn thấy rõ mồn một.

“Chị thấy nhóc hoàn toàn không coi chị mày ra gì rồi.” Nếu không phải Liễu An Nhiên đang lái xe, Liễu Giải nhất định sẽ cho tên này một trận ra trò, “Không lớn không bé gì cả.”

“Em bây giờ không phải em trai chị, mà là người theo đuổi chị, là vị hôn phu được cha mẹ của chị đồng ý.” Liễu An Nhiên lại nhấn mạnh một lần nữa.

“Họ có đồng ý thì chị cũng không đồng ý, làm gì có chuyện em trai biến thành vị hôn phu, chị mày không đồng ý, huống hồ chị trước đây còn là đực nữa, chị khuyên em nên nghĩ kỹ lại đi.”

“Là Liễu Giải không phải được rồi sao?”

Một câu hỏi ngược, chặn đứng tất cả những lời lẽ tiếp theo của Kim Mao Sư Vương trong cổ họng.

“Em nghiêm túc đấy à?” Lại một đèn đỏ nữa, Liễu Giải đúng lúc hỏi ra câu này, quay đầu nhìn chằm chằm Liễu An Nhiên.

“Rất nghiêm túc, và không thể là ai khác ngoài chị.”

“Con mẹ nó, thỏ còn không ăn cỏ gần hang, ta thấy ngươi thật sự đói lăms rồi, không được không được, ta phải dẫn ngươi đi tìm cha mẹ ruột của ngươi thôi.”

Liễu An Nhiên liếc nhìn đèn đỏ đang đếm ngược mười mấy giây: “Thật sự tìm ra thì chị lại không vui đâu.”

“Mấy ngày nay em và chị không phải đều rất rõ rồi sao, hai chúng ta ai cũng không thể rời xa ai, em không thể trơ mắt nhìn chị ở bên người khác, chị cũng vậy.”

Liễu Giải vốn ghét những lời nói trực tiếp đưa ra kết luận về bản thân nàng, nhưng những gì Liễu An Nhiên nói lại không hề sai chút nào.

Nàng quả thực không thể thiếu Liễu An Nhiên.

“Nhưng cái này thật sự cũng quá…”

“Em biết chị không chấp nhận được, cho nên bây giờ em vẫn chỉ đang theo đuổi chị, có đủ thời gian để cho chị suy nghĩ.” Liễu An Nhiên mở lời như an ủi.

“Không phải, cái này cũng quá kỳ lạ rồi…” Trong lời nói của Liễu Giải ẩn chứa sự lo lắng.

“Chị không cần lo lắng mối quan hệ của chúng ta sẽ biến chất, cách chúng ta đối xử với nhau sẽ không có bất kỳ sự khác biệt nào, dù chị có trực tiếp đồng ý thì em cũng sẽ không có thay đổi lớn trong cách đối xử.”

Giống như một liều thuốc an thần.

“Là như vậy sao?”

“Vậy chị không bằng suy nghĩ kỹ xem, chị có thấy cặp tình nhân nào khác thân thiết như hai chúng ta không?”

Một câu hỏi ngược trực tiếp khiến Liễu Giải chìm vào suy tư.

Nàng và Liễu An Nhiên thậm chí còn sống chung một nhà, ngủ chung một giường, điều này ngay cả Cẩu Du và chim nhỏ sống chung cũng chưa chắc đã có được.

Nàng quả thực không chịu nổi Liễu An Nhiên rời xa nàng, và quả thực không thể thiếu hắn.

Chẳng lẽ nàng thật sự thích Liễu An Nhiên.

“Nói bậy!”

Liễu Giải đột nhiên mở lời với giọng điệu hoảng loạn: “Tóm, tóm lại chị nhất thời không chấp nhận được.”

“Cũng không bắt chị phải chấp nhận ngay, cứ coi em là người theo đuổi hay là em trai đều không sao cả, đến lúc đó em tự nhiên sẽ cùng chị chung sống như một cặp tình nhân.”

Trong lời nói ẩn chứa chút bá đạo.

Liễu Giải chưa bao giờ nghĩ rằng em trai nàng lại có thể là một tổng tài bá đạo.

“Thật kiêu ngạo nha, chị đâu có dễ dàng bị nhóc chinh phục đâu?”

“Không chinh phục được thì em sẽ gạo nấu thành cơm, lúc ấy tình cảm rồi sẽ nảy sinh theo thời gian.”

“Nội tâm ngươi thật sự có chút đen tối rồi đó.” Liễu Giải rụt người lại về phía xa Liễu An Nhiên.