Cả Phòng Hóa Gái Cười Hì Hì, Lúc Tán Huynh Đệ Khóc Hu Hu

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Có Kỳ Lạ Không Khi Một Thằng Con Trai Ứng Tuyển Vào Học Viện Phù Thủy?

(Đang ra)

Có Kỳ Lạ Không Khi Một Thằng Con Trai Ứng Tuyển Vào Học Viện Phù Thủy?

杨月涵

Suy cho cùng, cơ hội này… chỉ có một lần trong năm mà thôi.

2 8

Love Ranking

(Đang ra)

Love Ranking

Keino Yuji

Và thế là bắt đầu một câu chuyện tình cảm hài hước, trong sáng với những diễn biến dồn dập, kể về hành trình của một anh chàng từ 'gà mờ' thành 'cao thủ' trong tình trường.

3 14

Yuusha Party wo Tsuihou sareta Beast Tamer, Saikyoushu no Nekomimi Shoujo to Deau

(Đang ra)

Yuusha Party wo Tsuihou sareta Beast Tamer, Saikyoushu no Nekomimi Shoujo to Deau

Suzu Miyama

Ẩn số lớn nhất?Cả Đội Anh Hùng không hề hay biết: Những chiến thắng vang dội trước đây của họ đều nhờ bàn tay vô hình của Rein!

28 65

TS Medic's Battlefield Diary

(Đang ra)

TS Medic's Battlefield Diary

Masa Kitama

Một cựu game thủ FPS chuyên nghiệp (♂) tái sinh trong một thế giới kỳ ảo có chút phép thuật… Chỉ để biết rằng thứ chào đón anh không phải là một cuộc sống như mơ, mà là một chiến trường lầy lội đầy đạ

60 660

Web Novel - Chương 174 - Ta là quần tất đại vương

“Ha ha, đồng chí Chu Niểu, đồng chí thật biết nói đùa, đồng chí đang đùa giỡn tình hữu nghị cách mạng giữa chúng ta đó…”

“Không phải, tớ nói thật mà.” Chu Niểu kiễng chân, ghé đầu vào vị trí cằm Cẩu Du, ngẩng đầu mở to hai mắt nhìn chằm chằm Cẩu Du, “Huynh đệ cảm thấy cậu hình như thật sự rất có hứng thú với thân thể này của ta.”

Vẻ áp bức này cũng khiến Cẩu Du thậm chí không dám cúi đầu, đây là một khoảng cách mà nếu cúi đầu sẽ trở nên mập mờ, hoặc là hôn nhau hoặc là đánh nhau.

Hắn phải làm sao đây?

Hình như yêu cầu mà hắn đưa ra hơi quá đáng, dường như đã vượt quá giới hạn hiện tại.

Nhưng hắn cũng không hối hận, bởi vì hắn thật sự muốn xem.

Vậy hắn tiếp theo nên nói gì đây?

“Đúng vậy, không có hứng thú mới là giả dối chứ.”

Hắn trực tiếp thừa nhận.

“Từ nhỏ đến giờ, bên cạnh tớ đâu chỉ có mỗi cậu là người khác giới có quan hệ tốt. Mặc đồ đẹp cho huynh đệ xem một chút cũng không được à?”

Giọng điệu của Cẩu Du thậm chí bắt đầu hùng hổ: “Ngày nào cũng mặc cái quần dài đó, nhìn vào là cảm thấy muốn liệt dương rồi.”

“Không phải…” Chu Niểu xua tay. “Không phải là tớ muốn mặc đâu. Tớ mặc lâu rồi nên đương nhiên biết váy vừa đẹp vừa thoải mái, nhưng trời lạnh thế này, không mặc quần dài thì mặc gì?”

“Cho nên vừa nãy tớ đã nói với cậu rồi, mặc quần tất đi, có loại giữ ấm đó.” Cẩu Du thậm chí còn có nhàn rỗi quay lại chủ đề chính.

“Thứ đó không phải là vớ da sao? Đó không phải là thứ mà con gái mới mặc sao?” Chu Niểu giơ hai tay lên, khoanh một chữ X lớn trên đỉnh đầu, “Tớ là một đại nam nhân sẽ không thử loại đồ mà con gái mới mặc đó đâu.”

Cẩu Du cũng không vội sửa lời Chu Niểu, chỉ thong thả biện giải: “Quần tất mà, xét cho cùng cũng là một loại quần. Không thì sao lại có phần đáy chứ? Cậu từng thấy đôi vớ nào có đáy bao giờ chưa?”

“Ơ?” Tiểu Niểu nghe Cẩu Du giải thích, luôn cảm thấy có chút không sai sai ở đâu, “Là như vậy sao?”

“Không phải vậy thì còn có thể là sao?” Cẩu Du tiếp tục nói bừa bãi, “Vậy tớ hỏi cậu nhé, cậu đã thấy vớ nào có thể mặc đến eo bao giờ chưa?”

“Chưa....” Mắt Tiểu Niểu đã bắt đầu xoay vòng.

“Vậy không phải đúng rồi sao?” Cẩu Du lại lên tiếng, “Nếu cậu đã có thể chấp nhận váy, tại sao lại không chấp nhận quần tất?”

“Hừ… Ơ…” Chu Niểu đã bắt đầu do dự.

Cẩu Du không thỏa mãn với hiện trạng, ngược lại bắt đầu nắm lấy điểm này để truy đuổi: “Cậu nghĩ xem, từ nhỏ đến lớn, huynh đệ đây tiếp xúc được mấy ai là phụ nữ? Toàn là tai nghe mà mắt chẳng được thấy.”

“Giờ khó khăn lắm mới có cậu để tớ được chiêm ngưỡng cái bộ dạng đã muốn xem từ lâu, vậy mà nguyện vọng nhỏ nhoi này cũng không cho à?”

Nói xong, Cẩu Du thở dài: “Thôi vậy thôi, rốt cuộc là tớ đã vượt giới hạn rồi.”

Vừa định quay người, Chu Niểu đã kéo tay Cẩu Du lại.

“Ơ, giữa hai chúng ta làm gì có cái gì vượt giới hạn hay không vượt giới hạn.” Chu Niểu nói, “Tớ mặc, tớ mặc là được chứ gì.”

“Màu đen hay màu trắng?” Cẩu Du lập tức quay đầu lại, nụ cười ranh mãnh lại một lần nữa hiện trên mặt.

Nhưng Chu Niểu lần này không đánh hắn, chỉ hơi đỏ mặt lườm Cẩu Du một cái.

“Để tớ xem đã…” Giọng nàng rất nhỏ, nếu không phải Cẩu Du đứng gần thì căn bản không nghe rõ, “Tớ nhớ trong tủ quần áo của tớ có sẵn thì phải...”

“Được!”

Cẩu Du bắt đầu reo hò.

“Nói trước nhé.” Chu Niểu duỗi ngón trỏ ra, cách không chỉ vào Cẩu Du, “Cùng lắm thì ở nhà mặc cho cậu xem thôi, tuyệt đối không mặc ra đường đâu.”

“Tớ muốn chính là cái này.”

“Vậy cậu cũng chỉ được nhìn, cấm được chụp ảnh.” Chu Niểu lại một lần nữa lên ra điều kiện.

Thế là Cẩu Du lại một lần nữa quay người lại: “Trời xanh thăm thẳm, sao lại bạc bẽo với ta!”

“Được rồi được rồi, cho cậu chụp, cho cậu chụp thoải mái được chưa?” Chu Niểu vẫn kéo tay Cẩu Du, “Nhưng tuyệt đối không được truyền ra ngoài, nhiều nhất chỉ có thể một mình cậu xem.”

“Đó là điều đương nhiên, huynh đệ đã làm việc thì cậu cứ yên tâm.” Cẩu Du giơ ngón trỏ ok.

“Sau này không được nói huynh đệ không cho cậu xem đồ tốt nữa đâu nhé...” Chu Niểu vẫn chỉ vào mũi Cẩu Du.

“Cậu nói cái gì vậy, hai chúng ta ai với ai chứ.”

Cẩu Du cười hì hì, một tay ôm lấy vai Chu Niểu, kéo nàng chim nhỏ lại gần mình, cả hai cứ thế dán chặt vào nhau.

Vậy sao vừa rồi còn say sưa nhìn đùi mấy nữ sinh kia…” Chu Niểu lẩm bẩm.

“Tớ vừa rồi luôn nhìn cậu mà, cậu không nhận ra à?” Cẩu Du nhẹ nhàng siết bàn tay đang ôm vai Chu Niểu, rồi nhéo mặt nàng một chút.

“Vậy sao trước đây người ta mặc đồ bơi cho cậu xem, câu cũng chẳng thèm để ý đâu.”

“Lúc đó tớ đã giải thích rồi mà, giờ cũng vậy thôi.” Cẩu Du cảm nhận làn da mềm mại qua từng ngón tay, “Huynh đệ muốn xem lúc nào thì xem lúc đó mới sảng khoái, những lúc khác không muốn xem thì thôi.”

“Dĩ nhiên, nếu cậu thật sự chủ động mặc cho huynh đệ xem thì lại là chuyện khác.”

Nghe Cẩu Du phát biểu tuyên ngôn độc lập, Chu Niểu chỉ cảm thấy huynh đệ tốt của mình trong việc làm tên biến thái này vẫn có chút trí tuệ.

“Cậu thật sự thích quần tất đến vậy à?” Đây là câu hỏi cuối cùng của Chu Niểu.

“Thích, nhưng không phải là thích nhất, thích nhất vẫn là vớ cao cổ, loại váy ngắn và phần vớ cao cổ lộ ra màu da thịt, loại lĩnh vực tuyệt đối đó mới tính là vẻ đẹp hoàn mỹ nhất.” Cẩu Du hùng hồn phát biểu.

Chu Niểu lúc này bất ngờ có sự đồng cảm: “Tớ cũng cảm thấy, loại đó so với việc trực tiếp cởi váy ra còn khiến người ta tưởng tượng nhiều hơn, khiến người ta không thể rời mắt, quả nhiên là huynh đệ tốt của tớ, thẩm mỹ của cậu vẫn rất tốt.”

“Vậy khi nào cậu mặc vớ cao cổ và váy ngắn cho tớ ngắm đi?” Cẩu Du liền nói tiếp câu này.

Ánh mắt Chu Niểu lại một lần nữa né tránh.

“Trong tủ quần áo của tớ không có loại đồ đó…”

“Tớ có thể mua.” Sự kiên định trong giọng nói của Cẩu Du không thể bị lay chuyển.

“Cậu thì có bao nhiêu tiền mà đòi mua, không thể dùng vào những chỗ hữu ích khác à?”

“Cứ coi như đấy là sở thích duy nhất của tớ đi.” Cẩu Du lại thở dài một hơi.

Nhìn thấy huynh đệ tốt của mình vẻ mặt chán nản như vậy, Chu Niểu luôn cảm thấy có chút áy náy.

Thực ra nàng cũng có váy ngắn, trong tủ quần áo mà nữ thần đã chuẩn bị cho nàng trước đây cũng có vớ cao cổ.

Dù sao Cẩu Du cũng sẽ không truyền ra ngoài.

Chỉ là cho huynh đệ tốt của mình xem một chút thôi…

“Không được!” Chu Niểu chợt tỉnh táo lại, “Đã đồng ý với cậu một điều kiện rồi, đừng được voi đòi tiên!”

Nàng không thể là người chủ động sa đọa đi phá hoại mối quan hệ huynh đệ.

Vì đã đồng ý với Cẩu Du, nàng không định quản cái nhiệm vụ yêu đương gì đó nữa, lúc này lại chủ động mặc ra cho Cẩu Du xem, chẳng phải sẽ khiến nàng có dị tâm sao?

“Hừ.” Cẩu Du nhíu mày, mục đích vừa ăn vừa lấy của hắn không đạt được.

“Hừ.” Đây là Tiêu Dĩ An sau khi quan sát xong, hắn phát hiện cách hai người này đối xử với nhau hầu như không có gì để học hỏi.

Nếu hắn dùng cách của Cẩu Du để sử dụng với Diệp Khanh Thường, thì ngày hôm sau có thể thấy hắn trên diễn đàn trường học và bản tin thời sự rồi rồi.