Trans Note: Xin lỗi mội người vì một Chap 3 như dở hơi. Từ giờ về sau mình sẽ cố chau chuốt hơn để không phạm sai lầm như thế nữa. Một lần nữa xin lỗi mọi người
------------------------------------------------------------------------------
Hôm sau, tôi đến trường và bất ngờ là Renya còn đến sớm hơn cả tôi. Theo như dự báo thì chủ nhật sẽ nắng ráo, nhưng mang theo chiếc ô phòng thân chắc cũng không thừa……
「Chào buổi sáng, Kazunari ーTối qua lúc nhận được tin từ mày tao đã hét ầm lên và bị gia đình mắng cho một trận……」
Ah, hắn thực sự đã rú lên hử. Khá là dễ đoán thôi, nhưng quả thật là tên này dễ bị đi guốc trong bụng thật đấy.
「Chào buổi sáng. Lạ thật đấy, mày đến trước tao cơ à」
「Tao có chuyện muốn nhờ mày……hãy đi mời hội trưởng cùng tao!」
Tôi tự hỏi rằng tại sao vào những tình huống như này thì Renya lại trở nên vô vọng vậy? Nói chuyện một cách bình thường với Nishikida-san hẳn sẽ không có vấn đề gì xảy ra. Nếu có chuyện gì đó xảy đến, thì cũng sẽ trôi qua một cách êm đềm thôi.
「Mày đúng là một tên vô tích sự huh」
「Im đi! Nghĩ đến cảnh bị từ chối đã khiến tao thấy ngượng lắm rồi」
「Rồi rồi. Tao sẽ giúp mày」
Cuối cùng thì theo bản năng tôi nhận lời giúp hắn, nhưng chuyện sẽ thế nào nếu tôi từ chối nhỉ. Có vẻ tôi sẽ cần chút biện pháp cứng rắn hơn để cả thiện tên vô dụng này. Nếu có lần sau thì tôi sẽ bỏ mặc hắn.
◇◆◇◆◇◆◇◆
Cuối cùng thì Nikishida-san cũng đến sau một lúc ngồi chờ. Renya đã viết chữ “Nhân” trên tay rồi nuốt trọn ngay trước mắt tôi, tôi đang không biết liệu mình có thể mời cô ấy nổi không?
「Chào buổi sáng Nikishida-san」
「Buổi sáng tốt lành, Ootaha-kun. Cả Renya nữa, chào buổi sáng」
「C-Chào buổi sáng」
「Cũng lạ thật đấy, khi mà Ootaha-kun bắt chuyện với mình」
「Thì cũng có chút chuyện mình cần nói」
Tôi thúc nhẹ vào lưng Renya, kẻ đang đứng đơ ra như bức tượng đồng trước mặt một Nikishida-san đang nghiêng đầu thắc mắc về chuyện đang xảy ra. Hah, tên này còn định bị động như vậy đến bao giờ.
「Ờm, Hội trưởng, mùng 6 này cậu có rảnh không?」
「Ể, thì, mình có…」
「T-Thế muốn đến sở thú cùng bọn mình không!?」
「Thật á! Mình đi chứ!」
Erー, cuộc nói chuyện này, tuyệt đấy chứー.
Tôi cố gắng thoát khỏi cái thực tại nơi tôi nhìn như người ngoài cuộc này, nhưng tôi nên làm gì đây. Chẳng phải đây là không gian của riêng hai người sao? Nhìn họ nói chuyện thân mật với nhau khiến tôi khá là bối rối. Tôi muốn lượn đi lắm rồi mà……hmmm, nhân tiện, Renya và Yae đã nói chuyện với nhau lần nào chưa ấy nhỉ? Hỏi cổ thử xem.
「Yae」
「Nn, chuyện gì vậy?」
「Er, cậu đã nói chuyện lần nào với Renya chưa?」
Cô nhẹ nhàng quay đi, như cho tôi luôn đáp án của câu hỏi. Cũng đúng thôi, bởi đây là năm đầu tiên Renya học chung với Yae khi lên cấp 3 mà.
「Thế thì, cậu ra bắt chuyện với Renya đi? Mình không nghĩ có hẳn một màn giới thiệu bản thân vào hôm đi chơi là một ý hay」
「……Được rồi. Thế nhưng khi nào?」
「Hmmm……để mình xử lý」
Quay lại phần hai người bọn họ, nơi đó trông không khác gì không gian riêng tư của một cặp đôi……Xin lỗi hai người, nhưng có vẻ tôi sẽ phá đi khoảnh khắc này.
「E hèmー」
Hai người họ giật mình khi bị tôi xen ngang. ‘Mình quên mất tới sự hiện diện của cậu như được viết rõ trên mặt họ vậy. Nhờ vậy mà bằng một cách thần kì nào đó, cái cảm giác tội lỗi lúc nãy đã xua đi.
「Mình và Yae sẽ đi cùng vào mùng 6, nên là, mong cậu giúp đỡ」
「Ah, u, un. Mong các cậu giúp đỡ」
Nikishida-san ngượng chín mặt, mà tôi cũng lờ mờ đoán được cổ nghĩ gì. Tôi sẽ để cho họ có chút thời gian riêng tư vào hôm đấy.
「Yae, cậu ra nói chuyện với Renya đi chứ」
「……Nakamatsu Yae. Mình hay được nghe Kazu-kun kể về Oohashi-kun. Rất vui được gặp cậu」
「O, ou. Mình là Oohashi Renya. Mình cũng hay được Kazunari kể về cậu…hoặc không. Sao mày không kể với tao tí gì về cô ấy!」
「Mày nghĩ tao sẽ hé răng nửa lời? Tao đã cố gắng che đi việc của tao với Yae đấy?」
「Uguu……」
Renya trông có vẻ đang dỗi. Dù vậy, chắc chắn rằng hắn sẽ còn rối hơn nếu tôi nói với hắn mối quan hệ của bọn tôi từ đầu.
「Thực sự thì Yae-chan đang sống chung với Oohata-kun đúng chứ 」
「Un」
「Vậy, cậu là người hay làm nước chanh mật ong cho bọn mình à.」
「Là Kazu-kun」
「Hóa ra là vậy. Oohata-kun, cảm ơn vì những gì cậu đã làm」
「Ồ không, mình cũng cảm ơn vì cậu đã để ý tới Yae. Mình sẽ để Yae mang một ít tới hôm đi trại bóng chuyền nên là, nhớ dùng chung với mọi người nhé」
「Trại bóng chuyền á?」
Tôi chưa kể cho Renya về vụ trại bóng chuyền. Yae và Nishikida-san đều ở trong câu lạc bộ bóng chuyền, mà tôi cũng mới biết hôm qua thôi. Chốc nữa tôi sẽ kể cho hắn.
「Thế thì mình muốn đến nhà Kazunari và Nakamatsu-san hôm đấy luôn! Bởi hoạt động câu lạc bộ ngày mùng 2 vào buổi chiều và hôm sau vào buổi sáng, nên tụi mình sẽ có một đêm tại nhà hai cậu」
「Nhà tụi mình á?」
「Yup. Mình muốn thử đồ Kazunari nấu lúc mới ra lò, và mình cũng muốn xem phòng cậu trông ra làm sao! Bọn con trai hai ông cũng có nhiều thứ để làm, mà mình cũng còn chuyện muốn hỏi họ nữa. Tất nhiên rồi, mình sẽ không vào phòng Nakamatsu-san nếu không được sự cho phép của cậu ấy」
Uーn, tôi nên làm gì đây. Trước giờ tôi chẳng mời ai đến nhà chơi, vì sợ lộ ra vụ sống chung với Yae, mà giờ thì chuyện đã rồi. Bên cạnh đó, Renya cũng chẳng dám vào phòng đâu, bởi trông thế mà tên ngôc này cũng uy tín ra phết.
「Mình thì ổn thôi, không thấy có vấn đề gì. Còn Yae thì sao?」
「Được thôi. Đồ đạc cá nhân của mình ở trong phòng riêng hết rồi」
「Yay! Mình mong chờ hôm đấy lắm nha」
「Fufu. Vậy thì, trong lúc hai thằng con trai ngủ chung, mình sẽ có rất nhiều thứ muốn hỏi Yae đấy」
「… Làm ơn hãy nhẹ nhàng với mình nhé.」
Kế hoạch cho Tuần lễ Vàng có vẻ tăng đột biến rồi. Tôi mới chỉ ở cùng với bạn bè mấy dịp đi chơi với lớp thôi, nên lần đi sở thú này cùng Yae và những người khác sẽ rất đáng mong chờ đây.
Tham gia Hako Discord tại
Ủng hộ bản dịch tại
*giải thích “viết chữ 人 trên tay và nuốt” hiểu đơn giản thì đây như một biện pháp tâm lý để ổn định bản thân lúc căng thẳng, cũng tương tự như cách mà Miko Iino trong Kaguya-sama làm vậy