「Heyo, Kazunari, Năm nay tao với mày lại chung lớp với nhau rồi」
「Renya, tao phải chăm mày rồi. Hay tao nên nói; mày vẫn ngồi trước mặt tao như thường lệ ha」
「Ý tao là, chẳng có một ai phù hợp như mày và Oohashi, đúng chứ」
「Đúng thật」
Tôi nói chuyện với Renya trong khi nghĩ về mấy thứ kiểu ‘điều này đã xảy ra những ba năm liên tiếp rồi nhỉ”. Tôi đưa mắt vào trong lớp, và những người mà tôi trước đây tôi chung lớp cũng cùng như vậy cho đến tận giờ, nên có vẻ tôi sẽ có một khoảng thời gian vui vẻ.
「Nó diễn ra hết trưa nay phải không?」
「Un. Sau lễ khai giảng, tài liệu đã được giao hết rồi, nó xong rồi đấy.」
「Tao về nhà ăn cơm đây.」
「Mày quên Bento à?」
「Ừ. Tao để nó ở nhà mặc dù phải trải qua biết bao gian khó khi làm nó」
「Hiếm khi thấy Kazunari bất cẩn như vậy haー」
Không biết phải do tối qua mải đọc sách nên lên giường muộn hay không. Tôi đoán rằng mình nên cẩn thận hơn.
「Bỏ qua chuyện đó đi, Renya, mày có chắc rằng mày đã làm xong bài tập chưa đấy?」
「Uguu…」
「...Tao không cho mày xem đâu đấy?」
「Đừng làm vậy với taoooー!!!」
Khi tôi đang cố gạt Renya ra, người lúc này đang bấu víu lấy tôi cùng đôi mắt đẫm lệ, cánh cửa của phòng học mở ra, và Yae bước vào. Hai chúng tôi có quen nhau, nhưng tôi vội vàng đảo ánh mắt mình đi mà không chào hỏi cổ hay bất cứ thứ gì. Bởi sau cùng thì tôi cũng không muốn mối quan hệ giữa tôi và cổ bị phát hiện.
◇◆◇◆◇◆◇◆
「Rồi, đó là tất cả của hôm nay. Từ mai trở đi sẽ có các bài kiểm tra, vậy nên hãy chắc chắn học bài nhéー. Còn việc nữa, chúng ta sẽ quyết định đề cử ban cán sự, vậy nên hãy chọn ra ba ứng cử nha. Được rồi, giải tán」
Đó là khoảng thời gian khi tôi trở về sau khi kết thúc cái lễ khai giảng nhàm chán kia, và lời giới thiệu của cô giáo chủ nhiệm. Tuy nhiên, bởi vẫn còn rất nhiều người phải hoạt động câu lạc bộ vào buổi chiều, nên còn một số người ở lại lớp và dùng bữa trưa. Còn tôi chỉ còn một lựa chọn là về nhà bởi tôi để quên bento của mình ở nhà mất rồi.
Khi tôi chuẩn bị về nhà trong khi suy nghĩ, ‘mình tự hỏi rằng mình nên nhận chức vụ gì ta’, một ai đó chạm vào vai của tôi. Tôi quay người lại và thấy Yae đang đứng ở đó và cầm một túi gói.
「Kazuーkun, bento này, cậu để quên nó」
「Ạh, Yae. Cảm ơn… cậu…?」
Tôi cầm lấy nó theo phản xạ tự nhiên, nhưng khi tôi nhớ được cái tình huống mà chúng tôi đang gặp phải, một lượng lớn bạn cùng lớp, tôi nhận hộp bento từ tay của Yae… Những gì có được từ thứ này là…
「Này, Kazunari. Hãy trò chuyện một chút nào」
Một cuộc tra khảo từ mấy đứa bạn cùng lớp tôi.
◇◆◇◆◇◆◇◆
「Bị cáo(Kazunari), mày có lời nào để bảo chữa cho bản thân không?」
「Chúng ta sẽ có một bài kiểm tra đánh giá thực lực vào ngày mai, vậy nên bỏ qua chuyện này đi, được không? Hay là tao nên nói; Thẩm phán phải làm bài tập về nhà đấy, chuẩn không?」
「Câ, Câm mồm lại! Quan trọng hơn, nó, tại sao Nakamatsuーsan lại mạng bento của Kazunari đến!」
Đó đâu phải cách để xử lý đống bài tập cùng bài kiểm tra của cậu, đúng rồi. Chúng tôi giờ đã là học sinh năm cuối, đúng chứ? Maa, tôi cũng chẳng suy nghĩ đến nó một cách nghiêm túc thế nên họ cũng vứt bỏ cái suy nghĩ đó luôn.
「Ngay lúc này, tao hỏi thẳng. Mày đang hẹn hò với Nakamatsuーsan à?」
Tôi cho rằng không thể nào giấu nó thêm được nữa. Nó là một phép màu khi chúng tôi đã cố gắng giấu nó trong suốt hai năm trời, và sau cùng bất cứ khi nào chuyện này xảy đến thì cũng chẳng có gì bất ngờ cả. Tôi sẽ nói cho họ sự thật một cách thích đáng để có thể thuyết phục được họ.
「Không, bọn tao đâu có hen hò」
Tham gia Hako Discord tại
Ủng hộ bản dịch tại