Sau khi trở thành một Stern, Seria đã nhận được một ngôi nhà phố nằm trên con đường chính gần nhà thờ. Dù là một Stern thì chi phí duy trì của nhà phố cũng phải được chi trả hàng tháng. Mặc dù số tiền nhận được khá nhiều, nhưng mức độ tiêu tiền của Seria lại càng nhiều hơn. Mỗi ngày, cô ấy đều uống champagne, loại thức uống có giá trị tương đương như vàng, và tắm với nước ngâm từ ngọc trai. Những chiếc váy áo cũng được thay đổi hàng tuần, chưa kể đến túi xách, giày, găng tay và những món phụ kiện khác. Cô ta đã chi bao nhiêu tiền cho trang sức vậy chứ? Trang sức là thứ vô cùng đắt đỏ. Bởi vì nàng đã quyết định sẽ chi trả các khoản thanh toán hàng tháng, nàng còn phải chi trả tất cả các khoản chi phí bảo dưỡng sắp tới, ngoại trừ chi phí sinh hoạt, để trả hết số nợ mà Seria trước đây đã gây ra. Nàng chỉ vừa trả hết tất cả mọi thứ vào tháng trước.
Seria là một người phụ nữ xinh đẹp bị lóa mắt bởi những thứ vật chất, cô ta đã nhận được vài món quà từ những quý ông dễ mềm lòng trước cô ấy. Nhưng trên thực tế, hầu hết những món quà đó đều vô dụng. Hoa, trang sức, quạt cầm tay, ren và những thứ tương tự như vậy.
‘Tất cả hoa thì đều khô héo, và những thứ còn lại thì chẳng đáng giá bao nhiêu tiền.’
Bên cạnh đó, tất cả đều là quà dành cho phụ nữ, không có gì trong số đó mà nàng có thể tặng cho Kalis. Thứ duy nhất chấp nhận được là chiếc vòng thạch anh tím. Nó rất giá trị cho đến khi Lina nhìn thấy nó sau này.
Sau khi hoàn tất việc quan tâm đến chiếc vòng, Seria dành thời gian hiện tại cho việc dùng trà với Abigail và linh mục.
Cốc. Cốc.
Có tiếng gõ cửa khẩn trương. Sau đó cánh cửa bật ra ngay lập tức.
“Linh mục! Có chuyện không hay rồi!”
Đó là vị linh mục tập sự.
“Bình tĩnh nào. Đã có chuyện gì?”
“Thánh Nữ đã bất tỉnh!”
“Sao chứ?”
Vị linh mục bật dậy khỏi chỗ ngồi trong khi Seria đứng lên hoảng loạn. Vị linh mục tập sự nói thêm.
“Cả viên đá Keystone cũng phát sáng một cách trong suốt.”
“Cái gì?” Trong phút chốc Seria nghi ngờ đôi tai của mình. Điều đó chỉ có một ý nghĩa duy nhất. Lina đã được phát hiện là một Stern. Nhân vật phản diện đã sống một cách yên lặng để bảo vệ bản thân nhưng tại sao điều này lại xảy ra quá nhanh. Bây giờ chỉ đang là phần đầu của câu chuyện, vậy tại sao chuyện này lại xảy ra. Hơn nữa không giống như nguyên tác, Lina vẫn chưa ổn định thần lực của bản thân. Cô ấy có thể đã chết. Seria đột nhiên nổi da gà. Sẽ thế nào nếu nhân vật chính chết? Điều gì sẽ xảy ra trong cuốn tiểu thuyết ban đầu? Tuy nhiên, không có cách nào để biết được. Đây là điều mà Seria không thể nào lường trước được.
“Điện hạ kêu tôi đi gọi Linh mục và Tiểu thư Seria!”
“Cả tôi sao?”
“Vâng, thưa tiểu thư!”
“Tại sao lại cho gọi tôi?”
Nàng không hiểu tại sao mình bị triệu tập, nhưng nàng không thể từ chối mệnh lệnh của Lesche, vì vậy Seria đã đi thẳng về phía trước. Abigail cũng đột nhiên đi theo sau.
“Tôi đoán sự cố này vẫn chưa bị lan truyền.”
Trong lâu đài Berg hiện tại đang có nhiều quý tộc đến từ Haneton và các vùng lãnh thổ khác. Tuy nhiên vì ngôi nhà riêng biệt của Lina khá yên tĩnh nên tin tức có lẽ vẫn chưa bị truyền ra ngoài. Những người chữa trị cho Lina thì lại quá bận rộn chạy tới lui.
“Thánh Nữ thế nào?”
“Cô ấy chỉ vừa thoát khỏi cái chết! May mắn là Đại Công tước và Hầu tước đều đang có mặt trong lâu đài!”
“Thật may mắn…”
Với một tiếng thở dài, vị linh mục nhìn thấy Lesche đang đứng ở cửa và nhanh chóng chạy đến nói chuyện với chàng.
“Xin cảm ơn ngài, thưa Điện hạ. Tôi thay mặt những người tôn thờ Thượng Đế gửi lời đến ngài.”
Nghĩ rằng khủng hoảng vừa rồi đã kết thúc, tin tức tốt lành sẽ đến theo sau đó. Vị linh mục đang chạy điên cuồng, vừa kiềm nén hơi thở vừa nói.
“Ai mà biết được Thánh Nữ cũng là một Stern. Cô ấy chắc chắn sẽ ở lại lãnh thổ Berg và quan sát hồ băng.”
Lesche mang một biểu cảm quý ông hiếm hoi. Không, chính xác thì, lần đầu tiên trong suốt cuộc đời Seria được nhìn thấy dáng vẻ như vậy của chàng. Có phải ngài ấy đã nhận ra trái tim mình khi nhìn thấy vết thương của Lina? Tuy nhiên, trái ngược với những kỳ vọng của nàng, những lời được phát ra từ miệng Lesche thật bất ngờ.
“Ta muốn nó được ghi lại.”
“Vâng?”
“Như ngài đã biết, Berg rất nhạy cảm về vấn đề liên quan đến người bảo vệ sông băng. Ta hy vọng vị linh mục sẽ chịu trách nhiệm và ghi nhận lại việc này. Linon?”
Ngay khi Lesche gọi, người phụ tá thân cận đã mang đến tờ giấy cho vị linh mục.
“Tất nhiên tôi đã chuẩn bị đầy đủ. Linh mục, mời ngài ký vào đây.”
Vị linh mục ký tên vào biên bản.
‘Ngài ấy thật mưu mẹo.’ Seria cố gắng rời đi. Vì vài lý do nàng nghĩ chàng sẽ yêu cầu mình ở lại suốt cả ba tháng mùa đông. Ngay lúc đó, nàng bỏ đi tìm Kalis.
“Tiểu thư Seria.”
“Vâng, Điện hạ?”
Nàng dừng lại ngay lập tức trước tiếng gọi của Đại Công tước.
“Tiểu thư Stern cũng từng chịu đựng như vậy khi cô phát hiện mình là Stern à?”
“Không ạ. Tôi không có sức mạnh của một Thánh Nữ.”
Lesche cau mày trước câu trả lời của Seria. Nàng hoảng hốt và cúi đầu ‘Mình đã làm gì sao? Mình đã nói gì sai sao?’
“Linh mục!”
Đôi mắt đỏ của Lesche quay qua vị linh mục vừa ký tên lúc nãy.
“Ngài có biết sức mạnh của Thánh tích sẽ làm thần lực tăng lên bao nhiêu không? Thánh Nữ không tham gia các lớp học đầy đủ à? Không có lý nào cô ta lại không biết cơ thể mình đang tràn ngập thần lực được. Vậy mà cô ta vẫn dám chạm vào Thánh tích như vậy sao?”
“Điều đó… Tôi đoán là bởi vì cô ấy không nghĩ mình là Stern.”
“…”
“Vì thế cô ấy đã phạm sai lầm khi chạm vào nó.”
Lesche nhướng cao một bên lông mày. Sau đó anh ta quay qua nhìn chằm chằm vào vị Tử tước Isaac. Gương mặt ngài Tử tước trở nên tái nhợt. Ông ấy là giáo viên của Lina.
“Tử tước. Nói với ta điều mà ngài đã nói lúc nãy. Tại sao Thánh Nữ lại chạm tay vào Thánh tích?”
“Vâng, Thánh Nữ Lina.” Tử tước Isaac liếc nhìn về phía Seria. “Cô ấy có một chút ngưỡng mộ tiểu thư Stern…”
Câu trả lời dường như khiến Seria sửng sốt. Ngưỡng mộ sao? Vậy thì những gì ông ấy nói rằng Lina đã chạm vào Thánh tích là quyết định của cô ấy sao? Bởi vì Lina ngưỡng mộ nàng? Cô ấy muốn kiểm tra liệu mình có phải là một Stern ư? Tại sao tất cả mọi chuyện lại đột ngột vậy? Tất cả các câu hỏi xoay vòng trong đầu nàng.
“Điện hạ.”
Tử tước Isaac quỳ xuống một bên đầu gối. Ông ấy cũng là một nhà quý tộc kiêu hãnh được xếp hàng thứ năm, nhưng ông không thể chống lại Đại Công tước Lesche. Không ai nghĩ hành động đó là quá khi ông ấy quỳ như vậy. Tử tước nói với gương mặt tái nhợt.
“Tất cả là lỗi của tôi.”
Lesche không mang biểu cảm gì trên gương mặt. Lạnh lùng và đôi khi đáng sợ. Sau đó một người đi đến và nói.
“Điện hạ! Thánh Nữ đã tỉnh dậy!”
Ngoại trừ khuôn mặt bừng sáng của các linh mục, biểu cảm của Lesche vẫn không thay đổi nhiều. Nàng có thể nghe thấy phụ tá Linon đang thì thầm bên cạnh Lesche.
“Điện hạ. Nếu ngài đến đó một lần sẽ có thể xây dựng được mối quan hệ tốt với các linh mục cấp cao…”
“Ta là người trông trẻ à?”
“Chuyện đó…”
Lesche thở dài chán nản. Chàng có vẻ đang nghĩ về nó một cách nhanh chóng sau đó đi vào trong, vị linh mục đi theo ngay phía sau. Kalis đang ở trong phòng ngủ. Chính xác thì anh ta đang ngồi ngay bên cạnh nơi Lina nằm, nắm chặt tay cô ấy.
‘Mình đã tự hỏi anh ta đang ở đâu.’
Seria khẽ cau mày, và đột nhiên có một tiếng thì thầm ngay bên cạnh nàng.
“Tiểu thư Seria.”
Giọng nói đột ngột đó là của người phụ tá của Lesche.
“Hầu tước Haneton cùng Lãnh chúa đang thay phiên nhau ổn định thần lực cho Thánh Nữ Lina. Người đừng hiểu lầm ngài ấy.”
“Ta không hiểu lầm gì cả.” Câu nói được thốt ra như một phản xạ, nàng thở dài một tiếng.
“Thật ra ta hầu như đã hiểu lầm. Cám ơn cậu đã bận tâm.”
Đôi mắt Linon mở to.
“Người rất thành thật.”
Anh ta nói với giọng điệu ngưỡng mộ. Nàng không hiểu làm thế nào mà những lời đó lại gây ấn tượng với cậu ấy, nhưng Linon lại vui sướng cười toe toét.
“Đó là trách nhiệm hiển nhiên dành cho người. Bởi vì người là Stern đáng giá nhất ở Berg. Nếu người ở lại đây một ngàn năm nữa tôi có thể làm nhiều hơn thế.”
Seria hầu như quên mất tình hình hiện tại và cười. Vào lúc đó thì Lina mở mắt và phát ra âm thanh đau đớn. Gương mặt cô ấy nhợt nhạt và đôi môi không còn màu sắc. Cô ấy trông giống một xác chết. Kể cả khi những người hầu liên tục lau phần trán của mình, cô ấy cũng không thể ngừng toát mồ hôi lạnh.
“Thánh Nữ, em ổn chứ?”
Đồng tử đen láy của cô ấy chậm rãi di chuyển qua lại. Cô ấy lẩm bẩm khi nhìn thấy Kalis, người đang nắm tay và hỗ trợ ổn định thần lực của cô ta.
“Kalis…?”
“Đúng rồi, Lina! Là ta! Em đã tỉnh hơn chưa?”
Kalis nắm chặt tay Lina. Seria nhìn chằm chằm vào hay bàn tay đang đan lại vào nhau.
“Nó đau…”
“Em sẽ ổn thôi. Đừng lo, Lina.”
Giọng nói êm ái của anh đang xoa dịu cô ấy. Seria cảm thấy những người hầu ngồi cạnh Lina đang liếc nhìn nàng. Linon vừa nãy giải thích để nàng không hiểu lầm, giờ đây đã im lặng. Abigail thì thầm vào tai nàng.
“Liệu tôi có nên chặt đứt tay của họ không?”
“Hả?” Seria hoang mang khi nghe câu nói của Abigail.
“Linh mục.”
Lesche mở miệng.
“Như ngài biết lâu đài Berg rất bận rộn vào mùa đông. Ta không thể cho phép những loại sự cố như thế này ở lại trong lâu đài này thêm nữa.”
Ngay lúc đó mọi người đều trông có vẻ nghi ngờ những gì họ vừa nghe thấy. Đôi mắt của Lina mở to khi cô ấy nghe rằng cô ấy bây giờ là một kẻ chuyên gây rối. Bỏ qua biểu cảm của cô ta, Lesche gọi Linon.
“Linon, ngay khi Thánh Nữ có thể di chuyển thì hãy sắp xếp cho cô ta quay lại đền thờ.”
“Vâng, thưa Điện hạ.”
“Điện hạ!”
Ngay khi nghe thấy điều đó, Kalis đứng bật dậy và gọi tên của Lische. Anh ta vô cùng tức giận. Seria có thể thấy được cơn giận của anh ta còn nhiều hơn tất cả mọi người vì nàng rất giỏi đọc vị biểu cảm của Kalis.
“Điện hạ, không phải vậy là quá đáng sao? Cô ấy đổ bệnh không phải vì cô ấy muốn như vậy. Ngài có cần phải nói điều đó trước mặt người bệnh không?”
Lesche làm một biểu cảm mỉa mai.
“Ta không thể nói những gì mình muốn ngay cả trong lãnh thổ của mình à?”
“… Dù vậy nó cũng quá đáng. Thánh Nữ Lina là một bệnh nhân.”
“Ngài nói đúng, cô ta là một bệnh nhân,” Lesche nói trong khi làm một cử chỉ về phía Seria. “Vị hôn thê của ngài cũng đang không khỏe, ngài không nghĩ mình đang chăm sóc nhầm người rồi sao?”
Kalis ngập ngừng trong giây lát. Lesche tiếp tục nói.
“Mọi người sẽ nghĩ vị hôn thê của ngài là Thánh Nữ chứ không phải Seria Stern đấy.”
** Còn tiếp **