Bi kịch của những kẻ phản diện

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3546

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1326

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 327

[ARC.04] Lâu đài Kellyden - Chapter 70

Nhưng Lina là Thánh nữ. Hơn nữa Seria còn nhớ rõ cảnh tượng này trong cuốn tiểu thuyết. Lina đã nói với Hoàng đế và những vị Thượng tế rằng cô ấy có thể thanh tẩy bóng ma bằng chính sức mạnh của mình.

Đó là một thần lực mạnh mẽ.

Đó là một thần lực vô song được Thượng đế ban cho.

Seria nghĩ về thật lâu, thật sâu. Nhưng không có điều gì bất thường về cô ấy cả. Trong cuốn tiểu thuyết, mối tình lãng mạn của nữ chính Lina là khía cạnh vô cùng quan trọng. Điều đó cũng giải thích chi tiết về khả năng, bối cảnh, thiết lập và câu chuyện của cô ấy. Những thứ cần thiết để dẫn dắt câu chuyện.

‘Thành thật mà nói thì mình không nghĩ ai đó trong thế giới này biết Lina rõ hơn mình. Vì mình đã đọc qua nguyên tác.’

‘Nhưng dù có nghĩ về nó bao nhiêu đi nữa thì cũng không có gì lạ cả.’

Lina là nhân vật nữ chính của cuốn tiểu thuyết lãng mạn bình thường, với tính cách bộc phát, vui vẻ và ấm áp. Một chút lấy bản thân làm trung tâm, nhưng đó thật sự không phải một khuyết điểm. Nếu không nó sẽ khó để tạo ra một cái cớ để kết nối với nhiều nhân vật nam như vậy.

Seria và Lina đã trải qua những điều khó chịu, và Seria thường xuyên nói những điều thô lỗ với Lina. Nhưng khách quan thì điều này là đúng.

Cái bóng đen bí ẩn bị hấp thụ vào cơ thể Lina lại nhấp nháy. Điều này thật sự không dễ dàng đoán ra được. Cuối cùng Seria đành đi đến kết luận rằng mình nên đến thăm Đại thần điện một lần.

‘Mình nên xem qua vài lời tiên tri.’

“Tiểu thư Seria.”

Ngay lúc đó có tiếng gõ vào cửa sổ.Seria mở cửa sổ và thấy Alliot, kèm theo một cơn gió lạnh.

“Sao vậy?”

“Chúng ta gần đến nơi rồi. Chúng ta sẽ tiến vào lãnh địa Kellyden trong mười lăm phút nữa.”

“Gần đến rồi sao?”

“Vâng, tôi sẽ đặt cờ của Berg lên trên cỗ xe.”

“Hãy làm vậy.”

Cỗ xe Seria ngồi mặc dù sang trọng nhưng không có bất kỳ một hoa văn nào được chạm khắc trên đó. Đó là để tránh một số tai nạn. Tuy nhiên lúc này họ gần đến lãnh thổ Kellyden, một lá cờ thêu khoa văn của Berg bằng chỉ vàng được cắm vào xe ngựa.

Lính gác luôn túc trực 24 giờ trên tháp canh nên họ chắc chắn sẽ nhận ra đặc điểm của cỗ xe này. Sau đó họ sẽ vội vã đến lâu đài thông báo cho Hầu tước.

“Tôi đang bị theo dõi quá chặt chẽ nên không thể nói chuyện lâu được.”

“Hả?”

“Tôi sẽ để việc đó cho người, thưa tiểu thư. Lưng tôi gần như bị rách ra rồi.”

“...?”

Những lời của Alliot ngay lập tức được hiểu. Bởi vì ngay khi anh rời đi, Abigail đã cưỡi ngựa đến gần cỗ xe.

Abigail đã lườm Alliot.

“Có gì bất tiện không, thưa tiểu thư.”

“Không có. Cô có lạnh không, Bibi?”

“Không có gì. So với mùa đông ở Berg, nơi này như một sa mạc.”

Seria cười phá lên. Nàng ra hiệu cho Abigail đến gần hơn.

“Bibi, cô mang theo bao nhiêu đôi găng tay vậy?”

“Một.”

“Đừng nói dối.”

“Là ba mươi.”

“...”

Giây phút đó Seria nói không nên lời trước sự thẳng thắn và táo bạo của cô ấy. Nàng tự hỏi sự quyến rũ của Abigail sẽ đi bao xa.

“Đừng chỉ đi xung quanh và ném găng tay của mình đi đấy.”

“Đừng lo mà, tiểu thư.”

“Tôi sẽ cho cô thấy căn phòng cũ của tôi khi đến lâu đài Kellyden. Cô đã nói mình rất tò mò mà.”

“Đúng vậy, thưa tiểu thư.”

Các bánh xe tạm dừng để gắn cờ đã chuyển động đều trở lại. 

‘Mình hơi lo lắng.’

Seria có một sự đảm bảo mơ hồ rằng nàng sẽ không chửi thề và đấm vào mặt gia đình mình ngay khi gặp họ. Nàng đã thể hiện một sự kiên nhẫn siêu phàm ngay cả khi đứng trước mặt Lina.

‘Mình có thể nói gì đây, càng sở hữu thân xác Seria mình càng cảm thấy kiểm soát được nhiều hơn một chút.’

Nhưng chỉ tùy theo trường hợp. Nàng phải nhắc nhở mình bây giờ nàng là Seria Berg, không phải Seria Stern.

‘Nhưng thành thật mà nói thì mình có một linh cảm kỳ lạ là Lesche sẽ không phản ứng tệ nếu mình đấm vào mặt Hầu tước đâu.’

Đó là một linh cảm buồn cười, nhưng mặt khác nàng thấy nó cũng không tệ lắm.

Lâu đài Kellyden ở ngay gần đó, nên nàng cần chỉnh trang lại vẻ ngoài của mình ngăn nắp hơn một chút. Seria lấy ra chiếc gương và kiểm tra khuôn mặt mình. Mái tóc màu xanh lục xõa xuống mặt. Cảm giác kỳ lạ và ngạc nhiên khi nàng lần đầu tiên nhìn thấy mình trong gương đã biến mất.

Đã một năm trôi qua. Quá nhiều chuyện xảy ra trong một năm. Hiển nhiên là nàng đã quen với nó.

‘Bây giờ tôi là Seria.’

***

Cốc. Cốc. Cốc.

Với một tiếng gõ cửa, quản gia của Kellyden bước vào.

“Thiếu gia. Tiểu thư Seria đã đến.”

“Seria Kellyden à? Người phụ nữ quỷ quyệt đó thật sự ở đây?”

“Vâng, thưa thiếu gia.”

Nissos Kellyden cau mày.

“Ta tưởng cô ta sẽ không bao giờ đến chứ. Ta đoán cô ta hẳn vẫn sợ cha.”

Hầu tước Kellyden đã nói rõ điều đó với thuộc hạ mà ông ta cử đến Đại Công quốc Berg. Hãy chắc chắn nói với Seria rằng nàng phải đến lãnh địa Kellyden. Nhưng Nissos đã hoài nghi. Với tính cách của Seria, anh ta không nghĩ nàng sẽ chịu đi được tới nửa đường. Vì vậy anh thấy may mắn vì lời nói của cha vẫn có trọng lượng với Seria.

“Cô ta đã không tham dự sinh nhật trước của cha. Ta nghĩ cô ta đã cắt đứt quan hệ với gia đình rồi chứ. Cha ta nói sao?”

“Ông ấy đang chào các vị khách.”

“Cha mẹ ta hẳn bận lắm.”

“Vâng, hầu hết các quý tộc phía tây đều đã đến.”

Nissos nói nhìn chằm chằm cửa ra vào bằng đôi mắt xanh nhạt của mình.

“Mở cổng phụ.”

“Vâng, thưa thiếu gia.”

Người quản gia lui ra ngoài. Nissos nhìn ra bên ngoài cửa sổ. Một loạt những bông hoa trắng đã được đặt trong quan tài của Quý bà Magrus. Dưới sự giám sát của linh mục, vô số người đưa tang rải hoa trong khi đọc những lời giống nhau. Cảnh tượng lặp đi lặp lại hàng giờ.

“Quý bà Magrus đã ra đi trong sự hiện diện của Chúa…”

“Cầu mong cho bà ấy được yên nghỉ nơi vĩnh hằng.”

Dinh thự Kellyden bề ngoài có vẻ trang trọng nhưng thực ra cũng không có gì khác. Thông thường khi những người lớn tuổi trong gia đình qua đời, họ sẽ tận dụng cơ hội để tập hợp mọi người lại với nhau để giao lưu. Thực tế mà nói thì tại sao họ phải đau buồn trước cái chết của ai đó xa lạ chứ.

Tất nhiên những người đưa tang không thể cười thành tiếng, nhưng trên khuôn mặt im lặng và buồn bã của họ, các quý tộc sẽ hứa hẹn gặp lại nhau vào lần sau.

Trên hết lần này rất… Thậm chí còn có một người to lớn hơn xuất hiện.

Đại Công tước Berg. Không quý tộc nào lại không biết Seria Stern đã trở thành Nữ Đại Công tước xứ Berg.

Tất nhiên vì sự kiện đặc biệt trong đám cưới của nàng, những tin đồn về việc cuộc hôn nhân sẽ tiếp tục hay ly hôn. Ngay cả khi là vế sau, các quý tộc biết rằng việc ly hôn của Stern rất khó khăn. Bởi vì Đại thần điện chỉ ấn định một ngày trong năm, và chỉ vào ngày đó Stern mới được chấp thuận ly hôn.

Đó là một vụ bê bối chưa từng có. Sự chú ý của mọi người tập trung vào câu chuyện làm thế nào nàng đã chia tay với Kalis Haneton và kết hôn với Đại Công tước xứ Berg, và liệu nàng có ý định ly hôn hay không… Nhưng ở lãnh địa Kellyden, nàng chỉ là con gái của một diễn viên thấp kém…

Đó có phải là lý do mà không có hành động nào chào đón nàng? từ gia đình đến các quý tộc thân thiết với nhà Kellyden.

Nếu mọi người tìm kiếm nơi có ít lời bàn tán nhất về “Seria Berg” trong đế quốc, thì đó chính là xã hội quý tộc gần Kellyden.

Vì vậy lẽ tự nhiên khi họ không vui khi hay tin nàng đến.

***

‘Tôi biết sẽ không ai ra ngoài mà.’

Có một cánh cổng được thiết lập tốt ở lâu đài Kellyden. Nếu không phải Seria quay về, mà là Cassius Kellyden hoặc Nissos Kellyden thì các kỵ sĩ đã đến đón ở cổng rồi.

Nếu không phải trường hợp đó, thì các người hầu nên đi ra ngoài.

Tuy nhiên không có ai ở cổng lâu đài. Cho dù họ có ghét nàng như thế nào, Seria vẫn là Nữ Đại Công tước của Berg. Nhưng họ lại công khai đối xử lạnh lùng với nàng như thế này?

Nó thậm chí còn hơn thế ở phía trước lâu đài.

Cổng trung tâm thậm chí còn không được mở.

Lâu đài Kellyden là một lâu đài nổi tiếng bên hồ.

Để ra vào lâu đài, người ta phải đi qua ba cây cầu rút được chia làm ba phần.

Một là cây cầu trung tâm và các cầu phụ nhỏ hơn ở hai bên. Thông thường các thành viên gia tộc Kellyden sử dụng cây cầu nhỏ hơn bên phải, trong khi cây cầu nhỏ bên trái được dùng cho các người hầu và hàng hóa qua lại. 

Và cây cầu lớn ở trung tâm, được dùng cho vợ chồng Hầu tước Kellyden khi họ trở về sau một thời gian dài vắng bóng ở lâu đài. Hoặc khi có những vị khách có tước vị cao hơn Hầu tước. Thao tác với một cây cầu lớn rất tốn công sức.

Seria nhìn một lúc vào lá cờ trên chiếc xe ngựa mà nàng đã ngồi.

Biểu tượng của Berg rất sống động.

Theo thông lệ, Berg sẽ giương cao lá cờ thêu bằng chỉ vàng.

Đó cũng là một sự cân nhắc để những người khác chuẩn bị tiếp đón.

Cho dù Seria đã đến đây bao nhiêu lần đi chăng nữa, chiếc xe ngựa của nàng cũng thuộc về Berg, và Berg là đại công quốc hùng mạnh của đế quốc này. Vì vậy việc mở cây cầu trung tâm chỉ là phép lịch sự. Ngoài ra, hàng ngũ của gia tộc Kellyden nên ở đó để chào đón nàng tại cổng lâu đài.

Một phép lịch sự mà ngay cả quản gia cũng biết rõ.

“Cô ấy là con gái của Hầu tước, nhưng cách đối xử này thật tồi tệ. Đây là lần đầu tiên cô ấy trở lại từ sau khi gần như suýt chết.”

Seria tự hỏi các hiệp sĩ của Berg phía sau đang nghĩ gì.

Làm sao họ có thể biết Kellyden và Seria không hợp nhau… Nếu là Seria nguyên tác đang đứng ở đây, cô ta sẽ cảm thấy đau khổ. Có một sự tức giận khủng khiếp bùng nổ ở đó, và quỷ dữ phải xuất hiện.

“Tôi sẽ chỉ cho người lối vào.”

Vì vậy khi người gác cổng nhảy ra từ lối vào bên cạnh lâu đài nói với nàng, Seria lạnh lùng nói.

“Không.”

“Sao?”

“Mở cây cầu trung tâm. Ta sẽ vào bằng lối đó.”

** Còn tiếp **