브레이커즈 - Breakers

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

(Đang ra)

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

Pig Cake

Tôi chuyển sinh vào thế giới bên trong một cuốn tiểu thuyết R-19 dựa trên câu chuyện về cô bé quàng khăn đỏ, nhưng lần này là cô bé quàng khăn đỏ ăn thịt con sói cơ.

2 367

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

(Đang ra)

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

다라빛

Tôi đang ở trong một trò chơi RPG thông thường. (RPG là gì vậy mọi người?)

7 716

Sự Quản Lý Hàng Đầu

(Đang ra)

Sự Quản Lý Hàng Đầu

Long Umbrella,장우산

Jung Sunwoo là một người bình thường với mong ước sau này có thể dẫn dắt thành công một diễn viên nổi tiếng quốc tế. Vào ngày đầu tiên đi làm sau khi được nhận bởi W&U – một công ty chuyên đào tạo các

1 252

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

(Đang ra)

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

Sukja

Một người phụ nữ độc ác khiến chồng và con trai phải sợ hãi.

17 1652

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

(Tạm ngưng)

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

엘리아냥

Tôi đã thăng thiên bởi truck-kun khi đang cố gắng tránh kẻ bám đuôi.

6 671

Osananajimi ga Zettai ni Makenai Love comedy

(Tạm ngưng)

Osananajimi ga Zettai ni Makenai Love comedy

Shuichi Nimaru

Người bạn thời thơ ấu của tôi Shida Kuroha dường như có tình cảm với tôi. Cô ấy sống ngay bên cạnh, nhỏ bé và dễ thương.

3 368

Chương 25: Giải Cứu (P. 8)

Không chỉ mình Caitlin, đằng sau cô, là những chiến binh người thú đang thở dốc. Cũng như Caitlin, hầu hết trên người bọn họ vấy đầy máu của lũ orc.

“Uh, um, tới cứu…. Không, em tới để giúp chị.”

Với tình hình hiện tại thì cậu không thể nói rằng cậu tới để cứu cô ấy được.

‘Mình có nên rời đi không?’

Lũ orc Xích lôi là những kẻ đang gặp rắc rối với Caitlin và đội quân của cô.

Caitlin vội lau đi vết máu trên khuôn mặt bằng tay và tiến lại chỗ In-gong. Cô liền chú ý tới Carack và Felicia đang đứng sau lưng cậu và la lên.

“Chị Felicia!”

Không ai có thể phủ nhận được sự thuần khiết bên trong giọng nói đó của cô.

Tiếng la đó đan xen giữa những lo lắng và niềm vui, điều này đã làm Felicia chỉ có thể đáp lại bằng sự lúng túng ngượng ngùng.

“Uh, Là chị đây. Caitlin.”

Cô xoay đầu mình và nhìn đi chỗ khác. Cậu không chắc vì cậu không thể thấy gương mặt cô ấy, nhưng có vẻ như cô ấy đang xấu hổ thì phải.

Caitlin cười rạng rỡ khi nhìn thấy mặt Felicia và quay lại với In-gong.

“Ấn tượng… Đây là một chiến công rất lớn.”

Đây đúng là một chiến công to lớn. Lời khen ngợi chân thành của Caitlin thật làm mát lòng người nhưng nơi chiến trường đây không phù hợp cho mấy thứ đó. Dù đã biến mất một số, những chấm đỏ trên mini-map cho thấy vẫn còn nhiều kẻ thù.

“Cám ơn chị, đây….. Chị! Chúng ta phải rời khỏi đây ngay lập tức. Anh Chris có thể tự lo cho mình.”

Caitlin 15 tuổi rất mạnh, nhưng Chris, người gần đến tuổi trưởng thành đương nhiên là còn mạnh hơn. Hơn nữa, anh ta có nhiều binh lính dưới trướng hơn cô, vậy nên sẽ không có vấn đề gì xảy ra.

Caitlin nhìn về hướng mà Chris có lẽ đang ở đó và cô gật đầu.

“Phải, anh ấy rất mạnh mẽ. “

Cô trả lời với một niềm tin to lớn, sau hơi thở dài, cô đã cố sửa lại biểu hiện của mình. Gương mặt cô ấy lúc này trông thật nghiêm túc và có phần hơi lạnh lùng, nó giống y như lần đầu cậu gặp cô ấy.

“Shutra, dẫn đường đi. Chúng ta sẽ lùi về hậu phương. “

“Rõ.”

Sau khi nghe lời đáp lại từ In-gong. Cậu lập tức chạy về phía dãy núi Jishura cùng Carack và quân orc. Môi Felicia mím lại và cô chạy về hậu phương cùng đội quân người thú thay vì đi với In-gong. Cô làm điều này nhằm mục đích bảo vệ đường rút lui bằng việc kiểm soát ngọn những ngọn lữa trên đường đi.

‘Không phải cô ấy không thật lòng sao?’

Cô ấy hay gắt gỏng khi được yêu cầu làm gì đó, nhưng cuối cùng vẫn miễn cưỡng mà làm, trông cô ấy lúc đó có chút dễ thương. (Trans: tsun?)

Thật may mắn, không có bất cứ vấn đề gì xảy ra trên đường rút lui. Một phần có lẽ nhờ vào việc điều khiển những ngọn lữa của Felicia, nhưng số lượng Orc ở căn cứ dường như đã giảm đi đáng kể.

“Chúng ta sẽ phải vượt qua dãy núi này sao?”

Trong lúc bắt đầu leo lên sườn núi, Felicia lần nữa hòa mình về phía In-gong và hỏi. Đó là câu hỏi rất tự nhiên của Felicia vì cô vốn không hề biết đến sự tồn tại của hang động.

“Có một con đường tắt bí mật. Chúng ta chỉ cần đi thêm một chút nữa.”

Carack giơ tay chỉ vào giữa ngọn núi khi nghe cậu trả lời. Felicia nhăn mặt nhưng cũng không hỏi gì thêm.

Sau vài phút, Felicia đặt chân mình lên con đường bí mật và trở nên ngưỡng mộ với cánh cổng mà cô nhìn thấy.

“Chữ của người lùn? Hang động và cánh cổng trong dãy núi Jishuka này được làm ra bởi người lùn sao !?”

Mắt cô ấy sáng rực lên khi cô xác nhận nó với Caitlin. Có lẽ đó là sự tò mò không thể kiềm chế đối với một ma pháp sư.

Cailtin chỉ cười và đáp lại.

“Shutra là người đã phát hiện ra nó.”

“Shutra?”

Felicia quay lại nhìn In-gong với cái nhăn mặt và Catilin cũng nhìn chằm chằm vào cậu.

Thật thích thú khi được 2 tuyệt sắc công chúa để ý đến cậu, nhưng cái nhìn của Felicia lại có chút gì đó khá nặng nề. In-gong nhún vai và nói,

“Hãy nói nó sau khi chúng ta về trại.”

“Phải, chúng ta nên quay về. Kế hoạch này đã thành công rồi.”

Đương nhiên, giọng nói đó là của Chris. In-gong, người đang bất ngờ với sự xuất hiện đột ngột của Chris, liền quen tay phóng to mini-map của mình lên. Chris liền cười và ôm lấy vai In-gong.

“Anh!”

“Phải, Caitlin. Anh rất vui khi vẫn thấy em an toàn.”

Mặc dù bị phủ bởi một lớp máu đầy người, anh ta dường như chẳng quan tâm.

Chris đánh một cái nhìn không mấy thoải mái khi nhìn ra sau vai In-gong.

“Đã một thời gian rồi, chị Felicia.”

Giọng nói của biểu hiện của anh ta trở nên khác hẳn với khi nói chuyện với Caitlin và In-gong.

In-gong nuốt nước bọt trong vô thức khi nhìn thấy Felicia đáp lại cái nhìn ấy. Không rõ là may mắn hay xui xẻo, Felicia vẫn tiếp tục giữ lấy sự bình tĩnh của mình khi đối mặt với Chris.

“Cũng lâu rồi nhỉ.”

Felicia đáp lại ngắn gọn và Chris nở ra một nụ cười đẫm máu khi quan sát thấy biểu hiện đầy thú vị của Felicia.

In-gong cắt ngang 2 người họ.

“Anh Chris, còn tướng Vandal sao rồi?”

Sự thật là, cậu khá tò mò vì điều đó. Phụ thuộc vào kết quả trận chiến này, cả cuộc chiến có thể sẽ kết thúc.

“Giải thích cũng sẽ mất 1 lúc đấy, vậy nên giờ chúng ta quay lại rồi nói sau. À, Shutra, liệu em có thể chặn được phía bên kia của cổng dịch chuyển không?”

“In-gong lắp bắp trước câu hỏi bất ngờ của Chris.

“Uh, có thể.”

Cậu có đọc thấy một chức năng như vậy. Đó là chức năng khẩn cấp dành cho trường hợp bị kẻ thù chiếm được cổng dịch chuyển.

Cuộc nói chuyện diễn ra suôn sẻ, nhưng có một người đang cảm thấy không thoải mái. Felicia liếc nhìn Caitlin trong sự bối rồi và Caitlin đáp lại điều đó bằng cái mỉm cười.

“Shutra có thể đọc được chữ của người lùn. Em ấy cũng là người tìm ra phương thức sử dụng cổng dịch chuyển nữa.”

Biểu hiện của cô ấy như đang muốn nói thêm ‘Qúa sức bất ngờ!!’ ở sau cùng.

Felicia càng trở nên bối rối hơn khi nghe những gì In-gong giải thích cho Chris.

___________________

“Nhanh nào, anh trai.”

Mất nhiều thời gian hơn cậu dự tính khi để hơn 400 quân lính đi qua cánh cổng. In-gong chờ đến khi người cuối cùng bước vào và chặn cổng, Seira liền tiến tới.

“Chúng tôi đã sắp xếp chỗ để nghỉ ngơi. Lối này.”

Họ dường như đã dọn dẹp sạch sẽ mấy cái xác trên đường đi và chiếm quyền kiểm soát cái hang.

Seira dẫn họ tới một cái động nhỏ được trang trí như một căn lều.

“Cám ơn cô, Seira. Làm ơn lui ra ngoài.”

Theo lệnh của Chris, Seira ngoan ngoãn rời khỏi đó. In-gong cũng liếc sang Carack, ông liền bước ra ngoài.

Khi chỉ còn lại đúng 4 người trong căn phòng này, Chris bắt đầu trước.

“Tướng Vandal cũng đã thắng trận. Tôi nghĩ Yakuzan sẽ từ bỏ cuộc chiến này ngay khi hắn nhìn thấy doanh trại của mình bị đốt trụi.”

Yakuzan là lãnh đạo của tộc Xích lôi.

In-gong hỏi Chris

“Yakuzan không chịu đầu hàng sao?”

“Không, chúng chỉ tách quân phân ra nhiều hướng khác nhau. Nếu hắn tập trung lại toàn bộ quân Xích lôi và lực lượng đồng minh, cuộc chiến sẽ sớm tiếp tục.”

Phía xa ngọn núi nơi nhóm của In-gong đang đặt chân, Vẫn còn kẻ tên Kairam là anh trai của Kaichin. Nếu những quân chia rẽ tụ tập lại chỗ Kairam, số lượng sẽ trở nên đáng kể.

Lần này, Caitlin là người lên tiếng.

“Anh, không phải tướng Vandal đang đuổi theo Yakuzan sao?”

“Có lẽ. Tuy nhiên, cơ hội để bắt được Yakuzan lúc này thực sự rất thấp.”

Chris đã chiến đấu tại căn cứ chính với tộc Xích lôi hầu hết thời gian. Vì thế, Anh không thể biết rõ về tình hình trận chiến giữa tướng Vandal và quân đội Yakuzan diễn ra thế nào nhưng anh ta khá chắc việc kẻ thù đang bị dồn vào chân tường.

“Dù gì thì… lũ Xích lôi đã ăn một cú rất đau vì kế hoạch này. Thế lực của Yakuzan đã bị đập nát và em đã cứu được chị Felicia… Không cần biết mọi người sẽ nói gì, người đạt được nhiều chiến công nhất lần này chính là em, Shutra.”

Chris chộp lấy vai cậu trong khi Caitlin nhìn cậu với đôi mắt rực rỡ.

In-gong có lo lắng làm sao để trả lời khoảng một phút trước khi nổ tung bằng một tràng cười.

“Cám ơn, cũng đều nhờ vào 2 người.”

Cậu không rõ về bầu không khí trong đây, nhưng nhiệt độ phòng đang trở nên khá là ấm áp.

Như mọi khi, Chris chỉ cười và tiếp tục táng vào vai In-gong trước khi biểu hiện anh lại thay đổi. Cái nhìn sắc lạnh nhắm thẳng vào Felicia, không phải In-gong.

“Okay, giờ đến lượt của chị.”

Felicia nhăn mặt khi Caitlin nhìn vào đôi mắt cô.

Chris hỏi cùng một nụ cười,

“Sao chị lại ở đây?”

“Không phải em đã biết rồi sao?”

“Em muốn nghe nó.”

Chris đang mỉm cười nhưng đôi mắt của anh lại khác. In-gong nuốt nước bọt.

‘Phải, đây mới là Chris thật sự.’

Dã thú, một con thú – một thợ săn tự nhiên đang nhìn vào con mồi của mình.

Felicia cắn môi và thở dài. Cô nhún vai nhẹ nhàng và nói.

” Chị nghe tin tức của cuộc chiến trong lúc đang nghiên cứu về những di tích ở khu vực lân cận. Chị tới để giúp nhưng lại đi nhầm đường thế là xông thẳng vào bọn chúng. Em còn muốn nghe gì thêm nữa không ? “

Những gì cô ấy nói hệt như mong đợi. Có lẽ, Chris cũng biết rằng anh ta sẽ không nghe thêm được điều gì khác nữa.

‘Có phải đây là một lời phàn nàn của anh ta không? Hay anh ta muốn giết cô ấy?’

Nhưng việc lựa chọn không hợp với tâm lý của anh ta. Hơn nữa, đó là Felicia, không phải Zephyr.

Anh có lẽ muốn đưa cô ấy về phe mình, hơn là làm tổn thương tình cảm của cô ấy.

“Hey, không phải đến lúc phải nghỉ ngơi rồi sao? Mọi người đều đã mệt rồi phải không?”

In-gong ngắt lời một cách tự nhiên và Chris gật đầu.

“Phải, đúng rồi. Bà chị có thể có phòng này. Sẽ có người sớm tới đầy và cung cấp cho chị những thứ cần thiết cho việc sinh hoạt.”

“Bah.”

Felicia khịt mũi nhưng không hề có tí biểu hiện bất mãn gì. Không, dường như là cô ấy muốn tắm sớm nhất có thể.

“Vậy bọn em sẽ rời khỏi đây. Ngủ ngon nhé.”

In-gong nhanh chóng nói lời tạm biệt đến Felicia và rời khỏi phòng cùng Chris và Caitlin. Vào ngay lúc đó…

“Xin lỗi.”

“Huh?”

Cậu quay lại khi nghe tiếng gọi và thấy Felicia lại nhìn sang chỗ khác. Cô cúi mặt mình và nói bằng một giọng rất nhỏ,

“Tôi muốn cám ơn 3 người. Tôi còn sống tất cả nhờ vào mọi người.”

“Eh?”

Chris quay lại, Caitlin nháy mắt và cười rạng rỡ trong khi In-gong chỉ cười.

Felicia nheo mắt nhìn cả 3 trước khi quay đi.

“Tôi không biết. Giờ tôi phải nghỉ ngơi, đi khỏi đây giùm đi!”

Lưng của cô ấy thì không cho thấy điều gì cả, nhưng cậu có thể thấy được sự xấu hổ của cô ấy qua đôi tai đang ửng đỏ.

In-gong ráng nín cười và đi theo Chris và Caitlin ra ngoài.

“Nàng ấy vẫn rất dễ thương, cô nàng sẽ sớm ổn thôi dù đã phạm sai lầm.”

Chris nói với tiếng cười ngay khi họ rời khỏi phòng Caitlin tiếp tục cười và quay lại nhìn In-gong.

“Đó là điều tốt. Cám ơn em, Shutra, tất cả đều nhờ có em.”

Hành động lúc nãy của họ đối với Felicia dường như là cả một câu chuyện.

Mối quan hệ của Chris, Caitlin và Felicia là thế nào?

‘Nhìn thoáng qua thì dường như nó vẫn tốt đẹp giữa Caitlin và Felicia… Phải chăng vấn đề nằm ở Chris ?’

Cậu vẫn chưa có câu trả lời vào lúc này. Thay vì lo lắng về nó, In-gong gãi má và trả lời Caitlin.

“Đây là kết quả nhờ vào việc chiến đấu cùng nhau. Chiến công đều là của chúng ta. “

Nghe có vẻ tâng bốc, nhưng Caitlin lại gật đầu thay vì cười.

Chris đặt tay lên vai In-gong.

“Đủ rồi, chúng ta hãy tắm rửa và nghỉ ngơi trước khi đi ngủ. Ngày mai sẽ bận rộn lắm đấy.”

Chris liếc nhìn In-gong. Cái nhìn đó dường như có mục đích thử In-gong,

‘Anh ta không nói về Yakuzan.’

Nếu họ muốn ‘chăm sóc’ Yakuzan, sẽ không có lý do gì để không trở lại đó bằng cổng dịch chuyển.

Nghĩa là chỉ còn lại một lý do cho điều này.

“Anh đang nói về Kairam sao?”

“Phải, có lý do nào để chúng ta cho phép hắn nhập hội cùng Yakuzan không?”

Anh trai Kaichin, Kairam – quân đội của hắn đã vượt qua dãy núi và có vẻ chúng không hề nhận ra những gì đã xảy ra ở căn cứ của tộc Xích lôi.

Lý do mà họ vẫn chưa tấn công chúng lúc này là vì binh lính của chúng ta đang trong tình trạng kiệt sức do trận chiến hôm nay.

“Anh trông chờ vào bước kế tiếp của em, Shutra.”

Chris vỗ lưng In-gong trước khi lê bước quay về đường của mình và Caitlin cũng vậy.

In-gong bị bỏ lại cùng Carack.

“Phòng của hoàng tử ở bên kia. Thần sẽ chuẩn bị nước tắm.”

Carack lúc nào cũng vậy. In-gong chẳng thể nhịn cười được.

“Có chuyện gì thế?”

“Không, chỉ là… ta cảm thấy nhẹ nhõm lạ thường.”

In-gong đáp lại và duỗi thẳng cơ thể. Một ngày vất vả sắp qua đi.

Cậu đã tăng được cấp độ, đạt nhiều chiến công và học được ma thuật.

‘Mình còn tìm được một ứng viên triển vọng để làm đồng minh’

In-gong liếc nhìn về phía phòng nơi Felicia đang ở và gật đầu. Sau đó, cậu đi theo bước chân của Carack.

————————–

https://shinigamilnteam.com

Trans: Zolnes

<Chân thành cám ơn>