브레이커즈 - Breakers

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

(Đang ra)

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

Pig Cake

Tôi chuyển sinh vào thế giới bên trong một cuốn tiểu thuyết R-19 dựa trên câu chuyện về cô bé quàng khăn đỏ, nhưng lần này là cô bé quàng khăn đỏ ăn thịt con sói cơ.

2 379

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

(Đang ra)

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

다라빛

Tôi đang ở trong một trò chơi RPG thông thường. (RPG là gì vậy mọi người?)

7 763

Sự Quản Lý Hàng Đầu

(Đang ra)

Sự Quản Lý Hàng Đầu

Long Umbrella,장우산

Jung Sunwoo là một người bình thường với mong ước sau này có thể dẫn dắt thành công một diễn viên nổi tiếng quốc tế. Vào ngày đầu tiên đi làm sau khi được nhận bởi W&U – một công ty chuyên đào tạo các

1 262

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

(Đang ra)

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

Sukja

Một người phụ nữ độc ác khiến chồng và con trai phải sợ hãi.

17 1778

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

(Tạm ngưng)

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

엘리아냥

Tôi đã thăng thiên bởi truck-kun khi đang cố gắng tránh kẻ bám đuôi.

6 727

Osananajimi ga Zettai ni Makenai Love comedy

(Tạm ngưng)

Osananajimi ga Zettai ni Makenai Love comedy

Shuichi Nimaru

Người bạn thời thơ ấu của tôi Shida Kuroha dường như có tình cảm với tôi. Cô ấy sống ngay bên cạnh, nhỏ bé và dễ thương.

3 386

Chương 109

“Nè nè chủa nhân, em cũng đã trở nên mạnh mẽ hơn rồi. Ngài cũng nên khen ngợi em đi chứ.”

Green Wind hậm hực lên tiếng ngay sau khi In-gong mở cánh cửa của phòng xưởng. Vì đang hóa hình người, những người khác ngoài In-gong cũng có thể thấy được Green Wind.

Xưởng rèn của Amita được xây theo cấu trúc hai lớp: ngoài và sâu bên trong. Trong xưởng còn có một cánh cửa đang bị khóa; là chiếc cửa dẫn tới nơi làm việc sâu hơn, khu vực có thể được gọi là tâm điểm trong nhà xưởng của Amita. In-gong nhìn vào chiếc bàn đá mà Greenie đang ngồi rồi hỏi.

“ Ồ, Greenie đã trở nên mạnh hơn sao?”

“Tất nhiên rồi ạ. Thậm chí điều tuyệt vời là..ớ..khoan đã! Đã bảo em không phải Greenie mà! Em không thích khi ngài gọi em như thế đâu.”

Green Wind gật gù nhẹ nhàng rồi bỗng dưng hét toáng lên. Cô bắt đầu mặt nặng mặt nhẹ với cậu mặc cho đang bị nhìn thấy bởi những người khác.

“Green Wind này…”

Karma đang đứng ở một góc nhỏ giọng cất tiếng. Có thể thấy rõ vẻ phức tạp phảng phất trên gương mặt cô.

Trong lúc Carack đang vỗ về Karma, Amita nhảy lên chiếc bàn đá và tét vào mông Green Wind.

“Đi chỗ khác, nhà người đang chiếm hết cái chỗ này đấy.”

“Uh hum.”

Quả thật là vậy, Green Wind chẳng có gì để biện minh. Thế là cô bèn nhảy xuống khỏi chiếc bàn.

Amita an tọa tại nơi Green Wind đã từng ngồi, rồi lấy ra White Eagle từ thùng đựng bằng gỗ.

Việc một chiếc khiên đang lơ lửng trong không trung trông thật lạ lẫm, song tổ đội của In-gong đã sớm bỏ qua mà không thắc mắc.

Carack nhìn White Eagle thật kỹ rồi nghiêng đầu.

“Ờ…lão vừa thêm vào cái đường viền màu đen này à?”

Ban đầu, White Eagle là một tổ hợp vũ khí bao gồm một chiếc bao tay cho tay trái và một chiếc khiên đính kèm trên chiếc bao tay đó.

Khiên, chính là phần cốt lõi của White Eagle. Amita tuy có chỉnh sửa một chút nhưng hình dạng của nó chẳng mấy thay đổi.

Những phiến kim loại màu đen được gắn vào phần rìa màu trắng của chiếc khiên.

Câu hỏi của Carack khiến Amita tặc lưỡi.

“Đó chỉ là khi nhìn bên ngoài mà thôi. Những thứ này vốn là các bộ phận tách rời. Green Wind, biểu diễn.”

Đáp lại tiếng gọi của Amita, Green Wind gật đầu với vẻ tự tin trên mặt.

“Chủ nhân, xin hãy nhìn kỹ. Ngài chắc chắn sẽ khen ngợi em cho mà xem.”

Giống như tên gọi của cô, Green Wind tan thành làn gió màu xanh lá rồi trở về với White Eagle.

Từ White Eagle, một thứ ánh sáng xanh lục bảo toát ra. Cho đến bây giờ vẫn chưa có sự khác biệt so với trước khi Green Wind nhập vào White Eagle, nhưng những thay đổi lại đến liền sau đó. Thanh âm của tiếng kim loại kêu lên, những phiến kim loại màu đen bắt đầu trải rộng. Ngày càng nhiều mảnh kim loại hiện ra trong không trung khiến kích thước của khiên tăng lên gấp đôi chỉ trong một khoảnh ngắn.

Chiều rộng khiên bấy giờ gấp 1.5 lần và chiều dài thì quá là ấn tượng. Những mảnh kim loại phụ trợ làm cho tấm khiên lúc này giống như một viên kim cương hình lục giác.

Phụ trọng từ tấm khiên của Carack đến từ nhà xưởng của Amita. Song, những tấm kim loại gắn với White Eagle tự động xuất hiện trong không khí, hệt như chúng vừa đi ra từ kho đồ của In-Gong.

Amita hất cằm rồi giải thích.

“Ngay từ đầu thì cái thứ này vốn chính là thần vật của một Cổ Long. Ta không phải chỉ làm cho nó trở nên lòe loẹt hơn. Với cả…”

Ngay sau khi Amita vỗ tay, tiếng kim loại lại vang lên lần nữa. Phần đen và trắng của chiếc khiên đột nhiên tách ra, tạo thành hai chiếc khiên riêng biệt.

“Chúng phân tách ra?”

Carack phát sốc mà thốt lên. Amita thờ ơ vẫy đuôi rồi nói.

“Hắc bạch song khiên, có nên gọi chúng là White Eagle và Black Eagle không nhỉ? Khiên trắng sẽ đảm nhiệm đặc tính ban đầu của tạo tác White Eagle, nhưng khiên đen cũng rất hữu dụng vì nó đã được ban phước bởi Vĩnh Hằng Chi Hỏa.”

White Eagle và Black Eagle trôi nổi kề nhau trong không trung.

Green Wind hóa hình người một lần nữa và xuất hiện trước mặt In-Gong.

“Bây giờ thì em đã có thể bảo vệ ngài gấp đôi khi trước rồi chủ nhân ơi. Khi hai chiếc khiên dung hợp thành một, sức phòng thủ của nó sẽ cao hơn. Đây quả thực là cao kiến, đúng không chủ nhân?”

‘Vậy nên hãy mau mau vỗ đầu và khen ngợi em đi!’

Đó dường như là những gì mà đôi mắt Green Wind đang khao khát muốn nói. Tuy nhiên, thay vì đáp lại sự mong đợi kia, hàng chân mày của In-Gong cau lại khi cậu hỏi.

“Tuyệt thì có đấy, nhưng…. em có thể khiến chúng di chuyển trong không trung cùng lúc không?”

Một người đồng thời vận hành hai vật. Lái một chiếc phi cơ trong khi điều khiển một chiếc khác từ xa, không bao giờ là điều dễ dàng.

Green Wind chớp mắt với câu hỏi của In-Gong rồi nhìn về White Eagle. Vẻ mặt của cô rõ ràng đang tố cáo chính cô rằng, dường như cô thậm chí còn chưa hề nghĩ tới chuyện này.

“E-Em có thể thực hiện được. Em nhất định sẽ thực hiện được. Em chắc chắn sẽ làm được, ư ư…. ”.

Nghe cách Green Wind nói, lúc đầu có vẻ chập chững nhưng cuối cùng đã trở nên tự tin hơn. Cô bây giờ có biểu hiện tao nhã mà một Vệ Thần cấp cao nên có.

Amita nhìn lưng của Green Wind rồi cười nhẹ.

“Ta vốn dự định làm thêm hai mảnh nữa để tạo thành ba chiếc khiên riêng biệt với nhau, nhưng…có lẽ hai khiên sẽ dễ điều khiển hơn.”

Green Wind giật mình sau khi nghe kế hoạch ban đầu của Amita là ba chiếc khiên. Y tiếp tục nói.

“Ngươi không cần phải lo lắng nhiều bởi những chiếc khiên này có khả năng tự động điều khiển ở một mức độ nào đó. Ta đã áp dụng cơ chế phòng thủ thường được thấy ở những chiếc khiên mà các Thuật Sĩ thường sử dụng.”

“N-Nói nhiều vô ích thôi. Gấu mèo biết nói, nhanh nhanh chóng giải thích chức năng kế tiếp đi”.

Green Wind thốt lên, gương mặt đỏ như quả gấc. Thấy thế, Amita phì cười trước khi hướng mắt nhìn về White Eagle.

“Từ trường mang sắc sáng xanh nguyên bản của chiếc khiên vẫn còn ở đây. Đúng ra thì nó đã được biến đổi để phù hợp với các đòn công kích, khiến cho chúng hiệu quả hơn. Green Wind.”

Thay vì hóa thân thành gió, Green Wind ngoắc ngón tay và một từ trường màu xanh lục được kích hoạt từ White Eagle và Black Eagle.

Kế đó…

“Uầy…”

In-Gong cảm khái, vô thức thốt lên. Trường sáng ấy đã trở thành một thanh kiếm mỏng khi Green Wind ngoắc ngón tay lần nữa.

Cảm giác giống hệt như một thanh kiếm màu xanh lục đã được gắn vào phần rìa của chiếc khiên vậy.

Thấy In-Gong phản ứng, Green Wind hào hứng thay đổi thanh kiếm thành nhiều hình dạng và kích cỡ khác nhau. In-Gong có thể cảm nhận được sức mạnh của White Eagle đã tăng phải gấp ba lần.

Green Wind kết hợp White Eagle và Black Eagle thành một rồi xoay nó.

“Nhìn kỹ này, chủ nhân. Bây giờ, diện tích bề mặt của chiếc khiên đã được mở rộng, chủ nhân có thể chiến đấu trong khi đang cưỡi chiếc khiên! Ngài Có muốn lái thử một vòng không?”

Green Wind thay đổi White Eagle thành một tấm ván trượt nhỏ.

Nhìn White Eagle, In-Gong lại gợi nhớ đến tấm ván trượt tuyết, với thiết bị gắn liền thân ván vào hai bàn chân.

White Eagle hạ cánh trước mắt In-Gong. Không phí thì giờ, cậu mau chóng leo lên cảm thấy khiên đã trở nên vững chắc hơn trước.

“Ôi chà…”

Nghe thấy In-Gong thán phục mà thốt lên, Green Wind gật đầu với một gương mặt đầy thỏa mãn.

“Tuy chủ nhân có thể bay bằng cách sử dụng tấm áo choàng màu xanh lam kỳ lạ kia, nhưng sự hiện diện của em vẫn là điều cần thiết và điều đó sẽ không thay đổi, Hmph!”

In-Gong có thể cảm thấy sự lo lắng từ giọng nói của cô, và Green Wind cũng không thể giấu đi cảm giác nhẹ nhõm từ tận đáy lòng.

In-Gong xoa đầu Green Wind khiến cô hài lòng mà hưởng thụ.

Khoảnh khắc ấy…

“Áo choàng xanh lam kỳ lạ? Các người đang nói về thứ gì vậy?”

Amita hỏi trong sự bối rối. In-Gong trơ mắt một hồi, rồi hiểu ra. Cậu đã quên nói với Amita về món đồ đó.

“Tôi đã nhận được một thần vật khác từ Cổ Long ở Thái Dương Hồ. Quên nói với ông rằng cái áo choàng này có thể hóa thành cái khăn quàng cổ, tức là cái mà tôi hay mang ấy.”

Vốn nghĩ Amita là một thợ rèn chuyên về mặt khí cụ như kiếm hoặc giáp trụ, cậu cho rằng y sẽ không xử lý chuyện quần áo này kia. Chưa kể, chẳng có lý do gì mà phải thông báo cho Amita biết, khi mà lúc ấy ông còn không nghĩ rằng bản thân ông sẽ muốn chỉnh sửa những tạo tác của Cổ Long.

Đôi mắt Amita rực sáng khi nghe In-Gong giải thích. Dường như thứ này đã khơi dậy sự phấn khích với thần vật trong ông.

In-Gong cười thầm, đoạn cậu gạ gẫm,

“Tên của nó là Night Watch. Ngài có muốn chỉnh sửa nó luôn không?”

Amita bật phắn người dậy. Green Wind, vốn sở hữu hình dạng to gấp hai lần Amita, thấy vậy liền khẩn trương ngăn cản,

“Ơ đừng! Gấu mèo biết nói! Đừng giảm giá trị sự tồn tại của tôi mà..! Ơ m-mà, việc này cũng là cần thiết cho chủ nhân…ư ư…”

Trông thấy Green Wind đang tự làm khó mình, In-Gong đưa tay ra, vừa nhẹ xoa lấy đầu cô vừa nhìn Amita. Tuy mắt ông đang rực cháy khao khát, nhưng có vẻ y vẫn còn đắn đo.

“Chậc, thời gian hiện tại không đủ. Ta sẽ làm nó sau vậy.”

Đúng thật là không còn thời gian nữa vì mai đã là In-Gong sẽ phải rời Quỷ Điện.

Silvan, người đã giữ im lặng kể từ khi đặt chân vào xưởng, yếu ớt cất giọng:

“Amita này, làm ơn đừng quên kiếm của ta nhé…”

“Trời ạ, biết rồi! Ta sẽ đưa ngươi vào sáng ngày mai, được chưa!?”

Amita vừa dập mạnh đuôi xuống bàn vừa cắt lời Silvan, khiến anh giật mình mà vô thức lùi bước.

Trong khi Felicia đang an ủi Silvan, In-Gong tranh thủ gắn White Eagle lên cánh tay trái của mình.

‘Quả thật.’

Do kích thước chiếc khiên đã có vài sự thay đổi đáng kể, phạm vi phòng thủ cũng nhờ đó mà gia tăng. Hơn nữa, kết hợp hai chiếc lại làm một cũng giúp cường hóa tối ưu sức phòng ngự của chúng.

In-Gong tách White Eagle và Black Eagle ra rồi điều khiển chúng xoay xung quanh. Không ngạc nhiên lắm việc cậu cảm thấy an toàn hơn so với khi chỉ có độc nhất một White Eagle.

“Thật sự ngoài mong đợi. Tôi khá kì vọng vào Earth Quaker đấy.”

“Hề hề, cứ việc kì vọng đi. Mặc kệ thứ ngươi đang nghĩ là gì, đảm bảo ta sẽ cho ngươi thấy còn hơn thế nữa.”

Amita cười ngạo nghễ. Sau đấy Daphne, người đang đóng vai trò là một trợ lý vài ngày gần đây, ôm lấy Amita từ đằng sau.

“Chủ nhân..”

Green Wind nói với In-Gong, và cậu hiểu ý cô là gì. Cậu vò đầu Green Wind rồi lên tiếng,

“Tuyệt thật đấy Green Wind à, nhưng hôm nay ta bận mất rồi. Để khi khác nhé.”

“Uhmm…Em hiểu mà. Vậy em sẽ gắng chịu chờ đợi.”

Green Wind gật gù thất vọng rồi tan biến.

“Vậy, mọi thứ ổn thỏa rồi chứ?”

Felicia thắc mắc và Amita gật đầu xác nhận. Ngoài chuyện White Eagle ra thì ông chẳng còn gì để biểu diễn cho nhóm In-Gong nữa.

“Được rồi, vậy chúng ta nhanh quay trở lại phòng tiếp khách để sửa soạn đón khách nào. Hôm nay ta cần phải chuẩn bị thật chu đáo cho bữa tiệc trà mới được.”

Chỉ còn một vài giờ đồng hồ trước khi nhóm con rơi đến dinh thự ra mắt.

Felicia vỗ tay nhằm thu hút mọi sự chú ý, rồi quay sang nói với In-Gong,

“Shutra, em có biết nhân vật chính (Protagonist) của ngày hôm nay là em không đấy?”

“Dĩ nhiên em biết.”

Chẳng cần cô nói, bảng trạng thái cũng ghi cậu là ‘nhân vật chính’ rồi. ( Protagonist )

Cả tổ đội khẩn trương rời xưởng.

&

Người xưa có câu: ‘Thời gian trôi như chó chạy ngoài đồng.’ quả thật không sai.

Đến dự tiệc trà của In-Gong không chỉ có mỗi những người ủng hộ Chris với Felicia, mà còn cả những ai đã và đang tỏ sự hứng thú về cậu trong vài tháng vừa qua.

Dĩ nhiên phải có thiệp mời thì mới được dự tiệc, vậy nên tất cả khách mời đều được tra kiểm kỹ lưỡng. Chuyện gián điệp trà trộn, như tên gián điệp Cadaroph tìm cách moi thông tin khi đi cùng Daphne ngày hôm kia, sẽ không hề xảy ra.

( Tớ còn không biêt cái tên Cadaroph này là tên nào nên muốn nhớ hay không là tùy các cậu nhé :> )

Felicia đã nói rõ mục đích của buổi tiệc trà:

“Bữa tiệc trà hôm nay chỉ để ra mắt mà thôi. Cứ xem như đây là cách để lọc ra đồng minh ấy, và tất nhiên em cũng nên rõ rằng em là đầu lĩnh của phe chúng ta đấy.”

Dựa theo tiêu chí đó, cần phải tạo dựng mối quan hệ với những người theo phe ta và gây ấn tượng với những cá nhân ủng hộ Chris với Felicia.

Bữa tiệc trà buổi chiều tà tuy ngắn nhưng viên mãn. Dù chỉ kéo dài mỗi hai tiếng, song mọi chỉ tiêu mà họ lập ra đều đã được hoàn thành.

‘Huyết Kỵ Sĩ Silas.’

Ngoài Daphne ra, anh ta cũng là một trong số những đứa con của thê thiếp mà cậu cần thu phục.

Anh sẽ rời đi cung Chris sáng ngày mai. Có chút đáng tiếc khi người anh chọn phục tùng là Chris mà không phải In-Gong, nhưng không thành vấn đề. Đi theo Chris, đồng nghĩa với ủng hộ In-Gong vì sau cùng, họ đều là người cùng một phe.

Sáng hôm sau…

Như đã hứa từ trước, Amita xuất hiện trước mặt Silvan, sau khi anh dành một đêm ở lại dinh thự của In-Gong.

“Cầm lấy.”

Trông Amita có vẻ uể oải hơn thường lệ. Ông đưa cho Silvan một thanh kiếm có vỏ bao màu trơn.

“Ơ..à cảm ơn.”

Silvan nuốt nước miếng rồi chậm rãi tuốt kiếm khỏi vỏ. Một thanh kiếm màu bạc đơn giản không cầu kì họa tiết trang trí, giống với thanh của Kiếm Công Tước, lộ mình.

Silvan chăm chú quan sát thanh kiếm với một biểu hiện hưng phấn, nhưng Felicia lại đang cau mày khó chịu. So sánh với White Eagle mà cô trông thấy ngày hôm qua thì thanh kiếm này quá là tiều tụy.

“Amita, liệu thanh kiếm này có khả năng ẩn như là biến hình hay hợp thành với một vật khác?”

“Kiếm quái gì mà lại có mấy cái kỹ năng dị hợp ấy? Nó chỉ là một thanh kiếm thôi má!”

Amita đập mạnh đuôi xuống sàn.

‘Ơ, thế tại sao một chiếc khiên lại có mấy cái thứ kỹ năng như biến hình?”

Mặc dù có cùng mối băn khoăn với Felicia, song In-Gong chọn im lặng. Nhìn qua Silvan, lúc này anh đang chìm đắm trong vui sướng khi đang hân hoan thanh kiếm trong tay mình.

Silvan vung kiếm cắt không khí, khẳng định quyền uy của thanh kiếm. Lưỡi kiếm nhẹ nhàng xé gió, để lại chút tàn ảnh mờ mờ ảo ảo.

Amita nhếch mép,

“Thế nào?”

“Kiếm tốt. Thực sự…rất tốt.”

Không còn một từ nào khác để diễn tả.

‘Chỉ là một thanh kiếm.’

Một vũ khí, tồn tại chỉ để tước đi sinh mệnh. Nhất đỉnh đoạt mạng.

Amita nói đúng, đâu cần thêm thắt những thứ khác chi cho mệt.

Silvan hài lòng khi nhìn về thanh kiếm. Khoảnh khắc anh cầm nó trong tay đã khiến anh phải nổi da gà.

Anh tự do vung kiếm mà không hề cảm thấy bị vướng víu, hệt như nó đã là một phần cơ thể của anh.

Người khác nhìn vào sẽ chỉ nghĩ đây là một thanh kiếm tốt.

Thế nhưng, thanh kiếm này được rèn riêng cho Silvan. Chỉ khi ở trong tay đúng người, thanh kiếm mới phát huy toàn bộ tiềm năng thật sự của nó.

“Xem ra ngươi đã ngộ ra được điều gì đó. Quả là đáng khi rèn thanh gươm này cho ngươi.”

Amita cười ngoác miệng, còn Silvan thì đang vui mừng đến rớt nước mắt.

“À Cửu Hoàng Tử.”

Amita quay sang In-Gong và nhìn cậu với một biểu hiện khó nói.

“Earth Quaker vẫn cần điều chỉnh thêm chút đỉnh. Ngươi có thể đợi thêm tầm…nửa ngày không? Việc hiệu chỉnh đã gần xong rồi, nhưng ta cần thêm thời gian…”

Cho dù ông đã thức trắng đêm để tu sửa, nhưng có vẻ là bất khả thi để hoàn thành đúng hạn.

In-Gong gật đầu.

“Không sao, Amita. Dù sao ông cũng đi cùng với tụi này nên không cần phải lo lắng về thời gian làm gì.”

“Ồ được. Vậy ngươi đợi nửa ngày là có……..Hả?”

Amita ngỡ ngàng mà nhảy dựng lên. In-Gong giữ khư khư mặt đơ và giải thích,

“Ông sẽ đi cùng tôi và trong thời gian đấy ông có thể hiệu chỉnh những thứ mà ông cần. Tôi cũng đã hỏi và được Vĩnh Hằng Chi Hỏa cho phép rồi.”

“Ế, khi nào? Khi nào vậy!?”

“Thì, ngày hôm qua ấy, lúc mà vừa rời khỏi xưởng.”

In-Gong cười ngặt nghẽo.

Dù sao thì cậu cũng tính sẽ đem theo Amita, mặc cho Earth Quaker hoàn thành hay chưa. Vẫn còn rất nhiều trang bị cậu cần Amita thực hiện, vậy ông sao phải ở lại Quỷ Điện.

Mặc dù thế, Amita chưa thể chấp nhận sự thật. Ông lắc mạnh hai tay mình, mắt ông thì trợn ngược lên,

“Không thể nào! Làm gì có chuyện Vĩnh Hằng Chi Hỏa đồng ý thế được!”

Và một giờ đồng hồ sau, trước trạm dịch chuyện….

“Vĩnh Hằng Chi Hỏa ơi, tại sao chứ….”

Amita hiện đang đeo một chiếc ba lô ngoại cỡ ở trên lung như khi còn ở Rừng Nhện, rồi ngồi chòm hỏm trên mặt đất, tay bận nghịch cát và miệng thì lẩm bẩm.

Bỏ mặc một Amita đang tự kỉ, In-Gong cùng các thành viên trong tổ đội chào hỏi nhau,

Người đầu tiên là Chris. Anh sẽ hướng về phía Nam cùng Silas.

“Bảo trọng đấy.”

“Vâng anh. Cũng nhờ anh chăm sóc chị Caitlin và chị Felicia nhé.”

In-Gong cười với Chris còn Felicia thì nhăn nhó,

“Này, đáng lẽ em phải nhờ chị mới đúng chứ!”

Tuy cô đang than vãn, song đôi mắt cô có vẻ đang cười với cậu.

Thấy vậy, Chris chỉ cười rồi nói,

“Chị gái của chúng ta đôi khi luôn quan tâm tới người khác trong âm thầm, anh chỉ sợ chị ấy sẽ làm quá mà thôi.”

“Chị sẽ không có làm quá đâu, yên tâm.”

Felicia xòe quạt che mặt trong khi đang bác bỏ lời nói của Chris.

Sau khi cười một trận sảng khoái, Chris vỗ đầu Caitlin và chào tạm biệt.

Trong lúc Chris và Silas đang di chuyển tới trạm dịch chuyển, Felicia nhìn về phía những người khác.

“Vậy là đến lượt chúng ta rồi nhỉ?”

Silvan sẽ rời đi trên con tàu Hắc Hỏa Long, các vương tử khác đều đã sử dụng trạm dịch chuyển để đi đến vị trí nhiệm vụ mà mình được phân phó.

Hiện tại chỉ còn nhóm In-Gong là nhóm cuối cùng.

“Em đi đây anh hai.”

“Ừ, bảo trọng tới ngày ta gặp lại đấy. Và Shutra, mong cậu hãy chăm sóc Felicia giúp ta.”

In-Gong gật đầu rồi bắt tay với Silvan. Felicia lại một lần nữa che mặt, nhưng kì này cô đang mỉm cười hài lòng.

In-Gong, Caitlin và Felicia, cả ba dàn hàng ngang đứng trước cổng dịch chuyển. Phía sau ba người lần lượt là Daphne, Karma, Delia và Seira.

Carack tóm lấy cổ Amita rồi nhấc bổng lên.

“Lão gấu mèo à, tôi sẽ đảm bảo ông cảm thấy thoải mái trong suốt chuyến đi này.”

Amita khua tay múa chân khi bị nhấc lên, nhưng chỉ tổ phí sức.

Nhìn thấy Amita khổ sở chống trọi lại sức khỏe của một con orc, In-Gong chỉ biết cười trừ. Ngẫm lại những điều sắp xảy đến, In-Gong vô thức thở dài.

Nhiệm vụ bên ngoài Quỷ Điện.

Khả năng sẽ có một cuộc đối đấu giữa Tử Vong Kỵ Sĩ và Hoàng Thất.

Còn có cả Zephyr, kẻ đã đi đến chiến tuyến Haragal.

Và cả Vandal lẫn Nayatra, những thủ hạ mà cậu sẽ gặp không sớm thì muộn.

In-Gong bất giác lướt nhìn xung quanh nơi cậu đứng. Ngay lúc ấy, đôi mắt cậu bắt gặp hình bóng của Caitlin.

Từ dưới sàn, ánh sáng đỏ chiếu lên, bao phủ toàn đội.

Có chút tiếng ồn vang vọng, và cổng dịch chuyển kích hoạt.

——————————————————————————-

Trans: Roan

Edit: Fatking