브레이커즈 - Breakers

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

(Đang ra)

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

Pig Cake

Tôi chuyển sinh vào thế giới bên trong một cuốn tiểu thuyết R-19 dựa trên câu chuyện về cô bé quàng khăn đỏ, nhưng lần này là cô bé quàng khăn đỏ ăn thịt con sói cơ.

2 367

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

(Đang ra)

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

다라빛

Tôi đang ở trong một trò chơi RPG thông thường. (RPG là gì vậy mọi người?)

7 716

Sự Quản Lý Hàng Đầu

(Đang ra)

Sự Quản Lý Hàng Đầu

Long Umbrella,장우산

Jung Sunwoo là một người bình thường với mong ước sau này có thể dẫn dắt thành công một diễn viên nổi tiếng quốc tế. Vào ngày đầu tiên đi làm sau khi được nhận bởi W&U – một công ty chuyên đào tạo các

1 252

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

(Đang ra)

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

Sukja

Một người phụ nữ độc ác khiến chồng và con trai phải sợ hãi.

17 1654

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

(Tạm ngưng)

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

엘리아냥

Tôi đã thăng thiên bởi truck-kun khi đang cố gắng tránh kẻ bám đuôi.

6 672

Osananajimi ga Zettai ni Makenai Love comedy

(Tạm ngưng)

Osananajimi ga Zettai ni Makenai Love comedy

Shuichi Nimaru

Người bạn thời thơ ấu của tôi Shida Kuroha dường như có tình cảm với tôi. Cô ấy sống ngay bên cạnh, nhỏ bé và dễ thương.

3 368

Chương 113

Evian tọa lạc ở vành đai cực đông, thuộc một trong những pháo đài cận biên của Quỷ Giới. Bờ đông của Evian được biết đến như Dải Cực Đông, phân chia Quỷ Giới với các bộ lạc man di ngoan cố không hàng phục Quỷ Điện.

Lại nói Quỷ Giới, khí hậu của nơi này được tạo thành không chỉ mỗi do vị trí địa lý và mùa màng, mà còn bởi muôn vàn các loại nguyên tố bí ẩn cùng tuyệt ảo, trôi trong các dòng chảy ma năng và lan tỏa khắp chốn.

Evian là một vùng đất lạnh lẽo, nơi mùa đông kéo dài quanh năm suốt tháng. Do thời tiết khắc nghiệt khiến đất đai xung quanh gần như không thể khai thác, cộng thêm việc tộc man di phảng phất bên kia dải ngăn cách làm cho Evian trở thành một nơi khó mà ăn cư lập nghiệp, nếu không nói là bất khả thi.

 

Dẫu vậy Evian không phải là nơi mà Quỷ Điện có thể nhắm mắt làm ngơ, lại càng không thể đem mảnh đất này biếu không công cho tộc người man di được.

Evian khắc nghiệt là thế, nhưng các thành trì xung quanh cũng chẳng hiếu khách hơn là bao. Ở Quỷ Giới có tồn tại luật pháp cơ bản, nhưng không áp dụng được lên Evian và các nơi lân cận. Rõ ràng đây là một lãnh địa hỗn loạn khi những kẻ tù tội như Jiks Chó Điên lại có thể thản nhiên chạy rông mà không lo bị xích cổ.

Dĩ nhiên Takar cũng không phải là ngoại lệ. Lợi dụng lỗ hổng này trong luật pháp Quỷ Giới, các thế lực ngầm trong thành đã biến Takar thành một nơi để trục tư lợi từ các giao dịch đen, những thứ vốn chỉ có thể xảy ra trong bóng tối. Ở Takar, những giao dịch này lại được thực hiện ngay giữa ban ngày ban chợ. Một thành trì mà luật pháp không còn sức ảnh hưởng nghĩa là một thành trì không hề có sự kiểm soát của chính quyền.

Đồng thời, Takar cũng trả một lượng thuế thu nhập, hay còn gọi là phí hối lộ, cho Quỷ Điện đủ để làm quan chức trong triều làm thinh, cho phép nơi đây duy trì như hiện tại.

In-Gong quan sát bản đồ thu nhỏ và suy nghĩ hướng di chuyển cho nhóm cậu. Có hai cách để đến Evian. Hoặc là đi qua Takar, hoặc là đi thẳng một đường trực tiếp đến Evian.

‘Đằng nào mình cũng cần ghé qua Takar.’

Nhưng dừng quá lâu ở một chỗ mà không có lý do chính đáng có thể sẽ khiến người khác nghi ngờ.

‘Mình có thể bảo họ là mình đi đổi tiền cho đống kho báu của đội.’

In-Gong gật gù tự thẩm rồi xoay sang Felicia,

“Felicia, chị ngủ chưa?”

Nghe thấy có người gọi, Felicia thò đầu ra khỏi chiếc túi ngủ của mình rồi ngó sang In-Gong, với một ánh nhìn tinh quái.

“Sao nè? Em định bảo là em sẽ đi Takar phải không?”

Vẫn dán mắt vào In-Gong, cô hỏi bằng một giọng điệu bỡn cợt. 

Không nhận ra người chị đang trêu đùa mình, In-Gong hít lấy một hơi rồi lên tiếng,

“Thì, em định đem đống chiến lợi phẩm đội mình thu được từ các hầm ngục đổi lấy tiền ấy.”

“Chị hiểu chị hiểu…”

Ánh mắt châm chọc của Felicia vẫn đang xoáy thẳng vào tâm hồn In-Gong. Trông thấy cậu em mình vô thức đỏ mặt, cô liền bật cười thành tiếng.

“Dù sao thì tụi chị cũng định đi cùng em thôi. Đằng nào cuộc hội ngộ chẳng là ở Takar.”

“Hội ngộ?”

“Ừ, chẳng phải tộc Lang Nhân cũng đến Takar à?”

Felicia đánh mắt sang chỗ khác. Câu hỏi vừa rồi của cô dĩ nhiên không dành cho In-Gong, mà là công chúa của tộc Lang Nhân, Caitlin. 

Caitlin đang ngồi thiền vận công, nghe thấy câu hỏi của Felicia liền gật đầu xác nhận,

 

“Vâng chị. Shutra bé bỏng của chúng ta muốn đến Takar mà.”

Không như Felicia, giọng Caitlin nghe có chút xa cách khi cô lườm In-Gong.

Trông thấy cô em gái của mình đang tỏ vẻ phụng phịu, Felicia phì cười rồi giải thích cho In-Gong,

“Chị đã sắp xếp trước mọi thứ rồi. Dù sao đây cũng là một nhiệm vụ từ phía vương triều nên sẽ tốt hơn nếu ta có thêm lính tráng hỗ trợ. Quân lính cũng đã được điều động được một tuần rồi.”

Trong Knight Saga, bất cứ khi nào tham gia một nhiệm vụ cấp quốc gia sẽ có tộc Long Nhân đến hỗ trợ. Dạo trước ở nhiệm vụ chinh phạt tộc Xích Lôi, Chris và Caitlin mỗi người đều sở hữu ít nhất một trăm binh lính trong tay. Cho nên việc có thêm viện trợ là điều tất yếu.

“Quân chi viện không dùng chung cổng dịch chuyển với chúng ta được vì họ không đi từ phía Quỷ Điện. Cho nên họ mới phải tìm một cổng dịch chuyển khác ở gần đây, mà vừa hay ở Takar lại có một cái là lớn. Như vậy, mọi người quyết định sẽ hội họp tại Takar.”

Felicia nháy mắt ngay lúc vừa nói xong. Cô thừa biết địa điểm hội nhóm là ở Takar sau khi cả hội rời Quỷ Điện, vậy mà cô vẫn vờ như cáu bẳn khi nghe In-Gong nói cậu muốn đi Takar.

Trông thấy biểu hiện khó hiểu của cậu em, Felicia khẽ cười. Song cô ngập ngừng một chút,

“Shutra này, chị còn một điều muốn nói nữa…tộc Hắc Tiên cũng sẽ đem quân tới chi viện…cho nên là…”

Felicia do dự quan sát biểu cảm của In-Gong. Dẫu biết cậu đang thực hiện nhiệm vụ cấp quốc gia, nhưng In-Gong lại không nhận được bất kỳ hỗ trợ nào từ tộc của mình. Trong khi cả Felicia và Caitlin đều nhận được quân chi viện từ tộc, phía In-Gong lại không hề có một bóng. Song, tưởng chừng như sẽ bực bội về vấn đề này thì cậu chỉ cười cho qua, khiến Felicia an tâm một chút.

“Em ổn mà chị, đừng lo lắng quá cho em. Dù sao thì em cũng có thể xem như họ là viện binh của mình vì có chị ở đây mà.”

Không tính việc cả hai đều cùng một phe, Felicia dù sao vẫn là chị của In-Gong, xem như là người cùng một nhà.

Nghe thấy thế, Felicia như tràn đầy sự hoạt bát,

“Chuẩn đó!”

“Tộc Lang Nhân tụi chị cũng không phải ngoại lệ!” Caitlin nhanh nhảu. 

Hiện tại, Chris và tộc Lang Nhân có lẽ là đồng minh đắc lực nhất của cậu do cậu vẫn chưa có dịp diện kiến vương hậu của tộc Hắc Tiên. In-Gong quay sang Caitlin rồi cười mỉm, thay cho lời cảm ơn tới người chị tộc thú nhân của cậu.

Felicia tủm tỉm cười trước điệu bộ của cô em gái, tay liền xòe quạt,

“Mà, chắc chúng ta sẽ có kha khá thời gian để khám phá Takar. Thời gian để quân viện binh đến thành dự chừng cũng phải từ một tới hai ngày, nên thoải mái đi.”

“Công Chúa, sao trông người có vẻ thích thú hơn Hoàng Tử vậy?”

Carack vốn lặng im từ đầu đến giờ lại đột ngột lên tiếng. Lờ đi thái độ bất cần đời trong câu hỏi của ông, Felicia nhún vai,

“Tiêu điểm của nơi này vốn nằm ở các buổi đấu giá. Caitlin cũng nghĩ như chị nhỉ?”

“Chị từng đến Takar rồi á?”

Caitlin ngay lập tức phấn khích. Trông thấy thế, Felicia cười rồi gõ nhẹ chiếc quạt cầm tay lên đôi vai cô em mình,

“Chị đã đến đấy vài lần rồi nên không cần phải thuê người hướng dẫn đâu. Dù sao thì cái chốn đấy cũng không hợp khẩu vị Shutra.”

“X-Xin lỗi?”

In-Gong lên tiếng thanh minh, nhưng Felicia liền cho cậu ăn bơ và quay sang Amita.

“Nhưng quý ngài Amita đây có lẽ sẽ thấy thích thú chăng.”

“Hừm, cái nơi ồn ào và tấp nập đấy chỉ tổ phiền phức.”

Bằng một giọng khó chịu, Amita nhận xét. Đuôi của ông vỗ mạnh xuống đất vài cái trong khi tay đang cầm một viên đá quý. Từ nãy tới giờ y vẫn miệt mài khắc lên nó một ma trận trông khá phức tạp.

“Gấu mèo biết nói, vẫn chưa chỉnh sửa xong nữa à?”

Green Wind xuất hiện phía sau In-Gong và thắc mắc. Một ngày đã trôi đi kể từ khi cả đội rời Quỷ Điện nhưng công tác tu sửa vẫn chưa xong. Do đó In-Gong mới phải dùng món tạo tác Earth Quake phiên bản chưa hoàn thiện.

Amita lườm Green Wind rồi vỗ đuôi xuống đất, 

“Tất nhiên là chưa xong rồi! Bộ ngươi nghĩ ta có chỗ làm việc đàng hoàng à?!”

Hít một hơi thật sâu, y sau đó liền quay sang In-Gong,

“Công đoạn chỉnh sửa sẽ được hoàn thành vào cuối ngày mai, yên tâm đi. Mọi thứ đều sẽ sẵn sàng trước khi chúng ta đặt chân đến Evian.”

Nhìn thoáng qua thì có vẻ như công đoạn cuối chỉ là chạm khắc ma trận lên những hòn đá và gắn chúng lên trang bị. 

Felicia sáp lại gần Amita và dỗ dành,

“Vui lên nào Amita, ta sẽ mua cho ngài bất cứ món gì ngài thích khi đến Takar.”

“Hừ! Bộ ngươi nghĩ ta là thằng nhóc lên ba chắc? Đừng tưởng có vậy mà an ủi được ta!”

Y nói vậy, nhưng đuôi của y dường như đang biểu hiện khác biệt, không ngừng ngoe nguẩy.

Thấy vậy Felicia không nói gì mà chỉ cười thầm, tiện thể đánh mắt sang In-Gong, người lúc này đang lắc đầu từ chối hiểu. Caitlin, Carack và những người còn lại đang cố bặm miệng lại, tránh không cười thành tiếng.

Ai cũng hiểu, duy chỉ một người không hiểu,

“Gấu mèo biết nói, cái đuôi của ông đang vẫy vẫy kìa!”

Giật mình, Amita vội vã ngừng vẫy rồi lườm In-Gong.

Ngán ngẩm thở dài, cậu buộc Green Wind trở về trạng thái linh hồn rồi xua tay cho qua chuyện.

&

Takar, chốn hoan lạc của nơi trần thế, được chia thành hai quận chính bởi một bờ tường rào chắn, phân thành hai ranh giới rõ rệt. Một bên trông tồi tàn với sự nghèo túng rách rưới, trong khi bên còn lại được bao phủ trong sự giàu có và đầy màu sắc.

Ở ngoại thành thường tập trung đông đúc các thể loại bất hảo từ các nơi xung quanh Evian do luật pháp nơi đây gần như không hề tồn tại. Từ các cuộc ẩu đả trong sòng bạc và nhà thổ đến các trận hỗn chiến lớn nhỏ xảy ra trên các trục đường. Đến ngay cả những vật phẩm cấm lưu hành ở Quỷ Giới lại còn được hiên ngang bày bán trên từng ngóc ngách.

Felicia có nói đã từng đến Takar nhiều lần, nhưng hiển nhiên cô chỉ mới thăm thú nội thành chứ chưa hề đặt chân lên ngoại thành.

Trong lúc mọi người còn đang sắp xếp hành lý, Felicia tranh thủ đi về hướng người gác cổng thành và trao đổi chút thông tin. Ít phút sau bỗng xuất hiện một người đàn ông ăn mặc lịch sự và nhóm In-Gong nhanh chóng liền được hướng dẫn di chuyển đến khu vực dành cho khách VIP.

Một lúc sau, cả đội dừng chân trước một căn biệt thự trông khá sang chảnh, với nhiều phòng lớn được tô vẽ bằng các loại màu sắc. Khẩn trương dỡ đồ dọn vào xong, Felicia khoác lấy tay Caitlin rồi nói với In-Gong,

“Tụi chị sẽ đi mua sắm một chút, còn em thì đi với Carack nhé. Ngài Amita có muốn đi cùng không?”

Thay vì đáp lời, Amita nhảy vào vòng tay của Daphne khiến cô lúng túng khó xử. Song, như hiểu ý mà Amita muốn biểu đạt, cô liền gật đầu thay cho câu trả lời của y.

Mời mọc thành công, Felicia gật đầu xác nhận rồi quay sang Carack,

“Carack, Shutra nhờ ngươi quản nhé.”

“Để đó cho thần.”

Carack vỗ ngực khẳng định, trong khi In-Gong thờ dài,

“Bộ chị nghĩ em định làm gì à?”

“Ai biết đâu?”

Felicia bật cười trong khi Caitlin thì đang lườm In-Gong bằng nửa con mắt.

“Mọi người nhớ tập trung ở chỗ này tầm chiều chiều nhé. Chúng ta còn có một phiên đấu giá cần tham dự vào buổi tối, nên hãy cố quay về sớm.”

Felicia dặn dò cả đội rồi rời đi cùng nhóm của mình. Người lính hướng dẫn cũng đã bỏ đi tự bao giờ, nên hiện trong phòng chỉ còn lại mỗi In-Gong và Carack.

In-Gong hít lấy một hơi để ổn định tâm trạng rồi quay sang Carack,

“Chuẩn bị đi, giờ chúng ta sẽ đến chợ nô lệ.”

Cậu định sẽ đi nghe ngóng chút manh mối về Nayatra ở khu buôn nô lệ.

Mắt Carack mở lớn biểu lộ sự ngạc nhiên khi nghe những lời của In-Gong,

“Ôi cha? Ngài thực sự có hứng thú với chợ nô lệ à?”

“Vớ vẩn. Ta có vài thứ cần xác nhận.”

“Đã rõ.”

Hiểu được hàm ý trong câu nói của In-Gong, Carack trả lời bằng một thái độ nghiêm túc. Ông quả thực là một trợ thủ đắc lực của In-Gong.

Cả hai nhanh chóng hướng đến khu buôn nô lệ và lục tìm tất cả các cửa hàng nô lệ họ bắt gặp. Tuy nhiên, không có bất cứ một thông tin gì liên quan đến người In-Gong muốn tìm.

“Không có bất kỳ nô lệ nào lấy tên Nayatra sao…”

Cậu đoán có khả năng cô nàng đang dùng một cái tên giả, cho nên cậu thu hẹp phạm vi dò tìm theo mục lục dành cho Mộng Quỷ, nhưng vẫn không cho chút kết quả khả quan nào.

‘Mà cũng phải thôi.’

Trong Knight Saga, Zephyr lần đầu gặp Nayatra là vào cuối năm 513. Hiện tại là năm 512, cách biệt tận một năm so với nguyên bản.

‘Chỉ còn lại mỗi một cửa hàng buôn bán nô lệ.’

In-Gong bước chân vào hàng buôn nô lệ cuối cùng, vẻ mặt cậu đầy vẻ thất vọng.

Trong khi In-Gong rà soát những nô lệ Mộng Quỷ, Carack yên lặng quan sát cậu với một biểu hiện thích thú, song lại pha lẫn một chút hoài nghi.

Gạt bỏ ý định trêu trọc In-Gong và với một thái độ nghiêm nghị, ông gặng hỏi,

“Hoàng tử, liệu Mộng Quỷ tên Nayatra này thật sự quan trọng tới vậy ư?”

“Cực kỳ quan trọng.”

Không chỉ bởi Nayatra là thuộc hạ cũ của cậu ở trong trò chơi, mà cô còn là mảnh ghép quyết định dẫn đến sự kiện thanh trừng tộc Lang Nhân.

 Carack nhăn trán,

“Thế thì…Hoàng Tử, ít nhất ngài cũng nên nói cho thần diện mạo của người này trông như nào chứ. Chúng ta có thể tả lại cho gã buôn nô lệ và nhờ hắn liên lạc nếu tìm được người mà Điện Hạ cần.”

“Cách này, không tệ.”

Nayatra xuất hiện tại buổi đấu giá một năm sau tính từ thời điểm này, nên ắt hẳn cô sẽ được chuyên chở tới Takar trong vài tháng tới.

Nhớ lại hình ảnh thuộc hạ cũ của mình, In-Gong miêu tả,

“Hừm… mái tóc màu hồng đào, gương mặt đẹp tuyệt đỉnh ngay cả với một Mộng Quỷ….người này có chút nét tương đồng với Flora, ý ta là cái bầu không khí xung quanh người cô ấy. Trên đầu người này có một cặp sừng màu vàng. Chiều cao thì chắc tầm khoảng Felicia? Còn làn da thì lại trắng như của Caitlin, và đôi mắt của người này có màu xanh da trời….”

“Có phải cô ta buộc tóc đuôi ngựa một bên? Với đuôi tóc đủ dài để chạm đến môi?”

Carack tiếp lời In-Gong khiến cậu cảm thấy có chút bối rối,

“Đúng rồi, nhưng làm sao mà ngươi…?”

Thay vì giải thích, Carack giơ tay chỉ về phía người phụ nữ đang trao đổi với gã buôn nô lệ. Rõ ràng người phụ nữ này là khách hàng của gã buôn kia.

Và hiển nhiên là In-Gong biết người này.

‘….Nayatra?’

Mộng Quỷ mang tên Nayatra, nô lệ đáng lẽ sẽ xuất hiện ở phiên đấu giá một năm sau.

Chỉ có điều, hiện giờ cô không phải là nô lệ.

———————————————————————————

Trans: Fatking