브레이커즈 - Breakers

Truyện tương tự

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

(Đang ra)

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

Pig Cake

Tôi chuyển sinh vào thế giới bên trong một cuốn tiểu thuyết R-19 dựa trên câu chuyện về cô bé quàng khăn đỏ, nhưng lần này là cô bé quàng khăn đỏ ăn thịt con sói cơ.

2 380

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

(Đang ra)

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

다라빛

Tôi đang ở trong một trò chơi RPG thông thường. (RPG là gì vậy mọi người?)

7 765

Sự Quản Lý Hàng Đầu

(Đang ra)

Sự Quản Lý Hàng Đầu

Long Umbrella,장우산

Jung Sunwoo là một người bình thường với mong ước sau này có thể dẫn dắt thành công một diễn viên nổi tiếng quốc tế. Vào ngày đầu tiên đi làm sau khi được nhận bởi W&U – một công ty chuyên đào tạo các

1 262

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

(Đang ra)

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

Sukja

Một người phụ nữ độc ác khiến chồng và con trai phải sợ hãi.

17 1779

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

(Tạm ngưng)

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

엘리아냥

Tôi đã thăng thiên bởi truck-kun khi đang cố gắng tránh kẻ bám đuôi.

6 729

Osananajimi ga Zettai ni Makenai Love comedy

(Tạm ngưng)

Osananajimi ga Zettai ni Makenai Love comedy

Shuichi Nimaru

Người bạn thời thơ ấu của tôi Shida Kuroha dường như có tình cảm với tôi. Cô ấy sống ngay bên cạnh, nhỏ bé và dễ thương.

3 386

Chương 114

Bất ngờ thật, Nayatra lúc này lại không phải là một nô lệ.

Thực ra thì việc cô không phải nô lệ mới là hợp lẽ thường. Nếu nhìn vào toàn cõi Quỷ Giới, số lượng nô lệ được mua bán thật ra khá ít ỏi. Không nói đến các địa điểm như Takar, sẽ cực khó để tìm một phiên chợ buôn bán nô lệ đúng nghĩa ở Quỷ Giới.

Trong tất cả những nơi mà In-gong đã từng đến, chưa có nơi nào là đặc cách cho việc giao dịch nô lệ.

Vậy vì sao Nayatra lại trở thành nô lệ?

Loại chuyện quái quỷ gì đã biến một người từng là một công dân tự do trở thành một kẻ chân bị trói trong gông xiềng, mà tất cả xảy ra chỉ trong vòng một năm?

Nhưng hiện giờ không phải là lúc để tâm tới việc này. Trong khi In-gong đang bận vắt não ra nghĩ thì Nayatra đã kết thúc cuộc trao đổi với gã buôn nô lệ. Ngay vừa lúc cô định quay đầu rời đi,

“Nayatra!”

In-gong theo phản xạ mà hét tên cô, nhưng dường như tiếng hét ấy không lọt vào tai Nayatra khi cô cứ thế mà đi, như thể cô không muốn bị liên lụy vào những thứ phiền phức.

Thay vì chất vấn vị chủ nhân của mình có nhầm người hay không, Carack quyết định chạy thật nhanh về phía Nayatra khiến In-gong hoàn hồn và vội vã theo sau. Mặc dù có kha khá người tụ tập trên con ngõ chật hẹp này, nhưng điều đó không làm chậm chân được hai người chủ tớ kia.

Đuổi theo được một lúc thì Nayatra lại rẽ vào một khúc quẹo. In-gong bỗng chốc hiện lên một cảm giác đầy bất an ngay cái khoảnh khắc cô biến mất khỏi tầm mắt cậu. Chẳng phải trong phim hay tiểu thuyết, con người ta cũng luôn đột ngột bốc hơi ngay sau khi rẽ vào một con hẻm nhỏ đấy sao? .(Trans SeaWind: Đây không phải tiểu thuyết chứ là gì!?? Ngộ hen) 

Và cái trường hợp này nó lại giống như đúc mấy cái phim truyện đấy.

Cậu nhanh chóng đuổi theo nhưng không còn thấy Nayatra đâu nữa. Trong số những người ở trước mắt cậu lúc này, không một ai có tóc hồng, hay thậm chí là đỏ.

In-gong nháo nhác nhìn xung quanh trong khi Carack đang chăm chú quan sát đỉnh đầu của mọi người ở nơi đây, nhưng vẫn không thể phát hiện ra cô. Nayatra ắt hẳn đã sử dụng thuật tàng hình hoặc thứ gì đó tương tự với khả năng ẩn đi sự hiện diện của bản thân.

“Người phụ nữ vừa rồi trông giống như cái người mà ngài gọi là Nayatra, nhưng cổ lại bỏ chạy. Thậm chí người ta còn không thèm có một cái phản ứng nào khi chúng ta la hét tên người.”

Carack vừa nói vừa gãi cái trán xanh lè của mình.

Quả thật Nayatra không hề chớp mắt khi nghe thấy tên mình mà cứ tiếp tục đi thẳng. Thậm chí, cô dường như chỉ đang thong dong tản bộ chứ không phải là vội vàng chạy trốn.

Theo lẽ thường, con người ai ai cũng không thể hoàn toàn đoán được việc tên mình sẽ ngẫu nhiên bị gọi, trừ khi họ đã chuẩn bị cho tình huống này trước đó. Ít nhất cũng phải có chút Thông lúng túng hay phản ứng bỡ ngỡ trên mặt họ.

Giác quan của Carack giúp ông suy đoán, chỉ có độc nhất hai nghề phù hợp với những hành động như thế này: đạo tặc hoặc sát thủ.

“Hoàng tử, bộ quan hệ giữa hai người tệ lắm hả?”

Carack hỏi In-gong với vẻ mặt lo lắng.

“Không phải thế. Nayatra lúc này chưa biết ta là ai. Có lẽ ta đã hơi bất cẩn.”

Trong Knight Saga, chức nghiệp của Nayatra là đạo tặc kiêm luôn sát thủ. Nếu ai đó gọi tên cô mà cô lại không biết danh phận, hiển nhiên cô sẽ bỏ chạy.

Carack nhăn trán khó hiểu vì câu ‘lúc này chưa biết ta là ai’ nhưng cũng không hỏi thêm gì. Thay vào đó, ông an ủi In-gong như cách mà một thuộc hạ tốt nên làm.

“Đó không phải là lỗi của ngài, Hoàng tử, đừng tự trách bản thân nữa. Cô ta chẳng qua chỉ quá quen thuộc với khu vực này mà thôi.”

Vẻ mặt tươi cười của ông thật khiến con người ta cảm thấy an tâm thoải mái. Đây phải chăng là lý do tại sao Karma, Delia và tất cả các thủ hạ đều phát cuồng vì y?

In-gong chợt phì cười khi nghĩ tới độ đào hoa của thuộc hạ mình, đoạn cậu ra lệnh,

“Green Wind, em mau quan sát xung quanh xem thử.”

‘Để đó cho em, chủ nhân!’

Green Wind, hiện đang ở dạng thực thể hóa, liền nhanh chóng biến thành gió và tan vào không khí. Bằng cách hòa mình vào không khí, cô có thể theo dõi chuyển động từ một vị trí cao hơn so với mặt đất.

“Giờ thì, Carack, đi! Cùng đến chỗ gã buôn nô lệ đã nói chuyện với Nayatra nào.”

Hiện tại người này chính là manh mối duy nhất của In-gong. Có lẽ cậu có thể biết thêm nhiều thông tin hơn là dự kiến.

Vừa đặt chân vào cửa hàng đã thấy gã buôn nô lệ, người mà Nayatra trao đổi cùng, niềm nở bước tới đón lấy In-gong.

“Tôi có thể giúp gì cho quý ngài đây?”

“Tụi này có một vấn đề nho nhỏ cần ông anh giúp chút ấy mà.”

Carack vừa cười toe toét vừa dúi dắm túi tiền vào tay gã. In-gong không biết y đã đưa bao nhiêu, nhưng có vẻ đó là một số tiền ổn áp nhờ biểu cảm mà gã buôn nô lệ thể hiện khi nhận tiền.

Xui xẻo thay, gã buôn nô lệ không có nhiều thông tin về Nayatra hay là cách liên lạc với cô. Nhưng cũng nhờ gã mà cậu biết vài tháng trước Nayatra đã đến đây một lần và tỏ vẻ hứng thú về chủng loài cùng số lượng nô lệ được giao dịch tại đây.

Lúc mà In-gong bắt gặp cô cũng là lần thứ hai cô đến cửa tiệm này. Đã có lần thứ hai, ắt sẽ sẽ có lần ba hoặc thậm chí là bốn. 

“Tôi muốn để lại một lời nhắn cho người này.”

Vừa nói, In-gong vừa lục túi rồi đưa cho gã buôn nô lệ vài đồng tiền vàng cổ, lấy từ kho của tộc người lùn. Khuôn mặt của gã lập tức sáng bừng trước sự thu hoạch bất ngờ này..

“Hehehe…Kẻ tôi tớ lấy làm vinh dự khi được cho ngài mượn dụng cụ viết của mình. Thoải mái, thoải mái.” 

Dựa trên phản ứng của gã, In-gong hẳn cũng không cần phải bận tâm liệu lá thư có được gửi đến đúng chỗ hay không. 

In-gong suy nghĩ một lúc trước khi đặt bút xuống viết. 

Thông điệp In-gong muốn truyền tải là về việc cậu muốn gặp cô cũng như là cách để liên lạc với cậu.

Ban đầu nhìn thì tưởng có vẻ vô hại, nhưng thông điệp của cậu còn chứa đựng một bí mật mà Nayatra sẽ không thể bỏ qua được. 

Vào lần kế tiếp khi cô tới nơi này, gã buôn nô lệ sẽ liên lạc ngay với In-gong sau khi trao được thư cho Nayatra, và gã sẽ được thưởng nhiều đồng vàng cổ hơn. Nhìn vào khuôn mặt mà gã đang thể hiện, có vẻ như gã sẽ không làm gì gian dối với yêu cầu của In-gong. 

Trao lại bức thư,cậu nghe thấy giọng Green Wind bên tai. Một giọng nói đầy buồn bã. 

‘Chủ nhân, em không tìm được cô ấy. Em xin lỗi.’ 

“Không sao đâu, làm tốt lắm. Cảm ơn em vì đã làm việc chăm chỉ.”

In-gong xoa đầu an ủi Green Wind. Sau đó, cậu thăm hỏi mấy cửa hàng nô lệ khác xung quanh về Nayatra. 

Có vài chỗ nữa mà cô ấy đã ghé qua với cùng một mục đích là tìm hiểu số lượng nô lệ từ những chủ buôn. 

In-gong để lại lời nhắn ở tất cả các cửa hàng này. Carak đang theo dõi từ bên cạnh cũng phải trấn an In-gong rằng bất kỳ ai cũng sẽ tò mò sau khi nhìn thấy hàng đống lời nhắn của cậu, nên yên tâm đi.

‘Chút tiền đầu tư này không là gì khi đối tượng là Nayatra.’

Cũng như cách In-gong tìm kiếm thông tin từ những người buôn, Nayatra hẳn sẽ biết đến những lá thư này.

Hoàn thành công việc gửi gắm các lá thư ở tất cả các cửa hàng nô lệ và đi dò hỏi thêm một lần nữa, cậu nhận ra giờ cũng đã là chiều muộn. Đã đến lúc cậu cần quay lại khách sạn.

Lê từng bước chân nặng nề trở về chỗ nghỉ chân của cả nhóm, cậu bắt gặp một bầu không khí rạng rỡ từ những người đang có mặt ở gian phòng.

‘Ôi cha, gấu mèo biết nói trông vui vẻ chưa kìa.’

Như Green Wind miêu tả, Amita trông rất là hạnh phúc khi ngồi trên chính chiếc đuôi của mình mà nhâm nhi đồ ngọt trên tay. Mỗi lần ông cắn một miếng là cơ thể ông lại run lẩy bẩy cả lên khiến y phải khó khăn lắm với giữ được chút liêm sỉ trên khuôn mặt.

“Lão già đó đang ănloại kẹo gì vậy?”

“Ta đi cùng với chị Felicia đến một cửa tiệm đồ ngọt và mua nó đấy. Shutra với Carack thử chút đi, nó thực sự rất là ngon á.”

Caitlin tươi cười trước câu hỏi của Carack và đưa món đồ ngọt ấy cho hai người. Trông nó có vẻ na ná mấy miếng bánh trung thu vậy.

Mặc dù cậu không thật sự thích thú bánh trung thu nhưng cậu chẳng nghĩ được lý do gì để từ chối Caitlin, nhất là khi cô đang mắt sáng long lanh mong đợi một lời nhận xét từ cậu. In-gong chọn cái nhỏ nhất rồi bỏ nó vào miệng.

“Sao sao, nó thế nào? Ngon không? Ngon, đúng không?”

“Vâng, ngon lắm chị.”

Đúng như những gì cậu dự đoán từ trước mặc dù hương vị cũng không đến nỗi quá chua. Có cảm giác như cậu đang ăn một chiếc bánh macaron với hàm lượng đường cực cao vậy.

“Shutra này, có chuyện gì xấu đã xảy ra khi em ra ngoài à?”

Caitlin lo lắng vì cái nhăn mặt của In-gong. Nhưng cậu chỉ mỉm cười lắc đầu và nói.

“Em chỉ hơi mệt vì phải đi bộ quá nhiều mà thôi.”

Song trên khuôn mặt của Caitlin vẫn không ngớt được sự lo âu dành cho cậu. Ngồi trên tấm ghế sofa, Felicia nói trong khi khẽ nheo đôi mày.

“Chà, hay là em đi nghỉ sớm đi? Cuộc đấu giá tối nay, chúng ta cũng không cần tham dự nữa.”

“Không, em không biết chừng nào mình mới có dịp quay lại đây nên em cần phải đi. Mà chẳng phải chúng ta còn chút thời gian tới lúc buổi đấu giá bắt đầu mà? Nghỉ ngơi xong em sẽ ổn thôi.”

Họ sẽ rời Takar cùng quân tiếp viện vào chiều ngày mai, cho nên nếu cậu bỏ qua dịp này thì sẽ không có cách nào để tham dự phiên hội đấu giá trong một quãng thời gian dài sắp tới.

Để vụt mất Nayatra thì cũng đã đành, cậu cũng không muốn bỏ lỡ thêm buổi đấu giá này.

“Vậy tùy em. Nếu có bất kỳ rắc rối nào, cứ nói với chị nhé. Đừng cố quá kẻo lại thành quá cố đấy.”

“Vâng. Ừm… vậy em xin phép.” 

In-gong chậm rãi bước từng bước về căn phòng được chỉ định cho cậu. 

Khoảng hai giờ sau… 

Tại phòng khách của khách sạn tụ tập những con người với các trang phục trông sang trọng và không thiếu phần lộng lẫy.

Đầu tiên phải nói đến là Caitlin, người đang diện một chiếc váy hở vai màu vàng xinh xắn để lộ ra bờ vai trắng nõn nà, không giống với phong cách thường ngày của cô chút nào.

Trông thấy Caitlin lúc này cũng phải khiến In-Gong mở to mắt mà ngắm nhìn; thấy vậy Seira cười và thì thầm với Carack. Có vẻ như Chris là người khiến Caitlin phải mặc những bộ đồ kín cổng cao tường thường ngày.

“Chiếc váy này….trông hợp với chị chứ?”

Với đôi má đỏ ửng, Caitlin ngượng ngùng hỏi. Được diện một bộ váy mà bình thường mình không thể mặc do người anh trai bảo bọc thái quá, khiến cô khá là hào hứng.

In-gong đảo mắt từ đầu tới chân Caitlin rồi cười,

“Chị trông rất là xinh đẹp đấy chị à.”

Cậu vừa nói vừa bắt chước biểu cảm mà mỗi khi Caitlin khen cậu, khiến Seira phải ‘duyên dáng’ lấy tay che đi điệu cười trên môi cô, trong khi Carack thì cứ thế mà cười ha hả. 

Caitlin chở nên bẽn lẽn, nhưng chỉ trong chốc lát. Cô vội vàng lấy lại bình tĩnh rồi nở một nụ cười rạng rỡ.

“Còn chị thì sao Shutra? Trông nó có hở hang quá so với lúc dự tiệc ở Quỷ Điện không?” 

Khác với Caitlin, Felicia vẫn thủy chung với phong cách gợi cảm thường thấy của mình. Nói cách khác, vẫn là một bộ váy màu tím với mật độ phơi bày da dẻ cực cao. Dẫu đã quen thuộc với phong cách này của Felicia, In-gong vẫn bị đỏ hết cả mặt khi nhìn. 

Felicia cười khoái chí khi cô quàng một chiếc khăn choàng qua vai, sau đó ngắm nghía trang phục của In-gong.

“Ôi chà, màu đen rất hợp với em đấy. Trông em có vẻ trưởng thành hơn một chút rồi đó?”

In-gong thông thường hay diện một bộ phục trang màu trắng đến các buổi thiết triều. 

Trong lúc Felicia và Caitlin tỏ vẻ thích thú với trang phục của In-gong, Seira và các trợ lý khác lại dành một sự quan tâm tới Carack.

Delia áp sát Carack và bất ngờ nói,

“Carack, cà vạt của anh bị lệch kìa. Để tôi chỉnh giúp cho.” 

“Ồ, cảm ơn.”

“Không có gì đâu.”

Delia mỉm cười dịu dàng khi cô bám lấy Carack, khiến ba người Seira, Karma và Daphne trừng không chớp mắt.

In-gong chỉ thở dài khi nhìn thấy điều này.

‘Liệu Nayatra của mình có thành thế này không đây.’

Mà, dù gì thì Nayatra vẫn chưa là thủ hạ của cậu, cho nên ai mà biết được. 

Felicia cười và tiếp cận In-gong.

“Chà, vậy để chị sửa soạn cho Shutra nhé.”

In-gong chỉ buộc mỗi cái nơ nên thật ra chẳng có gì để mà sửa, nhưng dù sao cậu vẫn nhận lời giúp đỡ từ Felicia. 

*** 

Takar tuy là một nơi giải trí bậc nhất Quỷ Giới, song nhà đấu giá ở đây thì vẫn chỉ là nhà đấu giá thông thường. 

Như những nơi đấu giá khác, nhà đấu giá của Takar không chỉ sở hữu nhiều loại trang sức đa dạng và hiếm thấy, mà còn có nhiều thứ chỉ giao dịch ở mỗi phiên chợ đen, ví dụ như nô lệ. Do đó, nơi này là chỗ giao thoa giữa một lượng tiền bạc khổng lồ từ các nguồn giao dịch.

Một màu đỏ rực chói sáng phủ lên tòa nhà đấu giá của Takar..

Hàng loạt các dãy ghế sofa được sắp xếp theo hình bán nguyệt, và nhóm của In-gong lấy được một vị trí ngồi tuyệt đẹp ở trung tâm khán đài.

Ngồi chính giữa Felicia và Caitlin, In-gong đảo mắt quan sát xung quanh khán phòng. Do phản quang khiến căn phòng khá chói mắt, cho nên rất khó để nhìn được khuôn mặt của những người tham dự nơi đây.

“Kính thưa các vị khánh quý hiện đang có mặt ở nơi đây. Tôi, người dẫn chương trình, xin được phép bắt đầu buổi đấu giá của ngày hôm nay!”

Ngay lập tức mọi sự chú ý đều đổ dồn lên Mộng Quỷ nam giới có làn da màu đỏ, người đang rung chiếc chuông ở trên sân khấu.

Amita, hiện đang ngồi trên đùi của Daphne, chăm chú nhìn lên sân khấu với một đôi mắt phấn khích và nhờ có đồ ngọt mà ông càng thêm phần hào hứng.

Buổi đấu giá diễn ra khá sôi nổi, nhưng In-gong hiện tại thay vì tập trung lên sân khấu thì lại nhìn ngang dọc tứ phía.

‘Sao cứ có cảm giác khó chịu vậy nhỉ.’

Ở một khía cạnh khác, cậu để ý có một vài khuôn mặt rất quen thuộc ở trong khán phòng. Cậu đã từng trông thấy những diện mạo này khi chơi Knight Saga, song cậu không thể nhớ đã thấy họ ở đâu. Hoặc họ là nhân vật đặc biệt, hoặc là nhân vật phụ.

In-gong đang rà soát lại ký ức của mình khi cậu bất ngờ nhìn về phía lối vào khán phòng. Có vẻ ai đó đã đến muộn.

Tạng người của gã to hơn đáng kể so với Carack. Hắn có một khuôn mặt nhợt nhạt, một đôi mắt màu hổ phách và một vết sẹo ở trên mắt phải. Mái tóc đen vặn vẹo uốn lượn như thể nó đang sống.

In-gong biết gã. Không giống như những kẻ khác, cậu nhớ rõ khuôn mặt của tên này.

‘Paratus.’

Anh em của Dã Nhân Vương Karatus kẻ cai trị đường biên giới phía Đông, vùng đất phía đông Evian.

Trí nhớ của cậu tiếp tục … Paratus vốn là một trong những tướng tá dưới quyền Dã Nhân Vương.

Tại sao nhân vật tầm cỡ như này lại xuất hiện ở Takar? Phải chăng hắn đơn thuần chỉ là muốn tham gia cuộc đấu giá?

In-gong lắc đầu phủ định. Nếu Paratus đã muốn một thứ gì đó, hắn thà đánh cướp chứ thèm vào mà mua bán. Rõ ràng hắn có lý do để đến đây.

“Carack, có điều gì đó không ổn.”

In-gong thì thầm với Carack, người liền lập tức trở nên nghiêm nghị ngay khi vừa nghe thấy. 

“Lại nữa à? Chúng ta có nên quay về ngay luôn không?”

Những sự kiện có dính dáng đến In-gong luôn luôn bất thường, cho nên cũng dễ hiểu khi ông lo lắng đến thế.

In-gong cảm thấy tủi thân nhưng sớm lấy lại tinh thần. Cậu dù gì cũng cảm thấy căng thẳng với tình hình này.

“Không có gì là chắc chắn cả … dù sao thì, bây giờ chúng ta nên–”

Ầm!

Một tiếng động lớn phát ra từ bên ngoài nhà đấu giá cắt ngang những lời còn lại của In-gong, khiến cả cậu lẫn Carack không nói không rằng ngay lập tức đứng phắt dậy.

 ——————————————————————————————————

Trans: SeaWind

Edit: Fatking

Có thể bạn đã biết (còn nếu không biết thì đọc đi, bổ thêm chút kiến thức để còn đi tán gái :>)

Incubus hay còn gọi là Incubi, là loài quỷ hay sinh vật siêu nhiên tựa như hồn ma chuyên quan hệ tình dục với những người đang ngủ, thường là phụ nữ, trong thần thoại Do Thái và Châu Âu.

 Incubus thường xuất hiện trong giấc mơ của phụ nữ để quyến rũ và cưỡng hiếp họ, người ta cho rằng nữ quỷ Succubus – Mộng Quỷ (nữ quỷ phiên bản nữ của Incubus) hiếp dâm đàn ông trai trẻ khi ngủ và lấy hạt giống (tinh trùng) đưa cho Incubus để chúng đi cưỡng hiếp phụ nữ và thụ thai họ bằng hạt giống chúng đã được đưa.

 

Một số giai thoại khác thì kể rằng Incubus biến thành nữ giới sau đó ăn nằm với đàn ông để lấy tinh trùng rồi cưỡng hiếp phụ nữ, nếu một ai được thụ thai bởi Incubus thì họ sẽ sinh ra một Cambion – những đứa trẻ dị dạng hoặc có năng lực siêu nhiên và theo được biết, một pháp sư nổi tiếng trong truyền thuyết vua Arthur đã miêu tả Merlin một Cambion. Mẹ của Merlin là người trần, còn cha là một con quỷ Incubus. Nhờ đó Merlin thừa hưởng những năng lực siêu nhiên.