Chương Ⅹ: Kế tục giảーKhai lập giả nhất thiểm phái.
•
•
「Ta đây là bất bại!!!」
Bên trong khoang thao khiển của Avid, tôi chẳng thể ngừng cười khi đang thao tác với cần thao khiển.
『Đây rồi, chính nóーđây mới là thứ mình muốn!! Mình dư sức giẫm đạp kẻ địch theo ý thích. Mình có thể huỷ diệt lũ chúng nó với những món vũ khí đã ngốn đống tiền!!』
Tôi đang đánh với bè lũ không tặcーthứ địch thủ đáng sợ, gợi nhắc tôi về hình ảnh lũ yakuza đòi nợ mà bản thân từng run sợ trước đâyーvà hiện tại tôi đang chà đạp bọn chúng nó bằng chính đôi tay này. Aah, sướng thật đấy. Mình cuối cùng cũng đã có thể thoát khỏi vai nạn nhân của bọn chúng nó rồi. Khung cảnh trước mắt khiến con tim tôi run lên vì sung sướng.
「Nào nào!! Bơi hết vào đây xem nào!!!」
Bên trong không gian vô trọng lực, Avid di chuyển đúng như những gì tôi thao khiển. Hai tấm khiên khủng lồ, đen tuyền, nặng trịch được tích hợp ở hai bên bả vai.
Không chỉ cản sát thương vật lý, mà thứ này còn tích hợp cả công nghệ chống laser và pháo năng lượng cũng như ma thuật. Nhờ có thế mà tôi mới có thể chiến đấu và bỏ qua phòng thủ. Avid vẫn còn những khả năng khác nữa. Sau khi được Công xưởng số 7 phục trạng lại, hiệu xuất của Avid đã vượt xa đám Kị sĩ cơ giới thông thường. Cực kỳ vững chắc và độ tương thích tuyệt hảo với Thao khiển viên, đây là tạo tác tuyệt nhất từ trước đến giờ.
「Tuyệt lắm, Avid!! Mày là số 1!!! Giờ thì nghiền nát kẻ địch của chúng ta đi!!」
Tôi chẻ đôi tên không tặc đang cố áp sát bằng thanh kiếm laser trên tay.
「Mày mạnh lắm!! Mạnh cực kỳ luôn đấy, Avid!!」
Tôi rùng mình khi thấy Avid chứng minh sức mạnh của mình, song đồng thời bản thân tôi cũng vô cùng biết ơn những khoá học khắc nghiệt của Yasushi-shisho. Một khoá huấn luyện chợt loé lên trong tâm trí. Đáng lý ra tôi phải luyện tập kiếm đạo, song Sư phụ lại ép tôi vào một căn phòng kín phi trọng lực, nơi tôi phải né tránh những thứ được bắn tới trong lúc bị bịt mắt. Lúc đó, tôi đã nghĩ 『Làm thế này thì có ích lợi gì chứ?』, nhưng giờ thì tôi lại cảm thấy hổ thẹn khi lúc đó đã thắc mắc. Những bài học của Sư phụ hữu dụng theo nhiều nghĩa khác nhauーkhông chỉ được áp dụng trong kiếm đạo, mà còn bao gồm cả thao khiển Kị sĩ. Thầy ấy chắc hẳn đã biết trước rằng tôi rồi sẽ có những trận chiến thế này, nên mới bồi dưỡng kỹ năng thao khiển của tôi ngay từ khi còn trẻ. Mỗi bài huấn luyện của Sư phụ đều có những dụng ý riêng!!
「Sư phụ của mình thật vĩ đại!!」
Khẩu Bazooka bên cánh tay phải đã hết đạn, nên tôi ném nó sang một bên. Một tên Kị sĩ cơ giới của phe không tặc áp sát, nhưng tôi đã thao tác cho cánh tay của Avid tóm lấy và bóp nát đầu nó.
So với Kị sĩ cơ giới của đám không tặc, Avid ở một đảng cấp hoàn toàn khác. Chúng cứ như đồ chơi nếu phải so với Avid vậy. Cứ như một chiếc xe cút kít mà đòi đua với một chiếc xe thể thao ấy.
Tôi tạo ra một ma thuật trận gần cánh tay phải và lôi ra một khẩu Bazooka mới. Avid nổi trội hơn tất cả những Kị sĩ cơ giới đang vây quanh, nên lũ không tặc đã bao quanh tôi. 『Ái chà, có vẻ như mình không thể nghỉ tay rồi.』
「Hể, lũ chúng bay mò đến tận đây để lấy mạng ta à? Cảm ơn nhé!!」
Tôi chẳng thể ngừng cười nữa rồi. Khi kéo cần thao khiển, vài ma thuật trận bỗng xuất hiện xung quanh Avid. Vô số vũ khí được trữ bên trong ma thuật không gian xuất hiện từ ma thuật trận, những khối hộp hiện ra và nhắm vào kẻ địch. Những khối hộp đấy là bệ phòng tên lửa, chứa hàng trăm đầu đạn. Những tên không tặc nhận ra điều đó liền quay đầu hối hả bỏ chạy, nhưng chúng vẫn còn chậm lắm.
「Lũ chúng mày chậm chân quá đấy.」
Từng đầu đạn được khai hoả khỏi bệ phóng đuổi theo lũ không tặc đã quay đầu bỏ chạy. Khi chạm tới mục tiêu thì chúng liền phát nổ, xoá xổ toàn bộ Kị sĩ cơ giới bị nhắm đến.
「Kinh sợ ta đi!! Run rẩy đi!! Hãy để cái chết đau đớn của các ngươi lan truyền thanh danh của Liam Sera Banfield này ra toàn cõi ngân hà đi!!」
Một vài tên Kị sĩ cơ giới may mắn thoát khỏi biển "hoa" do tôi tạo ra. Cách chuyển động của chúng rất khác với những kẻ kia, nên chắc là được thao khiển bởi Kị sĩ.
「Kị sĩ không tặc à?」
Đấy là thứ mà người ta gọi khi một tên Kị sĩ hủ bại và trở thành một tên tướng cướp. Rất nhiều kẻ trong số chúng đã trở nên vụ lợi hoặc cầm đầu một đám không tặc. Kị sĩ là một nhóm đặc biệt quan trọng trong chiến thuật tấn công của lũ không tặc.
Lũ Kị sĩ không tặc vây quanh từ đằng sau, bên trên và bên dưới tôiーthách đấu tôi trong một trận chiến ba chiều, thứ chỉ có thể xảy ra bên trong không gian vô định này. Chúng tấn công Avid, nhưng pháo năng lượng của chúng lại chẳng thể xuyên thủng hai tấm khiên được tích hợp trên bả vai Avid. Một trường năng lượng được tạo ra loé sáng và bộc lấy Avid theo dạng cầu và chặn hết tất cả đòn đánh của chúng. Ngay cả khi chúng chuyển sang chơi những đầu đạn vật lý thì vẫn không thể xuyên thủng lá chắn của Avid.
「Dừng lại!!! Thế này thì không thể hạ được thứ đó!!」
Lũ Kị sĩ Không tặc chuyển sang chơi vũ khí cận chiến, như kiếm, và bắt đầu áp sát. Tôi phải né những đòn tất công đó, vì Avid sẽ chịu thương tổn nếu như lưỡi kiếm của lũ Kị sĩ kia với tới. Cứ liên tưởng tới việc chúng làm trầy xước con xế mới, nên tôi cố tránh để Avid bị trầy tróc bởi những lưỡi kiếm kia. 『Trên đời này làm gì có ai muốn đồ mới mua bị trây tróc đâu, đúng chứ?』
Tôi buông khẩu Bazooka xuống và lôi ra một khẩu súng trường, song lũ Kị sĩ di chuyển hoàn toàn khác so với những kẻ trước đó, chúng dễ dàng né hết loạt đạn.
「Mấy thằng này chắc chắn không phải đám không tặc bình thường, nhưng mà...như thế thì vẫn chưa đủ!!!」
Một tên áp sát, nhưng khi cả hai lướt qua đời nhau thì gã bị chẻ đôi.
「Avid, bắt nhịp tốt lắm!!」
Mặc dù Avid rất khó để thao khiển, song nó vẫn có thể bắt kịp tốc độ phản xạ của tôi và chứng tỏ mình là một cộng sự hoàn hảo. Khi Kị sĩ cơ giới của đám không tặc áp sát, tôi chém hạ từng tên một. Tôi vung thanh kiếm laser lên, bổ xuống, quét xéo lên, rồi lại xẻ ngang. Mỗi lẫn vung kiếm thì lại có một kẻ bị chẻ đôi và phát nổ.
Một trong những Kị sĩ áp sát Avidーthách tôi đọ sức trong một trận 1v1ーđỡ lấy đường kiếm của tôi. Khi cả hai nối liên lạc, tôi nghe được giọng nói của gã.
「Nhà ngươi vừa làm cái đéo gì thế hả? Ngươi.. theo trường phái nào vậy hả?」
Đối với một Kị sĩ, việc thông tuệ kiếm đạo và vô số trường phái chiến đấu khác được cho là cốt lõi, nên những cá nhân này thường theo học hoặc từng thuộc về những trường phái nào đó trong quá khứ.
Đây là tên di chuyển tốt nhất trong đám Kị sĩ cơ giới của bè lũ không tặc. Bản thân thấy cũng hơi tò mò về gã, nên tôi quyết định ban phước cho gã. 『Maa~. Mình làm vậy cũng bởi vì gã này cũng chẳng phải mối đe doạ. Mình là kẻ mạnh, mà kẻ mạnh thì có đặc quyền khinh thường kẻ khác.』
「Đây là IsseRyuu, nhà ngươi đã nghe qua bao giờ chưa? Ta đã được Yasushi-shisho truyền dạy.」
「Hả, hiển nhiên là chưa từng rồi!! Ngươi, một kẻ sử dụng kiếm phái vô danh mà lại vênh váo quá đấy!! Ta thậm chí còn chưa từng nghe qua danh kẻ mà ngươi tự xưng là Sư phụ kìa!!」
『Mày chán thở à!!』Tôi thả khẩu súng trường bên cánh tay trái, rồi ngay lập tức bóp nát đầu tên khốn đó.
「Vô danh?! Được lắm!! Ta sẽ tự tay triệt hạ tất cả lũ chúng mày, rồi sẽ khiến IsseRyuu rạng danh!!」
Mất hết hứng, tôi thả tên khốn ấy ra và xiên thẳng thanh kiếm laser vào buồng thao khiển. Rồi tôi lên đường đi tìm nạn nhân khác, hướng Avid đến thẳng con không hạm của lũ không tặc ở gần đó. Khi gia tốc bằng khoang đẩy, Avid để lại một dãy sáng phía sau. Xung kích thẳng vào làn pháo năng lượng đánh tới, tôi áp sát một không hạm và đâm thanh kiếm laser lút cán vào thân hạm. Rồi nó cứ thể mà nổ tung.
「Rồi, kiếm tên tiếp theo ở đâu đây nhỉ?」
◎
Trên màn hình chính, Goaz chứng kiến cảnh tượng Hắc Kị sĩ cơ giới kia băng qua làn pháo năng lượng và những vụ nổ xung thiên mà không có lấy một vết xước.
「T-thứ kia là cái quái gì thế?! Là kẻ nào đang thao khiển nó?!」
Gã nghĩ chắc chắn đấy phải là một Namedーmột Kị sĩ nổi danh. Khi tạo tác đó xuất hiện, gã chỉ nghĩ nó là một cái thùng rỗng kêu to thôi, một đơn vị lỗi thời, và chúng đã phải nhồi nhét rất nhiều mảnh rác vào thứ đó. Nhưng rồi cái thứ mà gã khinh thường lại đang chém hạ từng tên Kị sĩ cơ giới áp sát nó, thậm chí còn chẳng cho địch thủ cơ hội để tự vệ.
Goaz toát hết mồ hôi hột, lo sợ gã sẽ trở thành mục tiêu tiếp theo của Hắc Kị sĩ kia.
「Một tên Kị sĩ mạnh mẽ như thế, đang làm cái quái gì ở cái chốn khỉ ho cò gáy này thế?」
Giờ thì gã bấn loạn rồi, nghĩ rằng đối thủ bên kia chiến tuyến đang sở hữu một một chiến binh lão luyện, song báo cáo của viên trợ lý lại khiến gã choáng váng.
「Boss!! Thao khiển viên của cỗ máy kia là kẻ đứng đầu gia tộc Banfield!! Đích danh là Liam Sera Banfield đó ạ!!」
「Cái gì cơ?!」Goaz sôi máu, run lên trong tức giận.「Lũ khốn nạn kia ăn cả đống tiền của ta mà lại đi thua một thằng nhãi ranh ư? Những con Kị sĩ cơ giới ta cấp cho chúng cũng chẳng phải loại rẻ tiền nữa chứ!!」
Goaz đã trả cả đống tiền để đưa lũ Kị sĩ không tặc về dưới trướng, gã còn cấp cho bọn đó những Kị sĩ cơ giới có nguồn từ quân đội của các quốc gia khác, được giao dịch trên chợ đen. Gã đã thay đổi vẻ ngoài của chúng, song hiệu xuất đầu ra vẫn tốt hơn nhiều so với loại đại trà mà lính của gã đang dùng. Gã chẳng thể ngờ rằng bọn đó thậm chí còn chẳng thể đánh một trận hẳn hoi với tên nhãi ranh đó.
「Hừm, nếu chủ soái của bọn chúng ở ngoài kia thì cũng đỡ phải đi tìm. Bao vây tên nhãi và dồn toàn lực đi!! Thằng nhãi ranh đó đúng là ngu thật, xông thẳng lên tiền tuyến chỉ để tự mình lập công hửm.」
Để thể hiện cho đám đàn em thấy, Goaz buộc phải cứng rắn. Thân là một tên không tặc, gã hiểu rõ hơn ai hết: đám không tặc là đám bất tín nhất, phản bội đối với chúng cũng chỉ như chuyện thường ngày. Ta càng tập hợp nhiều không tặc, thì tỷ lệ bị phản bội cũng ngày càng tăng. Nếu bọn này nghĩ gã không thể thắng, thì rất có khả năng chúng sẽ phản bội gã.
Gã tự tin an nhiên trên ghế thống lĩnh, Goaz quan sát khung cảnh đám binh sĩ của mình thực thi mệnh lệnh và bao vây lấy đơn vị mà tên nhãi Liam đang thao khiển.
Rồi gã phải há hốc mồm với cảnh tượng xảy ra ngay sau đó.「Cái đéー!!」
Tất thẩy Kị sĩ cơ giới bao vây Liam đột nhiên bị chẻ đôi. Ngay khi chúng áp sát ở một khoảng nào đó, thì liền nổ tung. Không hạm phe gã cũng bị chẻ làm hai. Khung cảnh trước mắt gã cứ như một cơn ác mộng vậy.
『K-không thể như thế được!! Mình biết Kị sĩ là những cá nhân cực kỳ mạnh mẽ rồi, những để vượt xa những cá nhân đó thì... Tên nhãi đó là cái giống bố gì vậy chứ??』Goaz chẳng thể tin vào mắt mình nữa rồi.
Cứ như thế, Liam bắt đầu tiến thẳng đến hướng không hạm chỉ huy của Goaz. Thằng nhãi xuyên qua một đám không hạm, và khi lũ vô dụng kia cố bắn hạ nó thì lại thành ra chúng đang tự triệt phá lẫn nhau, hết tên này đến tên khác.
「Lũ ngu!! Bảo chúng dừng lại ngay!! Dùng Kị sĩ cơ giới mà hạ nó đi!!」
Lũ không tặc bấn loạn chỉ vì một kẻ đơn phương độc mã lao thẳng vào vòng vâyーSong Liam lại chẳng phải mối lo duy nhất.
「Boss!!」Trợ lý của Goaz hét lớn. 「Kẻ địch đang tiếp cận chúng ta!!」
Hạm đội của phe địch đang tiến công, tiếp bước Liam theo đội hình nón. Xuyên thủng hàng phòng ngự vô tổ chức của bè lũ không tặc và đang tiến thẳng đến chỗ này. Binh sĩ chất lượng cao bên trong hạm đội đó đang tiến công theo một đội hình hoàn hảo, và một lũ vô tổ chức như không tặc thì làm gì có cửa. Tất cả những thứ trang bị đắt đỏ đều trở nên vô dụng trong tay lũ yếu kém.
Goaz đập tay lên thành ghế.「Rặt một đám vô dụng!!」
Trong băng của Goaz có rất nhiều cựu binh sĩ, song lại chẳng có đứa nào đạt tới cấp bậc sĩ quan trong khi còn tại ngũ. Lũ không tặc yếu kém chỉ còn biết bất lực chờ chết.
Mất đi lợi thế, Goaz định sẽ vạch ra kế hoạch dự trù. 『Mọi chuyện đang dần chuyển tệ rồi đây. Nếu mà thua, thì mình nên trốn khỏi đây và sống ẩn dật một thời gian. Suy cho cùng, thì băng này cũng hơi "béo" quá rồi.』
Làm thống lĩnh của một hạm đội không tặc thì cũng sướng đấy, song gã lại chán phải gánh lấy trách nhiệm lắm rồi. Quyết định vứt lại tất cả, Goaz gọi tên trợ lý lại gần và thì thầm vào tai của hắn.
「Chúng ta sẽ trốn khỏi đấy, hãy đi tập hợp đám có thể tin tưởng và mặc phần còn lại.」
Viên trợ lý bất ngờ trước câu nói đó, song cũng gật đầu mà chẳng mấy suy nghĩ.「Hiểu rồi, Boss.」
Với ý định đó, Không hạm chỉ huy của Goaz và đám cận vệ bắt đầu di chuyển.
『Sau khi rời khỏi đây, mình sẽ gửi ám sát giả đến lấy mạng thằng nhãi đó. Mình có thể bắt đầu lại bất cứ khi nào tuỳ thích. Suy cho cùng thì mình vẫn còn thứ này. 』Gã mân mê Trác giả kim bên trong lòng bàn tay.
「Nhanh lên!!」Viên trợ lý quát to. 「Biến khỏi đây thôi!!!」
「Không thể được ạ!!」Tên không tặc đang điều khiển không hạm lên tiếng. 「Quân ta đang ngáng đường!!」
Viên trợ lý thẳng tay đấm gã đó. 「Thế thì diệt hết bọn đó đi!! Nhanh lên!! Kẻ địch dí tới đít rồi kìa, Duma!!!」
Thông thường, việc viên trợ lý hành xử như thế này là chuyện chẳng thể nào chấp nhận được, kể cả khi chúng đang thất thế và buộc phải tháo lui. Gã sợ Liam đến vậy đấyーLiam hiện đang ngày một đến gần chỗ này. Tất thẩy không tặc có mặt ở đây đều đã khiếp sợ tên bạo chúa kia.
「Bắt được lũ chúng mày rồi nhé.」
Khoảnh khắc chúng nghe thấy tông giọng của Liam, thì cũng là lúc không hạm rung chuyển.
「Thằng nhãi này ăn cái giống chó gì mà mạnh dữ vậy?」Goaz chửi rủa trong lúc trốn khỏi đài chỉ huy.
☆
Tôi tiếp cận con hạm chỉ huy, thứ đang có ý định bỏ chạy, đáp lên thân nó. Đứng trên đây sẽ trở thành bia tập bắn cho kẻ địch, song lại chẳng có kẻ nào dám làm thế.
「Hừm, đến cả lũ không tặc cũng chẳng dám tấn công soái hạm à.」
Khi lũ không tặc lưỡng lự, Avid hiển nhiên tiến từng bước trên thân hạm.
「Cảng thoát hiểm chắc là nằm ở...đây nhỉ?」
Tôi dùng khẩu súng trường nả vài phát đạn vào chỗ đó, chặn đường lui của chúng, và nả luôn đám đã xuất cảng.
「Giờ đã quá trể để tháo chạy rồi đấy. Ta sẽ khắc sâu nỗi sợ, lẫn cái tên này vào tâm khảm các ngươi. Rồi tất cả các món bảo vật của các người sẽ là của ta!!」
Khi tôi vô hiệu hoá con hạm này, những không hạm xung quanh bắt đầu thoái lui, nhưng phe tôi cuối cùng đã bắt kịp. Bọn họ xác nhận an nguy của tôi thông qua kênh liên lạc, mặc dù vẫn còn rất nhiễu.
「Ngài Lãnh chúa, có bị thương không ạ?」
「Tất cả đều ổn. Để lại một trăm đơn vị ở đây, phần còn lại truy kích bọn chúng. Đừng để chúng trốn thoát, nghe rõ chưa? Dù chúng có đầu hàng cũng tuyệt đối không chấp nhậnーHUỶ DIỆT TẤT CẢ, ĐỪNG ĐỂ SÓT LẠI MỘT MẢNH VỤN NÀO!!!」
「Tuân lệnh!!」
Hạm đội của tôi bắt đầu truy kích bọn không tặc bỏ trốn. Nói cách khác, quay lưng lại với kẻ địch thì chỉ có con đường chết.
Một trong các không hạm phe tôi thực hiện đổ bộ lên con không hạm chỉ huy, binh sĩ bên trong đó chuẩn bị đổ bộ. Tôi mở toang cánh cửa sập để tiến vào khoang chứa. Một tên Kị sĩ cơ giới đã mai phục sẵn tại đó, nả tên lửa về phía tôi, nhưng cái thứ đó chẳng là cái đinh rỉ gì với Avid. Vụ nổ nuốt trọn lấy Avid, song khoang thao khiển chẳng mấy ảnh hưởng.
「Agh, mày làm bẩn Avid rồi đấy biết không hả.」
Thấy cảnh Avid vẫn bình an vô sự, một vài tên không tặc bên trong khoang chứaーmặc đồ phi hànhーHoảng loạn nả súng trường về phía tôi.
「Biến đi.」
Laser được tích hợp khắp Avid, đã thổi bay bọn không tặc. Tôi chém đôi tên kị sĩ cơ giới, và khi chẳng còn tên nào ngáng đường. Tôi đội lên mình một chiếc mũ bảo hộ. Bản thân bộ đồ Thao khiển đã là một bộ đồ gia cường được thiết kế dành riêng cho chiến đấu. Tôi giắt một thanh kiếm trên thắt lưng, rồi nhảy ra khỏi Avid với một khẩu súng trường trên tay, bắt đầu thực hiện đổ bộ lên không hạm.
「Đến lúc săn kho báu rồi.」
Một số không hạm loại nhỏ được gửi đến khoang chứa từ hạm đội phe tôi. Binh sĩ từ bên trong đó ấp xuống và ngay lập tức vây kín phía trước mặt tôi, xếp thành một khối ngay hàng thẳng lối. Đám binh sĩ này cao hơn tôi rất nhiều và hiện đang được trang bị tận răng, hình thành một lực lượng đáng sợ. Tôi mừng là bọn này thể hiện thái độ tôn kính tuyệt đối. 『Chẳng có gì quan trọng hơn vai vế xã hội cả. Nhìn vào tất cả đám người lớn đang chào hỏi một đứa nhóc như mình xem.』
「Liam-sama, chúng tôi đến đây để hộ tống ngài trở về ạ.」
『Có vẻ như đám người này đã hiểu sai vấn đề rồi thì phải. Giờ mới là phần hay mà!!』
「Hừm, có vẻ các ngươi đã hiểu sai ý ta rồi thì phải. Đến lúc đi săn kho báu rồi. Ngươi, theo ta.」
Nghe thấy thế, viên binh sĩ kia lớn giọng phản đối.
「Thưa Lãnh chúa, như vậy là quá mạo hiểm!! Quân ta đã chiếm quyền kiểm soát lò phản ứng hạt nhân, song kẻ địch vẫn có thể thực hiện đòn cảm tử đấyー」
「Ngươi nghĩ bọn ngu ra sức bỏ chạy kia, lại dám cả gan chơi trò cảm tử à? Nhấc chân lên, rồi theo ta.」
Tôi cùng đám vệ binh bất đắc dĩ tiến sâu hơn vào bên trong con tàu. Bộ đồ gia cường của tất cả binh sĩ có mặt tại đây đều trông rất thô kệch, và bọn họ đã vây lấy tôi như những tấm khiên thịt.
Tính năng trọng trường đã bị huỷ rồi hay sao đó, nên khi chúng tôi đi qua sảnh thì đã thấy có vô số vật thể đang lơ lửng xung quanh. Đám binh sĩ đang vây quanh tôi dọn chúng sang một bên để nhường đường cho tôi. Mặc dù đang trong môi trường vô trọng lực, nhưng đế chân của bộ đồ gia cường vẫn bám chắc vào sàn, giúp tôi di chuyển dễ dàng mà chẳng gặp bất cứ khó khăn nào.
「Không hạm của lũ không tặc sạch sẽ hơn ta nghĩ. Ta cứ nghĩ nó phải nhơ bẩn lắm chứ.」
Viên sĩ quan chỉ huy của đội quân đổ bộ vẫn đang cảnh giác với từng nhất cử nhất động của tôi.
「Liam-sama, xin ngài đừng đi trước và tách quá xa chúng tôi ạ.」
Trong lúc tôi đang tiến thẳng về phía trước, và nhận được vô số lời phàn nàn, thì bỗng cảm nhận được nguy hiểm và đã yêu cầu tất cả dừng lại.
「Có thứ gì đó đang núp ở...kia!!」
Xung quanh ngã rẽ, tôi có thể cảm nhận được vài người đang mai phục ở đó, cũng có vài tên đang ẩn mình trên mái. Nên tôi đã yêu cầu binh sĩ nả đạn về hướng đó. Bọn họ hướng thẳng họng súng trường lên trên và đục tung chỗ đó. Những hạt nhỏ li ti sắc đỏ rỉ ra và trôi lơ lửng trong không gian vô định, tôi lập tức xác nhận mọi thứ đã xong.
Một trong số các binh sĩ lên tiếng.「Bộ đồ của chúng có chức năng kháng cảm biến. Dù vậy, thần vẫn chẳng thể nào lý giải được câu hỏi tại sao bọn chúng lại sở hữu thứ trang bị đắt tiền này ạ.」
Trang bị của chúng quả là đắt thậtーnhưng đồng thời, đấy cũng là dấu hiệu cho thấy rằng tôi có thể trong mong vào đống kho báu sắp thu về.
「Hể, không tặc giàu sụ à? Ái chà, khá đáng mong đợi đấy!! Rồi, đi thôi.」
Tôi để cho binh sĩ của mình chăm sóc lũ không tặc đang mai phục ở một góc, rồi sau đó thì cả bọn tiếp tục cuộc hành trình. Kết quả là đến được một khu vực rộng rãi. Một vài Kị sĩ không tặc trong bộ đồ gia cường đang đợi cả đám ở đây.
「Bất cẩn quá đấy!!!」
Tôi đánh mắt sang chỗ tên Kị sĩ không tặc đã buông lời thách thức, hướng đáng lẽ nên được dùng để mai phục. Sư phụ chưa từng để lộ vị trí khi tung ra một đòn tấn công bất ngờ. 『Đám Kị sĩ này chỉ là lũ hạng hai thôi.』Thậm chí còn chẳng phải lo khi bị chúng tấn công.
「Mau bảo vệ Liam-sama.」
Người của tôi, không hiểu sao vẫn rất hoang mang. Bọn họ đang cố chắn trước tôi, song tôi đẩy cả đám sang một bên.
「Ta đây không mượn.」Tôi tiến về phía trước, bơ đẹp lũ Kị sĩ không tặc. Đám người đằng sau trở nên bối rối tuột độ, nên tôi quay người lại và gằn giọng. 【Lũ các ngươi còn làm gì ở đó đấy hả? Nhanh cái chân lên.】
「Ểh? Nhưng màー」
Phản chấn đã thổi bay cơ thể của bọn Kị sĩ kia xuống sàn và bức tường gần đó, điểm chung là tất cả đều bị chẻ đôi.
「Liam-sama, ngài vừa mới làm gì thế ạ?」
「Ta chẻ củi.」
Đám binh sĩ chẳng thể theo kịp nhát kiếm của tôi. Lòng tự tôn của tôi lại cao thêm vài bậc khi kỹ năng được cải thiện, song cũng chẳng mấy vui vẻ gì khi dùng nó để hạ vài tên Kị sĩ hạng hai. Sư phụ chắc chắn sẽ nổi giận khi biết chuyện tôi nổ mũi chỉ vì thứ này.
『Trình độ của mình vẫn còn kém xa thầy ấy. Chừng nào thì mình mới bắt kịp được Yasushi-Shisho đây?』Ký ức về đường kiếm ấy vẫn còn rất sống động trong tôi, cá nhân tôi thậm chí còn chẳng biết Sư phụ đã rút kiếm ra khỏi bao từ khi nào nữa. Tôi có cảm giác như mình chỉ là một tên oát con đang cố bắt trước theo thầy ấy vậy.
Tất nhiên là ở thời điểm hiện tại, kỹ năng của tôi trông có vẻ ấn tượng lắm. Đám binh sĩ theo sau chìm trong câm lặng, phần thì kính nể, song đa số lại là kinh sợ.
『Đúng rồi đấy, kinh sợ ta đi!! Sợ hãi vị Lãnh chúa của các ngươi, và dâng lên cho ta lòng tận trung tuyệt đối đó của các ngươi đi!!』
◆
Đám binh sĩ đã đổ bộ lên không hạm để hộ tống Liam-samaーngười hiện đang đi phía trước bọn họ. Ngài ấy hiện đang bận một bộ đồ gia cường, thứ khiến ngài ấy trông cao lớn hơn, song cái cơ thể chưa phát triển ở bên trong bộ đồ đó thì vẫn không lẩn vào đâu được. Mặc dù được phần đa những người trưởng thành vây quanh, song khí phách của ngài ấy vẫn áp đảo tất cả. Có thứ gì đó rất vĩ đại bên trong thân thể nhỏ bé kia.
「Ngài ấy trông cực kỳ điềm tĩnh khi phải đối mặt với rất nhiều kẻ địch.」
Thông thường, những binh sĩ bình thường sẽ nguyền rủa vận xui của bản thân khi va phải một Kị sĩ. Nhưng ông trời hôm nay đã độ bọn họ tận mồm, vì bên phe họ đã có một Kị sĩ cực kỳ dũng mãnh. Đây chính là sự khác biệt lớn nhất giữa hai phe vào lúc này.
Một trong số những binh sĩ có mặt tại đây bày tỏ sự khâm phục với Liam-sama.「Trường phái của Liam-sama đã bồi dưỡng giúp ngài ấy thông thạo mọi thứ từ khi còn rất trẻ ư. Lãnh chúa của chúng ta là siêu nhơn đấy à? 」
Liam-sama vốn đã nổi danh với khả năng đối nội và quản lý lãnh địa từ rất lâu về trước, song vẫn chưa có một ai bàn về khả năng quân sự của ngài ấy. Đây hẳn cũng là lẽ hiển nhiên, vì Liam-sama vẫn chưa làm lễ thành nhân. Ngài ấy chưa từng trải qua bất cứ bài huấn luyện quân sự chính quy nào. Thế thì làm sao mà mọi người có thể biết được ngài ấy tài năng đến vậy chứ? Tất nhiên, hiện tại Liam-sama đã chứng minh được bản thân trên chiến trường, tên tuổi của ngài ấy sẽ lan ra như cháy rừng.
「Tài năng lẫn sức mạnh của ngài ấy thật khó tin. Chúng ta đã được theo phụng sự cho một vị Lãnh chúa thật sự quá đỗi kinh ngạc.」
Binh sĩ của gia tộc Banfield chưa từng được đặt chân ra bên ngoài lãnh địa, nên bọn họ cũng chẳng thể biết người ngoài nghĩ gì về Liam-sama. Những người duy nhất mà bọn họ có thể mang ra để so sánh là hai người tiền nhiệm trước đó, và khi nhìn vào thì xác định luôn là Liam-sama thực sự quá hoàn hảo. Chứng kiến vị lãnh chúa trên chiến trường, bọn họ thậm chí còn kinh ngạc hơn so với những gì đã nghĩ.
「Liam-sama hạ lũ không tặc kia cứ như bỡn ấy. Ngài ấy hẳn đã thành thạo một tuyệt kỹ kiếm thế gì đó rồi, phải chứ?」
Một binh sĩ lẩm bẩm với đồng đội của mình.「Tôi nghĩ môn phái ấy được gọi là IsseRyuu thì phải? Nó chắc hẳn phải là một trường phái tuyệt vời nào đó ở bên ngoài vũ trụ bao la kia. 」