Báo Cáo Điều Tra Thần Minh

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Làm gia sư cho con gái Công tước: phần Học viện Hoàng gia

(Đang ra)

Làm gia sư cho con gái Công tước: phần Học viện Hoàng gia

Riku Nanano

Đây là câu chuyện về những ngày tháng ngắn ngủi nhưng đầy đậm nét—khi chúng tôi vẫn còn là những chồi non, mới bắt đầu chặng đường của mình.

41 81

Sekai Saikyou no Majo, Hajimemashita ~ Watashi dake "Kouryaku Site" wo Mireru Sekai de Jiyuu ni Ikimasu ~

(Đang ra)

Sekai Saikyou no Majo, Hajimemashita ~ Watashi dake "Kouryaku Site" wo Mireru Sekai de Jiyuu ni Ikimasu ~

Sakaki Mochimaru

Và thế là, chuyến hành trình “thư thả” (theo ước muốn) của một cô gái bình thường đột nhiên trở thành kẻ mạnh nhất thế giới chính thức bắt đầu—.

4 8

Ta là một lệ quỷ danh chính ngôn thuận, sao có thể cam chịu khuất phục kẻ khác!

(Đang ra)

Ta là một lệ quỷ danh chính ngôn thuận, sao có thể cam chịu khuất phục kẻ khác!

小v希

Thế nên với Tần Liễu mà nói, "nhập gia tùy tục", làm nữ quỷ thêm một kiếp nữa cũng không phải lựa chọn quá tệ.

201 167

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

382 1833

After Rebirth, My Best Friend Keeps Trying to Conquer Me

(Đang ra)

After Rebirth, My Best Friend Keeps Trying to Conquer Me

悲殇的秋千

Câu chuyện kể về 2 thằng bạn thân bị xuyên về quá khứ, tuy nhiên 1 thằng biến thành con gái, sau đó thì.....ai mà biết được!

49 1095

Tập 01 - Chương 008: Thần linh giáng dụ

Cái gã Tống Sở Thời này sao cứ là lạ?

Sau khi chia tay ở cửa quán hoành thánh, Hàn Tố vẫn nhận lấy cây bút ghi âm đó. Trở về căn phòng trọ của mình bằng xe buýt, cậu khóa chặt cửa bảo vệ bên ngoài, rồi kéo rèm che kín ô cửa sổ nhỏ hẹp.

Dù không e ngại khoản tiền thưởng trên Bàn Đen nhưng cậu vẫn phải cẩn trọng những rắc rối mà nó có thể mang lại.

Cậu chẳng hề muốn nửa đêm bỗng có kẻ đột nhập phòng mình, kề dao ngay cổ, rồi thong thả nói đến tìm cậu để "hợp tác điều tra", càng không muốn nửa đêm có ai đó lẻn vào phòng lắp máy nghe lén, camera, hay xem trộm lịch sử duyệt web của mình.

Những thám tử tư tự cho là thông minh, cùng đám thợ săn tiền thưởng dám làm mọi thứ vì tiền. Những bộ óc nhỏ bé đó có thể nghĩ ra đủ trò, chỉ cần một thoáng linh cơ chợt lóe là cậu lại phải chịu khổ dài dài.

“Cảng Hải Giác… ngư dân… thần chú…”

Sau khi bài trí mọi thứ cẩn thận, còn đặt thêm vài cái bẫy nhỏ, cậu mới mở chiếc laptop cũ của mình, bắt đầu tìm kiếm vài từ khóa.

So với khoản tiền thưởng trên Bàn Đen, Tống Sở Thời mang lại cho cậu một cảm giác phức tạp hơn hẳn.

Y trông mệt mỏi, phong trần và luộm thuộm, nhưng đôi khi lại nghiêm túc, đôi mắt hẹp dài ấy toát ra một luồng khí tức nguy hiểm khác thường.

Vô số lần thoát khỏi chốn đầy rẫy quái vật đã khiến Hàn Tố đặc biệt nhạy cảm với loại nguy hiểm này. Và câu thần chú mà y đưa lại khơi dậy trong lòng Hàn Tố một sự thôi thúc kỳ lạ.

Liệu có thật sự tồn tại một thứ logic tiếp xúc trong lĩnh vực thần bí học?

Và liệu y có tình cờ tìm thấy một chú ngữ có thể kích hoạt tàn dư sức mạnh thần bí này, để chứng minh một hiện tượng nào đó không?

Thầm nghĩ, cậu lấy cây bút ghi âm từ trong túi ra, cẩn thận quan sát vài lần.

Bề ngoài chiếc bút không có gì bất thường, nhưng sự cảnh giác trong lòng Hàn Tố nào dễ bị xua tan.

Sau vụ án năm đó, phản ứng của gia đình các nạn nhân rất khác nhau, nhưng nhìn chung, đa số vẫn là hoài nghi, thậm chí mang thái độ thù địch với cậu.

Giờ nghĩ lại thật nực cười, những kẻ từng la lối dữ dội nhất, lại là những kẻ buông bỏ nhanh nhất

Ngược lại, chủ tịch tập đoàn Ma Hạp và những người như Tống Sở Thời, những người ban đầu có vẻ nhẫn nhịn và kiềm chế lại cứ day dứt mãi không buông suốt bao năm qua.

Nhưng dẫu sao đi nữa, bất kể câu thần chú là thật hay giả, Hàn Tố vẫn cần chuẩn bị trước.

Chẳng mấy chốc, trên chiếc máy tính cũ kỹ mới mua, hàng loạt trang web và tin tức hiện ra theo từng từ khóa cậu gõ vào.

Hàn Tố từ từ lướt xem, rất nhanh thu được một số hiểu biết nhất định về cảng cá có vị trí địa lý tương đối hẻo lánh này. Nó tọa lạc phía tây nam khu Đông Đại, là một cảng cá đậm mùi thần bí học và tôn giáo, từng xảy ra vụ việc thiêu sống người.

Cư dân địa phương rất bài ngoại, trong mắt người ngoài luôn có vẻ gì đó thần thần bí bí. Chỉ cần tìm kiếm đơn giản là đã thấy rất nhiều tượng điêu khắc với hình thù kỳ dị và những nhà thờ không rõ mục đích.

Và khi cậu cuộn chuột xuống, tin tức lớn nhất mà cậu thấy là vụ việc ngư dân địa phương tuyên bố đã từng bị ma quỷ dưới biển tấn công bờ biển, gây ra bảy người chết và hai mươi ba người bị thương, phá hủy nhà thờ và vô số nhà dân.

Nhưng bên dưới tin tức lại đưa ra lời giải thích:

Sau đó, qua điều tra của Sở Trị an, xác nhận rằng đây chỉ là một nhóm băng đảng buôn lậu vũ khí đã gây ra một cuộc thanh trừng ở đây.

Mọi thứ có vẻ khớp đến từng chi tiết.

Lấy tai nghe ra đeo, Hàn Tố chuyển file âm thanh trong bút ghi âm vào máy tính, rồi lại mở khung chat có avatar Bông Hồng Đen.

[Có đó không?]

[Nói!]

[Có một đoạn thần chú, cô giúp tôi nghe xem có tìm ra nguồn gốc không.]

[...]

[Là thần chú mà ngư dân Cảng Hải Giác dùng để tế quỷ biển. Từ khi nào cậu bắt đầu hứng thú với mấy thứ này vậy?]

[...]

Hàn Tố khựng lại một nhịp, nói: [Một người bạn đã cho tôi câu thần chú này. Anh ta nói, đoạn thần chú này có thể kích hoạt một số sức mạnh thần bí!]

Đối phương dường như có chút nghiêm túc, có lẽ đang tra cứu tài liệu, rất lâu sau mới trả lời: [Gì mà lôm côm vậy trời?]

[Tôi thấy nó trong tài liệu rồi, hình như chỉ là một câu thần chú rất bình thường, có vài âm tiết không thể phân biệt được, nhưng đại ý vẫn có thể đọc hiểu.]

[Nghĩa là: Thần linh giáng dụ!]

[Xét từ góc độ dân gian, đây chỉ là ngôn ngữ tế lễ của ngư dân Cảng Hải Giác. Họ tin rằng loại ngôn ngữ này có thể được thần linh lắng nghe, tiếp thêm cho họ dũng khí chống chọi với sóng gió, làm gì có tác dụng kích hoạt sức mạnh thần bí nào chứ?]

[...]

Hàn Tố nghe vậy, có chút tò mò: [Kích phát dũng khí?]

[Vậy có khả năng kích hoạt tàn dư sức mạnh thần bí trong một không gian hay vật thể nào đó không?]

Bông Hồng Đen đáp: [Không có. Sao cậu lại hỏi vậy? Này, đầu óc cậu vốn đã không minh mẫn, chẳng lẽ cậu tin vào mấy thứ thần bí học này thật hả?]

[...]

Nghe cô nói vậy, Hàn Tố mới sực tỉnh.

Công việc chính của người phụ nữ này thực chất là một bác sĩ tâm lý, cũng là người được Sở Trị an sắp xếp để định kỳ tư vấn tâm lý cho cậu. Cô chỉ có hứng thú với thần bí học, thích nghiên cứu những thứ liên quan, nhưng bản chất lại không tin vào những chuyện này…

Dĩ nhiên, với tư cách là một bác sĩ tâm lý, Hàn Tố thực ra cũng cảm thấy cô không chuyên nghiệp lắm.

Nhưng điều này rất hợp lý. Người do Sở Trị an chỉ định, lại không cần cậu trả tiền mà chi từ công quỹ, sao có thể chuyên nghiệp được?

[Rảnh háng nghịch chơi chơi thôi.]

Hàn Tố trả lời qua loa, rồi mới thăm dò hỏi: [Vậy thì, trong thần bí học, có cái gọi là lý thuyết tiếp xúc không?]

[Con mắt này của tôi là bị quái vật làm mù, vậy có khả năng sức mạnh thần bí còn sót lại trong mắt không?]

[...]

Lần này, Bông Hồng Đen dường như bị lời nói của Hàn Tố làm cho ngây người. Mãi lúc lâu sau mới hồi đáp, câu chữ như thể mang theo chút bất lực: [Đại ca, cậu mù thì cũng mù rồi, đừng có tự biến mình thành thằng điên chứ.]

[Cậu cũng nghĩ mà xem, nếu thật sự có chuyện thần kỳ như vậy, sao đến giờ vẫn chẳng có động tĩnh gì?]

[Với lại, tôi thích thần bí học nhưng không tin. Mà thôi, lùi một bước mà nói, dẫu cho những thứ này là thật, cậu cũng tuyệt đối đừng tùy tiện thử.]

[Mấu chốt của thần bí học chính là nằm ở hai chữ ‘thần bí’, logic của nó rất hỗn loạn. Nếu cậu tìm được một câu thần chú giả, cùng lắm chỉ chịu thiệt, bị lừa một vố.]

[Nhưng nếu cậu tìm được là hàng thật, thì phải cẩn thận đấy.]

[...]

Nói đến đây, cô gõ liền một hàng dấu chấm than, font chữ cũng thêm vài phần cảnh cáo:

[Nghe qua hiện tượng Bàn Tay Khỉ chưa?]

[Sức mạnh của thần bí học thường được thực hiện thông qua những logic méo mó.]

[Cậu muốn có một cô bạn gái trẻ đẹp, mà lại giàu để bầu bạn, rồi thừa kế gia sản nhà người ta, kết quả thường có thể là gia đình một tiểu thư nhà giàu đoản mệnh nhìn trúng cậu, làm cho cậu một đám cưới ma, sau đó đưa cậu vào mộ cùng an nghỉ vĩnh hằng.]

[Cậu muốn có tiền tiêu cả đời không hết, cũng có thể vừa ra khỏi cửa đã bị xe tông chết, hai mươi đồng trong túi sẽ mãi mãi không vơi đi.]

[Dĩ nhiên, những điều tôi nói tuy về lý thuyết bản chất khác nhau, song một người bình thường đột nhiên tiếp xúc với sự vật thần bí, bất kể là thần chú hay vật phẩm, hay là nghi thức nào đó.]

[Thì về bản chất đều thuộc về việc lợi dụng sức mạnh thần bí, bóp méo cuộc đời đang diễn tiến bình thường của mình.]

[Sự bóp méo này thường sẽ khiến bản thân gặp phải những nguy cơ khôn lường.]

[Hoặc là bị một thứ không xác định nhắm tới, hoặc là cuộc đời đón nhận những thay đổi bất ngờ và điều này thường sẽ trở thành cơn ác mộng của một người bình thường…]

[Tôi nghiên cứu thần bí học lâu như vậy, nhưng chưa bao giờ thử xác định thực hư của nó, nguyên nhân chính là điều này!]

[...]

Cô nói quá nghiêm trọng, đến cả Hàn Tố cũng có chút ngưng trọng: [Sẽ chết sao?]

Bông Hồng Đen: [... Cũng không hẳn.]

Hàn Tố nói: [Vậy thì vẫn ổn.]

Lần này Bông Hồng Đen lại có vẻ lúng túng. Một lúc sau, giọng điệu có phần thoải mái hơn: [Dĩ nhiên, cũng có thể là tôi nghĩ nhiều.]

[Điều kiện tiên quyết để loại thần chú này phát huy tác dụng là cậu phải biết đọc.]

[Cũng như câu thần chú này, tuy trong kho dữ liệu tìm một cái là có, nhưng những người ngư dân đó, muốn gánh vác trách nhiệm tế lễ, cũng phải luyện tập rất nhiều năm, còn phải niệm bằng ngôn ngữ địa phương mới có “hương vị” nhất.]

[Và đây cũng là lý do mà người bạn kia của cậu dùng cách ghi âm câu thần chú để cho cậu.]

[...]

Hàn Tố từ từ gật đầu, hồi lâu sau mới đáp: [Cảm ơn cô!]

[Không có gì!]

Bông Hồng Đen bình tĩnh trả lời:

[À này, cậu có muốn đến chỗ tôi xem không?]

[Sở Trị an gần đây lại siêng năng lên rồi, hôm qua có gọi điện hỏi cậu có đi khám đúng hẹn không, còn hỏi tôi lúc thôi miên cậu có hỏi ra được gì không.]

[Không rảnh.]

[Được.]

[...]

Kết thúc cuộc trò chuyện, Hàn Tố tắt máy tính, một mình ngồi trong căn phòng chật hẹp, chậm rãi nhắm mắt lại. Trong lòng lại dấy lên một cảm giác khác lạ vi diệu.

Thực ra không cần Bông Hồng Đen nhắc nhở, cậu cũng hiểu, đối với người bình thường, việc mạo hiểm tiếp xúc với những sự vật thần bí và không xác định này là một con dao hai lưỡi.

Những thứ siêu nhiên không tuân theo logic thực tế này rất có thể sẽ hủy hoại cuộc sống ổn định và bình lặng của cậu.

Đến thuốc hối hận cũng chẳng biết tìm đâu ra mà uống.

Nhưng mình thì khác...

Bản thân mình giờ này còn có cuộc sống bình lặng nào để nói nữa sao?

Còn gã Tống Sở Thời kia, chưa kể đến trực giác mách bảo y có đáng tin hay không, chỉ xét về mặt logic, khả năng y hại mình lớn đến đâu?

Nghĩ theo hướng tiêu cực, đối với những người nhà nạn nhân này, mình chính là manh mối duy nhất để họ tìm lại người thân. Vậy nên, dẫu cho họ có bất mãn và nghi ngờ mình đến đâu, có mấy ai dám ra tay hại mình chứ?

Ngồi yên lặng một hồi, khi Hàn Tố mở mắt ra lần nữa, đáy mắt cậu đã sục sôi chút điên cuồng và tràn đầy mong đợi.

Cậu cầm lấy bút ghi âm, sau đó từ từ bật công tắc, đưa lên tai.

“Xì xì…”

Tiếng tạp âm trong bút ghi âm qua đi, một giọng điệu trầm lắng mà du dương vang lên:

“Sic erat in abysso!”

Hiện tượng "Bàn Tay Khỉ" (猴爪) hay (The Monkey's Paw): là một hiện tượng bóp méo điều ước theo hướng tồi tệ nhất, bắt nguồn từ truyện ngắn "The Monkey's Paw" của William Wymark Jacobs.