Bạn Gái Tôi Là Một Đại Tiểu Thư Xấu Xa Sao !?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

(Đang ra)

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Kenkyo na Circle

Một pháp sư nghèo khổ nọ đã bỏ mạng một cách đầy lãng xẹt trong một trận đấu tay đôi. Khi nhận ra, cậu đã được chuyển sinh thành Lloyd, con trai của hoàng tộc.

10 15

Genocide Online ~Gokuaku Reijō no Purei Nikki~

(Đang ra)

Genocide Online ~Gokuaku Reijō no Purei Nikki~

Takenoko

Vì tiêu trừ sinh hoạt hàng ngày áp lực, nàng hướng như thực tế giống như chân thực lại nắm giữ độ tự do cao kiểu mới nhất VRMMORPG xuất thủ, mà nàng nhân vật phản diện chơi đùa hành vi tại mở đầu chi

42 8489

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

402 2012

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

(Đang ra)

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

吃土的书语

Day 101: Giờ đây tôi không còn sợ hãi gì nữa! Mặc vào bộ váy dài của phù thủy, tôi đã trở thành một câu chuyện ma quái!

265 4776

Tiết kiệm 80.000 vàng ở thế giới khác cho lúc nghỉ hưu

(Đang ra)

Tiết kiệm 80.000 vàng ở thế giới khác cho lúc nghỉ hưu

FUNA

Một ngày nọ, Yamano Mitsuha rơi xuống vách đá và bị dịch chuyển đến một thế giới khác với trình độ văn minh ngang tầm của châu âu thời trung cổ. Tuy nhiên, Mitsuha biết rằng mình có thể du hành giữa h

378 1548

Release the Female Lead, Leave Her to Me

(Đang ra)

Release the Female Lead, Leave Her to Me

白迟

Các đệ tử của Ma Vương Gu Qingcheng đều chạy trốn vì một người phụ nữ tên là Fengya. Không thể đánh bại Fengya, Ma Vương Gu Qingcheng cuối cùng đã nghĩ ra giải pháp tốt nhất.

104 1176

Web novel (1-303) - Chương 03: Koizumi gì ?

Buổi chiều, tiết học đầu tiên là môn tiếng Anh của cô giáo Koizumi. Cô ấy đang giảng những điểm ngữ pháp tiếng Anh thì quá khứ một cách khô khan.

"Chỗ này kiểm tra cách dùng của insist..."

Tiếng Anh của Watanabe Tooru ở kiếp trước khá ổn, vì vậy trong khi nhìn bảng đen, anh vẫn có thể phác thảo ý tưởng cho bài viết mình sẽ nộp.

Mỗi khi cần ghi chú, anh lại viết vài dòng vào trang giấy trắng dưới cuốn sách tiếng Anh.

Đến khi tan học, bài viết đã hoàn thành khoảng một nửa. Anh rời chỗ ngồi, đi đến chỗ cô giáo Koizumi đang bị nhiều nữ sinh vây quanh.

Anh lặng lẽ chờ một lát, cô giáo Koizumi cuối cùng cũng trả lời xong tất cả câu hỏi, rồi gọi một tiếng "Watanabe", và đi ra cửa.

Watanabe Tooru đi theo sau cô ấy, hai người cùng đi về phía phòng giáo viên.

Cô giáo Koizumi, trẻ trung, xinh đẹp và kiên nhẫn, rất được học sinh yêu mến. Trên đường đi, thỉnh thoảng có học sinh chào hỏi cô, và cô ấy cũng thân thiện đáp lại từng người.

Đến phòng giáo viên, cô giáo Koizumi ngồi vào bàn làm việc chất đầy sách của mình, nghiêng người, nói với Watanabe Tooru:

"Chuyện câu lạc bộ phải không?"

"Vâng."

So với hôm qua, Watanabe Tooru nhận thấy trên bàn làm việc của cô ấy có thêm mấy chậu cây mọng nước nhỏ xinh.

Có lẽ nhận ra ánh mắt của anh, Koizumi Aona cũng liếc nhìn những chậu cây mọng nước mà cô mua tiện đường vào buổi sáng.

Cô ấy hỏi: "Tìm được chưa?"

"Vâng, tên là Câu lạc bộ Quan sát Nhân loại."

Koizumi Aona lộ ra vẻ cười khổ, như thể Watanabe Tooru vừa làm một chuyện ngốc nghếch: "Cái đó à... Em biết họ định làm gì không?"

"Không biết, cũng không hỏi."

Việc hoạt động của câu lạc bộ không rõ ràng tuy hiếm thấy, nhưng dù sao các đoàn thể có ý nghĩa không rõ vẫn còn nhiều. Hơn nữa, vì có thể về sớm, Watanabe Tooru không bận tâm lắm.

"Chắc không phải em vì thấy Kiyano bạn học xinh đẹp mà trực tiếp tham gia đấy chứ?"

Đối mặt với ánh mắt như nhìn "kẻ háo sắc" của nữ giáo viên, Watanabe Tooru gật đầu trả lời: "Cô ấy rất xinh đẹp."

"Tôi nói em này... Thôi được rồi. Đổi một câu lạc bộ khác đi, Câu lạc bộ Quan sát Nhân loại không có lý do để tham gia."

"Tại sao? Chẳng lẽ nó không phải câu lạc bộ?"

Koizumi Aona cười: "Không phải vậy. Kiyano Rin cũng giống em, ban đầu từ chối tham gia bất kỳ câu lạc bộ nào, nên nhà trường đặc biệt cho phép em ấy tự thành lập câu lạc bộ mà mình cảm thấy hứng thú."

"Thưa cô, xin cho phép em thành lập 'Câu lạc bộ Học tập tại nhà', em sẽ mang sách bài tập cho cô xem."

"Đừng có mà mơ."

"Trường này không có dân chủ sao ạ?"

"Kiyano Rin đạt thành tích thủ khoa toàn trường khi nhập học, còn em, Watanabe bạn học, thì sao?"

"...Thứ ba cũng không tệ mà ạ?"

Koizumi Aona gật đầu tán đồng, nhìn Watanabe Tooru với ánh mắt thưởng thức: "Đúng là không tệ. Nhưng phụ thân em ấy là hội trưởng của một doanh nghiệp lớn tài trợ cho trường này."

"Em sinh ra ở thôn nhỏ, là tầng lớp yếu thế, chẳng lẽ không nên được ưu tiên chăm sóc hơn sao? Trường đã không miễn học phí cho em thì thôi, trong chuyện thành lập câu lạc bộ này, ít nhất cũng phải có ưu đãi đặc biệt chứ?"

"Ha ha ha, em học sinh này thú vị thật đấy." Cô giáo tiếng Anh lớp bên cạnh, đồng nghiệp kiêm bạn thân của Koizumi Aona, cười lớn chen vào, không chút thận trọng nữ tính nào.

Koizumi Aona liếc nhìn đồng nghiệp kiêm bạn thân của mình, sau đó nhìn Watanabe Tooru với nụ cười hiền lành nhưng vô tình, ý nói "Em cũng không còn nhỏ đâu, đó rõ ràng là mặt tối của xã hội."

"Thôi được rồi. Nhưng em vẫn kiên quyết gia nhập Câu lạc bộ Quan sát Nhân loại, em rất hứng thú với bản thân con người."

Koizumi Aona hơi lại gần, nhìn thẳng vào mắt Watanabe Tooru: "Tên đầy đủ của tôi là gì?"

Watanabe Tooru lùi lại hai bước: "Cô ơi, gần quá, thơm quá."

Koizumi Aona ngồi thẳng người: "Em thấy đấy, ngay cả tên đầy đủ của giáo viên tiếng Anh của mình cũng không biết, đừng nói là hứng thú với con người."

Lúc này, cô giáo tiếng Anh lớp bên cạnh thò nửa người trên qua, với tư thế tựa vào ngực Koizumi Aona, lại chen vào chủ đề:

"Bạn học, tôi có thể nói cho em tên cô ấy là gì được không, nếu em gọi tôi một tiếng chị."

Koizumi Aona tức giận đỡ thẳng người cô ấy: "Akiko!"

Fujiki Akiko cầm sách giáo khoa, đứng dậy: "Thôi được rồi, không làm phiền thầy trò các cậu tâm sự. Tôi đi dạy đây."

Koizumi Aona nâng cổ tay trắng nõn lên, liếc nhìn mặt đồng hồ, mới để ý sắp đến giờ vào lớp.

Cô ấy nói với Watanabe Tooru: "Nếu em kiên quyết gia nhập, thì tùy em vậy. Nhưng hoạt động câu lạc bộ nhất định phải tham gia đầy đủ, tôi sẽ đi hỏi Kiyano bạn học."

"Rõ ạ."

"Đi học đi."

Nói là đi học, nhưng Watanabe Tooru không về lại phòng học mà đi đến phòng học nấu ăn.

Hôm nay là thứ Tư, tiết cuối cùng buổi chiều là tiết gia chánh một tuần một lần – nấu ăn hoặc may vá.

Phòng học nấu ăn đã chật kín người, học sinh lớp một ban một và lớp một ban bốn hợp lại.

Watanabe Tooru cùng Kunii Osamu một nhóm, ngoài ra còn có hai nữ sinh cùng lớp. Họ phụ trách việc vặt, công việc chính do các nữ sinh đảm nhiệm.

Watanabe Tooru được phân công nhiệm vụ gọt khoai tây.

Nữ sinh tên Yamaguchi Naomi hỏi: "Bạn học Kunii có bạn gái chưa?"

Kunii Osamu tỏ vẻ có chút được sủng ái mà lo sợ: "Tôi á?"

Anh ta tóc rất ngắn, tướng mạo bình thường, thêm tính cách ồn ào, nên chưa từng được nữ sinh hỏi câu hỏi kiểu này.

Yamaguchi Naomi đáng yêu gật đầu: "Ừm ân ~"

Lúc này Kunii Osamu đã không còn tùy tiện như khi ở trong đám nam sinh, tỏ vẻ rất ngượng ngùng: "Vẫn, vẫn chưa có."

"Vậy à. Không có ý định tìm bạn gái sao?"

"A? Chắc, chắc là có."

"Hi hi, bạn học Kunii thú vị thật nha."

"Là, là vậy sao? Hắc hắc."

Yamaguchi Naomi quay sang nói với Watanabe Tooru, người đang gọt khoai tây: "Bạn học Watanabe thì sao, có bạn gái chưa?"

"Chưa."

"Thật ư? Vậy có ý định tìm bạn gái không?"

Câu hỏi này, nếu đặt ra trước tiết toán hôm nay, Watanabe Tooru biết mình sẽ kiên quyết trả lời là không, nhưng bây giờ anh có chút do dự.

Anh trả lời: "Cũng không nhất thiết phải tìm, nhưng nếu gặp được người mình thích, tôi vẫn sẽ nghĩ cách để đối phương trở thành bạn gái mình."

Một nữ sinh đeo kính khác, vốn rất trầm lặng, hỏi: "Vậy bạn học Watanabe đã gặp được người mình thích chưa?"

Watanabe Tooru cắt khoai tây đã gọt thành khối, sau đó rửa qua và đặt lên thớt: "Tạm thời thì chưa."

Yamaguchi Naomi lễ phép nói lời cảm ơn: "Cảm ơn."

Lúc này có tiếng chậu inox rơi xuống đất, âm thanh chói tai đến mức cả phòng nấu ăn đều im lặng.

"Này, chú ý một chút chứ! Lúc chia nhóm, các cậu không nói là sẽ làm nấu ăn sao?"

"Xin lỗi, bạn học Tamamo, là tôi không cẩn thận!"

"Đừng nói nhảm, mau nhặt lên đi!"

"Vâng vâng vâng!"

Vài giây sau, phòng học nấu ăn trở lại ồn ào, tiếng dao chặt thớt, tiếng xẻng va chạm với nồi, tiếng học sinh tranh cãi về quan điểm nấu ăn...

Yamaguchi Naomi thì thầm với giọng kỳ quái: "Là Tamamo Yoshimi của lớp một."

Kunii Osamu tò mò hỏi: "Bạn học Yamakuchi, tôi nghe nói bạn học Tamamo không được nữ sinh yêu thích lắm phải không?"

Nữ sinh đeo kính trả lời: "Lớp một có bạn trung học của tôi, nghe bạn ấy nói, Tamamo Yoshimi hình như thường xuyên lấy tiền từ nam sinh."

Kunii Osamu trợn tròn mắt: "Lấy tiền từ nam sinh ư? Lấy bằng cách nào?"

Yamaguchi Naomi trả lời lấp lửng, để lại vô vàn khả năng: "Còn có thể lấy bằng cách nào nữa?"

Kunii Osamu hít một hơi thật sâu, cảm thấy vô cùng khó tin, anh tiến đến bên cạnh Watanabe Tooru, kích động nói:

"Trong đời thực có Bitch đấy, lần đầu tiên thấy! Hóa ra là thật, không phải trong manga, cũng không phải trong Anime!"

Watanabe Tooru cũng cảm thấy hơi ngạc nhiên.

Giống như khi anh còn học đại học ở kiếp trước, đột nhiên nghe nói có một nữ sinh cùng lớp, vẫn luôn làm tiểu tam cho người đã có gia đình.

Mặc dù biết có loại chuyện này tồn tại, và đã chuẩn bị tinh thần để chấp nhận, nhưng khi thật sự xảy ra bên cạnh mình, vẫn sẽ từ tận đáy lòng mà cảm thán – thế giới này thật sự kỳ diệu.

Watanabe Tooru liếc nhìn Tamamo Yoshimi, bộ đồng phục kiểu Tây mà cô ấy mặc không hiểu sao lại tạo cho người ta cảm giác thời thượng. Cô ấy là một nữ sinh rất đáng yêu.

Khoan đã.

Đang định cúi đầu giúp Kunii Osamu xử lý cà rốt, anh chợt nhớ ra điều gì đó.

Vẫn còn một lượt máy thăm dò cuối cùng, anh nhắm vào Tamamo Yoshimi, người vẫn đang giáo huấn các nam sinh cùng nhóm.

Nhân vật: Tamamo Yoshimi

Tuổi: 15 tuổi

Trí lực: 5

Mị lực: 8

Thể lực: 6

Thông tin: Theo đuổi thời trang; kiếm tiền bằng cách đồng ý làm bạn gái người khác; coi thường người có ngoại hình xấu; coi thường người nghèo;

Lịch sử hẹn hò: 4, có thể công lược.

Sau khi nếm xong cà ri khoai tây, tiết gia chánh cũng tuyên bố kết thúc.

Watanabe Tooru cùng Kunii Osamu, Saito Keisuke ba người kết bạn đi về phòng học.

Kunii Osamu phấn khởi nói: "Saito, vừa nãy bạn học Yamaguchi hỏi tôi có bạn gái chưa, còn hỏi tôi có ý định tìm bạn gái không!"

Saito Keisuke ngạc nhiên: "Thật hả?!"

"Đương nhiên rồi, không tin cậu hỏi Watanabe!"

Watanabe Tooru gật đầu: "Ừm."

Saito Keisuke đấm Kunii Osamu một cái: "Xem ra chú mày mùa xuân sắp đến rồi nha! Nói rồi nhé, ai có bạn gái trước, người đó sẽ đãi mấy đứa kia ăn cơm!"

Kunii Osamu không những không bận tâm bị đấm một cái, còn vui vẻ đồng ý yêu cầu: "Không vấn đề!"

Saito Keisuke vẫn cảm thấy khó tin: "Watanabe cũng ở đó, mà Yamaguchi lại nhìn trúng mày ư?"

Watanabe Tooru nói: "Kunii tràn đầy khí chất nam tính, có nữ sinh thích cũng rất bình thường."

Kunii Osamu gật đầu lia lịa: "Không sai không sai!"

Mặc dù Yamaguchi Naomi không thích Kunii Osamu, nhưng lời Watanabe Tooru nói lại là sự thật.

Watanabe Tooru dù đẹp trai, nhưng tổng thể hơi gầy, việc anh làm xấu mặt trong tiết thể dục là chuyện thường.

Trong khi đó, Kunii Osamu dù là bóng rổ, bóng đá, hay chạy đường dài đều rất giỏi, hơn nữa lại là thành viên hàng đầu của câu lạc bộ bóng chày. Khi mặc quần áo thể thao, vóc dáng nhìn rất ổn, có nữ sinh yêu thích anh ta cũng không phải chuyện đáng ngạc nhiên.

Ba người vừa đùa giỡn vừa trở về lớp bốn.

Khi đi ngang qua lớp một, Watanabe Tooru chú ý thấy Tamamo Yoshimi đang ở phía sau phòng học, vừa chỉnh lý cặp sách, vừa đùa giỡn với mấy nữ sinh.

Anh chợt nhớ ra một chuyện.

"Tên đầy đủ của cô giáo Koizumi là gì nhỉ?"

Hai người Kunii và Saito, vốn đang cùng nhau hỏi cách liên lạc với Yamaguchi Naomi, đồng thời im lặng, nhìn chằm chằm anh với vẻ mặt "Sao mày lại không biết chuyện này chứ".