"Phù..."
Khi Yuuka rời phòng, tôi thở dài.
"Mình vừa mới thoát hiểm, nhưng tim vẫn còn đập nhanh."
"Vợ chồng mới cưới... với Yuuka..."
Tôi bỗng mơ màng về viễn cảnh:
*Căn nhà mới mua bằng vay ngân hàng. Yuuka - cô vợ mới cưới - đón tôi với tạp dề hồng, tay cầm muôi canh:*
"Anh về rồi à~ Mừng anh đi làm về~ Ăn cơm trước? Tắm trước? Hay là... em~? Kyaah!"
"Chỉ cần thấy nụ cười ấy, mọi mệt mỏi sẽ tan biến. Như thế đã là hạnh phúc lắm rồi... Ơ khoan! Mình đang ảo tưởng cái gì thế này?"
Tôi lắc đầu, gượng ép kéo suy nghĩ về thực tại.
"Bình tĩnh nào, gã trai tơ!"
Tôi hít thở sâu... nhưng rồi lại chú ý đến chiếc giường trước mặt.
"Đây là giường Yuuka ngủ hàng đêm."
Ga gối màu hồng nhạt, thú bông hình mèo - tất cả đều rất "con gái".
"Giường của Yuuka..."
Dù ban đầu không để ý, giờ tôi không thể rời mắt. Tim đập thình thịch. Tiếng kim đồng hồ tích tắc vang lên rõ mồn một.
"Tất nhiên mình sẽ không tự tiện leo lên giường, chui vào chăn hay... ngửi gối của cô ấy."
*Nhưng mà...*
Tôi thì thầm trong im lặng:
"Không thằng con trai nào vào phòng crush mà bình thản được! Cái giường đó khiến tôi phát điên lên được! Không thể không nghĩ về nó! Bảo 'đừng để ý' là siêu bất khả thi!!"
Vật vã kìm nén trái tim tuổi mới lớn, tôi ngồi xuống gối Yuuka để lại, mở sách tiếng Anh.
"Đúng rồi Souta, mày đến đây để học mà."
"Thôi ôn từ vựng vậy. Không tập trung vào cái gì đó thì đầu óc cứ nghĩ lung tung."
Đang lúc vật lộn với cuốn sách thì...
"Xin lỗi cậu, tớ làm lâu quá~"
Yuuka bưng khay trà cùng vài chiếc bánh macaron xinh xắn quay lại.