Bạn gái quen một năm bị tôi bắt gặp bước ra từ khách sạn tình yêu với sinh viên trường y (NTR... cay đắng). Trên đường về, tôi cứu một bé gái suýt chết đuối dưới sông. Không ngờ khi đưa em ấy về nhà, đó lại là nhà của idol nổi tiếng nhất trường

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Mèo Con Mà Bày Đặt Đi Nhặt Mèo Con

(Đang ra)

Mèo Con Mà Bày Đặt Đi Nhặt Mèo Con

Ayakana

Một câu chuyện Yuri đáng yêu, được dệt nên bởi ba chú mèo con bị bỏ rơi.

4 87

Một cặp đôi mà sẽ không bao giờ bị NTR

(Đang ra)

Một cặp đôi mà sẽ không bao giờ bị NTR

haruri456

Thế giới này tràn ngập NTR. Và trong cái xã hội khốn nạn như thế, đây là một câu truyện về một cặp đôi tuyệt đối sẽ không bao giờ bị NTR.

1 3

Ngày nào đó, hãy gặp lại nhau dưới cùng một vì sao năm ấy

(Đang ra)

Ngày nào đó, hãy gặp lại nhau dưới cùng một vì sao năm ấy

yuka0808

Ai là người đã gây tội?Ai là người gánh tội?Ai là người chạy trốn khỏi tội lỗi?

1 3

Khi biết được tôi, một thường dân, đang bí mật săn quái vật, những cô gái xinh đẹp thuộc tầng lớp quý tộc và hoàng gia bắt đầu tìm đến tôi.

(Đang ra)

Khi biết được tôi, một thường dân, đang bí mật săn quái vật, những cô gái xinh đẹp thuộc tầng lớp quý tộc và hoàng gia bắt đầu tìm đến tôi.

Narutoshi

Tuy nhiên, cuộc sống của Kanato đã rẽ sang một hướng không mong muốn, khi anh gặp được một tiểu thư quý tộc - người được coi là mạnh nhất đất nước, và có “diễm phúc” để vào cùng trường một trường phép

8 371

Kẻ Yếu Nhất Học Viện Lại Là Thợ Săn Quỷ Cấp Giới Hạn

(Đang ra)

Kẻ Yếu Nhất Học Viện Lại Là Thợ Săn Quỷ Cấp Giới Hạn

치킨소년

Hết cách rồi. Tôi đành phải tự mình ngăn chặn bad ending vậy.

84 11002

Con Quái Vật Có Thể Tiến Hoá

(Đang ra)

Con Quái Vật Có Thể Tiến Hoá

Jee Gap Song

Câu chuyện về một chàng trai tên là Kim Sae-Jin ,người có thể biến thành Quái vật và lên cấp.

2 4

Volume 1: Chia tay và gặp gỡ - Chương 13 - Tự Vấn ~Góc Nhìn Yuuka~ 2

Thật ra, tôi thuộc tuýp được nhiều người để ý. Đã không ít lần nhận được lời tỏ tình.

Mới vài ngày trước còn có người bày tỏ tình cảm nữa.

Người đó là senpai năm 3 tự hào khoác áo số 10 ở câu lạc bộ bóng đá. Nhưng tôi chẳng cảm thấy gì đặc biệt - dù hơi áy náy - nên đã từ chối tất cả, kể cả anh ta.

Nói thật, nghe bảo "áo số 10" tôi cũng chẳng hiểu ý nghĩa. Chẳng lẽ anh ta giỏi thứ 10 đội?

Nhưng lần này khác. Dù chẳng được tỏ tình, tôi cứ bị Sota-kun ám ảnh khó tả. Tim đập thình thịch không yên. Đầu óc chỉ nghĩ về cậu ấy.

Tôi thắc mắc không biết Sota-kun có còn nhớ về Katsuya-san không, và tự hỏi sao mình lại quan tâm thế. Tôi vật lộn với chính cảm xúc của mình.

"Chắc do cậu ấy cứu Mizuki... Với lại em ấy quý cậu ấy thế thì chắc chắn phải là người tốt."

Khi hai người tắm chung, tôi đã lén dò xét nhưng chẳng có gì khả nghi.

"Nhưng không chỉ vậy. Chính sự chân thành của Sota-kun khiến mình thốt lên 'Ồ, ổn đấy'..."

Liệu mọi người nghĩ tôi là "gái dễ dãi thích trai lăng nhăng"?

Những chàng trai từng tỏ tình đều thuộc tuýp... hơi phóng khoáng quá mức. Hoặc tự tin thái quá, luôn khoe khoang bản thân hay coi thường người khác.

Thú thực, tôi không hợp với kiểu người đó.

Sota-kun trầm tính, chân thành và ấm áp - lần đầu tiên tôi thân thiết với kiểu con trai như thế.

"Đã trao đổi liên lạc rồi, hay là nhắn tin cảm ơn nhỉ?"

Kiểu "Cảm ơn vì hôm nay" thì không kỳ quặc chứ?

"À nhưng... vừa cảm ơn trực tiếp rồi, giờ nhắn nữa liệu có bị cho là phiền phức...?"

Con gái bộc trực thì khỏi bàn, nhưng kiểu rườm rà cũng dễ bị ghét như Raku-chan từng nói.

"Bị xem là cô gái rắc rối thì chết mất. Tôi không muốn Sota-kun ghét mình..."

Vả lại từ lúc nãy cậu ấy cũng chẳng nhắn gì... Không liên lạc nghĩa là cậu ấy không muốn thân thiết hơn chứ gì?

"Ừ, đúng vậy..."

Tôi gật đầu như tự trấn an mình. Dù đã đồng ý "sẽ thân thiết hơn" trước mặt Mizuki.

Sota-kun tốt bụng đến mức sẵn sàng cứu người bất chấp nguy hiểm.

Chắc chắn cậu ấy chỉ không muốn em tôi buồn, chứ không có tình cảm gì đặc biệt với tôi.

"Nhưng hôm nay bọn mình trò chuyện vui lắm mà? Hay chỉ là mình tưởng tượng? Không, không phải đâu, rõ ràng là rất hợp... Nhưng mình nhắn tin trước vẫn hơi..."

Kết quả là thêm 30 phút nữa.

Tôi ngâm mình trong bồn tắm, vật vã giữa "nên nhắn không" và "đây có phải tình yêu không".

Nhưng với kẻ không có một chút kinh nghiệm tình trường như tôi, làm sao phân biệt được?

Chỉ biết chắc một điều:

Những khoảnh khắc nghĩ về Sota-kun chẳng hề khó chịu chút nào. Ít nhất về điểm này, tôi có thể tự tin khẳng định.

Cuối cùng, tôi quyết định không nhắn tin.

Bị ghét vì "cô gái rắc rối" còn tệ hơn là để mọi thứ tự nhiên. Nhân tiện, do ngâm nước quá lâu nên tôi hơi bị say.

"Phù... Mình đang làm gì thế này..."