Bạn gái quen một năm bị tôi bắt gặp bước ra từ khách sạn tình yêu với sinh viên trường y (NTR... cay đắng). Trên đường về, tôi cứu một bé gái suýt chết đuối dưới sông. Không ngờ khi đưa em ấy về nhà, đó lại là nhà của idol nổi tiếng nhất trường

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cô gái ngồi xe lăn

(Đang ra)

Cô gái ngồi xe lăn

Chidori

Một câu chuyện tình yêu nghiêm túc, nhưng ngập tràn sự ấm áp.

3 0

Tôi Đã Hôn Em Gái Người Yêu Của Mình!?

(Đang ra)

Tôi Đã Hôn Em Gái Người Yêu Của Mình!?

Misora Riku

Sự xuất hiện của em ấy liền mang theo một dạng tình cảm mới, đầy tréo ngoe, khiến cuộc sống yêu đương nồng nhiệt của nhân vật chính trở nên rối bung hết cả. Sao cậu có thể nói cho người yêu của mình c

32 3469

Mùa thu hổ phách và chuyến hành trình 0 giây

(Đang ra)

Mùa thu hổ phách và chuyến hành trình 0 giây

Hachimoku Mei

Nhớ đến lời nói của người chú quá cố về một "thế giới nơi thời gian không tồn tại", cậu và Akira quyết định lên đường đến Tokyo nhằm tìm kiếm manh mối hóa giải hiện tượng này.

3 167

See You When the Snow Falls

(Đang ra)

See You When the Snow Falls

Onii sanbomber

Một chàng trai , một cô gái, người sống và người chết - họ sẽ được cảm nhận điều gì trên hành trình ngọt ngào và đắng cay của bản thân?

8 15

Cô bạn gái chung tình hay lo lắng của tôi chẳng bao giờ chịu từ bỏ

(Đang ra)

Cô bạn gái chung tình hay lo lắng của tôi chẳng bao giờ chịu từ bỏ

Maromi Maroyaka

Đây là một câu chuyện tình yêu tuổi học trò, xoay quanh một cậu con trai vô tình được nhiều người thích và một cô gái xinh đẹp quyết tâm chiếm trọn trái tim cậu.

5 14

Volume 2: Mối quan hệ bắt đầu thay đổi - Chương 16 - Tái Ngộ Trong Lớp Học

"Vậy thì cậu nên làm gì đó xứng tầm bạn thân hơn đi chứ?"

"Được thôi, lần sau tôi sẽ đãi combo McDonald's."

"Đùa à, thật đấy?"

Tiêu tiền túi học sinh mà đãi cả combo là phá gia chi tài đấy!

"Thật 100%. Coi như tiệc chia tay Sota và Katsuya-san, ăn mừng cho xôm nào!"

"Đừng gọi là 'ăn mừng' chứ! Tôi khóc thật đấy?"

"Muốn khóc thì cứ việc khóc trên vai tôi. Tôi sẽ nghe cậu than thở bao lâu cũng được."

"Nghe cậu nói thế lại càng thấy giả tạo... À mà cái mặt cười toe toét kia kìa! Bù lại phải thêm món tráng miệng đấy."

"Thêm tráng miệng mà đã tha thứ, đúng là đồ rẻ tiền."

"Đồ ngốc, tôi chỉ thương hoàn cảnh éo le của túi tiền Kensuke thôi."

"Bạn thân đúng là hiểu chuyện."

Vừa nói những lời ngớ ngẩn với thằng bạn tốt bụng quá mức cần thiết, tôi vừa hướng về lớp 2-1.

Sau khi chuẩn bị tinh thần chút ít, tôi bước vào lớp.

Và rồi—

"À, Sota-kun. Chào buổi sáng ♪"

Như thể đã chờ đợi từ lâu, Himemiya-san—Yuuka gửi lời chào đến tôi.

Nụ cười công chúa đi kèm như chuyện đương nhiên.

"Wow ♪"

Koga Nanaka - luôn bên cạnh Yuuka và vừa mới nói chuyện cùng cô ấy - thốt lên tiếng reo kiểu Mỹ đầy phấn khích.

"Chào buổi sáng, Yuuka."

Tôi đáp lại bằng câu chào đã luyện tập khoảng 30000 lần từ tối qua đến sáng nay.

Phù, căng thẳng quá...

Gọi Himemiya-san bằng tên ở trường trước mặt mọi người quả là khiến tim đập loạn xạ.

Nhìn quanh một lượt mới thấy.

Cả lớp đang nhìn chằm chằm vào tôi và Yuuka với vẻ mặt kinh ngạc khi chúng tôi thân thiết trò chuyện ngay từ cửa lớp.

Ngay cả Kensuke - vừa mới tán gẫu với tôi - cũng...

"…………????"

Mắt, miệng và cả lỗ mũi há hốc, đông cứng như chú rô-bốt hết dầu nhìn tôi chằm chằm.

"Cảm ơn vì hôm qua nhé, Sota-kun. Mizuki cũng nhắn gửi lời cảm ơn nữa."

"Đúng là Mizuki-chan, lễ phép như mọi khi."

"Nhưng mà suýt nữa thì tớ quên đấy." 

"Quên?"

"Sáng nay trước khi đi học, em ấy cứ nhắc 'Nhất định phải cảm ơn anh Sota lần nữa nhé! Nhất định đấy!' hoài."

"Ahaha, có vẻ Mizuki-chan đã quý tớ thật rồi nhỉ."

"Ừm, đúng vậy. Nhưng cảm giác như bị Sota-kun cướp mất em gái nên hơi... tức thiệt đó?"

Trong khi tôi cố giữ bình tĩnh, kìm nén nhịp tim đập nhanh từ tối qua và tránh nói quá nhanh... Yuuka tiếp tục câu chuyện một cách tự nhiên.

Nhưng đúng vậy. Chỉ vì Mizuki-chan quý tôi mà tôi trở nên thân thiết với Yuuka hơn các chàng trai khác một chút.

Nếu không có em ấy, tôi vẫn chỉ là một trong vô số người với Yuuka.

Tôi là kẻ tự nhiên để ý đến cô ấy.

Ừm, quyết định không nhắn tin hôm qua là đúng đắn. Tôi của ngày hôm qua suýt nữa thì mất kiểm soát, may mà dừng lại kịp!

Nào. Giờ thì tôi phải hành xử như "bản thân bình thường" để tránh bị coi là gã ảo tưởng.

Nếu có tương lai nào đó, hãy để nó tự đến— dù chắc chắn sẽ chẳng có đâu.

Ảo tưởng rằng thông qua Mizuki-chan, nữ thần học đường sẽ thích tôi— nghe còn buồn cười hơn cả phim ngôn tình.

"À, cái này nữa. Đồ của Sota-kun. Trả lại cho cậu nhé."

Yuuka đưa cho tôi chiếc túi giấy xinh xắn.

Lúc đó, đầu ngón tay chúng tôi chạm nhẹ khiến tim tôi đập nhanh. Nhưng là đàn ông thì phản ứng thế này cũng bình thường, mong cô ấy thông cảm.

"Cảm ơn. Đồ tớ mượn vẫn chưa giặt xong, chắc mai trả nhé."

"Không cần vội đâu."

"Tớ nói rồi mà, nhà tớ có gia huấn 'trả nợ sớm tốt nhất'."

"Nhưng đó là 'gia huấn giả' đúng không?"

Yuuka đưa tay lên miệng cười khúc khích.

Đúng là nữ thần học đường, cử chỉ bình thường nhất cũng đẹp như tác phẩm nghệ thuật.

Đang say sưa ngắm nụ cười S-rank ấy trong hạnh phúc thì—

"Nèèè Sota-kunnn? Lại đây tí nào?"

Kensuke từ phía sau nắm chặt vai tôi, giọng nói ghê rợn như vang lên từ địa ngục, dùng hết sức kéo tôi đi.