Bạn gái quen một năm bị tôi bắt gặp bước ra từ khách sạn tình yêu với sinh viên trường y (NTR... cay đắng). Trên đường về, tôi cứu một bé gái suýt chết đuối dưới sông. Không ngờ khi đưa em ấy về nhà, đó lại là nhà của idol nổi tiếng nhất trường

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Solo Leveling: Ragnarok

(Đang ra)

Solo Leveling: Ragnarok

Daul

Sự tồn tại của Trái Đất một lần nữa bị đe dọa, khi ‘Itarim’ – các Ngoại Thần, tìm cách thế chỗ mà Đấng Tối Cao để lại. Sung Jinwoo không còn lựa chọn nào khác ngoài việc gửi Beru, vua kiến bóng tối, đ

76 923

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

72 938

Sắc Nét Chiến Cơ

(Đang ra)

Sắc Nét Chiến Cơ

ML "Exlor" Duong

"Chào mừng đến với Hệ Thống Thiết kế Chiến Cơ. Vui lòng thiết kế chiến cơ mới của cậu."

122 2263

Sau khi bị người bạn thời thơ ấu và bạn thân nhất của mình phản bội, một người bạn thời thơ ấu khác đã cứu rỗi tôi

(Đang ra)

Volume 2: Mối quan hệ bắt đầu thay đổi - Chương 25 - Trang Phục Ở Nhà Của Nữ Thần Học Đường

Sau khi lên phòng riêng thay đồ, Yuuka trở lại phòng khách nơi tôi và Mizuki-chan đang chờ:

"Xin lỗi vì để cậu đợi nhé~ ♪"

Đương nhiên cô ấy đã thay từ đồng phục sang trang phục thường ngày.

Áo len mỏng màu trắng kết hợp với chân váy đen cao cấp phong cách người lớn.

Đôi chân thon được bọc trong tất đen bó sát.

Dù là phối đồ đơn giản nhưng nhờ tố chất tốt nên vô cùng hợp. Cứ như người mẫu bìa tạp chí thời trang nữ sinh với chủ đề "Xu hướng xuân phong cách tự nhiên".

Tất nhiên tôi chưa mua tạp chí thời trang nữ bao giờ nên chỉ là tưởng tượng thôi.

"Trông chững chạc và rất hợp đấy."

Sau vài giây cân nhắc, tôi quyết định khen ngợi. Mức độ "hiểu lầm" này chắc được phép chứ? Khen trang phục thường ngày của bạn nữ cùng lớp cũng không có gì lạ.

"Fufu~ Cảm ơn Sota-kun. Nhưng chỉ là đồ ở nhà thôi."

Ngay cả khi được khen từ một gã vô danh như tôi, có vẻ Yuuka vẫn vui. Cô ấy cười ngượng ngùng.

"Đừng nói thế. Tớ còn ngạc nhiên khi biết đây chỉ là đồ ở nhà."

"Ơ, ừm. Đ-đúng vậy đó!?"

"Không hổ danh nữ thần học đường. Ở nhà cũng thời trang thế này."

"Không, không đến mức đấy đâu... có lẽ vậy!?"

"Đừng khiêm tốn quá. Khác xa tớ toàn mặc đồ thể thao ở nhà vì tiện."

Khi tôi đang hết lời khen ngợi phong cách của Yuuka—

"Ơ? Chị hay bảo 'mặc đồ thể thao ở nhà thoải mái ghê' mà?"

"Eh?!"

"Chị bảo không sợ bẩn khi làm việc nhà, mặc luôn đi ngủ được. Hôm qua, hôm kia và hôm kìa chị đều mặc đồ thể dục cấp hai mà?"

Mizuki-chan vô tư tiết lộ sự thật.

"K-không có chuyện đó đâu!"

"Ơ ơ? Nhưng hôm qua—"

"Ý chị là... chị không phải lúc nào cũng mặc đồ thể thao. Đôi khi có mặc nhưng không phải lúc nào cũng thế!"

Có lẽ bị áp lực từ thái độ quyết liệt của Yuuka, Mizuki-chan gật đầu ngoan ngoãn:

"Ừm... vậy cũng được ạ?"

À... tôi hiểu rồi. Yuuka xấu hổ vì bị bạn nam cùng lớp biết mình là kiểu con gái ở nhà toàn mặc đồ thể thao.

Tôi hiểu cảm giác đó. Con gái ai chẳng có lòng tự trọng, cô ấy có lẽ lo tôi sẽ mang chuyện này đi kể. Nên tôi giả vờ không nhận ra:

"Chuyện đó để sau. Giờ chơi gì đây? Mizuki-chan muốn chơi trò gì?"

Tôi khéo léo chuyển đề tài.

Là một người đàn ông tinh tế, Sota Konno hiểu rõ tâm lý phụ nữ.

"Em muốn chơi đồ hàng!"

Mizuki-chan giơ tay phải lên hào hứng như chờ đợi từ lâu.

"Đồ hàng à... Anh chưa chơi bao giờ, không biết có chơi được không?"

Tiếc là tôi không có kinh nghiệm chơi đồ hàng. Vì cơ bản từ nhỏ tôi chẳng có bạn là nữ nào.

Chỉ những chàng trai được thần linh ban phước - có kỹ năng kết bạn với con gái từ bé - mới được chơi đồ hàng cùng các bạn nữ...

Nên tôi hơi lo nếu không thể làm Mizuki-chan vui.

"Cứ coi như trò chơi nhập vai đi. Sota-kun cũng hay chơi game mà?"

Yuuka ra tay cứu giúp.

"Tớ có chơi game nhưng... Ơ? Tớ có kể chuyện đó với cậu à?"

"Eh!? À... t-tại tình cờ nghe cậu nói chuyện với Hattori-kun trên lớp ấy mà. Không phải tớ cố ý nghe trộm đâu..."

"Ra thế, tớ hiểu rồi. Giọng Kensuke vốn to như cái loa phường mà."

Tôi hoàn toàn thông cảm với lời giải thích của Yuuka.

"Fufu~ Cậu ấy lúc nào cũng tràn đầy năng lượng nhỉ."

"Nhưng mà này. Lần nào cũng gây ồn ào trong giờ sinh hoạt, phải nhắc cậu ấy mới được."

"Ờm! Bắt đầu chơi chưa ạ?"

"Xin lỗi xin lỗi. Bắt đầu thôi."

Ôi chao. Mải nói chuyện nên để Mizuki-chan chờ lâu quá. Và thế là ba chúng tôi bắt đầu chơi đồ hàng.