Bạn có thích nhân vật chính Romcom không?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ma Pháp Sư Tại Trường Học Pháp Thuật

(Đang ra)

Ma Pháp Sư Tại Trường Học Pháp Thuật

Writing Machine

Sinh viên tốt nghiệp Lee Han được tái sinh thành con trai út trong một gia đình pháp sư danh tiếng ở một thế giới khác. Anh đã thề rằng mình sẽ không bao giờ đặt chân đến bất kỳ nơi nào có chữ "học vi

122 2703

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

(Đang ra)

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

Nana Nanato

Lượt xem tăng vù vù, ví tiền rủng rỉnh, lần đầu tiên trong đời, công việc của Yuki mới thực sự vui vẻ và đáng sống!

2 8

Kiếm Tu Vay Nợ, Không Trả Được Đành Hóa Kiếm Nô

(Đang ra)

Kiếm Tu Vay Nợ, Không Trả Được Đành Hóa Kiếm Nô

柠檬不咋甜诶

“Vậy nên, ngài có thể nghe tôi nói hết lời và đừng… đừng cởi áo được không?! Tôi đến để hỗ trợ…”

33 106

Cục Cải Tạo và Giám Sát Ma Pháp thiếu nữ

(Đang ra)

Cục Cải Tạo và Giám Sát Ma Pháp thiếu nữ

Horohoro

Đó là số phận bi thảm của Ianna trong câu chuyện.

5 56

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

329 1693

Quyển 9: Arai Yuki: Rising - Chương 398: Bạn có thích ngày hội trải nghiệm đại học không? (1)

Sáng sớm.

Vào lúc những chú chim nhỏ vẫn còn đang tung tăng vỗ cánh bên ngoài, cửa phòng Akaishi vang lên tiếng gõ cửa.

“Tớ vào nhé~?”

“…”

Akaishi không đáp lại.

Cửa phòng Akaishi mở ra, Sendou bước vào.

“Chào buổi sáng~ Mau chuẩn bị ra ngoài thôi nào?”

Sendou nhìn quanh phòng, phát hiện Akaishi vẫn nằm trên giường nhắm mắt.

“Sắp muộn rồi đó~”

Sendou nói nhỏ với Akaishi.

“Tớ tỉnh rồi.”

Akaishi mở mắt.

“Kính đâu, kính đâu…”

Akaishi mò mẫm quanh giường.

“Cậu có đeo kính đâu.”

“…”

Akaishi dụi dụi đôi mắt ngái ngủ, nhìn Sendou.

“Đừng có sáng sớm tinh mơ đã chạy vào phòng người khác.”

“Nhưng mà, không ra ngoài ngay là muộn đó?”

“Không muộn được đâu.”

Sendou khép hờ cửa.

“Đây là sự riêng tư của tớ.”

“X-xin lỗi.”

Sendou chỉ hé cửa một chút, nhìn Akaishi qua khe hở.

“Tớ thay đồ đây.”

“Ể? A, à à, ừm, cậu cứ tự nhiên.”

“Không phải, tự nhiên cái đầu cậu ấy.”

Akaishi ra hiệu bảo Sendou đóng cửa lại.

“Không phải, tớ bảo cậu đóng cửa lại.”

“A, không sao đâu. Tớ không để ý đâu mà.”

“Là tớ để ý đó.”

“Nhìn cơ thể con trai thì có gì hay ho đâu chứ.”

“Tớ không muốn bị nhìn đâu.”

Akaishi nắm tay nắm cửa, từ từ đóng cửa lại.

Akaishi vội vàng thay đồ xong, mở cửa ra.

“Lâu quá~”

“Đừng có tự tiện xông vào nhà người khác rồi còn tự tiện nổi giận.”

Akaishi vừa ngáp vừa bước xuống cầu thang.

“Chỉ thay đồ thôi mà cũng đóng cửa, Yuuto-chan đúng là đang tuổi dậy thì nhỉ.”

“Tớ đang tuổi dậy thì mà. Tớ cũng không thích nhìn thấy bà thím lạ mặt nào đó vào nhà vệ sinh nam, nên không đi vệ sinh ở ngoài.”

Akaishi sửa soạn qua loa trong phòng rửa mặt xong, rồi đi ra huyền quan.

“Ể, bữa sáng đâu?”

“Ăn là muộn đấy.”

“Đúng là sắp muộn rồi còn gì.”

“Tớ đi đây.”

“Tớ đi đây~”

Akaishi và Sendou bước ra khỏi nhà.

“Tóc cậu bị dựng kìa.”

“Tớ sửa gần hết rồi.”

“Để tớ sửa chỗ tóc dựng cho cậu nhé?”

Sendou định chạm vào tóc Akaishi.

“Không cần, không sao đâu.”

“Trông quê mùa quá~”

“Tớ cố tình làm rối phần đuôi tóc đấy.”

Akaishi lắc đầu.

Akaishi và Sendou lên chiếc xe buýt vắng hoe.

“Hôm nay là ngày hội trải nghiệm đại học, tâm trạng cậu thế nào!?”

Sendou nắm tay lại, đưa đến gần miệng Akaishi.

“Tớ muốn tìm hiểu thật kỹ về trường đại học rồi mới về.”

“Chán phèo~”

Sendou đập chân bồm bộp.

“Mà này, chúng mình lâu lắm rồi không gặp nhỉ?”

“Ừm.”

Sendou lục sột soạt trong cặp.

“Đúng là mùa thi cử khó gặp nhau thật.”

“Gặp hay không cũng chẳng sao, phiền chết đi được.”

“Yuuto cậu thật biết cách chọc tức người khác mà.”

“Thấy rồi,” Sendou lẩm bẩm, rồi đưa một tờ giấy ra trước mặt Akaishi.

“Tadaa.”

“…”

Akaishi nhận lấy tờ giấy xem.

Trên tờ giấy, ở mục trường Đại học Hokushuuin, ghi kết quả đánh giá là D.

“Bài thi thử à.”

“Ừm, thật ra tớ cũng thi không tệ lắm đâu.”

Tỷ lệ đỗ khoảng hai mươi phần trăm. Còn nửa năm nữa là đến kỳ thi, kết quả này vẫn nằm trong phạm vi có thể thử sức.

“Cậu học giỏi lên từ bao giờ thế hả.”

“Hì hì hì, trực giác của tớ chuẩn lắm.”

“Thế thì hỏng bét rồi còn gì.”

“Quá đáng~”

Akaishi trả lại tờ giấy cho Sendou.

“Còn Yuuto thì sao?”

“A.”

“Giỏi quá!”

Sendou vỗ tay nhè nhẹ.

“Vậy thì không cần học nữa nhỉ! Đi chơi thôi!?”

Sendou ghé sát mặt vào Akaishi.

“Kỳ thi là những kẻ đắc ý vênh váo sẽ trượt đầu tiên đấy.”

“Đáng sợ quá.”

“Kết quả của cậu cũng không tốt lắm đâu, cố gắng học đi.”

“Ừm…”

Sendou nhắm mắt, xoa cằm.

“Nhưng mà, cố gắng thêm nửa năm nữa là có thể cùng Yuuto và mọi người tận hưởng cuộc sống đại học vui vẻ rồi đúng không?”

“Nếu tất cả chúng ta đều đỗ.”

“Vậy tớ sẽ vì tương lai mà cố gắng hết mình.”

“Ừm.”

Sendou lấy sách giáo khoa từ trong cặp ra và bắt đầu đọc.

“Yuuto-kun nếu muốn thì cứ tự nhiên nhé.”

“Say xe rồi. Tớ nhìn ra ngoài cửa sổ.”

“Xí~”

Sendou phụng phịu quay mặt đi khỏi Akaishi, rồi bắt đầu học.

Akaishi chỉ nhìn ra ngoài cửa sổ.

Xe buýt đến trạm.

“Đến rồi~”

Sendou xuống xe buýt, dang rộng hai tay rồi đáp xuống đất.

“…”

Akaishi vẻ mặt khó chịu bước xuống xe.

“Công chúa điện hạ, xin hãy đưa tay cho thần.”

Sendou chìa tay ra cho Akaishi.

“Miễn lễ.”

Akaishi nắm lấy tay Sendou, bước xuống xe buýt.

“Thật sự khó chịu quá đi.”

“Người say xe thật đáng thương.”

Akaishi và Sendou đi về phía sân ga.

“Ồ, bên này, bên này~”

Ở sân ga, Suda, Sanzenro, và Yatsugai, ba người đang ngồi đó.

Suda vẫy tay với Akaishi và Sendou.

“Mọi người đến sớm nhỉ.”

“Ừ nhỉ.”

Akaishi và Sendou tập trung lại chỗ nhóm Suda.

“Lâu lắm rồi mới tụ tập đông đủ thế này nhỉ~”

“Đúng vậy đó.”

“Vẫn còn thiếu một người nữa thì phải?”

“Ừm.”

Một lát sau, Kyougoku đến.

“Xin lỗi xin lỗi, để mọi người đợi lâu rồi. Đợi lâu lắm không?”

Kyougoku trong trang phục tomboy, đủng đỉnh đến muộn.

“Tàu điện chưa tới, không sao đâu.”

“Vậy à, vậy à.”

Kyougoku dùng khăn tay lau gáy.

“Ừm… tôi là Kyougoku. Chào các bạn của Akaishi-kun. Hôm nay nhờ lòng tốt của Akaishi-kun mà tôi được đi cùng. Mong được mọi người chiếu cố.”

Kyougoku cởi mũ, cúi đầu chào.

““Mong được chiếu cố~””

Người biết Kyougoku và người không biết Kyougoku đều có phản ứng giống nhau.

“Mà này, bạn bên cạnh Akaishi-kun là lớp mấy vậy?”

Akaishi nhìn Sendou.

“Tớ ở lớp Hai đó~”

Sendou vừa giơ tay chữ V, vừa nhấc một chân lên.

“Ể… có lẽ nào tớ nhớ nhầm sao? Lớp Hai không có ai như vậy…”

“A, tại khác trường cấp ba mà.”

“Khác trường cấp ba á!?”

Kyougoku tròn mắt ngạc nhiên.

“Vậy thì, chẳng lẽ người đằng kia…”

Kyougoku hướng câu hỏi sang Sanzenro.

“A, tớ cũng khác trường cấp ba~”

“Khác luôn á!?”

Kyougoku lại thốt lên.

“Mọi người có quan hệ gì với nhau vậy?”

Kyougoku nhìn Akaishi.

“Chủ tịch và thư ký của Câu lạc bộ Những người yêu thích Suối nước nóng.”

“Đó là cái gì vậy?”

“Tớ chưa nghe nói bao giờ.”

Sendou và Sanzenro lườm Akaishi.

“Mối quan hệ của Akaishi-kun lạ thật đấy nhỉ.”

“Tớ lại muốn hỏi cậu, bạn học cũ không ai mời cậu à?”

“A, cũng có người mời tớ, nhưng ngoài đứa bạn đó ra thì toàn người không quen, tớ không muốn làm phiền họ nên từ chối rồi.”

“Ra là vậy.”

“Hừm~”

Sanzenro đứng dậy, nhìn Kyougoku từ trên xuống dưới.

“…”

“C-có chuyện gì sao?”

Sanzenro đi vòng quanh Kyougoku, khiến Kyougoku lộ vẻ bối rối.

“Là con trai… không phải chứ?”

“Ể, à, àà, là con gái… ạ.”

“Hể~…”

Sanzenro nhìn Kyougoku như thể đang đánh giá.

“Cậu ngồi đi?”

“Ể? A, àà, cảm ơn.”

Sanzenro nhường Kyougoku ngồi vào chỗ mình vừa ngồi.

“Thôi kệ, có gì muốn nói thì để lát nữa nói.”

Sanzenro nói với đôi mắt đỏ ngầu.

“Vậy hôm nay thành viên của chúng ta đủ cả rồi chứ?”

Suda đếm số người.

Akaishi, Suda, Sanzenro, Kyougoku, Sendou, Yatsugai.

Cuối cùng, có tổng cộng sáu người sẽ cùng nhau tham gia ngày hội trải nghiệm đại học.