Bạn có thích nhân vật chính Romcom không?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Khải Huyền Dị Giới: Thống Trị Thế Giới Bằng Nền Văn Minh Diệt Vong

(Đang ra)

Khải Huyền Dị Giới: Thống Trị Thế Giới Bằng Nền Văn Minh Diệt Vong

Kazuno Fehu (鹿角フェフ)

Cậu thiếu niên tên Ira Takuto – người chưa từng bước ra khỏi bệnh viện từ khi sinh ra, đã khép lại cuộc đời 18 năm của mình trong bốn bức tường trắng toát ấy. Nhưng sau khi chết, cậu bất ngờ tỉnh dậy

86 581

Sau khi biến thân, ta cùng nàng cuồng tưởng khúc

(Đang ra)

Sau khi biến thân, ta cùng nàng cuồng tưởng khúc

Huyết yên thiên chiếu,血烟天照

Người khác biến thân đều là nam biến thành nữ, nữ biến thành nam, còn lão tử vừa tỉnh dậy liền phát hiện chính mình biến thành hai người, vừa là nam nhân lại là nữ nhân, một ý thức khống chế hai cơ th

22 281

Isekai Walking

(Đang ra)

Isekai Walking

Arukuhito

Học sinh bình thường Sora đã được triệu hồi đến một thế giới khác, trở thành một trong bảy "anh hùng được chọn" để chiến đấu với Quỷ Vương. Trong khi sáu người còn lại được ban phước với những danh hi

14 1

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

(Đang ra)

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

Sakura Matsuri

Rắc rối dường như luôn tìm đến anh.

72 382

Câu Chuyện Của Kiếm Sĩ Vô Năng Trở Thành Kiếm Thánh

(Đang ra)

Câu Chuyện Của Kiếm Sĩ Vô Năng Trở Thành Kiếm Thánh

Osaki Isle

Cuối cùng trở thành một làn sóng khiến cả lục địa phải rung chuyển…

71 705

Bạn Cùng Lớp Không Biết Chúng Tôi Làm Tình Trong Phòng Của Nhau (LN)

(Đang ra)

Bạn Cùng Lớp Không Biết Chúng Tôi Làm Tình Trong Phòng Của Nhau (LN)

Yamamoto Takeshi

Và Uehara, người chưa bao giờ nói chuyện với Toyama dù họ học cùng lớp, đã bắt đầu quan tâm đến Toyama.

24 185

Quyển 8: Lễ khai giảng - Yêu đương đại chiến - Chương 327: Bạn có thích bạn trai cũ không? (1)

Akaishi rảo bước cộp cộp.

“…”

“…”

Akaishi rời khỏi lớp học ngay sau khi tan học.

Hirata thì đuổi theo Akaishi từ phía sau.

Akaishi thỉnh thoảng quay đầu lại vì để ý Hirata ở phía sau, nhưng vẫn tiếp tục rảo bước cộp cộp.

“…”

“…”

Hirata nắm lấy vai Akaishi.

“Này!”

“…?”

Hirata nhíu mày.

“Mày định đi đâu?”

“Không đi đâu đặc biệt cả.”

Akaishi đi về hướng con đường khác với hướng nhà ga.

“Mày không về à?”

“Đi dạo.”

“Hả? Mày đưa tao đến tận nơi này là có ý gì?”

Akaishi và Hirata đang ở trong một con hẻm nhỏ phức tạp, chằng chịt.

Akaishi nhìn quanh, thấy vắng tanh không một bóng người rồi nhún vai.

“Đưa tao đến tận nơi thế này, rốt cuộc mày định làm gì hả?!”

Hirata hỏi Akaishi với giọng gay gắt.

“Tôi đâu có đưa cậu đến đây.”

“Hả?! Tao đuổi theo mày mới đến chỗ này đấy!!”

“Thì tôi đã nói là tôi không đưa cậu đến đây mà.”

“Vì tao đi theo sau mày nên mới đến đây, thế chả khác gì mày dẫn tao theo cả!”

“Hoàn toàn khác nhau mà.”

Akaishi bắt đầu quay lại con đường đã đi.

“Tao còn tưởng mày biết đường tắt nào hay ho, hóa ra chỉ là đi dạo à? Vậy thì ngay từ đầu mày phải nói là mày đi dạo chứ!”

“Nói với ai?”

“Với tao!”

“Là tự cậu đi theo mà.”

“Sao lại đi theo mình, hay đang làm gì vậy, mày không thể để ý một chút được à? Thật tình, chính vì mày như thế nên cuộc đời từ trước đến giờ của mày mới tệ hại như vậy phải không? Vì không biết quan tâm đến người khác nên mới bị người ta mắng mỏ bao nhiêu lần thế này phải không? Tao đang đi theo sau mày, nếu muốn đi dạo thì cứ nói là muốn đi dạo đi! Cứ nói là bây giờ không phải đang về nhà đi!”

“Cậu nói dối.”

“Nói dốiiii?”

Hirata nhìn quanh.

“Rốt cuộc thì cậu thật ra là thích tôi……”

“Tao không có hứng thú với mày.”

“Tôi cũng đâu có thích đứa xấu xí như cậu. Đừng có ảo tưởng.”

“Cậu mới thế thì có!”

Hirata lại đuổi theo sau Akaishi.

Akaishi không để tâm đến Hirata, cứ thế cộp cộp bước đi.

“Vậy thì là sao chứ?!”

“Vì biết cậu đang đi theo sau nên tôi cố tình rẽ vào con đường lạ.”

“Chơi khăm hả?!”

“Không phải, tôi đang nghĩ xem khi nào cậu mới chịu nói gì đó.”

“Nếu tao không nói gì cả, mày sẽ cứ thế đi tiếp nữa à?”

“Sức chịu đựng của cậu làm tôi để ý.”

“Tính cách mày đúng là tệ thật đấy. Nói thật, mày nên đi khám lại não đi. Có con gái đi theo từ phía sau, nên mày phải nhận ra một chút chứ, thông thường là vậy.”

“Thế nên tôi đã đoán ra và cố tình đi đường lạ để thử thách sức chịu đựng của cậu đấy thôi.”

“Phải biết để ý người khác chứ! Tao chính là muốn mày nhận ra điều tao muốn làm đấy!”

“Cứ im lặng thì chẳng truyền đạt được gì cả. Không nói gì thì đối phương đương nhiên không thể hiểu được. Người với người mà. Đã có ngôn ngữ với nhau, thì đừng dựa vào ‘đoán ý’ mà hãy dùng lời nói để truyền đạt chứ. Tôi chính là muốn nói với cậu như thế.”

“Chết đi! Chết đi chết đi chết đi chết đi! Đồ kinh tởm chết đi! Tao đúng là không nên đi theo!”

Hirata tức tối dậm chân bình bịch đầy vẻ cay cú.

“Lần sau, mong là cậu có thể dùng lời nói để truyền đạt chứ không phải là ‘đoán ý’ nữa.”

“Không cần mày nói tao cũng sẽ làm vậy!”

“Bởi vì con người chỉ có thể học từ thất bại. Không thất bại thì sẽ không học được. Tốt quá rồi, một thất bại nhỏ như vậy mà học được bài học lớn thế này. Cậu đúng là người hạnh phúc. Cảm ơn tôi đi.”

“Phiền phức quáaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!”

Akaishi bỏ mặc Hirata, tiếp tục đi về phía trước.

“Mà này……”

Khoảng cách giữa Hirata và Akaishi dần xa ra.

“Nhanh…… quá……”

Cô không theo kịp tốc độ của Akaishi đang bước rất nhanh.

Vừa thở hổn hển, Hirata vừa cố gắng hết sức rảo bước đuổi theo Akaishi.

“Vì không khỏe mạnh nên mới không đi nổi chứ gì. Lần sau thì bỏ thuốc lá đi nhé.”

“Thuốc lá…… làm gì có hút……”

Hirata lê lết một cách rã rời đuổi theo sau Akaishi.

“Ể――”

Giọng Hirata chợt tắt giữa chừng.

“Kyaaaaaaaaaaaaaaaaaa!!”

Tiếng hét của Hirata vang lên.

“Không đuổi kịp thì cũng đừng có hét lên chứ……”

Khi quay lại nhìn Hirata, thì thấy cô ấy đã sợ đến bủn rủn chân tay, ngã khuỵu xuống đất.

Và trước mặt Hirata, là một gã con trai trạc tuổi, đang đứng đó.

“Tomomi, mày đùa nhau vừa thôi.”

Hắn ta cầm một con dao rọc giấy, đứng trước mặt Hirata.

“Nguy rồi nguy rồi nguy rồi nguy rồi!”

Hirata sợ đến rụng rời chân tay, bò lê bò càng đến chỗ Akaishi.

“Không được không được không được không được.”

Akaishi lùi lại.

Hirata túm lấy tay áo Akaishi, nấp sau lưng cậu.

“Không được không được không được không được.”

Akaishi và Hirata đối mặt với gã đó, lùi lại.

“Mày chính là bạn trai hiện tại của nó phải không!”

“Kyaaaaaaa!”

Gã giơ con dao rọc giấy lên.

“Không phải không phải không phải! Hoàn toàn không phải!”

Hirata vẫn tiếp tục nấp sau lưng Akaishi.

“Con nhỏ xấu xí này hoàn toàn không phải gu của tôi! Anh hiểu lầm rồi!”

Akaishi lách ra sau lưng Hirata.

“Bạn trai! Hắn ta là bạn trai hiện tại! Thì sao chứ?!”

“Im đi! Đừng có nói dối!”

Hirata lại vòng ra sau lưng Akaishi.

“Đứa nào đứa nấy cũng dám coi thường tao……”

Gã đó ken két đẩy lưỡi dao rọc giấy ra.

“Mày hiểu không hả!”

Akaishi từ từ lùi lại.

“Ai vậy?!”

“Không biết nữa! Chắc là bạn trai thứ mấy gì đó!”

“Thứ mấy chứ!”

“Thứ mấy cũng không biết, tên tuổi cũng chẳng nhớ gì sất!”

“Tất cả là tại mày hết còn gì!”

Hirata túm chặt áo Akaishi, không cho cậu chạy thoát.

“Được rồi Hirata, tôi có đề nghị này.”

Akaishi nói nhỏ với Hirata.

“Theo hiệu lệnh của tôi, cả hai chúng ta cùng chạy về hai hướng ngược nhau. Như vậy là thoát được!”

“Hắn ta đang nhắm vào tôi, thế thì chỉ có tôi gặp nguy hiểm thôi chứ gì!”

“Thế nên tôi mới nói là thoát được mà!”

“Đừng có đùa nữa đồ khốn nạn! Thế mà cũng là đàn ông à?! Chẳng có chút khí phách nào! Thấy con gái gặp nguy hiểm mà bỏ mặc chạy trốn, đúng là không thể chấp nhận được!”

“Thời đại này không ai ép buộc phải nam tính đâu!”

“Không có nam tính thì đúng là hết thuốc chữa rồi! Ưu điểm của mày thật sự chẳng còn lại gì nữa đâu! Đàn ông mà bỏ đi sự nam tính thì còn lại gì chứ?! Chẳng ai cần một kẻ không nam tính đâu!”

“Tất cả là do cậu gây ra mà!”

Akaishi và Hirata thì thầm nói chuyện với nhau.

“Mày cũng dám coi thường tao à!”

Gã đá một hòn đá văng đi.

“Làm gì đi chứ!”

“Gã trông không giống kiểu người có thể giải quyết bằng tranh luận đâu! Cậu đã làm gì hắn ta hả. Cậu nói chuyện với hắn đi. Hãy chạm đến trái tim hắn ta đi.”

Hirata rụt rè ló mặt ra từ sau lưng Akaishi.

“Xin lỗi, sao anh lại tức giận đến thế……?”

Hirata ngước mắt lên hỏi.

“Mày hiểu mà! Tất cả là tại mày phải không! Mày đã thề yêu tao trọn đời còn gì! Từ khi mày lừa dối tao, cuộc đời tao trở nên rác rưởi! Tất cả là tại mày!”

“Híc!”

Cô lại nấp sau lưng Akaishi.

“Cả ngày hôm đó nữa, mày chẳng đã nói là sẽ ở bên tao suốt đời sao! Tại mày nói xấu tao ở trường là kinh tởm, hôi thối đủ kiểu, nên mày có biết tao đã trở thành thế nào ở trường không hả! Thêm nữa, còn chuyện cơ thể tao thế này thế nọ, mày có biết tại mày mà tao bị bao nhiêu chục người, bao nhiêu trăm người trêu chọc không hả?!”

“Rõ ràng là cậu sai rồi.”

“Không, tại hắn ta thật sự rất kinh tởm, lúc hắn bắt đầu nói chuyện bằng giọng trẻ con thì đúng là buồn cười phát điên. Kinh tởm quá mức. Tao đã ghi âm lại rồi gửi lên chat nhóm đấy.”

“Đúng là hành vi của ác quỷ. Hoàn toàn là lỗi của cậu rồi.”

“Nhưng cũng đâu đến mức phải giết người chứ!”

Hirata run rẩy.

“Mày là bạn trai hiện tại của nó phải không! Sao lại bao che cho loại người như vậy!”

“Đã bảo không phải bạn trai, cũng không có bao che……”

Chỉ là bị kéo áo, không thể động đậy được thôi.

“Cả những lá thư tao gửi đến nhà mày, mày cũng xé hết rồi phải không!”

“Thì ra là anh gửi à. Tại có cái gì đó giống như mật mã gửi đến, thấy ghê quá nên……”

“Áaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!”

Gã đàn ông vò đầu bứt tóc.

“Xin lỗi đi! Dập đầu xin lỗi đi! Ngay tại đây!”

Gã đàn ông hét vào mặt Hirata.

“Cơ hội đấy. Hirata, dập đầu xin lỗi đi. Chỉ một cái dập đầu của cậu là cứu được mạng tôi đấy. Rẻ chán phải không?”

“Đừng có đùa nữa, chết đi! Sao lại phải dập đầu xin lỗi giữa đường giữa chợ thế này chứ? Thật sự thì hắn ta kinh tởm quá đi mất……”

Hirata nhìn từ sau lưng Akaishi.

“M… mày không thấy cái này à!”

Gã đàn ông giơ con dao rọc giấy lên trời.

Hirata nhìn thấy hành động của gã, bật cười khẩy.

“Tên đó chỉ cầm dao rọc giấy thôi mà. Vì bản thân không có sức mạnh, nên mới muốn dựa vào thứ gì đó để trông mình mạnh mẽ hơn phải không? Trông hơi phèn đấy.”

Hirata cười nhạo.

Rồi từ sau lưng Akaishi, cô bất ngờ ló mặt ra.

“Đàn ông đúng là kinh tởm thật. Không dám đối mặt với sự thật là mình không có sức hút, rồi đổ hết lỗi cho con gái. Mày chính vì thế nên mới không được yêu thích phải không? Chính vì không nhận ra hành vi của mình kinh tởm đến mức nào, nên bây giờ mới làm ra chuyện này phải không? Kết quả là mày đến cả tai tiếng của mình cũng không tự xóa được phải không? Đẩy trách nhiệm này cho tao, tao cũng thấy phiền phức lắm. Mà nói thật, tao vốn dĩ chẳng có hứng thú gì với mày, chỉ chơi bời qua đường với mày thôi. Mấy thằng đàn ông không được yêu thích lúc nào cũng đổ lỗi cho đối phương rồi nổi điên. Tao chỉ chơi đùa một chút mà mày đã vội vàng thích, rồi chia tay xong lại bám riết dai dẳng thế này. Mày thật sự rất kinh tởm……”

“Áaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!”

Lưỡi dao rọc giấy được đẩy ra, gã đàn ông lao về phía Akaishi.

“Dừng lại dừng lại dừng lại! Tôi không liên quan gì hết!”

Gã đàn ông lao đến Akaishi.