Trans: Hito
Edit: Ass2008
_______________
Jin ngâm mình trong bồn tắm để nghỉ ngơi sau khi đã hoàn thành một bộ trang sức (Huyền Thoại).
“Ah~, ngâm mình trong bồn tắm sau một ngày làm việc vất cả thật là tuyệt mà~. Thoải mái thể này thì ý tưởng cũng tự nhiên mà tuôn ra”
Anh ta nhàn nhã khẽ nói ra những lời lẩm bẩm, còn bên cạnh thì Reiko đang nhìn thẳng vào anh.
Động cơ xoay* để tạo chuyển động xoay là những gì Jin vừa nghĩ ra.
“Mình nên dùng cách nào để làm chuyển động xoay bằng bàn đạp đây.......”
Ngay lúc đó, một ý tưởng bỗng lóe sáng trong đầu anh ta.
“Là nó”
“Động cơ Golem”
“Ta sẽ dùng cái kết cấu trong phần tay và chân của Golem để thay cho pít-tông để xoay trục khuỷu”
Jin đứng bật dậy khỏi bồn và nói lớn. Thật lòng mà nói thì anh ta là công nhân nhưng lại không có kiến thức về động cơ 2 thì và động cơ 4 thì, tuy vậy, anh vẫn đủ sức tạo ra động cơ bình thường.
“Ta có thể dùng đồng để thử chế”
Đồng là loại vật liệu thường được sử dụng tại giá rẻ và dẻo, nên dùng ma thuật thì có thể dễ dàng tạo hình hơn. Cũng bình thường khi Jin nghĩ sẽ chế thử với loại vật liệu này.
Anh đã tốn cả buổi để hoàn thành Động Cơ Golem, nhìn ra ngoài thì trời đã tối đen như mực rồi. Thành phẩm cao khoảng 50cm.
“Ổn rồi, phải thử nghiệm ngay thôi để còn đi ăn tối nữa chứ..... Bắt đầu nào!”
Cơ cấu truyền động bên trong bắt đầu chuyển động và trục khuỷu cũng xoay theo.
“Ồ, xoay rồi, nó xoay thật rồi!”
Jin còn biết thêm rằng chỉ cần đổ thêm mana vào là tốc độ xoay sẽ tăng theo.
“Hmm, quả là vậy, cái gì cũng có giới hạn”
Tối đa là khoảng 300 vòng/phút. Bởi vì được xoay bằng tay nên không thể tăng thêm nữa.
“Reiko, con thử dừng trục xoay lại dùm ta, được không?”
“Dạ, con sẽ cố ạ”
Reiko đặt công suất ở mức 5% và giữ thanh trục có đường kính 2cm kia. Tốc độ thì chậm lại đấy nhưng không chịu dừng. Phải đến tận 10% công suất thì mới dừng được.
“Được rồi Reiko, cảm ơn con. Mô-men(Lực xoay) khá tốt. Dùng nó cho xe hơi thì được luôn đấy”
Dù bị chặn lại bởi Reiko, nhưng khi bỏ ra thì nó vẫn xoay như thể không có gì xảy ra. Vẫn còn khá bền.
“Chúng ta xác định xong thông số rồi, giờ đi ăn thôi nào. Reiko, đừng có dừng nó lại nhưng hãy nói cho ta nghe khi con cảm thấy tình hình xấu đi, nhớ nhé!”
Nói xong, Jin đi ra ngoài. Soleil và Luna đã dọn sẵn thức ăn lên bàn và chỉ đứng chờ chủ nhân của mình đến.
“Có vẻ hôm nay Soleil đã quen rồi nhỉ”
“Dạ vâng”
Thức ăn là cháo yến mạch, bánh mì và trà. Để thưởng thức vị ngon của trà thì ban đêm, Jin sẽ lẻn về làng Kaina để hái trộm vài lá.
Jin phết mứt lên bánh mì, ăn cháo yến mạch và uống trà. Do trong đầu hiện toàn là hình ảnh về động cơ nên Jin nhanh chóng ăn xong và về lại phòng thí nghiệm. Nhân tiện nói luôn, dạo gần đây một loại cây dại có quả trông khá giống dâu tây đã được tìm thấy nên mứt cũng được làm ra theo.
“Ồ, Otou-sama”
“Nó sao rồi?”
“Dạ, vẫn hoạt động tốt ạ, không có vấn đề gì cả!”
“Để ta xem thử”
Động Cơ Golem nóng đến mức ta có thể thấy khói đang bốc lên dữ dội, nên chạm vào mà không bị bỏng thì nằm mơ mới thấy. Pít-tông mà Jin đã làm chẳng có bộ tản nhiệt nào nên đây cũng là điều tự nhiên thôi.
“Được rồi, tắt thôi nào”
Vừa tắt động cơ xong, Jin tháo từng phần ra. Tại anh ta muốn xem thử coi có bộ phận nào bị mòn hay hư hỏng gì không.
“Uh huh, đúng như ta nghĩ, toàn là bộ phận của Golem bị hỏng. Có lẽ tốt nhất là ta nên tạo khung xương Adamantium, phần mô cơ thì dùng cách xoắn cách sợi ma thuật lại”
Nếu bạn đang nghĩ cấu trúc đó tựa như của Reiko thì bạn đoán gần đúng rồi đấy.
“Vậy thì, bắt tay vào làm thôi. Reiko, đem ít Adamantium cho ta”
Reiko được giao nhiệm vụ đi lấy Adamantium nặng còn Jin thì tự mình đi lấy sợi ma thuật với Tinh Thể Ma Thuật.
“Xong rồi”
Khuya hôm đó, cuối cùng thì Động cơ Golem cũng đã hoàn thành. Tay xoay và trục, được hỗ trợ bởi vòng bi, hầu hết đều dùng Adamantium để chế. Vài bộ phận thì tăng độ kiên cố lên.
Kết quả là mô-men tăng gấp 3 lần so với lúc đầu. Giờ Reiko phải dùng đến tận 20% công suất thì mới dừng được.
“Cuối cùng thì cũng đến lúc chế bánh răng rồi”
Với ý nghĩ đó, một ngày làm việc đã kết thúc.
Ngày hôm sau, Jin bắt đầu xem xét về việc tạo ra bánh răng. Anh ta đã từng làm rồi, nhưng khi ghép lại thì chuyển động có khi lại kẹt cứng, có khi lại quá lỏng thành ra uổng công vô ích.
Đã là sinh vật sống thì đương nhiên là có điểm mạnh lẫn điểm yếu, Magi Craft Meister cũng không ngoại lệ.
Khả năng của Magi Craft Meister có thể được ví như là hệ thống của phần mềm vẽ 3D . Theo mặc định thì hình dạng cơ bản như quả bóng, đĩa hoặc hình khối có thể được sao chép.
Nhưng vì Jin và những tiền bối của mình không có khái niệm về bánh răng nên thành ra tài liệu tham khảo cũng chẳng có, rất khó để tạo ra và ghép lại hoàn hảo được.
“Hmm, hay là mình nên tạo mô hình trước?”
Reiko lo lắng nhìn vào Jin, bởi anh ta đang vừa ăn sáng, vừa càu nhàu.
“Otou-sama, người làm ơn đừng nghĩ về chuyện đó trong khi ăn được không ạ?”
“Ồ, à? Con nói đúng..... ta xin lỗi, cái đầu tiên là phải chia chu vi để chúng ngang nhau......”
“OTOU-SAMA!”
Không thể kiềm được nữa, Reiko cuối cùng cũng đã quát lên.
“.....Reiko?”
Jin ngạc nhiên trước tiếng hét ấy nên nhìn vào Reiko.
“Ah, ah, a.......”
Chính bản thân Reiko cũng phải ngạc nhiên vì dám quát vào mặt Jin.
“C-Con rất xin lỗi ạ!”
Chẳng biết em ấy học từ ai nữa, Reiko đã ngay lập tức tạo thế dogeza.
“Con xin lỗi vì đã bất kính với Otou-sama. Xin người hãy trừng phạt con đi ạ!”
“.........”
Jin với tay vào Reiko. Em ấy vốn đã biết mình sắp bị gì. Em ấy xóa đi sức phòng thủ của mình cũng như là chẳng làm gì cả, khi tay Jin cảm chạm vào em ấy, “Mình sắp phải trả giá vì lỗi của mình gây ra”- Reiko nghĩ vậy.
Nhưng trái lại với cái dự đoán ấy, tay của Jin đặt lên đầu Reiko và bắt đầu xoa.
“Xin lỗi con, Reiko, ta đã khiến con lo lắng. Đúng như con đã nói. Từ giớ con hãy sửa lại cho ta nếu như ta sai”
“......Người không giận sao?”
“Ta đâu có bị điên. Ta biết là con quát lên như vậy là bởi con đang lo cho ta”
Jin nói xong thì quay lại việc chính lúc này, ăn sạch phần còn lại của bữa sáng.
Từ sáng đến giờ, Jin đã suy nghĩ rất nhiều nhưng mà chẳng có ý tưởng nào hiện lên cả. Sau khi dùng xong bữa trưa, Jin uống trà trong biệt thự. Anh ta xoay xoay chiếc cốc hình trụ trong khi nghĩ về bánh răng.
“Tóm lại thì mình cứ sao chép lại loại bánh răng nào đó đi đã. Làm được vậy thì có thế tạo thêm nhiều chiếc tương tự nữa”
Vòng bi chỉ cần có cùng trọng lượng nhưng bánh răng thì không được phép lệch, dù chỉ một chút.
“Otou-sama, xin người đừng cố làm những điều bất khả thi ạ!”
Reiko rất lo cho Jin khi nhìn bộ dạng thảm hại của anh ta vào lúc này.
Nhưng Jin chẳng thèm nghe.
“..........”
Reiko liền hiểu rằng em ấy không thể ngăn Jin lại được. Thay vào đó, sẽ tốt hơn nếu giúp anh ta thoát khỏi cái tình trạng này.
Do đó, Reiko dùng Ma Thuật Kỹ Thuật để biến miếng ván gỗ trong tay thành một vật hình tròn. Rồi em ấy đặt những vật hình tròn có đường kính khác nhau lên trước mặt Jin.
“Hmm? Gì đây?”
Jin để ý và nhìn vào.
“Con không biết thế này đã giúp người phần nào chưa ạ?”
Jin cầm thử một cái. Đĩa. Khi kết hợp nó làm một ổ ma sát. Để tăng lực ma sát, phần răng được cắt vào bên cạnh đĩa.
“Đầu tiên thì luôn phải nghĩ về vật liệu, nếu thứ đó không đủ trơn thì cũng như vô dụng thôi......”
Vừa nói xong thì một dòng suy nghĩ lẻn lỏi vào trong đầu của Jin.
“Phải rồi! Trước hết là phải tạo ra đường kẻ cho phần thanh..... răng. Sau đó, đếm số răng cần thiết rồi cắt ra, bẻ cong để chúng tròn lại.... và xong!”
“Otou-sama?”
“Ah, Reiko. Con nhìn vào cái đĩa mà con vừa làm đi, nhờ nó mà ta đã có thêm ý tưởng rồi. Cảm ơn con”
Jin vuốt đầu Reiko trong khi nói như vậy. Reiko tỏ vẻ hạnh phúc trong khi nheo mắt lại.
“Với ý tưởng này, ta có thể tạo được bánh răng trụ tròn rồi. Nếu ta làm được vậy thì bánh răng nón cũng chẳng còn xa nữa”
Nói tóm lại, vì chu vi được chia bằng nhau, nên rất dễ thực hiện, sử dụng nó làm tài liệu tham khảo thì việc chế tạo từ không thể cũng đã thành có thể.
“Otou-sama, đến lúc dùng bữa tối rồi ạ”
Reiko nói vậy.
“Hmm? Tối rồi sao? Thời gian trôi qua nhanh thật đấy”
Lúc này đây, Jin nhìn ra cửa sổ thì vầng trăng đã ngay trước mắt anh rồi.
“Mà, ta cũng thấy dói rồi, đi thôi nào~”
Jin kéo căng cơ vai ra trong khi nói vậy.
Nhưng vừa ăn xong thì Jin lại bắt đầu nghĩ về nhiều cách khác để tạo bánh răng, khi phương pháp đến thì cũng đã muộn quá rồi.
“Hôm nay vậy thôi, Reiko, chúc ngủ ngon”
“Vâng ạ, Otou-sama, chúc người ngủ ngon”
Reiko nhẹ nhõm khi thấy Jin đã đi ngủ, hôm nay em ấy cũng rất vui vì được Jin vỗ về.