Bậc Thầy Chế Tạo Ma Thuật

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ra mắt hay Ra đi

(Đang ra)

Ra mắt hay Ra đi

Baek Deoksoo

Câu chuyện về là cuốn nhật ký kể về quá trình thay đổi của nhân vật chính, người bất ngờ bị giao thử thách trở thành thần tượng dù bản thân chưa từng bước vào ngành này dưới lời đe dọa tử vong.

26 157

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

7 27

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

35 224

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

283 7468

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

20 178

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

15 174

Tập 3 - Chương 5: Bế Tắc

Trans: Hito

Edit: Ass2008

____________________

Jin rất ấn tượng khi nhìn vào con Golem có tên Lorelei bởi kiểu dáng và vật liệu được sử dụng.

“Oooh, đây là lần đầu tôi thấy da quỷ thú lại được làm vật liệu chế tạo Golem đấy”

Jin nói vậy xong thì mắt Reinhardt mở to.

“Kinh ngạc thật! Chỉ mới ngó qua thôi mà anh đã nói được cả vật liệu đã làm ra Lorelei!”

“Sử dụng vật liệu dẻo để chuyển động linh hoạt hơn thì hoàn toàn có nghĩa mà”

Reinhardt nắm lấy tay Jin.

“Đúng vậy! Anh thực sự hiểu! Vậy, Reiko-chan của anh ... tôi đoán không đời nào cô ấy lại là vậy được. Chắc chắn không phải là Golem”

Sự khác biệt chính giữa Automata và Golem là Automata được tạo ra mô phỏng theo con người. Đó cũng là lý do mà chúng được trang bị thêm trang phục.

Bạn sẽ thấy ranh giới khá mơ hồ nếu nghĩ theo cách đó. Giờ nói dễ hiểu hơn thì Automata ưu tiên và quan trọng nhất là mô phỏng theo con người còn Golem ưu tiên đem lại lợi ích. Tuy nhiên, điều này chẳng thể áp dụng cho Reiko.

Gạt chuyện đó sang một bên đi, khi nghe những gì Reinhardt nói, Jin cười gượng,

“Vâng. Golem thì tôi vẫn chưa làm được con nào cả”

“Eh? Thật sao?”

“Thực ra thì trưa hôm qua tôi được mời nên chiều cùng ngày mới đi đăng ký”

Reinhardt lộ vẻ bất ngờ;

“Chuyện này rất nghiêm trọng luôn đấy. Những người tham gia khác, tính luôn cả tôi thì ai nấy cũng đã chuẩn bị xong và bắt đầu điều chỉnh rồi”

Tuy nhiên, Jin lại cười toe toét,

“Chà, cứ nhìn đi đã”

Những lời của Jin tràn đầy tự tin.

“Phải rồi! Jin, anh trông không như người bình thường. Tôi mong đến ngày thi đấu lắm đấy!”

Reinhardt nói xong, rồi,

“Lorelei, đi thôi”

Anh ta nói ra trong khi quay lưng lại với Golem của mình và,

“Hẹn gặp lại, Jin”

Họ bơi ra xa ngay khi Jin vừa tiễn.

“Mình hiểu rồi, miễn là Golem có thể tự di chuyển thì cần gì phải đứng trên thuyền”

Anh lẫm bẫm xong lại cười toe toét,

“Chà, đúng như người ta nói, có đối thủ cũng là có động lực”

Jin nói ra. Đánh giá từ hướng mặt trời đang đứng thì anh đã biết là sắp đến trưa rồi,

“Vậy thì, Reiko! Chúng ta cũng nên về thôi”

“Vâng, Otou-sama”

Bước lên bờ. Họ quay trở về Sea Pavilion.

********

“Rồi, đi mua vài vật liệu nào”

Sau khi gặp nhau tại Sea Pavilion, Jin, Reiko và Marcia cùng nhau ăn trưa trước khi ra ngoài thị trấn.

“Anh tính dùng vật liệu nào cho Golem vậy?”

Marcia hỏi,

“Bạc Nhẹ* là lựa chọn tốt nhất, nhưng nếu nó quá mức thì đồng cũng được”

Jin trả lời xong thì cô ấy cũng nói lại.

“Ừ, Bạc Nhẹ vượt quá ngân sách của chúng ta rồi. Xin lỗi nhé, chúng ta có thể cứ dùng đồng thôi không?”

“Tất nhiên rồi”

Jin vừa nói vừa vật đầu. Sau đó, họ đến một nơi mà cửa hàng vật liệu xếp thành hàng.

“Đây này”

“Kính chào quý khách”

Nhân viên chào mừng nhóm Jin,

“Chúng tôi cần mua 50kg thỏi đồng để làm Golem. Thêm một viên Ma thạch nữa”

Tuy nhiên,

“Ah, thành thật xin lỗi nhưng Ma thạch đã hết hàng rồi ạ”

“Cái gì?!”

Marcia nâng giọng lên. Không có Ma thạch thì Golem cũng chẳng khác gì búp bê. Tuy vậy, kiến thức của cô ấy chỉ ở mức của người đóng tàu thôi.

“C-Chừng nào hàng mới đến vậy?”

“Đợt hàng tiếp theo sẽ đến vào tuần sau”

“Thế còn thi cử gì nữa chứ! Thôi, được rồi, đến cửa hàng khác nào”

Marcia nói với vẻ giận dữ. Và sau đó...

“Ah, quý khách đi đâu thì cũng vô dụng cả thôi”

Nhân viên nói.

“Thế là sao chứ?”

Marcia hỏi

“Vào đêm hôm qua, có một người đã mua sạch Ma thạch của cả khu vực này rồi”

“......”

Mặt Marcia như thể chẳng còn giọt máu nào nữa. Cứ thế này, con Golem của họ sẽ không thể hoàn thành. Sau đó, họ sẽ phải rút khỏi cuộc thi.

Jin vỗ nhẹ vào vai Marcia.

“Jin?”

“Marcia này, cứ mua đồng thôi. Nếu là Ma thạch thì tôi vẫn còn một viên”

Do Jin nói vậy, cô ấy gật đầu nhẹ nhõm.

“Vậy, chúng tôi mua đồng thôi”

Cô ấy nói vậy, rồi nhân viên nói,

“Cảm ơn quý khách vì đã chiếu cố. Tổng cộng là 30.000 Torr ạ”

Marcia kinh ngạc với những lời đó.

“Cái gì? Cắt cổ nhau à? Chẳng phải cái giá đó gấp đôi giá thị trường sao?”

“Vâng. Tại gần đây chúng tôi đang thiếu hàng ạ”

“Nhưng gấp đôi giá thì...”

“Với 20.000 Torr thì khoảng bao nhiêu?”

Cô ấy hỏi thử,

“Nếu vậy thì quý khách sẽ mua được hơn 30kg một chút ạ”

Marcia tỏ vẻ thất vọng, còn Jin thì lại không,

“30kg thì vẫn đủ để tôi làm”

Anh ta nói vậy.

“Thật chứ?!”

“Ừ. Cứ giao cho tôi”

Nhìn vào vẻ tự tin của Jin, Marcia cũng nhẹ nhõm hơn,

“Rồi, chúng tôi sẽ mua 30kg”

Nói vậy, họ trả 18.000 Torr cho 30kg đồng. Nhân viên nỗ lực kéo cái bao tải lớn đặt lên quầy.

“Anh có thể chuyển hàng dùm không ạ?”

Marcia nói vậy, nhưng nhân viên lại nói,

“Xin thứ lỗi, tôi hiện đang rất bận nên quý khách hãy tự xách đi ạ”

Nhân viên từ chối ngay.

“Anh đang nói cái gì thế! Trong cửa hàng này có ma nào đâu chứ?!”

Tuy nhiên, nói thế thì cũng vô dụng thôi tại tên nhân viên đó đã đi xuống sau nhà rồi. Chỉ còn nhóm Marcia ở đó.

“Nghiêm túc đấy! Cái cửa hàng này bị cái quái gì thế!”

Nhưng Jin thì,

“Marcia, làm vậy phí thời gian lắm. Chúng ta về thôi”

Nói xong, anh ta nhìn vào Reiko.

“Xin lỗi Reiko, em xách cái này hộ tụi anh nhé”

“Vâng ạ, Onii-sama”

30kg thỏi đồng thì tuổi gì với Reiko.

“C-Cái gì cơ......”

Miệng Marcia há to khi thấy điều đó. Tên nhân viên khi nãy đang lén nhìn cũng có biểu hiện giống cô ấy.

Bởi họ thấy một cô bé cao 1m3 với thân hình khoảng 10 tuổi lại dễ dàng xách một bao đồng có trọng lượng ngang với bản thân mình.

“Tôi đã nói trước rồi mà, Reiko là trợ lý của tôi”

“Nói miệng thì sao tôi tin chứ?!”

Trong khi họ vẫn còn đang tranh cãi, Reiko đã bước đi với bao tải chứa thỏi đồng trên vai rồi.