Trans: Hito
Edit: Sanz
________________
Trước khi ngọn lửa lan ra thì đã hoàn toàn được đập tắt. Tuy vậy, cả khu vực ấy vẫn còn ngập trong mùi khói.
“Reinhardt, cảm ơn anh”
Jin lại gần Reinhardt và bày tỏ lời biết ơn của mình.
“Này, Jin, phải chăng cái bến đó là của anh?”
“Vâng”
“Ừm... … Khi tôi để ý đến đám khói đó thì ngọn lửa đã bùng lên rồi, tôi chẳng làm được gì cả”
“Không, rất khó để mà có thế tự mình dập tắt nơi này đấy”
Khi Jin nói vậy, trông Reinhardt có vẻ hơi thất vọng,
“Tuy nhiên, thuyền của anh vẫn còn trong đó, phải không? Với ngọn lửa đó thì giờ nó đã thành tro rồi.... ...”
“Eh?”
“Eh?”
Reinhardt chẳng mong đợi cái phản ứng đó từ Jin khi anh ta nói vậy.
“AAAAAH! THUYỀN CỦA TÔI!”
Thay vì Jin, người khóc lại là Marcia.
“Tại sao, tại sao chuyện này lại xảy ra chứ. Chiếc thuyền mà chúng ta cuối cùng cũng làm xong! Chết tiệt!”
Marcia ngã khụy xuống đất cùng với những giọt nước mắt chảy ra từ khóe mắt, Jin lại gần cô ấy.
“Marcia, cô không cần phải khóc đâu!”
Jin vỗ nhẹ vào vai cô ấy trong khi nói vậy.
“Jin?”
Jin lấy chiếc khăn anh mang theo bên người lau sạch gương mặt của Marcia hiện đang bị bao phủ bởi nước mắt và nước mũi của mình, lau xong Jin nhìn về khu chứa thuyền của mình mà giờ chỉ còn là đống tro tàn và nói:
“Arrow!”
Anh hét lên và sau đó...
“Vâng ạ”
Có người trả lời, nhưng vì lý do nào đó lại không phải bốn người này (Reinhardt, Jin, Reiko, Marcia), mà còn ở phía sau nữa chứ.
“Nhìn đi”
Jin chỉ về phía sau, [Cygnus] đang nổi trên mặt biển.
“C-Cái gì?”
Marcia bị choáng còn Jin thì vẫn giữ được bình tĩnh.
“Con Golem này tự chủ sao, Jin? Việc bảo vệ chiếc thuyền cũng là tự nhiên sao?”
"Đúng vậy. Chúng tôi đã nhanh chóng đem con thuyền ra biển vì xảy ra hỏa hoạn. Nhưng mũi thuyền thì cháy nhẹ rồi”
“Tôi hiểu rồi, chắc là khó lắm”
Phần bị cháy có thể sửa lại ngay, nên cũng chẳng có vấn đề gì cả. Marcia lại rơi nước mắt, nhưng đây lạ những giọt nước mắt nhẹ nhõm khi thấy con thuyền vẫn an toàn.
“Wow, Jin, cái con Golem đó là do anh làm ra sao? Thật xuất sắc! Đó là loại Golem có tư duy để tự mình chuyển động, ngay cả ở quốc gia tôi thì số người có thể chế ra thứ đó chỉ đếm trên đầu ngón tay thôi đấy!”
“.... Ai đây?”
Marcia vừa thấy Reinhardt thì sự nghi ngờ bao trùm khuôn mặt cô ấy, còn Jin thì,
“Đây là người mà chúng tôi mới gặp hôm qua, Reinhardt, anh ta là Magi Engineer của Đế quốc Shouro. Anh ta giúp tôi dập đám cháy ấy. Không, nói đúng hơn thì tôi chẳng làm gì cả, anh ta tự mình làm hết đấy”
“Ồ, tôi là Marcia, thợ đóng thuyền, rất vinh hạnh được gặp anh”
“Chà chà. Như Jin vừa giới thiệu, Tên đầy đủ của tôi là Reinhardt Randall, một Magi Engineer đến từ Đế quốc Shpiro”
Bỏ người xem sang một bên, cả 3 người họ(trừ Reiko) tỏ ra cảnh giác.
“Ở đây vừa xuất hiện vụ hỏa hoạn, xin hỏi có ai dính vào chuyện này không?”
Người vừa hỏi dường như là người đứng đầu.
“Là tôi, Marcia, người thuê cái bến này”
“Tương tự vậy, Jin”
“Reinhardt, một Magi Engineer đến từ Đế quốc Shouro”
Và người đứng đầu thì,
“Hm?..... Vậy ngài là khách à,....”
Reinhardt bật cười.
“Vậy là anh có biết? Tôi là người của Đế quốc Shouro được mời tham gia cuộc thi này”
Rồi, người đứng đầu cung kính cúi chào anh ta.
“Xin thứ lỗi, nhưng không phải bến của ngài nằm ở phía trung tâm bến cảng này sao?”
“Thì đúng là vậy. Tôi tình cờ đi ngang qua đây thôi, bởi tôi thấy đám cháy nên tôi dùng ma thuật để dập nó rồi”
Người đứng đầu lại cúi chào nữa.
“Là vậy sao? Cảm ơn ngài nhiều ạ”
Rồi, nhìn vào Marcia và Jin,
“Hai người có phiền khi đến trạm để kể tình hình cho chúng tôi không?”
Reinhardt rõ ràng là được người đàn ông này đối xử khác hẳn với hai người họ.
“Tôi sẽ nói với ông sau, hãy chắc rằng chiếc thuyền sẽ không bị gì”
Jin đưa ra chỉ dẫn và ra khỏi bến cảng đến văn phòng ở vùng ngoại ô của khu phố.
*******
Trong khi cả đống người vẫn còn bu quanh đó Reiko đang theo dõi vùng lân cận. Điều này là bởi vì em ấy cảm thấy một nguồn ma lực không rõ.
Không chỉ có Reiko cảm thấy vậy đâu.
“Chuyện này? Cảm giác này là?”
Cả Reinhardt của Đế quốc Shouro cũng cảm thấy như em ấy.
******
Mặt khác, việc đặt câu hỏi đang được thực hiện tại Phòng Bảo Vệ.
“Như tôi đã nói, hồi sáng tôi giúp đi đánh cá nên không có ở đây!”
“Còn tôi thì sau khi dạo chơi và về bến cảng thì ngọn lửa đã bị dập rồi”
Cả Jin và Marcia đều không có ở đó khi ngọn lửa bốc lên.
“Fumu, nhưng mà, rõ ràng ngọn lửa bắt nguồn tại bến mà cô đã thuê”
“Nhưng, ở bến tôi có dùng lửa đâu”
“Rõ ràng là vậy rồi, tôi thì dùng vật liệu không cháy mà”
Hai người họ nói còn người đứng đầu thì,
“Hmm, vậy thì thực tế là có người cố ý châm lửa rồi”
Người đứng đầu cái đồn đó tỏa ra bầu không khí hợp tác nên Jin cũng dần cảm thấy kích thích.
“Dù có là cố ý hay vô ý gây hỏa hoạn thì làm gì có người thợ đóng thuyền nào lại đặt thuyền của mình lên lửa chứ, nhỉ?!”
Jin cố mang kết cục đến với cuộc trò chuyện này.
“U-Umu. Là vậy sao?”
Người đứng đầu nói vậy, còn Jin thì,
“Những cái bến xung quanh vẫn còn an toàn, có lẽ nào vụ hỏa hoạn này là do một kẻ cố ý làm vì biết chúng tôi định tham gia cuộc thi đó, ngài giúp chúng tôi tìm thủ phạm được không?”
“Này nhé, im mồm vào đi! Tên khốn như ngươi thì không có quyền ra lệnh cho ta đâu!”
Người đứng đầu đột nhiên nổi giận.
Jin cũng nghĩ là có hơi lạ. Trước đây, Jin đã từng gặp loại bầu không khí này, đó là từ một người thu thuế trong một cuộc điều tra về vụ trốn thuế. Nên anh mới cố ý làm ra cuộc trò chuyện đầy tính đãn dắt này
“Con Golem mà tôi làm ấy, nó tự chủ. Sao ông không hỏi Reinhardt đi? Anh ta có thể cung cấp một số thông tin hữu ích đấy”
Jin nói vậy, rồi người đứng đầu tỏ vẻ ngạc nhiên,
“Gì cơ? Ngươi làm ra được một loại Golem tân tiến đến vậy sao? …… Chà, có vẻ rất đáng để kiểm tra nó sau”
Rồi, người dó đã hạ hỏa và nói với giọng bình thường,
“OK. Marcia, cô ở lại đây, còn Jin, đi theo tôi”
Người đứng đầu nói vậy rồi bỏ Marcia lại với một người lính khác, còn ông ta thì cùng Jin đi đến khu vực bến cảng.