Bậc Thầy Chế Tạo Ma Thuật

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

276 7110

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

14 95

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

14 125

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

(Đang ra)

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

Sodayou

Làm ơn, tôi chỉ muốn sống một cuộc sống yên ổn thôi mà!

25 226

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

(Đang ra)

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

Kumano Genkotsu

Được sinh ra với cơ thể yếu ớt cũng như không có tài năng trong cả ma thuật và sức khỏe, Ruisha Bardy thường xuyên bị cô bạn thời thơ ấu của mình bạo hành. Vào năm 15 tuổi, khi trốn ở trong rừng luyện

24 370

Tập 8 - Chương 101: Edgar

Trans: Hito

Edit: Ass2008

__________________________________

Họ về đến Làng Kaina ngay giờ ăn trưa.

“Jin-sama, Elsa, chào mừng về nhà”

Mine đến chào họ. Hương thơm của bánh mì nướng tươi ngon thoang thoãng trong không khí.

“Tôi vừa mới nướng xong chút bánh mì”

Nghĩ về việc họ đến đúng lúc, Jin và Reiko vào nhà Martha.

“Oh, Jin, Reiko-chan cầm gì thế kia?”

Martha hỏi Jin khi thấy thứ Reiko đang cầm.

“Nhân đậu đấy. Cháu tính dùng chung với bánh mì. Không chắc là cháu có thích hay không nữa, nhưng đây là thứ cháu thường làm hồi còn ở quê nhà”

“Ah, Onii-chan, mừng anh về nhà!”

Hannah cười vui vẻ khi đến phòng ăn để rửa tay và thấy Jin đang ở đó.

“Chào, Hannah!... Nè, muốn ăn thử không?”

Chủ động làm, Jin lấy lát bánh mì và dùng muỗng trét chút nhân đậu lên.

Những người khác làm theo Jin và trét nhân đậu lên trên lát bánh mì của họ.

Những người đã cắn một miếng thấy ngạc nhiên bởi vị ngọt.

“Mmmm!”

Tất cả những gì Jin muốn thấy nhất chính là khuôn mặt tươi cười của Hannah.

Anh lo vì không thể mang món gì về làm quà lưu niệm cho bé ấy.

“Jin-nii, ngon quá!”

“Ngọt ghê! Chỉ cần một chút lên bánh mì thôi”

“Thì ra đây là nhân đậu à, Jin-sama? Trông thì kinh, nhưng thật sự ngon lắm!”

Họ dùng bánh mì ngọt với súp mặn. Jin nhẹ nhõm vì tất cả mọi người có vẻ đều thích nhân đậu.

(Nhưng trồng đường mía ở Làng Kaina là không thể. Mình sẽ cần tìm củ cải đường để thế vào thôi)

Đường là loại hàng hóa có giá trị, nên không thể ăn thường xuyên trừ khi tự trồng.

(Nhưng chắc đó là điều tốt khi nói đến ngăn ngừa sâu răng)

Đó là những gì Jin nghĩ khi thấy khuôn mặt mất răng cửa của Hannah.

Sau bữa ăn, Jin cùng Elsa về Đảo Hourai.

(Mai mình dư dả khá nhiều thời gian, nên đi chơi chung với Hannah vậy...)

Đó là những gì anh nghĩ.

“Vậy thì, Elsa”

Tại công xưởng, với cái bàn thợ đứng giữa hai người họ, Jin nói với Elsa về nhiệm vụ mới của cô.

“Thử làm Automata đi”

“...Hử?”

Elsa không thể tin vào tai mình. Liệu cô có thể làm được một con sau khi bắt đầu học Ma Thuật Chế Tạo chưa được bao lâu không?

“Em có thể làm được đấy, Elsa. Em chỉ là thiếu kinh nghiệm thôi. Anh sẽ quan sát, nên cứ thử xem”

“...”

Nghe những lời Jin nói, Elsa không thể phản bác lại.

“Được rồi, em sẽ thử”

Khi cô gật đầu, Jin bắt đầu giải thích phương pháp.

“...Xương, Thiết Bị Ma Thuật, Sợi Cơ Bắp, Đầu, Da, Lõi Điều Khiển...”

“Phải rồi, đại khái là vậy. Do đó là con đầu tiên của em, đừng làm bự quá. Hãy cố làm ở kích cỡ tầm Reiko thôi”

Jin vỗ vai Reiko, người đang ở ngay cạnh anh.

“...Rõ ạ”

Vẫn chưa thấy tự tin hẳn, Elsa bắt đầu thu thập vật liệu cần thiết.

“Điều đầu tiên em cần làm là tập làm quen với nhôm”

Đó là lời khuyên đầu tiên của Jin. Do Elsa thường dùng nhôm, cô quen luôn rồi.

Tuy nhiên, Jin hay Elsa đều không biết nhôm không phải là loại vật liệu tân thủ thường dùng.

Lý do tại sao Jin khuyên dùng nhôm là vì tính đơn giản của nó. Làm quen với vật liệu này là để giảm lượng ma thuật thất thoát khi xử lý nó.

Jin không gặp vấn đề gì, nhưng do chứng dư thừa ma năng của Elsa, nếu dùng sạch, cô sẽ bắt đầu ngã bệnh.

Họ nhớ mình đã dùng <<Genesung>> vào mấy ngày trước.

Theo lời khuyên của Jin, Elsa quyết định dùng nhôm. Vì Jin luôn dùng nhôm, có sẵn một lượng lớn nhôm.

“<<Hình Thành>>”

Elsa bắt đầu xử lý ngay. Rõ ràng, cô đã có ý tưởng trong đầu.

Jin lặng lẽ quan sát, nhưng trong đầu lại đầy ắp ý nghĩ về lần đầu anh tái tạo Reiko (trước khi đặt tên cho em ấy).

Sau khi xử lý vài lần, Elsa hoàn thành phần xương con Automata. Cảm giác như thể cô đã tạo ra thứ trông giống búp bê linh vật.

“...Sao ạ, Jin-nii?”

Elsa rụt rè hỏi Jin. Jin gật đầu với nụ cười dịu dàng, và trả lời.

“Đậu rồi! Em khá giỏi ở phần này đấy, Elsa”

Nghe lời đó, Elsa mỉm cười vui vẻ.

“Ừm, giờ xong rồi, tại đây có mẹo nhỏ để làm giảm hao mòn ở phần khớp”

Đem chút Adamantite đến...

“<<Mạ>>”

Jin tạo một lớp mạ trên bề mặt.

“Điều này sẽ làm giảm ma sát và tăng độ bền. Thử xem nào”

Phần khớp còn lại được giao cho Elsa làm hết. Và Elsa đã có thể đáp ứng sự kỳ vọng, chứng tỏ rằng cô đã quen với loại công nghệ này rồi.

Cô tiếp tục làm tiếp trong 4 tiếng với Jin giảm sát.

“...Làm được rồi”

Cuối cùng, Elsa hoàn thành con Automata đầu tiên của mình. Jin cũng kiểm tra mọi chi tiết và chấp thuận khi thấy không có vấn đề gì.

Nó là mẫu nam, với mái tóc bạch kim giống Elsa. Đôi mắt màu lam, tuy giờ đang khép lại.

“...Anh tốn nhiêu thời gian để làm một con vậy, Jin-nii?”

“Hmm...tầm 1 tiếng, chắc vậy?”

Ước tính này khá là khiêm tốn. Nếu dòn hết sức, thì anh tốn chưa đến 30 phút.

Tuy nhiên, vì Laojun và Smith đã chuẩn bị xong, Jin hầu như chẳng bao giờ phải làm lại từ đầu.

“...Em sẽ cố hết sức”

Jin nhẹ nhàng vỗ vai Elsa và nói.

“Vậy thì, em sắp xong rồi đó! Thử khởi động xem”

Cổ vũ Elsa với lời mình nói.

“Dạ. ...Bắt đầu nào”

Phản ứng với từ khóa, con Automata chậm rãi đứng dậy.

“Hân hạnh được gặp người, Đấng Tạo Hóa”

“Elsa, đặt tên cho nó đi”

“Dạ. ...Em ngươi là Edgar”

“Vâng ạ, tên thần là Edgar”

Vậy là, Edgar đã chào đời với tư cách là con Automata đầu tiên của Elsa.

Reiko có vẻ hài lòng khi thấy cảnh tượng ấy. Có lẽ chuyện này làm em ấy nhớ đến hồi mình mới vừa được tạo ra.

Elsa không biết đấy thôi, chứ Hệ Thống Điều Khiển của Edgar giống với Soleil và Luna.

Nhờ vào <<Chuyển Thông Tin>> để chính thức làm đệ tử của Jin, nó có thể dùng Hệ Thống Điều Khiển của Hệ Thống Adrianna.

Tuy rằng Elsa không biết điều này nghĩa là gì.

Cũng giống vậy, Jin chẳng hề biết. Đó là lý do Reinhardt bảo họ rằng điều quan trọng là phải biết tiêu chuẩn của thế giới.

Mấy người giống như vậy lại trở thành giáo viên với học trò.

Thôi, về mạch truyện nào...

“Ừm, tới lúc cho nó mặc đồ rồi”

Edgar vẫn còn trần như nhộng.

“Chà, chắc em không quá quen với đồ nam giới nhỉ, thêm nữa là anh không có nhiều thì giờ. Để anh làm đồ cho nó luôn nhé, Elsa. Cứ coi như quà chúc mừng cho con Automata đầu tiên của em đi”

Jin lấy chút tơ Nhện Đất trên kệ và nhanh chóng kết sợi. Rồi anh làm áo phông từ vải dệt kim. Anh cũng thêm thêm cao su vào sợi để cho chắc.

Nhân tiện nói luôn, chuyện này, anh chỉ tốn có 5 phút.

Sau khi nhìn Jin trình diễn, Elsa bắt đầu thấy niềm tự tin của mình bị dao động. Nhưng cô sớm trở lại bình thường.

“...Rồi sẽ có ngày, em có thể làm thế”

Khả năng không nản chí của Elsa có lẽ là điểm mạnh nhất của cô.

Áo khoác đen trông như áo nỉ ngắn. Cà vạt làm nó trông như con trai của vị lãnh chúa.

“Ừm, xong rồi đó”

“...Ngầu quá đi!”

Con Automata đầu tiên của Elsa, Edgar, đang đứng tại nơi đó cứ như trai trẻ thời Showa.

Áo nỉ ngắn đen, quần đen. Cà vạt đen trên chiếc áo sơ mi trắng. Và vớ trắng ẩn dưới đôi giày đen.

“Cảm ơn ngài nhiều ạ, Jin-sama”

Edgar vừa cúi đầu vừa nói thế. Có vẻ cách hành xử của nó đã được hình thành.