Trans: Hito
Edit: Ass2008
Đôi lời: Vậy là bộ này đi ngủ tới cuối tháng tiếp rồi :V
______________________________________
“Jin. Xin lỗi vì đã để anh phải đợi”
Lúc Saki xuất hiện sau khi đã chuẩn bị xong thì đã gần 9 giờ rồi.
Ehr và Reiko đi cùng cô.
“Cảm ơn anh đã gửi Reiko đến chỗ tôi. Em ấy hữu ích lắm”
Saki đã chải chuốc mái tóc rối bù và hiện đang vận bộ váy màu hoa oải hương, à không, màu tím sáng.
Cô có lẽ quá gầy, nhưng bộ váy chữ A đơn giản trông có vẻ rất hợp với cô.
Cô trang trí mái tóc với mỗi một bông hoa duy nhất. Và đương nhiên, cô có đeo kính rồi.
“Oh, tôi xém xíu không nhận ra cô luôn đó”
“Heh. Thật xấu hổ khi có người nói thế với mặt mình”
Saki đỏ mặt, thật là bất thường.
Ngay sau đó, quản gia của Reinhardt, Claude, đã đến.
“Jin-sama, Saki-sama. Tôi đến đón hai người đây”
Claude cúi đầu trong bộ trang phục quản gia màu đen.
“Tôi lái xe mình, có được không?”
“Ừm, tất nhiên rồi. Giờ thì Saki-sama, mời đi lối này ạ”
Jin đi lấy xe mình còn Saki đi cùng Claude đến nhà Randall.
Claude không nói gì về việc xe của Jin đang kéo theo chiếc xe đẩy. Có lẽ ông đã nảy ra ý tưởng.
“Thì ra đây là quà của ngài à, Jin-sama”
Khi họ đến nhà Randall, Jin đưa Claude bộ giường nệm. Claude ra lệnh cho một người hầu đem vào nhà.
Cửa nhà Randall rộng lớn, nên chẳng khó khăn gì khi đem vào trong, nhưng Jin nghĩ nếu có lần tới, anh sẽ đem bộ giường nệm có thể tháo rời.
“Còn đây là của tôi”
Saki nói trong khi đưa chiếc hộp nhỏ cô đang cầm.
“Cảm ơn ngài, Saki-sama”
Claude cũng nhận món quà đó. Cứ như thế, tất cả những món quà đều tụ lại trong một căn phòng để cặp vợ chồng mới cưới có thể kiểm tra sau khi đã rảnh.
“...Còn đây là quà được người ta giao phó cho tôi”
Rồi Jin đưa phần quà đóng gói mà anh nhận được từ Elsa.
“Người ta?”
Claude hỏi trong khi nhận lấy.
“Ừ. Người mà Reinhardt biết, nhưng lại không thể đến đây”
“Tôi hiểu rồi”
Có vẻ Claude đã nhận ra người đó là ai, vậy là ông lấy gói quà và đặt vào phòng.
Sau đó, Claude và người hầu khác sẽ mở gói quà và kiểm tra xem chúng là gì. Đây là biện pháp phòng ngừa có mối nguy hiểm trà trộn vào.
“Jin-sama, Saki-sama. Xin hãy đợi đằng này ạ”
Hai người họ được dẫn đến phòng chờ. Có nhiều vị khách đang đợi ở đó, và có vài gương mặt quen thuộc.
Giờ thì rõ ràng rằng ngày cưới đã được quyết định từ lâu và đã chuẩn bị rất nhiều.
“Oh, Jin. Đã lâu rồi nhỉ”
Người chào anh lúc này là bạn của Reinhardt kiêm luôn anh của cô dâu. Tên anh ta là Matheus Geist von Realgar.
Và người cạnh anh ta là...
“Saki, là cậu đó à? Lúc đầu tôi không nhận ra luôn đó!”
Là Fritz Randol von Grosch. Anh trai Elsa và họ hàng của Reinhardt.
“Ah, Fritz. Đã lâu rồi ha. Tớ nghĩ cậu đang ở nước ngoài chứ”
“Ừ. Tớ đại diện gia đình mình đến đây”
Frtiz mỉm cười, và chẳng có vẻ nghiêm túc gì như trước đó nữa.
“Anh là Jin, phải không? Xin lỗi vì đã từng thô lỗ”
Fritz nói trong khi xoay sang Jin. Quả nhiên, lúc này anh ta trông như người khác. Từ sau khi Cám Dỗ bị xóa, họ chưa gặp mặt lần nào nữa, vậy nên Jin ngạc nhiên vì anh ta thay đổi đến nhường này.
“... Ước gì Elsa cũng ở đây”
“Fritz... Nói chuyện như thế ở nơi này không hợp đâu”
Saki định hỏi anh chuyện gì đó, nhưng có vẻ cô nhớ mình đang ở đâu và ngừng lại. Thay vào đó, cô nói với Matheus.
“Cũng lâu rồi tớ không gặp cậu. Vợ cậu sao rồi?”
“Cô ấy khỏe lắm, cảm ơn cậu. Tuy nhiên, Saki, cậu trông khác quá. Tớ vẫn nhớ dáng vẻ của cậu lúc chúng ta chơi chung hồi nhỏ”
Vì Saki là bạn thuở nhỏ của Reinhardt, nên cô cũng là bạn cũ của Matheus rồi.
“Hehe. Phụ nữ trang điểm chút là thay đổi rõ rệt luôn mà. Ngay từ đầu, chính em gái tôi là người dạy tôi cách sử dụng”
“Belche à? Tớ hiểu rồi. Và thứ cậu hiện đang đeo trên mặt là gì vậy?”
“Ừ, ừ, tớ cũng tò mò về nó lắm”
Fritz nhảy vào cuộc trò chuyện.
“Thứ này á? Chúng được gọi là 'mắt kính'. Jin làm cho tớ đấy. Chúng cải thiện thị giác. Nhờ có chúng, bây giờ tớ đã có thể thấy rõ nhiều thứ rồi”
Matheus nghe vậy và xoay qua Jin.
“Jin, có phải chúng tương tự với kính hiển vi không?”
Jin chỉ gật đầu và định nói gì đó.
“Hỡi các vị, cô dâu và chú rể giờ đã sẵn sàng rồi. Xin mời theo tôi”
Quản gia nhà Randall bước vào và tuyên bố buổi lễ sắp bắt đầu.
********
Hôn lễ ở Đế quốc Shouro không chọn nơi có sự hiện diện của Chúa.
Tôn giáo đã suy vong từ sau Đại Chiến Ma Thuật. Nhà thờ biến mất và chẳng còn vị thần nào để tôn thờ nữa. Khi chuyện này diễn ra, mọi người có thể đi theo vài con đường khác nhau, nhưng Đế quốc Shouro quyết định thờ phụng tổ tiên của mình.
Nói cách khác, họ sẽ tuyên bố kết hôn với tổ tiên mình.
Và như thứ đại diện cho những vị tổ tiên, giới quý tộc chuẩn bị chân dung và tác phẩm điêu khắc hay tảng đá có khắc gia huy. Thường dân thì dùng gỗ được khắc hay búp bê.
Nhà Randall dùng phiến đá khắc gia huy lên trên. Nó đứng sừng sững gần cuối dinh thự.
Nó cao 3m và rộng 2m. Một phiến đá cẩm thạch chạm khắc hai con sư tử đang nhìn nhau (hay do Jin nghĩ thế).
Tên của tổ tiên họ được khắc ngay bên cạnh.
“Tôi ở đây là để long trọng tuyên bố hôn lễ của Reinhart Randall von Adamas, đứa con trai thứ tư của Gia Tộc Randall, và Belche Geist von Scarlet, trưởng nữ của Gia Tộc Geist”
Tại đó, cả Reinhardt lẫn Belche đều báo cha mẹ mình. Hai người họ đều vận đồ trắng.
“Từ ngày hôm nay, tôi Belche Geist von Scarlet xin thề trở thành Belche Randall von Geist”
“Và tôi Christoph Barde von Tarnet đứng ở nơi đây để chứng giám”
Jin đã nghĩ ông ta trông như linh mục, nhưng ai ngờ lại là người chứng giám. Mọi hôn lễ giữa giới quý tộc đều cần người chứng giám đứng cạnh và theo dõi.
Họ thường đại diện cho giới quý tộc thượng đẳng, nhưng có vẻ Christoph đã được Hoàng Đế cử tới đây. Đây là vinh dự khá lớn đó.
Jin đứng đằng sau và hỏi Saki về những chuyện như vậy.
“Chuyện này cảm động quá đi”
Anh lẩm bẩm nhỏ đến mức không ai nghe được.
“Tôi nghĩ Reinhardt rất thông minh khi chọn Belche-san. Cô ấy chắc chắn sẽ hỗ trợ cho cậu ta trong tương lai”
Giông cô có hơi buồn. Jin không biết nên nói gì với cô hết. Nhưng dù sao anh vẫn mở miệng.
“Saki, cô...”
“Shh. Cô dâu chú rể sắp bước qua rồi”
Sau khi nói lời tuyên thệ, hai người họ, cùng với cha mẹ mình, bắt đầu đi ngang qua những vị khách khác.
Đây là lúc khách khứa cho họ những tràng phào tay với những lời cầu phúc.
“Reinhardt, chúc mừng. Hy vọng hai người được hạnh phúc”
“Belche, chúc mừng nhé. Hy vọng đời cô tràn đầy hạnh phúc”
Jin và Saki cũng vỗ tay và chúc phúc cho họ.
Rồi cô dâu chú rể rời phòng để được ở riêng. Trong khoảng thời gian này, khách khứa di chuyển đến căn phòng nơi diễn ra tiệc cưới.
Giờ họ đang ở đại sảnh, và cha Reinhardt, Wolfgang, đã phát biểu một bài trước cặp vợ chồng mới cưới.
“Hỡi các vị, cảm ơn mọi người đã tham dự hôn lễ giữa Reinhardt và Belche”
Rồi mẹ Reinhardt, Isolde, nói tiếp.
“Đứa con trai Reinhardt của tôi nay đã trưởng thành. Xin hãy tiếp tục làm bạn tốt với nó”
Bà ấy nói, và cả hai cúi đầu.
Cha mẹ Belche cũng phát biểu tương tự và khi họ nói xong, cô dâu chú rể bước vào phòng trong bộ đồ khác.
Lần này, không còn màu trắng nữa, mà là trang phục trịnh trọng thường mặc trong sự kiện hay nghi lễ chính thức.
“Ông bà có nói giúp nhau mặc đồ là chuyện đầu tiên cặp vợ chồng làm cho nhau”
Saki thì thầm với Jin.
Khi cặp đôi ấy đã yên vị, Bá Tước Randall tới gần họ.
“Reinhardt, Belche. Chúc mừng. Ta có quà cho hai đứa đây. Ta sẽ cho con Làng Kaltz, ngay ở phía tây tính từ đây thôi”
Kaltz là ngôi làng nhỏ tồn tại nằm giữa Exi, nơi George Randall làm chủ, và vị trí hiện tại của họ, Vanne.
Tràng pháo tay vang lên. Giờ Reinhardt đã là lãnh chúa của vùng đất hơi nhỏ xíu rồi.
“Con khiêm nhường xin nhận ạ”
“Bọn con sẽ cố hết sức”
Reinhardt và Belche đều cúi đầu thật sâu.
Và rồi đại sảnh lại lắp đầy tiếng vỗ tay.