Asahi-san, Mỹ nữ thuộc tính Ánh sáng, bằng cách nào đó bắt đầu đến phòng tôi chơi vào mỗi cuối tuần.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Một Ngày Của Tôi Có 48 Giờ

(Đang ra)

Một Ngày Của Tôi Có 48 Giờ

Tiểu ngốc chiêu, 小呆昭

Tác phẩm kể về câu chuyện của Trương Hằng, người đột nhiên phát hiện ra mình chỉ có 48 giờ mỗi ngày. Tuy nhiên, "món quà" tuyệt vời này lại đi kèm với hiểm nguy - anh bị cuốn vào một thế giới trò chơi

597 3043

Majo to Youhei

(Đang ra)

Majo to Youhei

Chohokiteki Kaeru

Thế nên, gã quyết định dấn thân vào một chuyến hải trình đến một lục địa xa lạ, một vùng đất tuy đã được biết đến từ lâu nhưng chỉ mới có thể đặt chân đến trong những năm gần đây.

17 31

Chuyển Sinh Thành Nam Phụ, Tôi Vẫn Sẽ Không Từ Bỏ Giấc Mơ Làm Mỹ Nữ

(Đang ra)

Chuyển Sinh Thành Nam Phụ, Tôi Vẫn Sẽ Không Từ Bỏ Giấc Mơ Làm Mỹ Nữ

Immortal

Và, đó cũng là câu chuyện về một người đàn ông có bộ não bị ám ảnh bởi những khao khát TS.

399 978

Bạn Gái Tôi Là Một Đại Tiểu Thư Xấu Xa Sao !?

(Đang ra)

Bạn Gái Tôi Là Một Đại Tiểu Thư Xấu Xa Sao !?

掠过的乌鸦

Truyện kể về nam chính xuyên không đến một vùng thôn quê hẻo lánh cách 2 tiếng mới có một chuyến xe bus. Cậu ấy tự dựa vào sức mình trở thành nam sinh tài hoa ưu tú, đúng lúc này thì hệ thống mới được

366 3837

Bán Hàng Rong ở Dị Giới: Tôi Có Thể Về Nhà Bất Cứ Khi Nào Mình Muốn!

(Đang ra)

Bán Hàng Rong ở Dị Giới: Tôi Có Thể Về Nhà Bất Cứ Khi Nào Mình Muốn!

Hiiro Shimotsuki

Kế hoạch của anh: kiếm lời thật đậm từ hàng hóa mang từ quê nhà để trở nên giàu sụ, và sống một cuộc đời an nhàn đến hết kiếp, không bao giờ phải nhìn mặt sếp nữa!

45 289

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

289 6585

Tập 1 - Làm thế nào để chinh phục Asahi-san thuộc tính Ánh sáng - Chương 6 – Lần nữa

Sau đó, cô ấy tiếp tục tiến triển suôn sẻ qua cốt truyện. Mặc dù thỉnh thoảng gặp phải những tình huống khó khăn, cô ấy vẫn sử dụng "chỉ số" con người cao bẩm sinh của mình để vượt qua.

Ngay khi tôi bắt đầu nghĩ rằng có lẽ không có gì có thể ngăn cản bước tiến chiến thắng của cô ấy—

'SKREEEE!!'

Một kẻ thù bất ngờ từ trên trời lao xuống và đâm vào nhân vật chính, người đang đi trên mái của tòa tháp lâu đài. Thanh máu, vốn đã đầy khoảng tám mươi phần trăm, đã trống rỗng ngay lập tức, và ký tự "Chết" hiện ra trên màn hình.

"Eh... Eeeeeh!?" (Hikaru)

Asahi-san hoàn toàn bối rối trước đòn tấn công bất ngờ từ trên trời, một "cú sốc đầu đời".

Nhìn thấy cô ấy như vậy, tôi—

"Pfft... Ahahahaha!!" (Reiya)

—đã không thể kìm được và bật cười.

"Cái gì thế kia!? Một thứ kỳ lạ nào đó bay xuống từ trên trời và giết tớ trong một đòn!" (Hikaru)

"Đó là một cái bẫy 'sát thủ lần đầu' khá phổ biến mà ai cũng mắc phải. M-Mặc dù tôi chưa thấy nhiều người chết đẹp đến thế... heheh..." (Reiya)

Tôi cố gắng giải thích trong khi nén tiếng cười.

"Ehh~... Và tớ đã đi được đến đây mà không chết lần nào..." (Hikaru)

"Không, không, thế này đã là quá tuyệt vời rồi." (Reiya)

"Nhưng vẫn bực mình... Hừm... Một lần nữa!" (Hikaru)

Cô ấy nhấn nút trên bộ điều khiển một cách không hài lòng và thử lại.

Từ đó trở đi, mặc dù không hoàn toàn đi tiếp mà không chết, cô ấy vẫn tiếp tục tiến bộ một cách suôn sẻ qua câu chuyện với kỹ năng không thể tin được đối với một người chơi lần đầu.

Về phần tôi, khi nhìn cô ấy thực sự tận hưởng trò chơi, tôi đã quên mất ý định ban đầu của mình và thấy mình hoàn toàn bị cuốn hút.

Ngồi bên cạnh và xem cô ấy chơi, không hề giấu giếm cảm xúc phong phú của mình, giống như có một buổi "Let's Play" chất lượng cao chỉ dành riêng cho tôi vậy.

Lúc nào không hay, tôi đã tự nhiên cười và trò chuyện với cô ấy.

Tuy nhiên, một điều cuối cùng đã đến để ngăn cản bước tiến chiến thắng của cô ấy.

"À, đã muộn thế này rồi..." (Hikaru)

Nhìn chiếc đồng hồ treo trên TV, Asahi-san nói một cách tiếc nuối.

Kim đồng hồ chỉ đúng 6:30 tối.

"Mmm... Nhưng đang đến đoạn hay..." (Hikaru)

Cô ấy nói vậy trong khi vẫn tiếp tục điều khiển.

Nhờ kỹ năng xuất sắc của cô, cốt truyện đã tiến triển khá suôn sẻ, nhưng cô vẫn còn xa mới đến được đoạn kết. Nếu là tôi, ngay cả khi mười phút nữa vào lớp, tôi cũng sẽ chọn trốn học hơn là dừng lại ở đây. Tuy nhiên, với tư cách là một học sinh giỏi, cô ấy đương nhiên không chọn lựa chọn đó.

"Nhưng, không thể làm khác được... Tớ sẽ dừng lại ở đây hôm nay." (Hikaru)

Trò chơi được đóng lại, và bộ điều khiển được đặt trên bàn.

"À~, vui quá~! Nhưng mà, xin lỗi nhé. Vì chỉ có mình tớ chơi suốt." (Hikaru)

"Không, không hề... Nếu có, thì tôi mới là người được xem một thứ tuyệt vời... và tôi thực sự đã rất vui..." (Reiya)

Tôi trả lời thành thật trước lời xin lỗi của Asahi-san.

Ban đầu, tôi định bụng sẽ tận hưởng việc xem cô ấy chết đi sống lại trong lần chơi đầu tiên. Tuy nhiên, trước khi tôi nhận ra, kế hoạch đó đã tan biến khỏi ký ức của tôi, và tôi chỉ đơn giản là đang tận hưởng tình huống này.

"Vậy thì, tớ đến lại được không?" (Hikaru)

"Lại... ý cậu là, đến đây?" (Reiya)

"Ừ! Nhân tiện, lần tới cậu có muốn chơi vài trò mà chúng ta có thể chơi cùng nhau không?" (Hikaru)

Một lời mời từ người thuộc tính Ánh sáng, tỏa sáng với một nụ cười tươi sáng, hồn nhiên.

Cùng chơi game bên cạnh một cô gái dễ thương.

Một tình huống ngọt ngào mà bất kỳ game thủ nào cũng từng mơ ước ít nhất một lần.

Mặc dù việc gật đầu đồng ý ở đây sẽ biến điều đó thành hiện thực—

"À-À thì... nếu có cơ hội..." (Reiya)

Việc chỉ có thể đưa ra một câu trả lời mơ hồ như vậy ngay cả lúc đó là lý do tại sao một người thuộc kiểu "U ám" vẫn mãi là một người "U ám".

"Vậy là 'có' đúng không?" (Hikaru)

"M-Một phần..." (Reiya)

Tôi quá bối rối đến mức chỉ có thể nói ra những lời như của một thần đèn đang đoán người bạn đang nghĩ tới là ai.

"Vậy thì khi nào chúng ta nên chơi lại? À, nhưng Kageyama-kun, cậu có việc làm thêm đúng không? Nếu vậy, bây giờ có khó để sắp xếp lịch không?" (Hikaru)

"Không, công việc của tôi chủ yếu là sau giờ học vào các ngày trong tuần, và tôi được nghỉ vào các ngày thứ Bảy..." (Reiya)

"Vậy thì, thứ Bảy tuần sau nhé?" (Hikaru)

"Hiện tại tôi không có kế hoạch gì đặc biệt, nhưng mà..." (Reiya)

"Vậy là quyết định rồi nhé, thứ Bảy tuần sau!" (Hikaru)

"...Tôi hiểu rồi." (Reiya)

Với một sự quyết đoán khủng khiếp, tôi đã bị đẩy ra chỉ trong tích tắc. Tôi cảm thấy như một con trùm đầu tiên trong một game "Die-and-Retry" đã ngay lập tức giết tôi bằng một đòn tấn công không thể hiểu nổi.

Và thế là, bối rối trước cuộc hẹn tiếp theo bất ngờ, tôi tiễn cô ấy ra cửa.

"Vậy thì, hẹn gặp lại cậu tuần sau... không, hẹn gặp cậu ở trường vào thứ Hai!" (Hikaru)

"Ừ, hẹn gặp lại." (Reiya)

Cuộc tương tác không phù hợp này, mà tôi chắc chắn sẽ kết thúc chỉ sau ngày hôm nay. Cảm thấy thật kỳ lạ khi tự mình thốt ra từ "lại," ám chỉ rằng nó sẽ còn tiếp tục.

"Bye~!" (Hikaru)

Nhìn cô ấy vẫy tay đầy nhiệt tình cho đến khi cô ấy đi đến cuối hành lang và xuống cầu thang, tôi trở về phòng.

Giờ chỉ còn một mình, căn phòng, lẽ ra đã trở lại bình thường, nhưng bằng cách nào đó lại cảm thấy tối một cách kỳ lạ.

Ngồi xuống ghế, tôi đánh thức PC từ chế độ ngủ và thấy một thông báo từ ứng dụng liên lạc dành cho game thủ 'Thiscord'.

Nhấp vào biểu tượng nhấp nháy trên thanh tác vụ, tin nhắn hiện ra.

'Này, có đó không?' (Itsuki)

Người gửi là 'B.F. Itsuki', một người bạn chơi game mà tôi gặp cách đây khoảng một năm. Chúng tôi hợp nhau vì gu game giống nhau, và anh ấy là người mà tôi vẫn thường chơi game nhiều người cùng.

'Vừa mới online. Cần gì à?' (Reiya)

Ngay khi tôi gửi lại tin nhắn, văn bản cho biết anh ấy đang gõ lại hiện ra.

'Lạ thật, thứ Bảy mà giờ này mới online.' (Itsuki)

'Có khách đến, bận tiếp chuyện.' (Reiya)

'Có khách còn lạ hơn.' (Itsuki)

'Này, ngay cả tôi cũng có khách đôi khi chứ...' (Reiya)

Tất cả những gì tôi biết về anh ấy chỉ là giới tính; tôi không biết anh ấy sống ở đâu. Tôi dùng ngôn ngữ lịch sự vì cảm giác anh ấy lớn tuổi hơn, nhưng tôi cũng không biết tuổi của anh ấy.

Sự dễ dàng của mối quan hệ này, chỉ được kết nối bởi sở thích chơi game chung, cuối cùng đã khiến tôi cảm thấy cuộc sống hàng ngày bình thường của mình đã trở lại.

'Thôi kệ. Vấn đề chính là, muốn đi đấu xếp hạng không?' (Itsuki)

'Được thôi, nhưng anh đã ổn định việc chuyển nhà chưa?' (Reiya)

'Rồi, lén lút chuyển PC và tất cả phần cứng đi khi con em gái phiền phức không có ở nhà.' (Itsuki)

'Itsuki-san, anh có em gái à?' (Reiya)

'Một đứa phiền phức. Nghiêm túc mà nói, nó càm ràm nhiều đến mức tôi tưởng nó là mẹ tôi. Đó là lý do tại sao tôi cảm thấy nhiệm vụ của mình là phải dạy cho những thằng cha ngoài kia đang ảo tưởng về em gái biết thực tế ra sao.' (Itsuki)

'Cái đó không liên quan lắm, nên nếu chơi thì vào luôn được không?' (Reiya)

Khi tôi gửi tin nhắn đó sau một cuộc trao đổi dài, một thông báo lời mời nhóm hiện lên thay vì một tin nhắn.

'Được rồi! Chơi thôi!' (Itsuki)

'Tôi lại là hỗ trợ à?' (Reiya)

'Chắc chắn rồi! Hãy cho chúng thấy sự kết hợp của chúng ta!' (Itsuki)

'Vậy thì làm ơn đừng tự ý lao vào chơi solo 1 chọi 9 nữa, nghiêm túc đấy...' (Reiya)

Lẩm bẩm, tôi chọn vai trò của mình và nhấn nút bắt đầu tìm trận.

Tìm trận hoàn tất trong vòng chưa đầy một phút, và màn hình tải hiện ra.

Trong khoảng thời gian chờ đợi ngắn ngủi đó, tôi liếc nhìn về phía chiếc giường.

Việc cô ấy đã ngồi ở đó cách đây không lâu giờ đây dường như chỉ là một giấc mơ.

First-time killer / Beginner trap: Đây là những cạm bẫy hoặc đòn tấn công bất ngờ được thiết kế để giết chết người chơi ngay trong lần chạm trán đầu tiên. Bạn thường thấy bạn bè mình chết ngay lập tức hoặc may mắn né được. Let's Play: Đây là thể loại video quay lại quá trình chơi game kèm theo bình luận. Nói cách khác, là các video "phá đảo" game trên YouTube. Thiscord: Ứng dụng trò chuyện, một cách chơi chữ của Discord.