Arachne

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3513

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1322

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

WN (Hoàn thành) - 03. Phụ chương: Anh hùng

Phụ chương: Anh hùng

--Trước hết, tôi chỉ đinh chọc ghẹo cô bé một chút.

Tên tôi là anh hùng Loto (dịch: lô tô =) )

Tôi là người hùng được chọn bởi Thanh Kiếm Phán Xét huyền thoại… Ít nhất, đó là chuyện đã xảy ra.

Sau khi được mẹ tiết lộ bí mật về sự chào đời của mình, tôi chấp nhận mệnh lệnh của đức vua, và nối bước chân của cha lên đường tiêu diệt quỷ vương, tôi rời quê hương và bắt đầu cuộc hành trình của mình.

Suốt chặng đường, tôi đã làm quen được với các đồng đội hiện giờ của mình:

Kiếm sĩ, Arkham Sword.

Ma đạo sư, Rune Ark Mage.

Đại thần quan, Cure Acolyte

Họ đã ở cùng tôi sướng khổ có nhau khi chúng tôi rong đuổi từng ngõ ngách của lục địa này.

Sau vô vàn những trận chiến khốc liệt diễn ra suốt chặng hành trình dài, nhóm chúng tôi có đủ sức mạnh và kình nghiệm để được gọi là chiến binh kì cựu.

Dù sao thì, vị anh hùng, là tôi đây, đã ở lv 112.

Tất cả đồng đội của tôi cũng vượt trên lv 100.

Với cấp độ sức mạnh ấy, có lẽ chúng tôi không thể coi mình là con người nữa.

Nhưng mà, chúng tôi không biết liệu mình có thể thắng nổi quỷ vương không, kể cả khi bốn chúng tôi hội đồng hắn. Thế mới biết quỷ vương bá đạo đến cỡ nào.

Chúng tôi cần phải chuẩn bị tốt nhất có thể, hơn nữa, còn phải vững vàng ý chí để khiêu chiến với quỷ vương khi đặt được sinh mạng của mình.

Bởi quyết tâm ấy, chúng tôi quyết định trước nhất là chuẩn bị trang bị trước khi xông vào lâu đài quỷ vương. Do đó, bọn tôi đến thị trấn tên là Rihak.

Thị trấn này nổi tiếng về sản xuất trang bị ma thuật, do có vô số ma thú làm ổ gần đó, nên nguồn nguyên liệu ma thuật ở nơi đây là tốt nhất.

Thuốc khôi phục hoàn toàn (Elixir), thuốc mana cao cấp, cuộn phép tiêu hao phẩm, vân vân và mây mây…

Sau khi bổ sung trữ lượng tiêu hao phẩm, chúng tôi tìm trang bị cho cả bọn.

Do từng người có tiệm ưa thích riêng, chúng tôi ghé hết toàn cửa hàng khắp trấn và đặt hàng trang bị tu chỉnh… và trong khi đi mua sắm, một cửa hàng đập vào mắt tôi.

[Tiệm may Arachne]

…Khi một người nhắc tới một Arachne, họ sẽ nghĩ ngay tới một loại ma thú cấp cao. Phần thân trên là một tuyệt sắc giai nhân, còn phần dưới là một con nhện to tướng.

Và nếu như cái cửa hàng gọi thế kia…Á à, hiểu hiểu, họ chắc dùng lụa arachne làm nguyên liệu chính. Vậy ra đó là lý do nó có cái tên ấy.

Sự tò mò kéo chân tôi vào tiệm. Lụa arachne là vật liệu khá hiếm có với các loại áo giáp vải, nên cửa hàng này chắc hẳn là một khám phá lớn.

Khi tôi đẩy cửa mở, âm thanh một cái chuông leng keng reo bên trong tiệm.

Âm thanh dường như báo cho người bán việc chúng tôi đến, nên cô ấy ra chào bọn tôi.

“Chào mừng tới tiệm may Arachne!”

Não tôi chết lặng.

Tóc xõa dài ngang vai, ánh bạc tới nỗi trông như đang phát sáng.

Đường nét từ má đến hàm của cô như thể được vẽ bởi một họa sĩ bậc thầy vậy.

Đôi mắt đỏ thẫm, bí ẩn, giống như một cặp hồng ngọc lấp lánh.

Cơ thể xinh xắn, ẩn trong chiếc váy đầm dài trắng tinh.

Cô gái nhỏ đang đứng kia ắt hẳn đã nhận được lời chúc phúc của nữ thần sắc đẹp.

Rune và Cure trong đội tôi cũng là những mỹ nữ và thiếu nữ khá dễ thương, nhưng cô gái này ở một cấp độ hoàn toàn khác.

Tôi có thể tuyên bố điều này với tất cả sự thành thật, rằng nếu cô gái này lớn thêm 2-3 tuổi, tôi sẽ không ngần ngại cầu hôn cô ngay tại chỗ.

Ngay cả bây giờ, tôi đã không có can đảm nhìn trực diện vào cô. Đó là bởi vì tôi hoàn toàn ý thức được rằng má tôi sẽ nóng lên dù không muốn đi nữa.

“Anh hùng, thật là một vinh dự khi anh tới tiệm của tôi. Tôi là chủ tiệm, Shiori Arachne. Anh đang tìm kiếm vật gì vậy?”

Cái gì… Cô gái trẻ này là chủ nhân sao?

Trông như không có bất kì người làm nào… Cô gái này tự mình làm hết vật phẩm trong tiệm đó ư?

…không thể tin nổi. Thấy không, không phải tiệm này còn có cả vật phẩm làm từ Chân Long với Thần Điểu nữa sao?

Và không chỉ có vậy, chất lượng chúng còn rất cao…Ví dụ như, giáp Chân Long này có sức phòng ngự có hơi thấp tí, nhưng hỏa kháng của nó còn cao hơn Quang Huy giáp mà tôi đang mặc lúc này.

Hơn nữa, giá của nó chỉ gần hai phần ba Quang Huy giáp của tôi.

Không hiểu sao, tôi cảm thấy bực bội.

Vậy chứ tôi, người đang mặc Quang Huy giáp, là cái gì? Không phải tôi sẽ giống người mà chẳng thể phân biệt được đồ tốt và đồ xấu sao?

“…Quả nhiên, em chẳng có trang bị nào tốt ở tiệm cả. Có lẽ đành phải đi săn trang bị rơi ra nếu muốn thứ gì tốt hơn thôi… Mặc mấy loại đồ này đi đánh quỷ vương đúng là hành xác ha.”

…Đó là vì sao tôi vô tình lỡ thốt lên những lời, đầy sự bực dọc, trước mặt Shiori.

Aaaaah, tôi thiệt là thiếu chín chắn mà.

Thế nhưng, lời đáp của Shiori vượt xa mong đợi của tôi.

“Anh hùng à, nếu tôi được anh đảm bảo sẽ mua hàng của tiệm tôi, thì tôi có thể có những gì anh cần trong một tháng.”

Cô ấy nói vậy.

Thị trấn Rihak, nổi tiếng là thị trấn vũ khí và áo giáp ma thuật.

Nhưng ngay cả khi rảo bước khắp cả thị trấn, tôi vẫn không thể tìm ra thứ gì mà tốt hơn Quang Huy giáp của tôi. Vậy mà chủ hiệu nhỏ này đang bảo là cô ấy có thể chuẩn bị trong một tháng?

Bình thường thì, bất cứ ai cũng sẽ nghĩ cô ấy đơn giản là nói đùa. Nhưng, tôi tin cô ấy.

“…Thật s-sao?! Rồi rồi, anh hứa. Anh rất trông mong vào trang bị mới của em.”

Tôi tin cô ấy, bởi vì tôi nhìn thấy ngọn lửa cuồng nhiệt của linh hồn một nghệ nhân đang bừng cháy đằng sau cô chủ tiệm nhỏ này.

Một tháng sau.

Chúng tôi chỉ đơn giản tiếp tục giết ma thú.

Tất cả vì mục tiêu kiếm đủ tiền cho tới khi cô Shiori ra giá.

Rõ ràng, những gì tôi sẽ nhận được là một bộ áo giáp độc nhất vô nhị được làm bởi những vật liệu siêu hiếm có. Số tiền mà chúng tôi có lúc này sẽ không đủ để trả.

Tuy vậy, là tổ nhóm anh hùng, ngay cả mức giá đó cùng không hoàn toàn ngoài tầm với chúng tôi được.

Sau khi lời hẹn một tháng trôi qua, chúng tôi xoay sở kiếm đủ tiền và thẳng tiến đến tiệm của Shiori—Hiệu may Arachne—một lần nữa.

“Tôi đã để anh đợi rồi, Anh hùng. Đây là nguyên bộ áo giáp tôi hứa với anh.”

Aaaaaaah… Shiori em, sự dễ thương của em quả là bất diệt… Bỏ lại các đồng đội ở quán trọ và đến đây một mình thiệt là một quyết định đúng đắn.

Sở dĩ tôi làm thế bởi vì những lời đàm tiếu sẽ không được hay cho lắm nếu một anh hùng bị nhìn thấy đang tình thương mến thương với một cô gái trẻ như vậy.

Aaaaaaah… Thiên thần Shiori đáng yêu của tôi… Ngay cả khi em cẩn thận xếp đặt y phục đen tuyền đó hay đôi giày đen tuyền đó hay cái áo choàng đen tuyền đó bằng đôi tay mảnh dẻ, từng cử chỉ của em đều đẹp tuyệt như chúng vậy.

…Đợi đã, đen tuyền? Y phục? Áo choàng?

Cái bộ áo giáp này được làm từ cái gì vại? Không thực sự là áo giáp, nhưng y phục thì… và ch-chúng đang tỏa ra tà khí sao!?

“Để xem… Từ trái qua, chúng là… ‘Áo Choàng Quỷ Vương (Cường hóa)’, ‘Giày Quỷ Vương (Cường hóa)’, ‘Áo Quỷ Vương (Cường hóa)’, với ‘Quần Quỷ Vương (Cường hóa)’. Một bộ siêu áo giáp gồm 4 món nhá anh! ♪”

“Y phục Q-quỷ vương?!”

“Đúng đó, Y phục Quỷ vương… Dù cái tên vậy thôi, nhưng không có nguyền rủa gì đâu, nên anh đừng lo gì.”

“M-mấy món này làm từ cái gì vại…”

“Bí mật nha♪ Hãy đoán từ tên của chúng ạ… À, anh có thể kiểm tra hiệu quả của chúng bằng Thẩm Định.”

“Đ-được rồi… [Thầm Định].”

___________________________________

+++Y Phục Quỷ vương (Cường Hóa)

– Phòng ngự +60

– Phòng ngự ma thuật +70

– Kháng hắc ám + 50%

– Mọi chỉ số căn bản +1

– Khi mặc, người mặc sẽ tiết ra một âm khí tăm tối.

+++Giày Quỷ vương (Cường hóa)

– Phòng ngự +25

– Phòng ngự phép thuật +15

– Hoàn toàn miễn nhiễm với tình trạng Tê liệt và Ràng buộc

– Chỉ số SPD cơ bản +1

– Tốc độ di chuyển + 10%

+++Quần Quỷ vương (Cường hóa)

– Phòng ngự +40

– Phòng ngự phép thuật +40

– Đề kháng hắc ám + 30%

– Chỉ số VIT cơ bản +1

– Tỷ lệ né tránh vật lý + 20%

+++Áo choàng Quỷ vương (Cường hóa)

– Phòng ngự +20

– Phòng ngự phép thuật +20

– Kháng tất cả nguyên tố + 20%

– Kho lưu trữ con Cường hóa (99 ô, trữ 99 vật mỗi ô)

_________________________________

…Cái quái gì với cái hiệu quả của những trang bị hư cấu này vậy?

Toàn bộ đồ cho tôi sức kháng hắc ám 100%. Quỷ thần ơi.

Tôi sẽ miễn dịch khá nhiều với những đòn công kích chính của quỷ vương. Ôi má ơi.

Còn nữa, tôi chưa hề nghe có cái thứ trang bị nào cho ta +1 mọi chỉ số cả.

Hiệu quả kho lưu trữ con của cái áo choàng còn tốt hơn nhiều lần so với cái [Túi chứa Chân không] của tôi. Nội cái áo choàng này thôi đã đủ để tôi xây một tòa lâu đài rồi.

Khoan. Đừng có nói nguyên cái bộ đồ này thật sự lấy cả bộ đồ của Quỷ vương làm nguyên liệu đó chứ?!

Không có lời giải thích nào khác hơn cho cái đề kháng hắc ám siêu bá đạo đó…

…Ra vậy tức là giờ tôi được thất nghiệp rồi sao?

…Khôngkhôngkhông, đợichútxíđịchútxới!

Ngay từ đầu, Quỷ vương là ở đó để bị Anh hùng tiêu diệt, phải không?

H-hắn ta chắc vẫn còn sung sướng ở trong Lâu đài Quỷ. Chắc chắn là vậy.

T-tôi phải bắt đầu cuộc hành trình này ngay để mang hòa bình cho thế giới… Đúng vậy.

Tôi trả tiền cho bộ giáp một cách máy móc và trở lại nhà trọ nơi các đồng đội tôi ở.

Một tuần sau chuyện đó.

Tổ đội của tôi băng băng tới lâu đài Quỷ vương mà không gặp bất cứ trở ngại nào.

Không đúng, có thể nói là chúng tôi tiến bước một cách quá suôn sẻ đi chứ.

Không hiểu sao, tất cả bẫy trên đường tụi tôi đi đã bị dỡ bỏ hết, lâu đài thì thật thiếu thốn quái vật một cách đáng ngờ, rồi hầu hết những kẻ địch cấp chỉ huy mà tôi đã từng nghe lý ra nên ngồi hết cả ở đây chứ!

…Chắc vậy phải không? Thiệt sự là vậy phải không?

“Anh hùng! Đừng đứng đó như đồ đần nữa! Tên trùm đầu tiên sau một thời gian dài kìa!”

Tiếng la của Rune mang tôi về lại hiện thực.

Quỷ Đại công tước, Wolfgang, xuất hiện, thân hình hắn dường như lồi ra từ bóng tối.

Có vậy chớ. Thêm chút nữa là tới quỷ vương rồi.

Không có thời gian để đứng đó chôn chân mãi được.

Wolfgang hiện tại là cánh tay phải của quỷ vương. Hắn ta tuyệt đối không là một đối thủ mà chúng tôi có thể bất cẩn trong chiến đấu được. Thế nhưng…

“Grrrrr, mẹ kiếp lũ con người. Lần này lại tới tấn công bọn ta hả, đúng là cái lũ bỉ ổi!”

Hở? Không phải hắn yếu một cách kì lạ sao? Khắp người hắn toàn vết thương, còn ma lực của hắn còn yếu ớt hơn cái lần cuối chúng tôi gặp, lạ ghê ta.

“Anh hùng! Tôi không hiểu tại sao, nhưng đây là cơ hội của chúng ta! Để hắn cho chúng tôi và đi tiêu diệt quỷ vương đi!”

“Phải đấy, đây là trận chiến của bọn tôi! Chúng tôi sẽ nhanh chóng xử lý hắn và bắt kịp cậu!”

“Quyết định vậy đi, cứ thế mà làm, Anh hùng được chọn bởi Thanh Kiếm Phán Xét!”

“Ggah… Rõ rồi! Đừng có chết ở đây đó, các chiến hữu!”

Phải rồi. Phải rồi ha. Một anh hùng sẽ có chiến thắng, được trợ giúp bởi tình bằng hữu!

Với sức mạnh của họ bây giờ, ba người có lẽ sẽ có thể hạ gục được tên Wolfgang đang bị suy yếu.

Không cần nghĩ về cái gì khác nữa. Tôi nên tiết kiệm sức mạnh và ma thuật của mình để tiêu diệt Quỷ vương!

Trong khi Wolfgang còn vướng tay vướng chân với Arkham, Rune, với Cure, tôi vượt qua hắn để tiếp tục chạy về trước.

Ngay khi đó, tôi nghe tiếng Wolfgang chửi rủa, nghiến răng nghiến lợi, [Mẹ kiếp, phải chi mà ả nhện cái chết tiệt đó đừng có tới…].

…Cái đó là ý gì chứ?

……Không được, nghĩ về nó sau đi.

Thứ duy nhất tôi cần làm ngay bây giờ là đến ngai vàng của Quỷ vương.

…………………………..Tôi thấy rồi.

Một cánh cửa đôi đại khủng, chạm trổ những biểu tượng của một vị thần xấu xa.

Đây là sảnh của Quỷ vương… Ngai vàng hẳn ở chốn này sao…?

Hửm?

Không phải cánh cửa này… có hơi hư hại ư?

Đây là đại sảnh của Quỷ vương, phải không đó? Lý ra cánh cửa thường đâu có bể nát chứ?

Và không chỉ có vậy, nguyên cả cánh cửa được làm bằng mithril, huống chi còn dày cui nữa.

Hiện giờ, cánh cửa đó bị đục thủng một cái lỗ to, trống hoác, bắt đầu từ sàn lên cao đến khoảng 2m.

…C-cứ đi qua trước đã, t-tôi sẽ nghĩ việc này sau. Yeah.

“X-xin thứ lỗi…”

Ừ, đó không phải là những gì ta nên nói khi xâm nhập sảnh quỷ vương, tôi biết cái đó.

Nhưng chả hiểu nữa, tôi có một cảm giác thật sự, thật sự tệ hại về chuyện này.

Đó không phải là cảm giác nguy hiểm với sinh mạng của tôi… Cảm giác này giống như là, lí do tồn tại của tôi đang bị đe dọa thì đúng hơn, chắc vậy?

Tĩnh lặng.

Không có lấy một tiếng động nhỏ nào trong sảnh của Quỷ vương.

Hay đúng hơn, tôi còn không cảm nhận được hiện diện của bất cứ sinh vật sống nào ở đây nữa cả.

Chuyện quái gì đã xảy ra ở đây vậy…?

Ốp, có gì đó trăng trắng ở ngai vàng.

…Yeah, đó là một tờ giấy… và có một thứ gì đó được viết ở trên nó.

Để xem coi…

[Ta đã thua một cô gái nhỏ, bị lột trần, bị trói, ngay cả y phục của ta cũng bị cưỡng đoạt đi mất… Sau khi bị sỉ nhục bởi trò chơi đó, ta không thể ở lại lâu đài này mà làm quỷ vương được nữa. Hơn nữa, ta nghĩ như mình đã thức tỉnh một thứ gì đó thật mới mẻ… “khụ” “khụ”… Un, nên cơ bản là, ta sẽ đi du lịch để chữa lành con tim tan nát của ta, nên làm ơn đừng đi kiếm ta nữa. Thôi chào nhé.

Quỷ vương kí tên.]

Cô gái trẻ.

Y phục Quỷ vương (Cường hóa)

Bẫy bị phá và cửa hư hại.

Wolfgang đầy thương tích.

Và tờ ghi chú này được quỷ vương bỏ lại.

…Ôi Shiori đăng yêu tuyệt trần của tôi… em mới thực sự là Chân Chánh Đại Quỷ Hậu sao…

Tôi không biết mình đã đứng đó ngây dại trong bao lâu, nhưng tôi nghe âm thanh của mấy cặp bước chân vang vọng trong sảnh.

Aah, ra đồng đội tôi đã tiêu diệt xong Wolfgang rồi chạy tới đây sao.

“Anh hùng! Cậu có sao không?!”

“Bọn tôi tới giúp đa… Đợi đã, hử?”

“Mmm, Quỷ vương đâu rồi…”

Dĩ nhiên là họ hoang mang rồi.

Sau khi liều mạng để tấn công vào lâu đài Quỷ vương và nhận ra rằng chính bản thân Quỷ vương lại không có đây, không đời nào mà họ không hoang mang cho được.

“Ờ… Hắn, không còn ở đây nữa rồi.”

“Không còn nữa…?”

“Tức là… Anh thắng rồi! Anh hùng!”

“Giỏi quá, cậu đánh bại được quỷ vương cả trước khi bọn tôi đến!”

“Quả là anh hùng được thánh kiếm chọn lựa…”

“Eh, uh, không, mà tôi đâu có giết hắn?”

“Hahah! Đừng có khiêm tốn chứ! Với thắng lợi này, lũ quái vật sẽ phải thoái lui thật xa thôi!”

“Anh không còn là anh hùng nữa, anh là đấng cứu thế rồi!”

“Không, tôi đã bảo các cậu là…”

“Anh hùng Loto Muôn Năm!!!”

“Với thắng lợi này, cậu cuối cùng sẽ được phép cưới Công chúa Lara thôi! Sự chờ đợi khắc khoải của cô ấy cuối cùng đã chấm hết!”

…Tôi không thể nói nổi. Tôi không thể bảo họ Quỷ vương đã thua, bị đùa bỡn nhục nhã bởi một cô gái nhỏ, rồi cuối cùng chạy trốn khỏi lâu đài.. Vì danh dự của cả hai, thể nào mà tôi mở miệng cho nổi!

Tôi có lẽ sẽ phải năn nỉ Shiori, nghi can chính của tình huống oái ăm này, giữ im lặng và hùa theo câu chuyện của tôi…

Vậy thì tôi có lẽ nên dập đầu trước mặt cô ấy, hay có lẽ làm điều gì cô bé muốn... Hả? Không hiểu sao, dập đầu trước mặt Shiori dễ thương của tôi cảm giác giống như là được tưởng thưởng vậy…

….À, tôi phần nào hiểu được cảm giác của Quỷ vương một chút rồi…

Cuối cùng, tôi không hề quay lại đất nước của mình.

Khi tôi trơ trẽn năn nỉ Shiori ơn huệ đó, cô ấy sung sướng đồng ý và đáp lại, “Thực sự, tôi vẫn muốn sự can thiệp của tôi là một bí mật, vậy nên hãy coi như đó là thắng lợi của anh với quỷ vương đi nha”, thế là tôi không còn lo lắng về tương lai nữa.

Hiện tại, tôi đang bận rộn làm việc trong vai trò chủ tịch Fan Club Shiori Moe Moe, nên tôi chẳng có thời gian rãnh rỗi mà về nhà đâu.

_________________________________

Tác giả ghi chú: Ê, tên anh hùng kìa… Nhớ lấy, phải, lolita, không được động vào đâu đấy.