Apparently, My Childhood Friend’s Older Sister, Who is Called a Gal Nowadays, is a Yandere Who Pathologically Loves Me, a Degraded Version of My Twin Brother Who Can Do Everything Perfectly

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3436

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1281

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 296

Web Novel - Chương 02

Sau khi lái xe một lúc, chúng tôi cuối cùng cũng đến quán cà phê trước nhà ga. Mỗi lần đi qua nhà ga thì tôi toàn nghĩ về nó, nhưng bầu không khí nơi này thời thượng đến nỗi tôi lạc lõng thấy mồ.

“Cho em về được không ?”

“Còn lâu nha cưng.”

“Ý em là….”

“Thế nếu em giúp chị chọn đồ lót mới, chị có thể cho em về.”

Thế thì càng không thể. Có vẻ sau cùng ngoài vào quán cà phê ra thì không còn lựa chọn nào khác rồi nhỉ. Vừa bước chân vào trong quán cùng chị Kano, tôi ngay lập tức được nhân viên đưa vào bàn.

“Chị bao. Em thích gì cứ gọi nhé.”

“Cảm ơn chị.”

Nhìn qua menu thì, cái gì cũng có giá cả hợp tình hợp lý nhỉ, thế thì việc chiêu đãi có vẻ dễ dàng hơn.

Tuy nhiên, tôi không muốn ở lại lâu đâu, tôi muốn tránh mấy món mà tốn thời gian lúc ăn uống. Tôi quyết định gọi một tách cà phê nóng dù tôi thấy khá do dự với nhiều món khác.

“Chị Kano, em quyết định rồi.”

“Em gọi gì vậy?”

“Cà phê nóng.”

“Okay, chị cũng quyết rồi, chị cũng gọi đồ đây.”

Chị Kano dùng cái chuông trên bàn kêu phục vụ tới. Sau đó, trong khi gọi món, chị ấy đã gọi một món hơi quá sức đối với tôi .

“Xin lỗi, tôi muốn hai tách cà phê nóng… và một cốc parfait size cực lớn chỉ dành cho mấy cặp đôi nhé.”

“....Ế!”

Khi vừa nghe thấy những gì chị Kano thốt ra, tôi vô tình kêu một tiếng khá ngớ ngẩn. Không thể nói tôi không bất ngờ khi chị ấy gọi một cốc parfait bản giới hạn cỡ siêu lớn chỉ dành cho mấy cặp đôi đâu.

“N-này, thế là sao !?”

“À, chị chỉ muốn ăn thử vì lúc lướt qua menu thì chị thấy nó trông có vẻ ngon thôi. Nó phải đi theo cặp thì mới được gọi, nên chị lỡ gọi món đó mất tiêu .”

“Vô lý vãi…”

“Cũng đúng nhỉ.”

Chị Kano mỉm cười làm tôi thấy khá ngạc nhiên. Chị ấy lúc nào cũng hành động tùy ý nhỉ, nên chắc lần này cũng thế rồi.

Một lúc sau, cốc parfait size siêu lớn cho các cặp đôi cùng hai tách cà phê nóng đã được mang tới.

Mọi người xung quanh đang nhìn quá trời kìa, chẳng thoải mái gì sất.

“Em muốn ăn nó cùng chị không, Yuito?”

“Còn lâu, em từ chối.”

“Nhưng chị nghĩ chị không tự ăn hết được đâu đấy, nên chị tưởng Yuito sẽ giúp chị ăn hết chứ.”

“....Chưa nghĩ kĩ thì làm ơn đừng gọi món đó chứ.”

“Xin lỗi, xin lỗi mà, nhưng chị đâu có nghĩ nó bự tổ chảng như này đâu.”

Chị Kano ngập ngừng xin lỗi, nhưng nhìn chị ấy chẳng hối lỗi tí nào. Khi vẫn đang nghĩ vậy, tôi bắt đầu ăn món parfait với chị ấy một cách miễn cưỡng.

“Thế dạo này em thế nào rồi?”

“Chị hỏi em lắm thật đấy… ừ thì, không đến nỗi bất ổn.”

“Thế hả, tốt rồi.”

“Ờm, đằng nào thì dù làm gì đi nữa em cũng đâu vượt qua được anh trai đâu.”

Khi tôi tự ti nói vậy, chị Kano tốp việc thưởng thức món ăn lại và nhìn trông hơi ủ rũ chút.

“Yuito, mỗi khi có chuyện gì thì em toàn so sánh mình với Ayato thôi, nhưng với cá nhân chị, chị đâu để gì ý nhiều đâu.”

“Nhưng mọi người đều nghĩ em là phiên bản tệ hại của anh trai hoặc là tương thích ngược với ảnh thôi.”

“Em cứ kệ họ nghĩ gì thì nghĩ. Vì Yuito có nhiều mặt tốt mà Ayato không có đâu nha.”

Chị Kano nói thế với một vẻ mặt rất nghiêm túc, nhưng tôi làm sao mà tin được. Lý do thì là vì chị Kano còn giỏi hơn cả anh tôi nữa.”

Theo quan điểm của chị Kano, người mà ngay cả anh tôi cũng không thể sánh được, tôi không biết thằng như tôi có điểm gì tốt, đứa mà còn không cả thân thiết với anh trai mình.

“Nhìn em là biết đang không tin nhỉ.”

“Chả thế.”

“Sao cũng được. Chị sẽ độc chiếm những mặt tốt của Yuito mà thằng bé còn không biết.”

“...Nhân tiện, em có mặt tốt nào mà anh em không có chứ?”

“Bí mật.”

Nói xong, chị ấy lại tiếp tục thưởng thức món parfait. Trong lúc đó tôi vẫn đang nghĩ xem mình có điểm tốt nào mà anh trai không có, nhưng tới tận lúc ăn xong thì tôi vẫn chẳng nghĩ ra cái quái gì.”

“Phù, ngon thật nha.”

“Mặt chị trông thỏa mãn chưa kìa.”