Apocalypse Witch: To the Strongests of an Age of Plenty

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Masho no Otoko wo Mezashimasu

(Đang ra)

Masho no Otoko wo Mezashimasu

立花

Dù cho Kohaku chỉ hành động thật bình thường, những người xung quanh vẫn bị anh quyến rũ!? Một câu chuyện hài học đường sẽ được kể bởi một kẻ chuyển sinh!

89 6018

Amagi Brilliant Park

(Đang ra)

Amagi Brilliant Park

Gatou Shouji

Cô gái đó nói với cậu rằng: "Em muốn anh trở thành người quản lý của Amagi Brilliant Park này."

4 48

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

(Đang ra)

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

Takano Kei

Câu chuyện fantasy về hành trình chuyển sinh để giải cứu nhân vật yêu thích bắt đầu.

4 104

Khát Vọng Trỗi Dậy

(Đang ra)

Khát Vọng Trỗi Dậy

Ro Yu Jin (로유진)

Kết quả là chết một cách thảm bại - nhưng một vị nữ thần đã gửi đi hình ảnh của tương lai khủng khiếp này cho chính anh trong quá khứ, có được kiến thức rằng mình sẽ trở nên như nào, liệu cậu ta có th

9 362

Tập 01 - Prologue (2)

Magic Crystal chỉ có thể được sử dụng bởi số ít người được chọn, nhưng những phụ kiện của nó thì rải rác trên khắp thế giới. Vô số những nguyên liệu mới và những kỹ thuật hiệu quả cao được phát triển bởi Magic Crystal đã cứu vớt rất nhiều cho các ngành xây dựng.

Nói một cách đơn giản, các tòa nhà đã mọc lên cao hơn, những cấu trúc ngầm đã được mở rộng, tàu và máy bay thì to lớn hơn. Quang cảnh của thế giới đã đổi thay bởi những gì được thêm vào các công nghệ hiện thời.

Tuy vậy…

“Nó không hẳn là vấn đề. Cậu biết đấy, do Crystal Blossom của tớ khá kỳ quặc.”

“Ừ.”

“Cậu hiểu ý tớ rồi đấy.”

“Vậy thì mình sẽ đi đến nơi mà cậu muốn đến. Nơi nào mà cậu có thể dang rộng đôi cách nhỉ?”

Một khi Utagai Karuta để người khác chọn thì họ đã hiểu được chính xác nơi nào họ sẽ đến để luyện tập vào hôm nay.

Họ di chuyển đến phía sau của con tàu có kích thước gấp đôi một con tàu du lịch sang trọng kia. Rồi cả ba đã đến được một sân bay trực thăng rộng rải và bằng phẳng.

Có khá ít học sinh tụ tập sẵn ở đây, nhưng không phải là để đá xung quanh một quả bóng hay vật nhau trên cái sân bay trực thăng ấy.

Thay vào đó, họ đang rơi.

Họ rơi ra từ rìa của sân bay và hướng về phía đại dương sóng sánh màu xanh lục bảo.

“Tezcatlipoca, tăng sức mạnh.” Cô nàng Marika với hai bím tóc xoăn thì thầm.

Cô đeo thứ gì đó trông giống một bông hoa thủy tinh trước ngực và rồi nó lập tức chuyển động. Tín hiệu điện phát ra từ bảng mạch in nhỏ hơn con tem được truyền qua dây cáp mỏng hơn sợi tóc rồi bông hoa nở rộ. Và vỡ tan. Những mảnh vỡ ấy quấn quanh cơ thể cô và trở thành những mảnh giáp lạnh lẽo bao quanh cánh tay lẫn chân và dài ra ở những nơi tạo thành đôi cánh có hình dạng của những lưỡi kiếm sắc nhọn.

Một đặc tính đáng chú ý khác là thiết bị có hình thanh kiếm ấy là được làm thứ thứ gì đó trông giống như một loại tinh thể trong suốt. Tất nhiên thứ này không quê mùa như những thiết bị để cắt xuyên mọi thứ bằng một lưỡi kiếm sắc bén. Nó sẽ sử dụng rung động và nhiệt lượng cực nhanh để cản trở chuyển động của các hạt eletron liên kết các phân tử lại với nhau.

Cô cũng không phải lo lắng quá về nhữnh cánh hoa ấy. Sẽ có những cánh hoa mới tự động nở ra để bù lại cho những cánh đã vỡ tan.

“Thor, tăng sức mạnh.” Gekiha cũng thì thầm.

 Nhưng trong trường của cậu là mười cánh hoa lớn mọc ra từ phía sau lưng.

Vũ khí của cậu kém tinh tế hơn nhiều. Tuy rằng nó dường như được làm từ cùng một loại pha lê tinh xảo với Marika, nhưng nó được thiết kế như một loại vũ khí kết hợp giữa một chiếc cưa máy cùng một cây Gatling với chiều dài còn hơn cả chiều cao của cậu. Việc cậu có khả năng dễ dàng vung nó xung quanh chỉ bằng một cánh tay là một phước lành khác mà Magic Crystal ban cho.

Tất nhiên, không phải tất cả các Magic Crystal đều giống nhau. Mỗi một thứ đều mang lại một sự khác biệt lớn về sức mạnh tuy thuộc vào vị thần được sử dụng. Lấy ví dụ, cả hai đều có thể tạo ra hàng loạt các hiện tượng siêu nhiên khi họ dùng nó như vũ khí của mình, nhưng Tezcatlipoca của Marika dựa trên sức mạnh của ánh sáng trong khi Thor của Kamazuki Gekiha dựa trên sức mạnh của điện từ.

Utagai Karuta thở dài.

Và rồi cậu vẫy tay vớih họ kèm một nụ cười.

“Vui vẻ nhé.”

Họ mỉm cười đáp lại và rồi nhảy ra từ phía rìa sân bay.

Nhưng lại chẳng nghe thấy tiếng nước biển bắn lên tung tóe. Mà thay vào đó lại là âm thanh xé gió. Cậu nhìn xuống phía dưới và thấy mặt biển màu xanh lục bảo bị tách ra trong khi hai người họ tự do bay lướt qua ngay trên bề mặt của nó.

Họ di chuyển còn nhanh hơn cả các chiến cơ và điệu nghệ hơn cả những tay trượt băng nghệ thuật.

Truyền thuyết nói rằng hình thái ấy có thể né được liên tiếp bảy mươi tên lửa khóa mục tiêu và thậm chí có thể thoát khỏi các tia la-ze đánh chặn tàu thuyền.

Đóa hoa trước ngực Karuta rung lên nhẹ trong khi cậu quay trở lại con thuyền.

Rồi nó nhanh chóng phát ra giọng nói của con người.

Và giọng nói ấy thuộc về hai người bạn cùng lớp vừa rời đi trước cậu.

“Chà! Được rồi, hãy cùng bắt đầu làm một vài pha teamwork nào,” Gekiha nói. “Tớ sẽ thêm các điểm đánh dấu cho cuộc đua, vậy nên cố mà theo kịp chuyển động của tớ đấy nhé!!”

“Mình cực kỳ nghi ngờ rằng sẽ phải vào đội cậu khi chiến đấu đấy, nhưng, mà thôi, đây dù sao cũng chỉ là luyện tập,” Marika đáp lại.

“Trời ạ, đám lớp trên ấy có gì đó hơi khác, phải chứ?”

“Chậc. Họ lại nhìn xuống phía chúng ta à?”

Karuta nhìn theo họ về phía bầu trời.

Các Crystal Magician hấp thụ một loại phấn hoa đặc biệt vào cơ thể giúp “nảy mầm” bộ giáp ấy thay vì “lái” hay “mặc” nó. Bộ giáp mới nó rất dễ di chuyển hơn những mấy bộ giáp cũ, bạn có thể nghĩ rằng nó giống như các chất siêu dẫn ma thuật với mức tiêu hao gần như bằng không một khi đã kết nối. Người ta nói rằng năng lượng được phát ra bởi Phôi Tinh Thể Nguyên Bản tồn tại ở tâm Trái Đất và đa dạng những sức mạnh “đổ xuống” từ ngoài không gian sẽ va chạm với nhau và tạo ra các “dòng xoáy sức mạnh” ngẫu nhiên tương tự như hiện tượng áp suất cao hoặc thấp xảy ra, nhưng những thứ quái vật này có thể tiếp cận những hiện tượng siêu nhiên bằng cách dùng các Crystal Blossom được điều khiển bằng điện từ, điều này giống như một ai đó biết cách cày bừa đồng ruộng hay giương buồm ra khơi một cách hiệu quả để tận dụng được thời tiết. Vâng, cứ như việc các tay mục sư và các nữ tư tế của thời đại trước thi hành các việc làm thiêng liêng dựa theo biểu đồ trong lá số tử vi hay trong cuốn lịch cho biết mọi thứ từ sự tạo hóa cho đến hủy diệt của toàn nhân loại để họ có thể có được một thứ sức mạnh kết nối mọi người lại với nhau và xây dựng nên một nền văn minh.

Thế nhưng, những kẻ thống trị siêu nhiên ấy có một sự phân chia giai cấp rõ rệt giữa họ.

Marika và Gekiha bay đua trên bề mặt đại dương lấp lánh với một tốc độ kinh khủng, những lại có một vài hình bóng bay phía trên những người bạn cùng lớp ấy. Họ vỗ cánh tựa thiên thần, hay ác quỷ và có khả năng họ là học sinh khóa trên của Karuta. Những học sinh năm, hay còn được biết đến với cái tên Qui Định 2.

Cứ như sự khác biệt giữa các tay đua xe máy và Formula 1. Karuta và những người bạn cùng lớp của cậu chỉ là Qui Định 1, vậy nên họ thậm chí còn chẳng có lấy cái quyền được kề vai sát cánh với họ trong một cuộc thi ở trường mang tên Thảm Họa.

Trừ khi họ dùng đến một hệ thống đặc biệt là Lỗi Danh Mục.

“Kihihi,” Marika cười vang. “Cứ nhìn chằm chằm lên trên như thế thì người ta sẽ hiểu lầm cậu với mấy gã nhìn trộm quần lót đấy.”

“!?”

Karuta giật nảy mình và cô cứ tiếp tục công kích bằng lời nói trong khi chế nhạo cậu.

“Đừng lo, thậm chí các học sinh của khóa khác cũng biết rằng cậu bạn thơ ấu thảm hại của mình sẽ không dám thử làm bất kỳ điều gì đâu. Dù sao thì, mình không thấy Qui Định 3 đâu cả.”

“Ý cậu là những người du hành không gian ấy?”

“Mình nghi ngờ việc đó là có thật. Dù rằng mình cũng chẳng bất ngờ khi Chủ Tịch Hội Học Sinh cũng có tham gia việc đó.”

Crystal Magician không dùng lực đẩy hoặc phản lực để bay hay lướt qua bề mặt đại dương.

Crytal Magic kích thích sự rung động để làm rung chuyển không gian và dựa vào kích thước để tạo ra một cánh buồn vô hình cho phép họ điều khiển dòng chảy được hình thành dựa trên những trận áp suất cao và thấp. Tuy nhiên, sức đề kháng vật lý càng cao thì sẽ có vị trí càng tốt, những người thuộc Quy định 1 bị giới hạn trên bề mặt đại dương trong khi đó, những người thuộc Quy định 2 có thể bay trên bầu trời.

Vậy còn Quy định 3 thì sao?

Truyền thuyết nói rằng, họ có thể phá vỡ giới hạn của sự kích thích rung động ấy. Trong đấy cũng có nói họ có thể đi qua những rạn nứt chiều không gian và biến phía bên kia thành lãnh thổ của họ. Nói một cách đơn giản, họ có thể thực hiện những cú nhảy bẻ cong không gian hoặc là dịch chuyển tức thời.

Lướt trên mặt đại dương, bay trên bầu trời, du hành không gian… Chà, chúng nên là bất khả thi, nhưng dựa vào cấp bậc của chúng cũng cho biết rằng khó để thực hiện đến mức nào, mình đoán thế.

Có một lý do tại sao họ phải làm những việc này.

Có một lý do hợp lý và cấp bách tại sao họ phải cần một sức mạnh to lớn đến thế.

“Mục tiêu là những chiếc máy bay không người lái đang bay tự do kia.” Gekiha nói “Hãy đánh dấu từ A00 đến N99. Tớ sẽ lùa chúng về phía cậu để cậu kết liễu. Hãy hoàn thành trong 30 giây, hay là quá sức với cậu, Marika!?”

“Ugh, thật đấy à?! Đó là tại sao tớ không muốn chung nhóm với một tên điên vui tính dùng một khẩu gatling quái đản đấy! Đừng có mà đánh trúng những người đang bay trên kia đấy.”

“Dù có muốn cũng chẳng chạm được họ đâu. Rào chắn không gian sẽ bảo vệ họ, ngay cả khi tớ có thể vượt qua cái rào chắn ấy thì họ cũng bất tử mà.”

Nhờ vào Crystal Magic, họ có thể tái tạo lại một cánh tay hoặc chân nếu chúng bị thổi bay. Với bất kỳ vết thương nào ngoài những đòn chí mạng, phần bị thiệt hại sẽ ngay lập tức kết tinh lại sau khoảng 30 giây. Tuy nhiên, cơ hội ấy của họ sẽ bị mất trắng nếu như phần tinh thế ấy bị phá vỡ bởi đòn tấn công tiếp theo khi mà nó sắp tái tạo.

Và nếu dính phải một đòn chí mạng, toàn bộ cơ thể của họ sẽ vào trạng thái kết tinh.

Trong trường hợp ấy, thời gian cho đến lúc tái tạo là không rõ. Hay nói một cách chính xác, việc đó phụ thuộc vào mức độ chấn thương. Những vị trí như cổ họng có thể tái tạo lại chưa đầy 1 năm, nhưng nếu cơ thể bị cắt lìa hoặc bị thổi bay thành ngàn mảnh, thì cho dù là một thế kỹ vẫn chưa đủ thời gian để tái tạo hoàn toàn. Và nếu như một phần nguyên bản của họ bị mất đi, thì thời gian ấy có thể tăng lên gấp mười thậm chí là gấp trăm lần. Có thể xem như họ được đặt vào trạng thái ngủ đông cho đến khi hồi phục hoàn toàn.

“Tớ có thể nói vài việc kì lạ không?” Karuta nói.

“Tất nhiên, đừng lo lắng gì cả.” Gekiha nói. “Vậy cậu định nói gì?”

“Tớ nghĩ rằng, cho dù là Crystal Magician cũng phải chết khi họ bị thương nặng. Ý tớ là, việc chữa lành và tái tạo những vết thương chí mạng nằm ở những phương pháp khác nhau. Với khả năng tái sinh, quần áo cung với cơ thể bên ngoài của họ sẽ bị đông lạnh. Tớ đoán là nó giống việc chữa lành linh hồn bên trong khi mà họ chưa tái sinh vậy.”

“Ý cậu là họ giống với những xác ướp Ai Cập? Maria hỏi. “Họ bảo quản tử thi vì họ sẽ dùng nó với mục đích phục sinh linh hồn phải không?”

“Vậy vấn đề là gì?” Gekiha thêm vào. “Dù sao thì, cậu vẫn có thể sống lại sau khi bị chặt đầu hoặc bị một phát vào tim cơ mà.”

Liệu đó có phải là cơ hội thứ hai để làm lại cuộc đời, hai chỉ là một hình phạt khiến bạn phải lang thang khắp thế giới trong tình trạng không thể nào chết?

Định kiến của bạn sẽ kéo theo niềm tin của bạn về nó.

“…”

Bay, rào chắn, và tái sinh.

Đó là những ‘thiết lập’ được chia sẻ bởi tất các các Crystal Magician. Nói cách khác, đó là tiêu chuẩn về họ.

Nhưng họ cũng có những Kỹ năng cá nhân dựa trên vị thần mà họ nắm giữ như một bộ giáp, vậy nên cũng có rất nhiều đề nghị trong thỏa thuận của họ.

“Tuy là tớ dùng Gatling, nhưng tớ chủ yếu chỉ đánh tầm gần nhờ vào chiếc cưa máy.” Gekiha nói. “Vì có cấu trúc xoay trong nó, nên tớ nghĩ rằng tớ có thể dùng nó với mục đích khác.”

“Dù cho thế nào thì nó cũng thiếu thời trang mà thôi.” Marika nói. “Ngoài ra, lợi thế lớn nhất của Thor là có thể thay đổi quỹ đạo của đạn cơ mà? Cớ gì mà cậu phải đi đánh tầm gần?”

Karuta nhìn họ bay dọc đại dương từ trên sân bay.

“Cậu nghĩ rằng Mối hiểm họa thật sự tồn tại không?” Cậu hỏi mà không cần suy nghĩ.

Kazamuki Gekiha rõ ràng là không thích câu hỏi ấy.

“Làm sao mà tớ biết được khi mà chúng ta không có bất kỳ thông tin nào cơ chứ? Chúng là quái vật hay người? Là thực vật hay dộng vật? Là sinh vật hay là máy mọc? Là vi mô hay vĩ mô? Chúng ta chẳng thể nào biết được nó là cái thứ chết tiệt gì. Thậm chí cũng có thể đó là thần hoặc là quỷ là tất cả những gì mà chúng ta biết được.”

“Nhưng chúng ta biết được các thành phố trên khắp thế giới đang dần biến mất.” Marika nói. “Và có một số trường hợp, toàn bộ những quốc gia nhỏ biến mất không một dấu vết, cứ như thể bị kẻ nào đó xóa sổ vậy. Chúng ta chỉ biết được như thế.”

Cậu đột nhiên cảm thấy áp lực như thể bị một bàn tay nào đó ấn vào dạ dày.

Phải, các thành phố và quốc gia đã mất trên khắp thế giới.

Những việc đó xảy ra vào ban đêm và không một ai có thể ngăn cản dù chỉ môt chút.

Không có bất kì một công bố nào về nguyên nhân và những việc đó dần được che đậy. Do đó, ngay cả những vệ tinh dân sự cũng không phát hiện được việc gì, và thế là những lời suy đoán khó hiểu cứ tiếp tục gia tăng.

Vậy cái thứ mà cả thế giới đang bị che giấu là gì?

Đó là lí do vì sao học viên này được xây dựng với hình dạng của một chiếc thuyền. Và cũng là lý do tại sao có vô số những những chiếc tàu hộ tống với những kích cỡ khác nhau. Học viện này không có một vị trí nào cố định. Không phải là một siêu đô thị, không phải là nơi trú ẩn dưới lòng đất, càng không phải là một nơi bí mật sâu thẳm ở trung tâm trái đất.

Mối hiểm họa.

Có thể nó chẳng phải việc gì huyền bí. Có chể nó chẳng là gì ngoài một quân đội thiện chiến được thành lập bởi những thành phần khủng bố. Nhưng vì tất cả những thông tin ấy đã bị ẩn, nên người ta phải bỏ qua quy trình mà chỉ nhìn vào kết quả có được. Chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ khiến nó trở thành một cơn ác mộng thật sự.

“Tớ ghét cái cách mà chúng ta được yêu cầu phải chiến đấu với thứ mà không nói trước thứ đó là gì.” Karuta phàn nàn.

“Ngôi trường khổng lồ này cùng với Thảm họa tồn tại là để dảm bảo chúng ta sẵn sàng vào một ngày đẹp trời có một việc gì đó bất ngờ diễn ra cơ mà.” Marika nói.

Thảm họa được phân bố rõ rệt dựa trên Quy định, nhưng nó vẫn là một sự kiện quyết định thứ bậc của các học viên tại Học Viện Ma Pháp Tinh Thể Đại Dương này. Tuy nhiên, đây không chỉ là một giải đấu võ thuật nơi mà các học viên so tài với nhau, mà là một lễ hội thao để kiểm tra kĩ năng thể chất của họ, hoặc cũng có thể xem là một kỳ thi cuối kì để kiểm tra học thức của học viên.

Cái tên nói lên tất cả.

Họ sẽ bị ném vào những đợt thảm họa.

“Những tin đồn mà tớ nghe được là họ sẽ làm mọi thứ có thể.” Gekiha nói. “Họ có thể sẽ rải heli lỏng từ trên trời để tạo ra những vụ bão bom, hoặc có thể nhét đầy một hố sâu 1000m bằng chất nổ để kích hoạt núi lửa nhân tạo.”

“Tớ nghe nói có thể mình sẽ được đưa đến một hòn đảo sa mạc nào đó, nơi có những cơn mưa thiên thạch mang mầm bệnh biến đổi gen từ trên trời.”

“Ừm, còn tớ thì lại nghe nói rằng, có thể ta sẽ bất tình lình tỉnh giấc giữa một trận xung đột quân sự sau khi bị bị đánh thuốc.”

Thiên tai, bệnh dịch, chiến tranh.

Những thảm họa ấy có thể xảy đến dưới mọi hình thức. Không có lấy một lời báo trước, và họ sẽ được tự do lựa hợp, hoặc là chống lại những học viên khác.

Chỉ có một điều kiện chiến thắng duy nhất: vượt qua thảm họa và chấm dứt nhứng vấn đề mà nó đã gây ra.

Số lượng thảm họa mà họ vượt qua được một cách an toàn cùng với vai trò tích cực của họ sẽ là thước đo để các học viên được nhận cấp bậc xếp hạng vào cuối cùng vào một khoảng thời gian nhất định.

Đây không phải là mớ ‘lý thuyết’ vô dụng chỉ nằm trên mặt giấy tờ. Họ cần phải cải thiện bản thân như những Crytal Magician thật thụ để có thể đối phó với hiểm nguy.

Tuy nhiên, những thảm họa có thể xảy đến một cách đa dạng đến mức chẳng có lấy một lời gợi ý thực sự về những gì họ được đào tạo để đối mặt. Nói cách khác, nó chẳng khác gì Mối hiểm họa kia.

“Dù sao thì, cậu đã mời tớ cùng luyện tập vào sáng nay, nếu cậu học được kỹ năng mới nào bằng cách đứng nhìn thế kia, thì về phòng đi, còn nếu không, thì chắc cậu biết nên làm gì rồi đấy?”

Cậu nhận ra rằng Marika đã đúng. Cậu không thể phản bác lại cô.

Cậu đặt một ngón tay lên ngực, vạch một đường lên Crytal Blossom tựa thủy tinh kia, rồi thì thầm.

Cậu thì thầm với một bảng mạch in nhỏ hơn con tem, với một sợi dây mỏng hơn sợi tóc, và với một Crystal Blossom ở ngoài cùng.

“Cường hóa sức mạnh nào… Anh tin tưởng ở em, Aine.”

Khi cậu làm thế, Crystal Blossom liền vỡ tan. Nhưng không như những học viên khác. Không hề có bất kì áo giáp mở ảo nào bao phủ lấy cánh tay hay chân hoặc là một đôi cánh nào xuất hiện từ sau lưng cậu.

Có một thứ gì đó tách ra khỏi người cậu.

Là một cô gái.

Một cô gái đáng yêu khoảng 13-14 tuổi. Một cô gái với mái tóc dài, và làn da nhợt nhạt màu trắng. Cô vận một chiếc váy trắng và được trang trí khắp nơi là những viên pha lê lấp lánh.

Cậu gọi cô là Aine, nhưng cậu không hề biết rằng đó có thật sự là tên của người con gái tóc bạch kinh đó hay không.

 Trên tay cô là một thứ tựa như thanh katana được làm từ pha lê. Tuy nhiên. ở mặt sau của lưỡi kiếm có một thứ gì đó tách ra tựa như một chiếc thập thủ với một khẩu laser ngắn được gắn song song với lưỡi kiếm.

Khái niệm ‘sở hữu’ không áp dụng tại đây.

Cái tên Aine đề cập đến mọi thứ, từ con tim cho đến thanh kiếm của em.

“Tên ID: Aine—Cường hóa sức mạnh thành công. Người cần gì ạ, thưa Sacri-sama?”

“Anh mong rằng đó là gọi tắt của từ Sacred Master (Chủ nhân thần thánh) hay một cái gì đó khác ngoài Sacrefice (Hy sinh) …”

Cậu vò trán.

Crystal Magic hoạt động bằng cách phong ấn tên của một vị thần như là Zeus hoặc Odin vào một bảng mạch in nhỏ hơn con tem để sử dụng sức mạnh về truyền thuyết của vị các vị thần và để tính toán biểu đồ tử vi và niên hoặc niên giám để đó những luồng cơn gió siêu nhiên. Con người không thể điều khiển bầu khí quyển, nhưng với dự báo thời tiết, họ có thể cày bừa và giương buồm một cách hiệu quả. Và điều như thể cũng áp dụng tương tự để mang lại phép màu.

Tuy nhiên.

Có một sai lầm nhỏ đã diễn ra.

Với trường hợp của Utagai Karuta, Crytal Blossom được kích hoạt trước khi niêm phong tên của một vị thần nào đó ở bên trong, vì vậy, các tính toán đã thự hiện mà không có thứ mật thiết để bắt đầu.

Và việc đó đã tạo ra cô gái pha lê này, người không nằm trong bất kỳ thần thoại nào.

Cậu thậm chí còn không biết được rằng, cái tên Aine đó xuất phát từ đâu.

Những học viên khác đang nghỉ ngơi trên sân bay cũng ngạc nhiên và nhìn về phía họ. Có một chút xấu hổ, nhưng người mà họ quan tâm đến là Aine chứ không phải Haruta.

Có lẽ cậu là người duy nhất gặp phải trường hợp này trong số những học viên khác tại Học viện Ma thuật Ocean Crytal.

Cậu sỡ hữu một Crystal Blossom hoàn toàn tách biệt với cơ thể.

“Thật khó tin.” Gekiha nói. ”Mặc dù việc này có thể khiến cậu ấy trở thành một thiên tài hoặc là một tên ngốc.”

“Tớ thừa nhận rằng không ai khác có thể làm được việc đó.” Marika nói. “Nhưng nó lại không cho cậu ấy bất kỳ tốc độ tấn công hay khả năng phòng ngự nào, vì vậy, chỉ cần một phát bắn bình thường là đủ kết liễu cậu ấy. Tớ không nghĩ là việc đó sẽ giúp ích cậu ấy trong Thảm họa đâu.”

“A ha ha! Việc đó sẽ là một khởi đầu hoàn hảo cho một Vị vua kém cỏi đấy.”

Lời nói của họ không chứa ác ý, những cũng không sai. Mẹo để đánh bại một Crystal Magician là phải đánh vào sơ hở của họ. Do đó, một Crytal Blossom có thể tự mình chuyển động như Aine đã được xem như là bất khả chiến bại. Nhưng việc đó là vô ích khi cả học viện đã biết về việc đó. Việc họ cần làm chỉ là tập trung hỏa lực vào cậu. Trong số các kỹ năng có sẵn, Aine thì có thể bay trong khi Karuta có thể tái sinh, và cả hai người họ đều có thể dùng rào chắn, nhưng dường như có một vài xung đột nào đó nên nó cực kỳ yếu. Cậu thậm chí còn không thể làm chệch hướng của một viên đạn như người khác.

Trong khi đó, Aine chỉ lặng lẽ nghiêng đầu và chờ lệnh.

“Aine, em nghe anh nói chứ.”

“Vâng ạ, Sacri-sama?”

“Hãy làm một bài kiểm tra thông thường nào. Anh sẽ làm rung động Blossom và gửi cho em giọng nói của anh. Hãy thử kiểm tra khoảng cách mà anh có thể giữ liên lạc với em.”

Việc này giống như mô phỏng theo một chiếc radio hoặc là điện thoại hộp thiếc, cậu nghĩ rằng đây là phương pháp hiệu quả nhất. Miễn là cậu không bị hạ gục thì em ấy cũng không thể bị phá vỡ khả năng phòng ngư khi bị tấn công. Việc này giống như sự khác biệt giữa một chiếc xe chống đạn được bao bọc bởi những lớp thép dày và một chiếc hộp nhét đầy thép.

Cậu thở dài khi nhìn Aine nhảy ra khỏi rìa sân bay và hướng về phía đại dương. Mặc dù một bước nhảy vọt là quá sức với em ấy, Aine thật sự có thể bay trên bầu trời, nhưng cậu cảm thấy là tốt hơn rằng em ấy nên trì hoãn lại việc đó (Marika và Gekiha cũng thế). Bản thân cậu thì lại không thể làm gì, vì vậy cậu chỉ có thể cảm thấy buồn bã vì không thể đạt được bất kì thành tích nào.

Những gì mà cậu có thể làm là giữ mình ở nơi an toàn và gửi thông điệp đến cô nàng búp bê pha lê của mình.

“Nhìn này, Karuta.” Gekiha nói. “Bầu trời hôm nay trong xanh, nên cậu có thể thấy ở phía đằng xa kia đấy.”

Theo lời nhận xét của cậu bạn, Karuta nhìn về phía chân trời và thấy một thứ gì đó dài và gầy mọc thẳng tắp lên cao. Cậu không thể ước lượng được nó dài bao nhiêu vì nó mất hút vào bầu trời xanh thẳm kia.

“Một thang máy không gian à?”

Cậu khá chắc là thứ có cấu trúc khổng lồ kia được phát triển dựa trên danh nghĩa vận chuyển hàng hóa lên quỹ đạo với giá rẻ hơn so với tên lửa hoặc tàu con thoi. Nó vẫn đang hoạt động, nhưng bị ngập đầu trong nợ nần vì vài lý do nào đó.

“Nói thật lòng, tớ cảm thấy nhẹ nhõm vì dự án đấy thất bại.” Gekiha nói “Phôi Crystal nguyên bản được cho là nằm ở trung tâm trái đất và Crystal Magic sử dụng sự va chạm của hai luồng sức mạnh trên bề mặt trái đất, họ có nói là sẽ sử dụng nó trên trạm vũ trụ hoặc là căn cứ bí mật trên mặt trăng phải không? Chỉ 0,0002% dân số có thể sử dụng thứ này, vậy thì thật lãng phí nếu đem nó ra ngoài vũ trụ và những kỹ năng này sẽ bị chôn vùi sâu trong bóng tối của lịch sử.”

“Nguyên bản.” Karuta lặp lại. “Tất cả chúng ta đều sử dụng nó, nhưng không ai thật sự biết được nó là gì, phải không? Dù vậy, có rất nhiều lý thuyết, kiểu như nó là vô vàn những kiến thức được chôn vùi bởi bàn tay con người hoặc người ngoài hành tinh.”

“Đây không phải là vấn để của chúng ta. Để lại việc đó cho những người nghiên cứu lý thuyết chỉ biết ngồi trên bàn cả ngày đi. Nói về thang máy, cậu có nghe rằng có 5 người của thế hệ trước đến đấy để kiểm tra chưa? 5 người họ được gọi là Problem Solver đấy.”

Problem Solver

Năm người họ được cho là đã đẩy lùi thành công Mối hiểm họa trong một trận chiến.

Như cái tên ấy đã đề cập, khi họ xuất hiện, bầu trời xanh dần bị nuốt chửng bởi bóng tối như chiếc đèn trong phòng bị tắt đi.

“…”

“––––”

Hai người kia im lặng.

Karuta nhìn lên bầu trời đang đột nhiên thay đổi từ việc mặt trời mọc cùa buổi sớm mai dần chuyển sang một màu tối của màn đêm.

“Đây có phải là cái cách mà họ thông báo việc mình xuất hiện không?” Gekiha hỏi.

“Một trong 5 người họ có thể kiểm soát hiện tượng nhật thực và nguyệt thực mà phải không? Marika nói. “Tớ có nghe nói rằng nhật thực xảy ra bất cứ khi nào họ đến, nhưng đó là một nghĩa vụ.”

Quả là ấn tượng.

Karuta chỉ có thể triệu hồi một cô gái pha lê xuất hiện từ cơ thể của mình, vì vậy, cậu không bao giờ hy vọng rằng mình có thể làm được điều ấy.

Tuy nhiên, điều đó không có nghĩa rằng có sức mạnh mới có thể vượt qua được Thảm họa khi nó có thể diễn ra những thảm họa thiên nhiên, dịch bệnh, và cả chiến tranh.

Tạm không đề cập đến một mối hiểm họa mà chưa biết rõ đã.

“Tớ nghe được rằng họ đầy quyền năng, nhưng thấy khó để mà ấn tượng khi mà không biết được Mối hiểm họa là gì.”

“Nhưng họ vẫn mạnh hơn cậu nhiều đấy, đồ thảm hại.” Marika nói

Những phép thuật mạnh mẽ của họ có thể giúp ích cho cả một thời đại.

Khả năng thật sự của họ có thể dùng để chiến đấu, nhưng họ không đơn thuần là chỉ chiến đấu

Việc đó bao gồm tất cả mọi thứ, từ các cơ sở sản xuất trên khắp thế giới cho đến những việc như xử lí rác thải.

Những kẻ quái vật kia có thể tự mình điều hành một cơ sở hạ tầng có quy mô toàn cầu.

Gọi họ là quái vật vì không chỉ đơn thuần là họ có sức mạnh quá lớn, mà cả sức ảnh hưởng của họ đối với thế giới.

Nhóm của Karuta có thể chiến đấu như bình thường, nhưng những người kia nằm ở một đẳng cấp khác.

Thế giới sẽ kết thúc nếu không có họ.

Internet, cửa hàng tiện lợi không chỉ đơn giản là tồn tại. Có ai đó đã hỗ trợ cho những nhu cầu hằng ngày ấy cho nhân loại. Và những gã quái vật kia là những người hỗ trợ ấy cho 5,5 tỷ người trên toàn cầu.

“Bắc Mỹ, Nam Mỹ, Á-Âu, Châu Đại Dương, và cả Châu Phi.” Marika nói. “Dù là bất cứ thứ gì có trên mặt giấy tờ, những thứ đó đề được nắm giữ một cách hiệu quả bởi 5 người.”

“Phải, chỉ duy nhất 5 người.”

Năm người nắm giữ nền kinh tế thế giới.

Sự chăm chỉ của 5,5 tỷ người trên thế giới lại không làm việc gì khác ngoài chuyển hóa đơn từ ví của kẻ này sang kẻ khác.

“Tớ gần như cảm thấy tệ với những VIP đó.” Gekiha nói. “Không còn ai quan tấm đến chiếc thang máy ấy nữa. Họ đã từng thu về rất nhiều tiền với danh nghĩa vận chuyển hàng hóa rẻ hơn so với tên lửa và tàu con thoi, nhưng một khi nó đã chính thức vận hành, vì sợ những mãnh vỡ rơi từ trên cao xuống nên đã bị cấm sử dụng vô thời hạn với mục đích dân sự. Cuối cùng, nó chỉ có thể sử dụng theo chính sách công cộng.”

“Karuta và tớ nghe nói rằng chính sách công cộng cũng cũng chẳng nổi lắm đâu.” Karuta nói. “Vì mục đích là vận chuyển hàng hóa với giá rẻ, nên họ được giảm kinh phí với mỗi dự án liên tiếp. Và vì họ không có nhiều khác hàng nên giá cả cứ liên tục giảm.Nó cứ như việc đánh dấu một đơn hàng với giá trị hàng triệu yên giảm xuống chỉ còn giá mười yên nhưng lại không có thêm một người khác nào, việc đó quả là tệ.”

“Tớ thì biết được những Problem Solver đang đích thân ra mặt để bảo vệ nó vì nó là nền tảng của chính sách công cộng, mà lý do thật sự là gì?” Marika hỏi. “Nếu họ làm quá mức, thì ai lại cần đến quân đội nữa. Bây giờ chúng ta có một ích dữ liệu phân tích chi phí-lợi ích, quả là không có mấy ai hy vọng cho lĩnh vực phát triển không gian, vậy cũng khá lạ khi họ tiếp tục bảo vệ một phần của việc đó. Thật là mỉa mai khi họ bị kìm hãm bởi một cơ sở mà họ đủ khả năng để thoát khỏi nó. Thế giới của người lớn đúng là đau khổ mà. Hoặc có lẽ họ đang để một vài người khác có một chút sự tín nhiệm để không phải bị oán hận ngớ ngần.”

“GIá nào thì, vẫn khá may mắn.” Gekiha nói. “Với 5 người bọn họ, không ai cần đến chính trị, kinh doanh, hay quân đội chính phủ. Nếu họ muốn, chẳng phải họ có thể phá hủy tất cả sao? Nếu tất cả bọn họ đều được gửi đi khắp thế giới cùng một lượt thay vì gửi đi từng người, tớ cá là họ có thể bảo vệ cho một thành phố, khu vực, hay quốc gia nào đó không bị biến mất.

“Nhưng.” Karuta nói một cách cẩn trọng. “Những Problem Solver không sử dụng Crytal Blossom như chúng ta. Tớ nghe nói rằng họ dụng thứ cổ xưa khác gọi là God-Worshiping Magic.”

“Chẳng phải đó là thứ khiến chọ họ ấn tượng hơn sao?” Marika hỏi.

“Phải, điều đó khiến cậu phải tự hỏi tại sao họ lại chuyển sang dùng Crytal Blossom.” Gekiha nói. “Phải nói rằng họ khá đáng sợ khi có thể tham gia vào trận chiến với các thông só cài đặt trước dành cho bay, lá chắn, và cả tái sinh. Chà, có lẽ họ không nằm trong số 0,0002% có thể dùng chúng, nhưng việc đó chỉ tổ khiến họ thêm quái dị khi có thể đứng trên đỉnh cao như vậy.”

Utagai Karuta thở dài.

Crystal Blossom. Công nghệ ma thuật tiên tiến ấy đã kiểm soát các bảng mạch in nhỏ hơn con tem để tạo ra nhiều hiện tượng siêu nhiên khác nhau bằng cách bằng cách bắt các dòng điện tối ưu được tạo ra bởi những đợt áp suất cao và thấp cùng với sự va chạm giữa năng lượng phát ra từ Phôi Cystal nguyên bản ở trung tâm trái đất và các sức mạnh khác nhau từ ngoài vũ trụ.

Nhưng bạn không thể nào đến được trình độ của các Problem Solver bằng cách ấy.

Có rất nhiều tin đồn rằng sức tấn công của họ đặc biệt đến mức họ có thể giải quyết mọi việc chỉ bằng một đòn đánh, hoặc họ có thể sử dụng một thứ đáng sợ như tàu Aegis để bắn hạ cho dù chỉ là một hạt cát chống đối lại họ, nhưng sự thật thì không rõ. Họ nổi tiếng khắp thế giới, nhưng cũng ít ai biết được rằng, họ cũng đáng sợ.

Nếu Karuta và những người bạn cùng lớp của cậu là những người xem bản đồ thời tiết, thì chính 5 người họ là những người bắn đầu đạn băng khô hoặc nhiệt thạch lên bầu trời để tạo mưa nhân tạo.

Thêm nữa, Ma thuật của Karuta thậm chí còn chẳng phải là Crytal Magic tiêu chuẩn mà cậu biết là không phù hợp. Phép thuật của cậu đã bị sai đến mức triệu hồi ra một cô gái có cơ thể độc lập mà chưa ai từng thấy.

“Ah, eh, ee, uh, eh, oh, ah, oh.”

Trong khi đang suy nghĩ, giọng nói của Aine vang lên từ xa.

“Người có thể nghe thấy em không ạ, Sacri-sama?”

“Em có thể gọi anh bằng cái gì đó khác không? Nghe thấy ghê quá.”

Họ đã xoay sở được một cách tốt để giết thời gian trong khi luyện tập.

---------------------------------------------

Định nửa đêm đăng nhưng thôi, các bác hưp tự nhiên nhé :))