Apocalypse Witch: To the Strongests of an Age of Plenty

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

S và S, Liên Minh Những Kẻ Xấu Tính.

(Đang ra)

S và S, Liên Minh Những Kẻ Xấu Tính.

Mizuki Nomura

Nhân vật chính máu S đối đầu với cô nàng xinh đẹp máu S - Daiki Sanada, người đã nộp đơn tham gia câu lạc bộ nghệ thuật trong khi bản thân chẳng có chút năng khiếu nào về nghệ thuật. Thực ra, danh ngh

2 2

Hitotsu yane no shita, nakani no konyakusha to koi o shita.

(Đang ra)

Hitotsu yane no shita, nakani no konyakusha to koi o shita.

Yuzumoto Yuto

Câu chuyện tình yêu thuần khiết kể về hành trình đi đến hạnh phúc của nữ chính yêu anh trai đã mất, và người em trai của hôn phu lại yêu cô, cả hai đều thấu hiểu nỗi đau của nhau.

3 3

Kimi no Sei de Kyō Mo Shinenai

(Đang ra)

Kimi no Sei de Kyō Mo Shinenai

Ametsuki

Đây là câu chuyện về cách dẫn lối cho một cô gái xinh đẹp đang gặp rắc rối trở về với tuổi thanh xuân tươi đẹp của mình

3 35

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

(Đang ra)

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

Sodayou

Làm ơn, tôi chỉ muốn sống một cuộc sống yên ổn thôi mà!

26 231

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

(Đang ra)

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

Takano Kei

Câu chuyện fantasy về hành trình chuyển sinh để giải cứu nhân vật yêu thích bắt đầu.

5 109

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

(Đang ra)

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

AloEN

Nhưng dù sao đi nữa, cô ấy vẫn cực kỳ xinh đẹp.

5 33

Tập 01 - Prologue (1)

“Lũ bất tài,” ả ác quỷ nói. “Bất tài, bất tài, từng kẻ trong lũ các người đều bất tài. Vậy nên, Học viện Ma Pháp Tinh Thể Đại Dương Grimoah phải bị đóng cửa ngay lập tức!!”

Chiếc đồng hồ báo thức điện tử vang lên trong căn phòng tối mờ mịt.

Utagai Karuta vươn mình khỏi chiếc giường lớn, nhưng ngón tay cậu lại với phải thứ gì đó khác. Cứ như khi bạn với đến quyển sách mình muốn trong hiệu sách nhưng lại vô tình chạm phải bàn tay của một vị khách hàng khác.

Cậu chợt bối rối khi ai đó cất tiếng từ trong màn đêm.

 “Cớ gì mà lại đặt báo thức sớm vậy chứ, đồ giả tạo. Cậu đã bắt đầu việc luyện tập của mình chưa?”

“Marika?”

Cậu nheo mắt hình về hướng giọng nói quen thuộc kia vừa đủ để nhìn thấy hình bóng một người con gái từ trong màn đêm.

Đấy là cô bạn ‘nối khố’ trạc tuổi cậu. Mái tóc dài của cô được nhuộm một màu hung đỏ và buộc thành hai bím tóc xoăn tít. Một thân hình cân đối so với chiều cao khá khiêm tốn… Trừ khi có việc gì đó không đúng. Liệu có thể xác định rõ ràng đường nét cơ thể của một người con gái mặc đầy đủ quần áo khi nó chỉ là một hình bóng mở ảo chăng?

Liệu một một cô gái mặc đầy đủ quần áo thì có thể thấy rõ những đường cong như thế từ trong bóng tối không? Cậu thấy có linh cảm không không ổn nên lập tức hỏi.

“Chờ đã nào, Marika.”

 “Có hơi trễ không đấy? Ngày trước ta đã từng chia nhau bồn tắm lẫn giường ngủ còn gì chẳng phải sao? Và cũng chẳng phải tự hào gì, nhưng cậu biết phòng ốc mình thế nào mà. Mình đã mua quá nhiều đồ bơi qua mạng, nên cơ bản là nó chẳng khác gì cái nhà kho chẳng còn chỗ để đi đấy. Đây có phải là lần đầu tiên mình lẻn sang đây để nhờ giúp đỡ đâu chứ?”

“Đấy chắc chắn là vấn đề đấy, nhưng không phải là về việc đó. Tớ đang nói về tình trạng ăn mặc của cậu cơ.”

 “À, là cái này?” Hình bóng gợi cảm ấy đặt tay lên hông một cách không cần thiết. 

“Cậu biết rằng mình không tài nào ngủ được trừ khi khỏa thân mà phải chứ?”

“Waaaa!!”

Cậu bị sốc và ngã lăn quay khỏi chiếc giường lớn.

Hình thức kháng cự cuối cùng của cậu là nắm lấy chiếc chăn trải giường bằng ngón chân trong khi lăn xuốn sàn và ném nó lên không trung. Cô gái liền bịt miệng phản đối khi bị thứ kia rơi lên đầu.

“Ôi, thôi nào. Bộ cảnh tượng quen thuộc này từ người bạn thơ ấu của cậu thật sự chướng mắt lắm sao?”

 “Không, nếu là thứ gì thì chính là phía tr-…!!’

Không ổn rồi!! Số nguyên tố! Số Pi! Hay bất cứ thứ gì sẽ làm mình phân tâm! À, biết rồi! Mình có thể ôn tập lại kiến thức về Ma Pháp Tinh thể!

Cậu điên cuồng định thần lại bản thân, nhưng lại có một vài mảnh ghép mang tên ‘xui xẻo’ được lắp quanh đây. Cậu thật sự không nên dính dáng đến cái mớ thiết bị lắp đặt IoT kỳ lạ ấy. Tấm màn che tự động đã được cài đặt mở vào đúng ba phút sau khi chiếc đồng hồ đổ chuông để giúp cậu thức giấc vào buổi sớm.

Đồng hồ sinh học của con người có liên kết mật thiết với ánh mặt trời, vậy nên việc tăng một lượng ánh sáng là một phương pháp được dùng dùng bởi các chương trình phục hồi sau những chuyến bay dài.

Tuy nhiên, hình ảnh đập thẳng vào tim mắt của Utaga Karuta không phải là những tia nắng tuyệt đẹp buổi ban mai; mà là một người con gái buộc tóc hai bím khỏa thân tỏa sáng rạng ngời những tia nắng ấy.

Tất nhiên, cơ thể của cô đã được che đi phần nào từ lúc cậu ném tấm chăn ấy lên không trung trước đó.

“Bwah! M-Mari-Marika!! Cậu… Cậu có thể thể kín đáo hơn thế được không!?”(Kuro: thích mà còn ngại XD)

“Sao phải bận tâm khi mình chuẩn bị đi tắm nhỉ? Ồ, để mình tắm trước ổn mà phải chứ?”

 “Awawawawa.”

“Và xem như lời cảm ơn vì để mình tắm trước, cậu có thể tắm và tận hưởng hương thơm ngất ngây của một thiếu nữ xinh đẹp vây quanh.”

“Awaaaa!!”

Awawawawawawawa! Nhân loại không thể – ngực – trực tiếp điều khiển thời tiết, nhưng nhờ vào việc dò ra những khí tượng bất thường như là khí áp cao và thấp và rồi cứ ‘xuôi theo dòng nước’, ta có thể ngăn chặn thảm họa tự nhiên và đảm bảo nền công nghiệp quy mô lớn – ngực kìa – Ma Pháp Tinh Thể được dùng bằng cách điều khiển điện từ bởi Tinh Thể Blossom sử dụng một bảng mạch in nhỏ hơn con tem và phong ấn trong nó là tên của một vị thần – ngực và mông – để tạo ra những hiện tượng siêu nhiên như là khiến lửa cháy rực từ đôi bàn tay hay bay lượn trên bầu trời, vậy nên – aha, ahaha, không, mình không tài nào tập trung được!!!

Tâm trí của Karuta như muốn nổ tung vì nhiều vấn đề và cô nàng Amaashi Marika chắc hẳn phải thỏa mãn lắm trước cảnh tượng cậu gào thét hoảng loạn bởi vì cô đã cười khẩy và mất hút trong nhà tắm.

Cậu chàng bắt đầu cảm thấy đau đớn bởi tiếng nước chảy róc rách mà cậu có thể nghe thấy được từ phía bên kia bức tường, nhưng trong khi loay hoay đi qua đi lại không ngừng, ngón chân cậu giẫm phải một mảnh nhựa nhỏ gần cửa sổ.

Nó là một thứ gì đó có hình dáng giống một chiếc lá tre, nhưng nó lại có kích thước lớn hơn cậu khi nằm xuống. Món đồ đó trông giống tấm ván dành cho một người với một chiếc nắp tròn trên đầu, thực chất nó là một phi thuyền vũ trụ dân sự nguyên mẫu. (Có lẽ bạn có thể làm một chuyến du hành nhỏ với nó nếu được phóng ra từ trạm không gian bên ngoài bầu khí quyển, nhưng chắc chắn rằng bạn sẽ gần như chết vì cô đơn.) Dạo gần đây, rào cản không gian cải tiến đã được giảm đi khá nhiều, vậy nên bạn có thể tìm thấy nó dù là ở một “ngôi trường” như thế này.

Cậu thở dài, cúi mình xuống, và nhẹ nhàng gõ lên mặt của chiếc phi thuyền.

Rồi cậu nghe tiếng gõ lại từ bên trong.

 “Xin lỗi vì tiếng ồn vừa rồi. Có đánh thức em không?”

Cậu lại nghe tiếng gõ khác như thể đang nói: “Đừng lo lắng về việc đó.”

Rồi cậu nhìn ra ngoài cửa sổ nơi chẳng còn có tấm màn che nữa.

Bên trong căn phòng có một chiếc giường lớn, một chiếc bàn, một lò vi sóng, và một máy đun nước bằng điện, nhưng lại chẳng có nhà bếp hay phòng ăn. Còn phòng tắm mà cô nàng Marika vừa vào một bồn tắm tiền chế bao gồm bồn tắm lẫn nhà vệ sinh. Có thể một vài người nghĩ rằng nó nghe có vẻ giống với nhà vệ sinh khách sạn nhỉ.

Gần giống thật đấy, nhưng không hẳn.

Tầm nhìn của cửa sổ hướng về phía đại đương mênh mông. Và nơi đây chắc hẳn không phải đại dương gần đất nước Nhật Bản. Nơi đây nóng và có mặt nước màu ngọc lục bảo lấp lánh, là một đại dương được tìm thấy gần vùng xích đạo. Còn căn phòng này nằm ngay trong một con tàu khổng lồ. Chiều dài của nó là 500 mét, gần như gấp đôi một chiếc tàu sân bay hạt nhân.

Và,

Có thứ gì đó bay vụt qua bên ngoài cửa sổ.

Nó khiến tấm kính cường lực phải rung động khi bay ngang qua và, nếu tầm nhìn động học của cậu là đúng, đấy dường như là con người. Là một nữ sinh trạc tuổi cậu, người có giáp chắn trên cánh tay lẫn chân, một đôi cánh phía sau, và các trang bị được làm từ các nguyên liệu trong suốt và góc cạnh.

Đây có lẽ là một cảnh tượng vô cùng kỳ dị theo quan điểm toàn cầu.

Nhưng Utagai Karuta lại là một trong số họ, nên nó còn quen thuộc hơn nhiều so với tình trạng trần như nhộng của cô bạn thơ ấu kia.

 “Học viện Ma Thuật Tinh Thể Đại Dương Grimoah à?”

Cậu một lần nữa suy ngẫm về nơi mà cậu đang đứng và lực lượng mà cậu thuộc về.

Phải.

Cậu cũng là một trong những pháp sư mang trên ngực viên Crystal Blossom thế hệ mới.

“Gì chứ, cậu không tắm à? Nặng mùi quá đấy.”

Sau khi chỉ đơn giản là rửa mặt, Utagai Karuta lựa chọn sẽ không trả lời câu hỏi từ cô bạn thơ ấu đang có làn da ửng đỏ vì tắm. Cậu không dám thừa nhận việc cậu lo lắng liệu huyết áp sẽ ra sao nếu cậu dành nhiều thời gian trong một phòng tắm tràn ngập quá nhiều mùi hương nữ tính như thế.

Và họ đang mặc trên người đồng phục của “ngôi trường” này.

Là một chiếc áo blazer màu tím, nhưng đấy không phải là một lựa chọn hợp lý cho một nơi ở quá gần vùng xích đạo thế này. Một vài học sinh đã phải nhảy cẫng lên vì sung sướng khi các nữ sinh có nhiều cơ hội thường xuyên hơn để được tắm, nhưng Karuta chẳng phải là một trong số những người ấy. Cậu chỉ đơn giản là ghét mồ hôi.

Hình thức tránh mồ hôi của cậu là mặc một chiếc áo chạy bộ bên dưới chiếc blazer thay vì áo sơ mi.

“Cậu đi ra ngoài luyện tập một chút phải chứ?”

“Cậu thì sao, Marika?”

“Quán café vẫn mở cửa hôm nay luôn đấy, vậy nên mình sẽ đi với cậu. Thảm Họa đang đến gần, nhưng hơn thế, mùi vị thức ăn sẽ ngon hơn nếu cậu cảm thấy thèm ăn đấy.”

Khi cả hai rời khỏi phòng trong lúc chuyện trò, một cậu bạn cùng lớp tên Kamazuki Gekiha ló đầu ra từ phòng bên cạnh.

Marika cũng chẳng bận tâm nếu như cô bị bắt gặp bước ra từ phòng Karuta (với mái tóc ước đẫm vì tắm), nên cô đánh cho cậu một cái nhìn khó hiểu.

 “Gì đấy, cậu cũng đi luyện tập nữa à? Từ khi nào mà lớp cúng ta bắt đầu nỗ lực thật sự vậy?”

“Hãy cố suy nghĩ cho hàng xóm của mình đi chứ. Mấy tiểu phẩm hài của hai cậu đánh thức tớ vào mỗi sáng sớm dạo gần đây đấy.”

“Xin lỗi nhé. Nhưng nói cho rõ, chẳng có ‘mấy tiểu phẩm hài’ gì đâu nhé.”

Gekiha cuối cùng cũng tham gia cùng họ. Lúc này cũng đã muộn để quay về nơi ‘chăn êm nệm ấm’ và cậu cũng chẳng muốn lãng phí thời gian. Bộ đồng phục rộng thùng thình cùng điệu bộ nặng nề khiến cậu có một vẻ ngoài chẳng khác gì du côn, nhưng cậu sẽ chẳng bao giờ được nhận vào Học viện Ma Pháp Tinh Thể Đại Dương Grimoah này nếu không thông minh.

“Vậy, cậu luyện tập ở đâu?” Marika hỏi. “Phòng thể dục? Bể bơi?”

Chỉ với câu hỏi ấy đã cho ta biết được chiếc tàu này lớn đến mức nào.

Đây là con tàu duy nhất có đủ không gian sinh hoạt, lớp học, phòng thí nghiệm, giảng đường, phòng thể dục, và bể bơi trong nhà cho hơn 700 học sinh và giáo viên trên tàu. Chỉ nghe về việc đó thôi cũng đủ thấy ảo diệu mà chưa cần đá động gì đến Crystal Blossom.

---------------------------

Vì chương mở đầu có khoảng 16-17k từ nên mình sẽ chia ra đăng vài lần nhé, mọi người thông cảm cho.