CHƯƠNG 8
Chúng tôi ngồi xuống hàng ghế được làm từ đá trong khuôn viên. Nơi này khá vắng vẻ, chỉ có những cánh hoa đung đưa trong gió.
Một con bướm bay xung quanh những bông hoa, một cảm giác khó tả dâng lên trong tôi.
Đội trưởng Saran đang kể về một thần thoại.
Có lẽ nói cũng giống như thần thoại Hy Lạp của Trái Đất.
Hi vọng nó không quá sống động.
Thần thoại Hy Lạp nó quá phức tạp bởi các mối quan hệ yêu đương và tôi hoàn toàn không thể nuốt nổi nó.
“Bây giờ, chúng ta sẽ nói về vị thần của thế giới này.”
Trong thế giới này, Morigan, có một vị thần.
Tên của ngài là “Thần sáng tạo Aitel”.
Ngài chịu trách nhiệm quản lý các trạng thái và ban phước lành cho mọi người.
Nghĩ lại thì có rất nhiều vị thần ở Nhật Bản. Tưởng tượng chỉ có một người phải quản lý rất nhiều người là một công việc vô cùng khủng khiếp.
Trong lúc tôi suy nghĩ, Saran tiếp tục câu chuyện.
Đầu tiên, Aitel tạo ra bầu trời, và sau đó là mặt đất.
Và rồi ngài tạo ra phiên bản hạ cấp của chính mình, Con người.
Ngài tạo ra Con người, Elf, Quỷ tộc và Thú nhân , ngài ban cho họ cảm xúc.
Ngài để họ sống trên mặt đất, cho họ những chức nghiệp và các trạng thái.
Chán chường cuộc chiến của các vị thần, Aitel quan sát những sinh vật mà mình tạo ra, để cố bình tĩnh lại.
Đúng như dự đoán, ngay các vị thần cũng có tranh chấp.
Khi Aitel tạo ra mọi thứ, các vị thần khác đang làm gì?
Giúp ngài ấy đi!!!
Tuy nhiên, con người dần trở nên tiêu cực nên ngài ấy ngừng tìm kiếm sự an ủi từ con người...
Và thế những sinh vật mà người tạo ra, họ đã chiến đấu tranh giành đất đai, hàng hóa, phụ nữ và nam giới.
Và cứ vậy các chủng tộc bắt đầu sống riêng biệt.
Tức giận, Aitel tạo ra những con quái vật, và chia lục địa này thành bốn.
Quỷ tộc có khả năng điều khiển những con quái vật bị đẩy đến lục địa núi lửa, ‘Volcano’.
Elf vốn được thiên nhiên yêu quý nên đã chọn lục địa ‘Forest’, nơi thần thụ tồn tại.
Con người và thú nhân vẫn tiếp tục chiến đấu. Cuối cùng, con người giành chiến thắng và định cư ở lục địa rộng lớn và trù phú nhất ‘Continent’.
Thú nhân định cư ở lục địa còn lại, lục địa của dã thú,’Brute’.
Hình như họ đặt tên lục địa dựa tên đặc điểm của các lục địa bằng tiếng Anh.
Còn nữa, ‘Morigan’, có vẻ như mình đã nghe ở đâu đó rồi thì phải...
Maa, Morigan đã được tạo ra như thế.
“Con người thật nhỏ nhen.”
“... maa, cậu nghĩ như vậy à? Bình thường, chẳng ai nghĩ như vậy đâu.”
Thời gian trôi qua thật nhanh.
Đến thư viện thôi nào.
Tôi nghĩ vậy và đứng dậy.
“Oya, cậu đi đâu vậy? Cậu chưa kể cho tôi nghe về thế giới của cậu mà.”
Anh ấy nhanh chóng nắm lấy tay tôi.
Bàn tay cứng rắn của anh ấy nắm lấy cánh tay mảnh khảnh của tôi, cố giữ tôi lại nhưng tôi không hề chịu thua.
Ánh mắt của Đội trưởng Saran trở nên ảm đạm.