CHƯƠNG 13
“Oi! Bên này!!!”
“Kyaaaa!!”
“Hồi phục! Hồi phục cho tớ!”
Căn phòng đã tràn ngập tiếng gào thét của mấy đứa bạn cùng lớp của tôi. Haizzz
Lúc này, tôi tiện tay đánh chết một con quái vật giống chuột vừa mới tấn công một cô gái gần đấy.
Nếu tôi không nhầm, cô gái tôi vừa mới cứu, thì ít nhiều cô ấy cũng có chức nghiệp chiến đấu mà.
“Bọn họ..., chỉ làm gánh nặng thôi à?”
“... hiện tại thì, tôi không phủ nhận.”
Tôi thì thầm với đội phó Jeal trong khi bị lũ quái vật vây quanh. Anh cũng thừa nhận điều đó trong khi cứu một người khác.
Khi tôi nghĩ lại những chuyện trước khi chúng tôi bị bao vây, tôi lại thở dài lần nữa.
Chúng tôi đã vào trong ngục tối và chiến đấu vài lần, và chúng tôi cũng bắt đầu có được cảm giác ngục tối là như thế nào.
Chúng tôi dễ dàng vượt qua từ tầng một đến tầng ba mươi.
Maa, cũng không có gì lạ.
Dù gì đây cũng là một nhóm cheater được triệu hồi từ thế giới khác với những chỉ số được nâng cao.
Nếu không thể làm được hơn thế, thì thật mất mặt.
Dù gì bọn họ ít nhất cũng có thế đấu tay đôi với bọn quái vật, nhưng đó là khi sự mệt mỏi chưa lấn át ý chí của bọn họ.
Dù cho có các hiệp sĩ bảo vệ họ nhưng không thể bảo vệ hết tất cả bọn họ được.
Tất nhiên, khi các hiệp sĩ vừa rời mắt khỏi họ, nhóm anh hùng đã đưa chúng ta đến tình cảnh hiện tại.
Giải thích trước, tôi không hề ám chỉ bất cứ ai khi nói về nhóm anh hùng.
Có tổng cộng 28 người bao gồm cả tôi, được chia ra 7 người một nhóm, có tổng cộng 4 nhóm.
Trong đó, nhóm anh hùng, một nhóm ưu tú những người khác ngoài tôi, được Đội trưởng Saran chọn lọc.
Tôi đã xin phép Đội trưởng Saran và anh ấy đã cho phép tôi rời đội, sau đó tôi đã tham gia một đội bình thường.
Lý do là việc tập luyện quá vất vả, còn phải đối phó với anh hùng ngốc nữa, và tôi lo ngại chỉ số của mình bị lộ.
Không phải là do hai cái trước đâu.
Dù sao, tên ngốc mắc sai lầm lần này không phải là anh hùng nhưng là thành viên trong nhóm anh hùng.
Thật là nguy hiểm khi để một tên ngốc đi lung tung trong ngục tối khi mà chưa rõ về nơi này.
Và hơn thế, cái tên không chịu lắng nghe Đội trưởng Saran bảo dừng lại, tự ý đi xuống và ấn xuống một chỗ nào đó cho đến khi phía trước có cái gì đó.
Đó là một loại bẫy được đặt trong ngục tối, và tôi có thể nói rằng đó không phải là điềm lành bằng kỹ năng ‘Nhận thức’ của mình, nhưng tôi không nghĩ rằng có một tên ngốc bất ngờ và chủ động bật death flag thậm chí còn nghe lời cảnh báo, và chúng tôi không thể ngăn chặn kịp thời.
“Tsk! Vào đội hình nhanh!!!”
Ngay khoảng khắc Đội trưởng Saran rút kiếm ra và sẵn sàng chiến đấu, ánh sáng trong những ngọn đèn treo trên tường chuyển sang màu đỏ thẫm.
Và rồi từng đợi quái vật tràn ra từ bức tường.
Tất cả đã tràn ra ngoài, và chúng chỉ là những quái vật có cấp độ khá thấp, nhưng không may, số lượng của chúng mới là vấn đề.
Chắc phải có gần mười ngàn con.
“Oi oi, giết lại (KOS) đôi khi cũng tốt.”
Đội phó và tôi ngay lập tức vào tư thế chiến đấu, không giống như những anh hùng ngốc, các bạn trong lớp tôi tuy cũng đã chuẩn bị vũ khí sẵn sàng, có thể thấy được sự chùng bước rõ ràng.
Trong bọn họ, đặc biệt là các cô gái, đã quỵ xuống sàn ngay lập tức.
Rồi đầu đuôi đã xong, chúng ta trở lại với hiện tại.
“... Đội trưởng Saran, chúng ta rút lui được chứ?”
“Xem nào, tôi không nghĩ sẽ như thế này, có quá nhiều người mất ý chí chiến đấu, nhưng dù sao đi được đến đây cũng đã xuất sắc lắm rồi.”
Đội trưởng nói trong lúc chiến đấu, mỗi lần vung kiếm anh hạ được mười con quái, nhưng với số lượng như thế này anh ta sẽ kiệt sức sớm thôi.
...Tất nhiên, nó vẫn đơn giản với anh ấy.
“Các anh hùng, tôi sẽ mở đường máu cho các bạn. Nhanh chóng chạy lên trên. Những người còn sức hãy giúp những người bị thương.”
Ngay khi anh ta nói xong, Đội trưởng Saran đưa kiếm của mình lên trời.
“ Hỡi Chúa, hãy ban sức mạnh cho ta... [Thiên Kiếm].”
Khi thanh kiếm phát sáng được vung xuống, một luồng sáng quét qua, đám quái vật trong phòng biến mất.
Đám bạn cùng lớp của tôi nhanh chóng vượt qua hàng rào quái vật và chạy thẳng đến bậc thang dẫn lên tầng trên.
Tôi giết đám quái vật đang cố đuổi theo sau chúng tôi bằng ám khí của mình.
“Hãy mau chóng rút lui, Akira-kun, cậu không thể chiến đấu với nhiều kẻ thù một lúc được đâu, chúng ta nên tranh thủ.”
“Aah, tôi biết rồi.”
Trên thực tế Sát thủ hoàn toàn bất bại khi đâu tay đôi, nhưng khi phải đối mặt với nhiều kẻ thù cùng một lúc thì hoàn toàn bất lợi.
Có một giải pháp, nhưng tôi vẫn đàn nghiên cứu nó,
“ Hỡi lửa thiêng, thiêu rụi mọi thứ thành tro... [Hỏa Chiến].”
“ Hỡi gió, tăng cường sức mạnh cho lửa... [Phong kiếm].”
Những hiệp sĩ tạo ra một ngọn lửa trên diện rộng, và ma thuật gió của Đội phó Jeal tiêu diệt quái vật trong khi cường hóa ngọn lửa
Gió cường hóa cho lửa.
Có lẽ anh hùng sau thế hệ đầu tiên đã dạy cho họ những điều này.
Chỉ có điều, nó rất khó để điều khiển, vì nó là một sự kết hợp kỹ thuật mạnh mẽ nên không thể dùng khi lớp tôi ở đây.
Không thành vấn đề khi nói Đội phó Jeal điều khiển ngọn gió một cách tuyệt vời.
Ngọn lửa không bị tắt mà còn mạnh hơn.
Đó không chỉ là thứ mà có thể luyện tập đơn thuần mà có được.
Khi những tiếng kêu đau đớn của bọn quái vật vang vọng khắp căn phòng, Đội trưởng Saran thúc giục tôi rút lui.
Ngay lúc này, tôi không biết rằng có thứ còn khủng khiếp hơn sắp diễn ra lần nữa.