CHƯƠNG 9
Khi tôi thoát khỏi bàn tay của Đội trưởng Saran, trời đã sụp tối.
Đội phó đang gọi anh ta. Có vẻ anh ta đã tìm kiếm Đội trưởng suốt từ lúc buổi tập luyện kết thúc.
Số anh ta thật là khổ.
Chỉ huy Saran bị gọi trở lại làm việc.
Vào lúc đó, anh ta mỉm cười tươi hơn cả lúc nãy, chả lẽ anh ta là một M?
Đội phó tức giận bước ra từ trong góc.
Thật đáng sợ.
Không, có khi nào anh ta có đáng sợ hơn cả Đội trưởng không?
Chắc không đâu nhỉ.
“Cậu, xin lỗi nhé.Chỉ tại tật xấu của Đội trưởng lại tái phát.”
“...không sao, tôi cũng đã được nghe những câu chuyện thú vị. Lần tới, tôi có thể sẽ làm phiền đến phòng Hiệp sĩ đoàn, mong các anh giúp đỡ.”
Khi tôi rời đi, tôi nghĩ về cuộc nói chuyện của tôi với Đội phó.
Đúng vậy, những thứ mà Đội trưởng Saran kể không chỉ là những thứ có thể tìm được trong một cuốn sách.
Với ‘Thuyết sáng tạo’, tôi có thể dễ dàng đoán ra được truyền thuyết này cũng tương tự các truyền thuyết khác, mà dù sao chúng tôi cũng có một cuộc trò truyện nghiêm túc.
Bởi vì những thứ này nếu người kể không giải thích hợp lý nó sẽ rất khó hiểu.
Ở một mức độ nào đó, tôi muốn có một người thân như anh ta.
Nếu điều đó xảy ra thật, nó sẽ tuyệt hơn nếu tính cách anh ta thay đổi tý.
“Tất nhiên, cậu có thể tìm Đội trưởng sau khi anh ta hoàn tất công việc. Có thể nói, cậu ta hoàn toàn rảnh vào giờ này, vì vậy cứ đến khi cậu muốn.”
“Tôi hiểu rồi, cảm ơn anh rất nhiều.”
“Cậu cứ tự quyết định mọi việc khi tôi không có mặt là được...”. Đội trưởng nhìn vào không trung và nói.
Đội phó và tôi đều giả vờ không nghe thấy, và sau đó chúng tôi trở về phòng của mình.
Đội trưởng Saran có vẻ vẫn ổn khi bị đối xử như thế này.
Hiểu, hiểu.
Không có tâm trạng ăn tối, tôi không đến phòng ăn. Trở về phòng, tôi ném mình lên giường.
Cuộc trò chuyện với Đội trưởng cứ vang lên bên tai tôi.
“Trong vài thập kỷ qua, Quỷ Tộc là kẻ thù chung của chúng ta. Tất nhiên ‘chúng tôi’ mà tôi đang nói là các chủng tộc khác, Con người, Thú nhân và Elf. Chỉ cần có thể điều khiển quái vật, họ sẽ bị bức hại dù chẳng làm gì và bị đày đến tận cùng của các lục địa.”
Bức hại họ xong rồi đày họ đi.
Nếu là tôi, tôi sẽ bắt giữ họ sau đó tra tấn đến khi họ mất đi lý trí, cái người mà nghĩ ra trò dày Quỷ tộc đến Volcano thực sự rất khờ khạo.
Nhưng mà họ đã bức hại những người đó chỉ vì họ điều khiển quái vật?
Thật bệnh hoạn.
Tôi nhìn lên trần nhà không một vết bẩn.
“Mặc dù vậy, trong đầu Đội trưởng Saran có cái quái gì vậy?”
Anh ấy có một trí nhớ phi thường thật hiếm thấy.
Chẳng lẽ anh ta nhớ từng từ?
Không phải anh ấy dùng từ hay mà giống như anh ấy nhớ hết tất cả mọi thứ.
Khó thể tin được đó là cùng một người.
Nếu Đội trưởng biết tôi đang nghĩ như vậy, anh ấy sẽ dỗi tôi mất.