CHƯƠNG 27
Theo yêu cầu của một đọc giả mà mình đã quỳ lết, năng nỉ, dụ dỗ con trans để nó trans sớm chap này. Thương tui một chút đê...
-----------------------------------------------------------------------------------
Cô gái ‘rơi’ ra từ con quái, ừm nói chính xác là một Elf.
Cô ta cực kỳ xinh đẹp với một đôi tai nhọn, nếu để mô tả thì nếu khuôn mặt của Công chúa cũng đứng nhất nhì trong chủng tộc Con người với cô ấy chẳng là hạt bụi gì cả.
Cô ấy mang một vẻ ngoài hoàn hảo của Elf.
Tuy nhiên, tộc Elf được những thần thụ yêu quý và rất hiếm khi rời khỏi lục địa của họ, ‘Forest’.
Theo những gì được nghe từ Đội trưởng Saran về tộc Elf, họ thường sống rất lâu và rất kiêu ngạo, bên cạnh đó rất ghét và khinh thường con người vì tàn phá những khu rừng.
Đó cũng là lý do mà không tồn tại bán Elf.
Trên thực tế dường như không hề tồn tại những đứa trẻ là con của Elf với Con người hay Thú nhân.
Cũng do vậy nên trước khi nhìn thấy tai và khuôn mặt cô ấy tôi không thể tin được cô gái này là Elf, nhưng mà đây không phải mơ hay bất cứ gì khác, đây là sự thật.
Dựa trên quần áo cô ta, có thể thấy được chúng được may từ loại vải có chất lượng cao hơn cả của Đức vua và Công chúa.
Chắc chắn, cô nàng Elf này phải là một người có địa vị cao.
“Aah, mình nhặt được cục rắc rối lớn rồi.”
Dù có nói thế nhưng vẫn chuẩn bị hai phần ăn,tôi nghĩ rằng mình là một người cực kỳ tốt bụng.
“Đúng rồi, dù gì mình cũng rảnh, sao không thử [Con mắt của thế giới] nhỉ.”
Tôi đã không có thời gian cho đến bây giờ, bởi vì tôi khá quan ngại về độ nguy hiểm của kỹ năng đặc biệt [Ma thuật Bóng tối], nên tôi đã không dùng thử nó.
Theo tên của nó, có lẽ nó thuộc kỹ năng giám định đặc biệt, nhưng không ai đoán trước được cái gì sẽ xảy ra nên tôi không dám thử khi còn ở lâu đài.
Giống như chuyện đã xảy ra với [Ma thuật Bóng tối], nếu nó mất kiểm soát thì sẽ rất phiền phức.
Tuy nhiên, giờ đang ở trong Địa cung, và chỉ có một cô nàng đang nằm ngủ cạnh tôi.
Nên nếu có gì thì tôi hoặc cô ấy là nạn nhân thôi.
Thử liền cho nóng, tin tưởng vào trực giác của bản thân, tôi khởi động [Con mắt của thế giới].
“...tskk!?
-------------------------------------
Tường địa cung LV.60
Cứng, không thể bị phá vỡ
-------------------------------------
Tường địa cung LV.60
Cứng, không thể bị phá vỡ
-------------------------------------
Tường địa cung LV.60
Cứng, không thể bị phá vỡ
-------------------------------------
Tường địa cung LV.60
Cứng, không thể bị phá vỡ
-------------------------------------
Tường địa cung LV.60
Mềm hơn xung quanh một chút
-------------------------------------
Tường địa cung LV.60
Cứng, không thể bị phá vỡ
-------------------------------------
Tường địa cung LV.60
Cứng, không thể bị phá vỡ
-------------------------------------
Tường địa cung LV.60
Cứng, không thể bị phá vỡ
-------------------------------------
.
.
.
Một lượng lớn thông tin ập vào, tôi gục xuống và ôm đầu.
Một cơn đau đầu và choáng váng dữ dội, tôi cảm thấy muốn nôn.
“...haa haaa!”
Cơn đau cuối cùng cũng dịu đi và khi tôi mở mắt, khắp nơi là những bảng trạng thái.
Có vẻ như [Con mắt của thế giới] là một kỹ năng một khi đã kích hoạt thì không cần biết ý định của người dùng, một lượng lớn thông tin sẽ được truyền đến.
Tôi hủy [Con mắt của thế giới] và gục xuống, kiệt sức...
Như dự đoán dường như không phải là ý hay khi dùng kỹ năng đặc biệt một cách tùy tiện như vậy.
Trong quá trình tập luyện với Đội trưởng Saran, tôi đã quen dần với các cơn đau, nhưng nếu ai đó giống như Sano-san phải chịu đựng cú vừa rồi, họ chắc chắn la hét, bất tỉnh thậm chí điên loạn.
Chỉ trong một khoảnh khắc, nhưng tôi có cảm giác tôi đã nhìn thấy cái gì đó mà mình không nên thấy,... cho dù tôi được cho biết những thứ giống như tương lai của thế giới này, tôi cũng khá lo lắng.
Khả năng của của kỹ năng này đã được xác nhận nhưng không chỉ dừng lại ở việc xem trạng thái của người khác.
Nếu tôi muốn, nó có thể cho tôi thấy toàn bộ thế giới này kể cả tương lai.
Maa, tôi không có ý định sử dụng nó như thế.
Kể cả cho tôi có biết trước tương lai, tôi không có hứng thú với bất cứ cái gì ở thế giới này, và dù sao kỹ năng [Ẩn thân] của tôi cũng đã là một cheat rồi.
Tôi không cần thêm cái gì nữa.
Tôi cảm thấy thỏa mãn với khả năng nhìn thấy trạng thái của người khác.
“...nn.”
Khi tôi đang quyết định làm gì với [Con mắt của thế giới], cô gái mà tôi xém nữa đã quên mất đã tỉnh lại.
“Tôi....”
“Haa, phiền thật chứ. Oi, cô có bị thương ở đâu không?”
Tôi thở dài với cô gái xinh đẹp mà bất cứ gã đàn ông nào trên thế giới này cũng muốn đi cùng, và hỏi thăm cô ấy.
Thể loại này thường thường sẽ luôn gặp những vấn đề cá nhân khó chịu.
Tôi không hề kỳ vọng vào tương lai nữa rồi.