Trans: Bluepumkin
Edit: LeOnnguyen
◇ ◈ ◇
Chương 32 - Nỗ lực không bao giờ phản bội chúng ta
“Oi Lilia, ở đây diễn ra chuyện quái quỷ gì vậy?” - Roddo cha của Lilia khẽ thì thầm khi quan sát trận đấu.
Ông ấy đã bị bắt cóc bởi con gái mình và ép buộc tới xem trận đấu đầu tiên của vòng chung kết Cúp Kiếm thần. Cả người ông ấy bị Lilia dùng dây trói chặt lại.
“Thằng nhóc đó, bất phân thắng bại với [Kiếm Vương]... không là hoàn toàn trên cơ mới đúng.” - Roddo
Là một kiếm sĩ kì cựu từng đứng trên đỉnh cao của kiếm thuật. Ông ấy có thể rõ ràng phân tích được cục diện của trận đấu nghiêng về ai.
Trong khi tất cả mọi khán giả khác đều nghĩ rằng Arel chỉ có thể phòng thủ mà không thể tung ra bất cứ đòn tấn công nào.
“Lilia, chính xác thì thằng nhóc đó là ai vậy? Chắc hẳn phải mang một Chức nghiệp tầm cỡ và mạnh mẽ thì mới có thể bình tĩnh đối đầu với [Chức nghiệp Thượng cấp] [Kiếm Vương] như thế kia. Nhưng dù cho đã quan sát rất kĩ càng, ta lại không thể nhìn ra được Chức nghiệp của thằng nhóc . Rốt cuộc thằng nhóc ấy đang nắm giữ Chức nghiệp gì?” - Roddo
Thông thường, Chức nghiệp đóng vai trò then chốt trong việc hình thành cách đánh căn bản cũng như phát triển tài năng kiếm thuật của mỗi con người sau này.
Mỗi Chức nghiệp đều có nền tảng riêng biệt trong lối đánh, chính vì thế dựa vào đó ta có thể suy luận ra Chức nghiệp của đối thủ khi quan sát họ giao chiến.
Và với một kiếm sĩ kì cựu như Roddo, việc đánh giá Chức nghiệp của đối phương là điều dễ dàng.
Tuy nhiên khi từ trên khán đài nhìn vào chàng trai đang chặn đứng mọi đòn tấn công một cách điêu luyện từ [Kiếm Vương], ông chẳng tài nào đoán ra được cả.
Khi nhìn vào sự khéo léo và nhanh nhẹn trong cách chặn đòn của Arel, Chức nghiệp [Liễu Kiếm sĩ] có vẻ phù hợp với cậu nhưng ẩn sâu trong từng đòn đánh là sức mạnh và sự bền bỉ đáng kinh ngạc từ [Trọng Kiếm sĩ].
Arel chiến đấu như thể có cùng lúc nhiều Chức nghiệp khác nhau đang hội tụ lại vậy. Nhưng điều đó là bất khả thi
Một khi đã tinh thông được Chức nghiệp của bản thân, chúng ta có thể phát triển nó lên Chức nghiệp cao cấp hơn, nhưng Chức nghiệp đó vẫn sẽ kế thừa lại đặc điểm của Chức nghiệp cũ và những đặc điểm đó sẽ được nâng lên một tầm cao mới.
Roddo không thể ngăn bản thân khỏi sự tò mò và quay sang hỏi con gái mình đang ngồi bên cạnh. Ông ấy muốn biết câu trả lời, nhưng lại chẳng thể nào tin nổi vào tại mình khi câu trả lời được thốt ra
“Eh? Cha không biết à? Arel ấy mang Chức nghiệp [Vô chức] đấy.” - Lilia
“Cá….” - Roddo
Không thể nào! Không thể có chuyện vô lý như vậy được. Chắc hẳn Lilia chỉ đang trêu mình thôi
Đó là điều đầu tiên mà Roddo có thể nghĩ tới khi nghe câu trả lời.
Liệu chú ngựa ô của giải đấu, kiếm sĩ [Vô chức] Arel có thể một lần nữa gây nên cơn địa chấn?
Mình không thể nghe được rõ ràng vì Lilia cứ làm phiền nhưng hình như ban tổ chức đã giới thiệu Arel là [Vô chức].
“Đối với một kẻ mang [Vô chức] mà lại có thể sử dụng kiếm điêu luyện đến như vậy sao?” - Roddo
Mặc cho những nghi ngờ từ cha, Lilia lại khẽ nói
“Ai cũng có quan niệm giống cha vậy. Nếu không được phù hộ và mang chức nghiệp phù hợp, chúng ta sẽ không bao giờ có thể thành kiếm sĩ. Dù cho có luyện kiếm khổ cực tới đâu đi chăng nữa, chúng ta sẽ chẳng thể đạt được bất cứ kĩ năng <Kiếm thuật> nào. Nó chính là bức tường vững chãi, không thể bị vượt qua ngăn cách những kẻ không được phù hộ thành kiếm sĩ.” - Lilia
Đó chính là thường thức. Tất cả mọi người đều tin rằng Chức nghiệp quyết định vận mệnh và giới hạn của mỗi con người. Chính vì lí do đó con người ta có thể tuyệt vọng đến cùng cực khi được ban tặng cho Chức nghiệp trái với lí tưởng của bản thân hoặc sung sướng vô bờ khi được ban tặng điều mình mong muốn.
“Nhưng Arel đã phá bỏ mọi thường thức và luân lý. Như cha thấy đó, dù không nhận được lời chúc phúc tốt đẹp từ thánh thần, cậu ấy vẫn tự mình tôi luyện và đạt được những kĩ năng.” - Lilia
“Điều đó thật vô lí! S-sao thằng nhóc đó có thể sử dụng kĩ năng bất chấp việc nhóc ấy là [Vô chức] chứ!?” - Roddo
Một cảm xúc tưởng chừng như không bao giờ xuất hiện nữa, một cảm xúc ngỡ như đã tan biến đi mãi mãi. Nay cảm xúc ấy lại đang chực chờ bùng lên trong tim người kiếm sĩ già
“Arel nói việc đó thật ra không có gì khó khăn cả……” - Lilia khẽ nói với gương mặt thoáng tự hào
“Đúng vậy! Không có gì là không thể! Ta phải cố gắng hơn mới được!” - Roddo thì thầm và tiếp tục quan sát trận đấu
◇ ◈ ◇
Mm?
Georg đột nhiên cười lớn, hắn ta bị chập mạch à?
“Kukukuku….. tao không còn lựa chọn nào khác. Dù cho tao đã chiếm được vị trí đứng đầu ở thành phố này nhưng tao chưa bao giờ ngờ có ngày lại gặp con quái vật như mày…” - Georg
Tôi vẫn chưa thể hiểu được sao hắn lại đột nhiên phá lên cười. Hắn bị ngốc à?
“Dù cho ta có chém bao nhiêu đi chăng nữa, mày đều chặn lại được.” - Georg
“Tôi không nghĩ là ông nên thong thả như vậy đâu. Đừng cố giữ kĩ năng nữa, ông hãy phô diễn ra hết đi nào.” - Arel
“Kukuku, đúng là tên quái vật kiêu ngạo…. nhưng tao chưa thua đâu. Dù cho có mất đi danh tiếng thì tao cũng sẽ giữ được vị trí đứng đầu thành phố này!” - vừa nói, George đặt tay lên thanh kiếm dự phòng mà hắn mang theo
“Oh, tuyển thủ Georg dường như đang tính dùng một thanh kiếm khác! Có thể đó là một thanh kiếm mang sức mạnh đặc biệt! Dù cho không vi phạm nội quy giải đấu, nhưng thật không thể tin nổi khi một [Kiếm Vương] lại quyết định sử dụng một thanh kiếm ma thuật. Tôi hy vọng anh ấy đừng làm loạn giải đấu này.”
Có vô số loại vũ khí từ khắp nơi trên thế giới với vô vàn khả năng. Tuy nhiên, ở thành phố Kiếm này, các kiếm sĩ đều ghét phải dựa dẫm vào các khả năng ấy. Họ mong muốn được mạnh lên từ kiếm kĩ của mình. Chính vì thế kiếm ma thuật thường bị xa lánh.
Vì lẽ đó, bất kì kiếm sĩ nào dùng vũ khí ma thuật đều sẽ bị khinh miệt.
Nếu đây là trận thách đấu giữa người không biết cầm kiếm với một kiếm sĩ được trang bị giáp thì mọi thứ có lẽ đã khác.
….Tôi cũng chả hiểu nữa, mặc dù ngay từ đầu họ đã dựa dẫm vào <Kago> từ nữ thần rồi.
Khi Georg rút kiếm ra khỏi vỏ, một âm thanh kì lạ phát ra nhưng hắn ta có vẻ không để ý lắm
“Mày ngạc nhiên lắm chứ gì? Chà, tao cũng vậy khi lần đầu tiên nhìn thấy nó. Đây chính là thanh kiếm mạnh nhất được sử dụng bời ngài [Kiếm Thần] Alexander, một trong những anh hùng đã đả bại Quỷ Vương trong quá khứ. Thanh kiếm này đã ghi nhớ tất cả và sẽ ban sức mạnh của [Kiếm Thần] cho những ai nắm giữ nó.” – Georg
Thanh kiếm nhìn có vẻ khá hào nhoáng nhưng nó giống một thanh quỷ kiếm hơn là kiếm thần
“Tất nhiên người nắm giữ cũng phải tương thích với nó. Và ta, một [Kiếm Vương] hoàn toàn phù h ―――― ahhhhhhhh!" – Georg
Đột nhiên Georg hét lên đau đớn
“C-chuyện quái gì đang xảy ra vậy!? Ahhhh! Đau quá!!! Aaaaaaaaaa!” – Georg
Thân thể Georg biến dạng dần theo nhưng tiếng kêu la. Da hắn đen dần và một cái sừng bắt đầu mọc giữa trán
Fumu
Đúng như tôi nghĩ, đó là một thanh quỷ kiếm