Trans + Edit: Bluepumkin
◇ ◈ ◇
Chương 7 – Tốt nhất là nên bịt tai lại
Một hành khách hét toáng lên khi thấy một vật thể khổng lồ lặng lẽ xuất hiện phía sau những tảng đá.
“T-Troll? Troll kìa!!!”
Troll là loại quái vật khổng lồ có hình dáng gần giống với con người
Mặc dù chuyển động của chúng khá chậm chạp vì thân hình cồng kềnh nhưng chúng lại mang trong mình một sức mạnh bí ẩn to lớn đến lạ thường. Chúng có thể dùng tay không nghiền nát những hòn đá.
Nhưng, nó chỉ là một con troll bình thường thôi ư?
“Đợi đã…chẳng phải kích cỡ nó hơi bị to sao?”
Tôi cũng nghĩ như vậy.
Chiều cao của một con Troll thường dao động trong khoảng tầm ba mét.
Nhưng con Troll đang ở trước mắt chúng tôi ước chừng cũng phải hơn năm mét.
Vì kích cỡ quá khổ như vậy nên chúng tôi mới có thể phát hiện thấy nó ở khoảng cách hơn 100 mét như thế này.
“Này, đừng nói với tôi đó là con Troll chúa nha.”
“Fumu, có lẽ là như vậy rồi.” – Arel
Cá thể cấp cao của loài Troll. Dù chỉ có một mình, nhưng nó được cho là có độ nguy hiểm ngang ngửa một con Orc chúa cùng với bầy đàn.
Có vẻ như con Troll đã nhận ra chúng tôi nên khuôn mặt xấu xí của nó nở một nụ cười man rợ.
Liền sau đó nó bắt đầu tiến về phía cỗ xe.
“Cho ngựa chạy hết tốc lực đi! Nhanh lên!”
“Đ-được!”
Đáp lại lời hối thúc của vị khách hàng, người đánh xe ngay lập tức quất roi vào ngựa.
Cỗ xe ngay lập tức tăng tốc.
Chắc chắn là chuyển động của con Troll rất chậm. Nên việc dốc hết sức lực trốn thoát bằng xe ngựa là hoàn toàn khả thi.
“Đ-được rồi! Chúng ta đang dần bỏ xa nó!”
Khoảng cách giữa chúng tôi và con Troll chúa tăng dần lên.
Nhận thấy rằng không có khả năng đuổi kịp chúng tôi, con Troll chúa dừng chuyển động.
Toàn bộ hành khách thở phào nhẹ nhõm. Khuôn mặt của bộ ba lúc nãy cũng dịu đi.
“T-tớ đã nghĩ tớ có thể hạ nó bằng ma thuật.” – Kaito
“Kaito, cậu đang run như cầy sấy kìa.” – Kufa
“C-chúng ta an toàn rồi…” – Collete
Tôi lên tiếng cảnh báo họ
“Chưa đâu, còn quá sớm để có thể buông lỏng cảnh giác.” – Arel
Mặc dù con Troll chúa đã dừng lại, nhưng bầu không khí khó chịu vẫn còn đó.
Trực giác của tôi liên tục cảnh báo tôi rằng nó chưa hề buông tha con mồi của mình.
“Hả? Anh nói cá――” – Kaito
“Mm? Các cô cậu tốt nhất là nên bịt tai lại đi” – Arel
Ngay khi lời khuyên của tôi được thốt ra, con Troll chúa hít một hơi thật sâu khiến cơ thể nó phình to lên.
OAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA~!!
Một tiếng rống khủng khiếp cất lên
“““!?”””
Đất trời như đang chao đảo
Sự hăm dọa từ con Troll khiến một số hành khách yếu bóng vía lăn ra bất tỉnh.
“Hihiiiiiiin!?”
Con ngựa bắt đầu rống lên hoảng loạn
Người đánh xe cố gắng làm con ngựa bình tĩnh lại nhưng đã quá muộn.
Cũng vì quá sợ hãi và hoảng loạn người đánh xe đã không thể kiểm soát được con ngựa và vì thế cỗ xe vượt khỏi tầm kiểm soát.
Cỗ xe chao đảo dữ dội và lao chệch khỏi con đường.
Đột nhiên con ngựa ngã xuống khi một chân của nó bị cỗ xe cán nát. Nhưng cỗ xe tiếp tục lao đi và chỉ dừng lại khi đâm vào một tảng đá bên đường.
“Đau quá…Chuyện quái gì vừa diễn ra vậy?” – Kaito
“Tai tớ đau quá….” – Kufa
“Đau quá…” – Collete
Một số hành khách đã lăn ra bất tỉnh, số còn lại bao gồm cả bộ ba kia có vẻ như đều an toàn.
Người đánh xe tuy bị văng ra khỏi cỗ xe nhưng ông có vẻ vẫn giữ được tính mạng vì ông đang chật vật lăn lộn để đứng dậy.
Con Troll chúa từ từ tiếp cận với nụ cười man rợ.
Toàn bộ hành khách nhanh chóng bỏ chạy….
“Chết tiệt…”
……Song chẳng ai có thể động đậy cả dù hầu hết họ đều không bị thương.
Nguyên do chính là bởi tiếng gầm của con Troll.
Chiến thuật của nó là dùng tiếng rống của mình dọa nạt con mồi khiến chúng bất động vì sợ hãi.
Trong khi đó, chỉ có một người đàn ông làm hộ vệ và hộ tống chuyến xe bắt đầu bỏ chạy.
“Này, ông ta bỏ chạy kìa!”
“Đợi đã, ông là hộ vệ mà, đánh bại nó đi chứ!”
“Đừng có đùa! Sao tôi đánh bại được sinh vật đó đây!”
Ông ấy la lên chối từ nhiệm vụ và bắt đầu chạy thoát thân.
Chà, tính mạng của mọi người đều đang như ngọn đèn trước gió nên chả ai có thể trách ông ta vì quyết định bỏ chạy cả.
“Chết tiệt! N-nếu là vậy thì tao sẽ đốt chết mày….!” – Kaito
“Kaito?” – Kufa
Người duy nhất đứng ra đối mặt với con Troll là cậu nhóc vừa nãy.
Fumu. Khá dũng cảm đấy.
Tiếc là chân cậu ta run như hưu con mới sinh vậy.
“Fuah, <Hỏa cầu>” – Kaito
Cậu nhóc kích hoạt ma thuật cơ bản của xích thuật và bắn ra một quả cầu lửa.
Xích thuật về bản chất khá mạnh trong công kích nhưng độ chính xác của những đòn đánh ma thuật thì lại vô cùng kém.
Nhưng với mục tiêu bự và chậm như con Troll đây thì nhược điểm của xích thuật là không đáng kể.
Hỏa cầu có đường kính gần một mét đâm trực diện vào con Troll chúa
“Hỏa cầu này chứa đựng tất cả mana của tớ! Dù cho là Troll chúa đi chăng nữa thì chắc chắn――” – Kaito
OAHHHH!!!
Gouh!
“Cá――!?!?” – Kaito
Con Troll chúa lại một lần nữa gào lên, sóng xung kích do nó tạo ra nhanh chóng quét sạch quả cầu lửa.
“Chuyện này không thể là sự thật được…” – Kaito
Cậy nhóc cạn kiệt sức lực, khuôn mặt nhuốm đầy vẻ tuyệt vọng ngã bịch xuống đất.
“Tới cả ma thuật của Kaito còn không hiệu quả ư?” – Kufa
“C-c-chúng ta sẽ chết tại đây sao?” – Collete
“Chuyện đó sẽ không xảy ra đâu, nên đừng lo.” – Arel
““Eh?””
Nghe được lời đáp đó, hai cô nhóc ngạc nhiên quay qua nhìn chằm chằm lấy tôi.
“Cậu tên là Kaito phải không? Cảm ơn cậu đã câu cho tôi một ít thời gian, giờ con Troll đó tiêu chắc rồi.” – Arel
“A-anh định làm gì? Một [Vô Chức] như anh có thể làm được gì chứ?” – Kaito
Lờ đi lời lẽ có phần châm biếm của cậu nhóc, tôi kích hoạt thuật thức đã được hình thành sẵn trong đầu....
“<Bùng nổ>” – Arel
....Và con Troll chúa bị nhấn chìm trong vụ nổ.
◇ ◈ ◇
Đã hứa với bác Ngáo Seele cách đây một tháng là sẽ xả boom, suốt mấy ngày qua lặn là tích boom đấy. Trong vòng 24h rush 2 chap 6,7 nên chắc chắn sẽ có sai sót nên các bác soi giùm em nhé từ đây về sau không hứa bỏ boom nữa đâu, khổ quá! Giờ sủi thôi chứ nhỉ?