Anh hùng Vô Chức

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ra mắt hay Ra đi

(Đang ra)

Ra mắt hay Ra đi

Baek Deoksoo

Câu chuyện về là cuốn nhật ký kể về quá trình thay đổi của nhân vật chính, người bất ngờ bị giao thử thách trở thành thần tượng dù bản thân chưa từng bước vào ngành này dưới lời đe dọa tử vong.

26 158

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

7 28

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

35 232

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

283 7477

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

20 178

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

15 174

Web Novel - tập 2 - Chương 12 – Chẳng có gì phải sợ cả

Trans: ᵛᶰシεʆεƘ Ƙεզίηɡ❤༻꧂

Edit: Bluepumkin

◇ ◈ ◇

Chương 12 – Chẳng có gì phải sợ cả

“Đợi… Đợi chút đã!” – Kufa

Khi tôi định rời điểm thi, Kufa đuổi theo gọi.

“A! Sư phụ! Con tìm người mãi!” – Kaito

Trong khi Kaito gọi tôi từ hướng ngược lại

“T-Tại sao? Tại sao anh có thể sử dụng một bích thuật mạnh như vậy?” – Kufa

“….Thế là thế nào, sư phụ? Sao người lại còn thi cả học viện khác vậy?” – Kaito

Đừng có hỏi cùng lúc chứ.

May là tôi có thể trả lời cả hai người họ trong đúng một câu.

“Tôi có thể sử dụng cả xích thuật lẫn bích thuật.” – Arel

“H-Hả? Sư phụ, người có thể sử dụng cả bích thuật nữa sao?” – Kaito tròn mắt

 “Nó không phải thứ anh nói dùng là dùng được đâu!” – Kufa nói như hét lên

Sau đó cô ấy quay sang tôi.

“Nè ~, anh phải tập trung vào bích thuật đấy!” – Kufa

Lần này đến lượt Kaito gắt lên.

“Hử? Cậu nói cái gì vậy. Sư phụ là người đứng đầu trong khả năng sử dụng xích thuật! Người không có thời gian đâu mà học bích thuật đâu! Sư phụ còn có khả năng nung chảy mithril nữa kìa!” – Kaito

“Cậu nói gì cơ? Anh ấy vừa có thể tạo ra 40 trụ băng cùng lúc vừa điều khiển chúng bay đi trúng mục tiêu! Lại còn xuyên thủng mithril nữa! Đó là đỉnh cao của bích thuật đó! Cậu, cậu bị mù ha sao mà không thấy hả?” – Kufa

“Tớ nhìn thấy thế quái nào được! Tớ vừa mới chạy tới đây thôi mà! Tiếc cho cậu, cậu không được chiêm ngưỡng xích thuật của sư phụ!” – Kaito

Oi oi, bình tĩnh bình tĩnh, ai lại đi cãi nhau ở đây thế.

“Mấy kẻ sử dụng xích thuật các cậu chỉ là mấy tên não cơ bắp cứ nghĩ nhiều sức mạnh mới là tốt! Bích thuật còn tốt hơn nhiều, đa dụng mà lại còn có tính chiến lược cao!” – Kufa

“Cậu, đừng có gáy thế! Cái thứ chiến thuật bất chấp thực tế chẳng có mấy hiệu quả cả! Nực cười!” – Kaito

“Bích thuật mạnh hơn nhiều so với xích thuật!” – Kufa

“Còn lâu đi! Để kích hoạt được bích thuật cần quá nhiều thời gian! Chẳng ai lại dùng thứ đó cả!” – Kaito

Lại cãi nhau rồi.

Kệ họ đi, còn lâu cuộc tranh luận ngớ ngẩn này mới kết thúc.

Tôi để mặc họ và tiếp tục tới điểm thi tiếp theo.

Nơi gần nhất là… Lục viện thì phải?

“Hm? Ai kia…?” – Arel

Khi tôi đang định đi vào, tôi thấy một người đang nép sau toà nhà học viện.

Tôi tiến lại gần.

“Ư ~… Rõ là mình không làm được mà… Nhưng mà… Nếu không đi thì mình sẽ bị bỏ lại một mình… Mình sẽ phải trở về một mình… Không… Mình không muốn… Không muốn…”

“Nhóc đang làm gì vậy?” – Arel

“Hyaaaa!?” – Colette

Khi tôi hỏi từ phía sau, cô ấy giật mình nhảy lùi lại nhìn tôi.

Cô ấy là Colette, đến thành phố này cùng với Kaito và Kufa.

Ơ mà không phải cô ấy nói mình sẽ thi vào Lục viện sao.

“Ơ, à ~… A-Arel-san, sao anh lại ở đây…?” – Colette

“Tôi đi thi chứ sao nữa.” – Arel

“Hả ~ ?” – Colette tròn mắt.

Giờ mà giải thích từ đầu thì rườm rà lắm.

“Vậy nhóc ở đó làm gì vậy?” – Arel

“E-E-Etou ~… Thật ra là …” – Colette

Ra là cô ấy sợ thi, thậm chí cô ấy còn chưa dám khai báo thông tin cá nhân nữa cơ à.

Ơ nhưng mà sao phải sợ nhỉ.

Bộ kỳ thì tuyển sinh của Lục viện khó thế sao.

Hình như mình nghe nói Lục viện tuyển sinh có chút khắt khe hơn thật.

“T-Tôi là kiểu người không làm được gì khi lo lắng… A-Arel-san, ummmm, khi anh căng thẳng, anh hay làm gì vậy?” – Colette hỏi trong khi người vẫn run lẩy bẩy.

Hmm. Nhút nhát hử.

Không có từ nào chuẩn hơn thế.

“Không may là tôi chưa bao giờ bị căng thẳng như thế cả.” – Arel

“K-Không bao giờ sao…” – Colette

Sao phải ngạc nhiên thế.

“Nói thật thì, tôi còn chẳng hiểu cảm giác lo lắng hay hồi hộp là gì cơ.” – Arel

“C-Còn em… C-Cơ thể em cứ run rẩy mà không thể nghĩ được gì cả…” – Colette

Hử? Người run lẩy bẩy, không nghĩ được gì sao?

Quá dữ rồi.

“Không chữa được bằng <Kago> sao? Hay bằng Bạch thuật chẳng hạn?” – Arel

“E-em không bị thương hay bệnh tật gì cả, nên không có tác dụng…” – Colette

Để xem nào…

Cái tình trạng quái đản này…

“Nhóc rơi vào tình trạng quái đản này kiểu gì vậy?” – Arel

“Q-Quái đản…? E-Etou ~, ummm… C-Chắc là do em sợ thi trượt…” – Colette

Hử?

“Tôi hỏi thêm nhóc một câu nữa được không?” – Arel

“Vâng…?” – Colette

“Nhóc từng thất bại bao giờ chưa?” – Arel

“????” – Colette

Colette hơi bối rối trước câu hỏi của tôi.

Không, tôi thậm chí còn ngạc nhiên hơn nữa cơ.

“Nhìn cách nhóc trốn tránh thất bại, có vẻ như nhóc chưa từng thất bại bao giờ.” – Arel

Thực tế, cô ấy có năng lực rất đáng gờm, trái ngược hoàn toàn với vẻ ngoài của cô ấy.

“Không không không! Không phải vậy đâu! Đúng hơn thì, cuộc sống em tràn ngập thất bại, đến mức em phát sợ!” – Colette

“…” – Arel

Gì vậy trời?

Cứ có cái gì đó sai sai.

“Là sao? Nếu mắc sai lầm thì sao nhóc phải trốn tránh làm gì?” – Arel

“…Ể, ể, ể…?” – Colette

Tôi nói với Colette vẫn đang ngơ ngác.

“Thất bại không có gì sai cả. Nếu thất bại nhiều rồi, hẳn nhóc sẽ phải biết chứ…” – Arel

◇ ◈ ◇

Trans: Đang dỗi hết sức, cả edit lười lẫn game, tạch rate weap 2 lần, dỗi hết sức

Edit: do nhân phẩm cả đấy. Mà tui có lười đâu, siêng thấy mồ!!! Nếu đã nói vậy tui cho chap 13 ngâm giấm luôn