Trans: Bluepumkin
Edit: ᵛᶰシεʆεƘ Ƙεզίηɡ❤༻꧂
◇ ◈ ◇
Chương 13 – Một bài kiểm tra dễ dàng
“Nếu anh hỏi như thế thì hình như đúng là em chưa gặp thất bại thật….” – Collete
Theo góc nhìn của tôi thì Collete đang mang một khuôn mặt vô cùng hoảng sợ.
“Ừ thì tất nhiên chúng ta sẽ cảm thấy tuyệt vọng khi chính thất bại đó gây cái chết cho chúng ta…. Ủa, bộ chúng ta sẽ chết nếu trượt kì thi đầu vào ở đây à?” – Arel
Ừ là như thế thì tôi buộc phải nghiêm túc rồi.
“Làm gì có chuyện đó chứ!” – Collete
Gì? Bộ không phải à?
“Nếu vậy sao nhóc lại làm một khuôn mặt tuyệt vọng đến vậy? Đó có phải bài kiểm tra tử chiến hay gì đâu?”
Các bài kiểm tra ở học viện khác không yêu cầu thí sinh tấn công lẫn nhau và tôi nghĩ rằng ở đây cũng sẽ như vậy.
“Nếu như nhóc có chết thì cũng là do số nhóc tới đó mà thôi đúng chứ?” – Arel
“Chẳng phải nếu vậy là hơi quá đà rồi sao?” – Collete
Collete hét lên nhưng vì lí do nào đó mà em ấy nhìn như vừa trút được gánh nặng vậy.
“…Sau khi nói chuyện với Arel-san, mình thấy mình đúng là con ngốc khi cảm thấy lo lắng về bài kiểm tra đầu vào mà…” – Collete
Sau đó Collete siết chặt nắm tay trước ngực, hét lên đầy phấn chấn….
“Yosh, cảm ơn anh rất nhiều Arel-san. Em sẽ cố hết sức mình!” – Collete
….Và chạy tới chỗ đăng kí thi.
“Fumu, hình như vấn đề được giải quyết rồi nhỉ.”
Tôi cũng phải nhanh chân lên mới được, còn bốn bài kiểm tra đang đợi tôi nữa cơ mà.
◇ ◈ ◇
Lục thuật là ma thuật thao túng thời tiết và khí quyển.
Nếu phải so sánh với xích thuật và bích thuật thì chúng không mạnh bằng. Nhưng nhu cầu tìm kiếm pháp sư sở hữu lục thuật rất cao bởi vì chúng rất hữu ích trong nông nghiệp và hàng hải.
Chính vì thể, lượng thí sinh đăng kí tại Lục viện chẳng thua kém gì so với Xích viện và Bích viện cả.
“Có vẻ đã đến lượt của Collete rồi.” – Arel
Cô ấy bước ra vị trí được chỉ định và hô lên
“<Gió lốc>” – Collete
Gió nổi lên và dưới áp lực của gió, chiếc xe bốn bánh được mô phỏng như thuyền buồm bắt đầu di chuyển từ từ.
“Đậu!”
“Ya-yattaaa!” – Collete
Có vẻ như chỉ cần làm chiếc xe có gắn cánh buồm đó di chuyển là bạn sẽ đậu.
…..Có hơi dễ quá không.
Nhưng dưới góc nhìn của Collete thì nó có vẻ như là khá khó nhỉ?
Hoặc có thể là chiếc xe đó được làm từ kim loại khiến nó siêu nặng chẳng hạn?
…Ừ, nếu nghĩ theo hướng này thì nó hợp lý hơn.
Mà hình như cơn gió lúc nãy không lớn lắm thì phải, chắc do tôi tưởng tượng thôi.
Nhận ra ánh mắt tôi đang theo dõi, Collete lao về phía tôi.
“Cảm ơn anh rất nhiều Arel-san. Nhờ có anh mà em có thể qua được bài kiểm tra.” – Collete
“Thật vậy sao, nếu đậu được thì tốt quá rồi.” – Arel
“Đúng vậy!” – Collete
Sau một thời gian chờ, cuối cùng cũng tới lượt tôi.
“Eh? Arel-san, anh cũng tham gia kì thi sao?” - Collete
“Chẳng phải tôi đã nói ngay từ đầu rồi sao?” - Arel
Tôi bước đến vị trí chỉ định trước sự ngỡ ngàng của Collete.
Giờ thì có vẻ chiếc xe bốn bánh đó có vẻ làm từ thép, tốt nhất tôi nên tung ra một chiêu mạnh nhỉ.
“<Phong ba>” – Arel
Cơn lốc tiến theo phương ngang, xoáy thẳng vào chiếc xe bốn bánh và….
Zugon~!
….cỗ xe bay lên và vỡ nát thành từng mảnh vụn.
Vậy là chiếc xe đó được làm từ gỗ thường thôi à.
◇ ◈ ◇
Tôi rời khỏi địa điểm thi của Lục viện để đến điểm thi kế tiếp nhưng Collete lại đuổi theo tôi.
“A-Anh vừa làm gì vậy!? Sao anh có thể sử dụng lục thuật mạnh đến vậy cơ chứ…!?” – Collete
Trong khi đằng xa, Kaito và Kufa đang chạy đến
“Ah! Làm ơn chờ đã! Anh đừng có tự ý bỏ đi như thế chứ!” – Kufa
“Đúng đó sư phụ! Người đừng bỏ con lại một mình chứ!” – Kaito
Tại vì hai đứa cứ mãi cãi nhau mãi đấy thôi.
“Kaito-kun, Kufa-chan? Sao hai cậu lại đến đây vậy?” – Collete
Chẳng thèm đoái hoài gì đến đôi mắt đang trợn tròn vì ngạc nhiên của Collete, Kaito và Kufa đồng loạt tiếp cận tôi.
“Thế sư phụ người định chọn học viện nào? Tất nhiên là người sẽ học tại Xích viện rồi đúng không?” – Kaito
“Không đúng! Nếu phải quyết định thì anh ấy nên học tại Bích viện chứ!” – Kufa
Thực ra tôi chẳng chọn cái nào cả. Tôi tính theo học cả 2 luôn rồi cơ.
“Mấy cậu đang nói gì thế!” – đột nhiên Collete hét lên.
“Hở?!?” – Kaito và Kufa
Cả Kaito và Kufa đều khá sốc, có lẽ là vì chẳng thể ngờ được một Collete nhút nhát lại đột nhiên hét lên như vậy.
“Lựa chọn của Arel-san là Lục viện mà!” – Collete vừa chỉ vào tôi vừa nói.
Chà, chuyện này sẽ rắc rối hơn đây.Dự đoán của tôi mau chóng trở thành hiện thực và cả ba bắt đầu tranh cãi với nhau.
“Cậu nói gì thế Collete? Lục thuật thậm chí còn đơn giản hơn cả bích thuật đấy! Nó không phù hợp với sư phụ tí tẹo nào đâu.” – Kaito
“Đúng vậy đúng vậy! Ơ mà khoan đã nào! Ai bảo cậu bích thuật đơn giản vậy? Không như lục thuật, nó đòi hỏi sự tao nhã và duyên dáng đấy!” – Kufa
“Đừng đánh giá thấp lục thuật chứ! Mấy cậu không thấy lục thuật có ích cho con người đến mức nào à? Nếu không có lục thuật, cả làng chúng ta đã chẳng có gạo để mà ăn rồi. Các cậu không được bỏ qua nó!” – Collete
Và cuộc cãi vã tăng từ hai lên thành ba phe.
Tôi kệ bọn họ cãi nhau và bắt đầu rảo bước về phía học viện tiếp theo.
◇ ◈ ◇
Sau khi vượt qua được kì thi tuyển sinh ở Hoàng viện và Bạch viện. Tôi tới học viện cuối cùng – Hắc viện.
“Nơi này khác biệt hẳn khi so với những nơi khác nhỉ, trông khá là ảm đạm đấy.’ – Arel
Không giống như các học viện đã ghé qua, toàn bộ khuôn viên trường bao phủ trong một bầu không khí đầy ma quái.
Dù hiện tại đang là ban ngày nhưng không gian lại lờ mờ tối tăm như hoàng hôn vậy.
“Nó giống như bị nguyền thì đúng hơn.” – Arel
Toàn bộ dãy nhà của ngôi trường đều quá cũ. Tường đá thì đầy những vết nứt, bị bao phủ bởi hàng tá dây leo trong khi mọi cửa sổ đều bể nát.
Ngôi trường không được chăm chút và đầu tư. Cỏ dại mọc đầy khắp mọi nơi, đâu đó còn có những món đồ bí ẩn bị vứt lại nữa.
Hắc thuật là ma thuật liên quan đến bóng tối, cái chết và cả những lời nguyền. Nên có thể nói rằng, bầu không khí nơi đây khá là phù hợp đấy.
“Fumu? Mình chẳng thấy nơi nào giống như là địa điểm thi cả.” – Arel
◇ ◈ ◇
Edit: nay trans và edit đổi vai nhá, mà thú thực thấy ông bí dịch nghe còn gần gũi hơn em nhiều giờ làm edit thôi :)))