Tôi xếp một lớp thịt rồng đất óng ánh, phủ đầy nước sốt yakiniku, lên phần cơm trắng bóng bẩy bên dưới. Mùi hương bốc lên thơm đến mức khó tả thật sự khiến tôi không thể cưỡng lại được. Cái mùi ấy như đang thì thầm vào tai tôi: ''Ăn đi...''.
Aaaa, không được… nước miếng tôi đang chảy kìa. Tôi không thể kìm lại nữa rồi.
Tôi cũng phải ăn thôi.
Gắp một miếng thịt rồng đất, kèm theo một ít cơm... Chóp!
...
Ng-Ngonnnn quáaaaa!!!
Cái quái gì thế này... thật sự quá ngon! Thịt rồng đất nướng ăn cùng cơm đúng là một sự kết hợp hoàn hảo. Không, tôi không thể dừng lại được nữa
…
Cuối cùng, tôi xử gọn cả tô trong một lần, không chừa lấy một hạt cơm.
[Haizz~ no quá… Đúng là ngon nhất từ trước đến giờ…]
Thật sự, đây có lẽ là món ăn ngon nhất mà tôi từng được thưởng thức. Sự kết hợp giữa nước sốt yakiniku và thịt rồng đất quá đỗi tuyệt vời đến mức có thể gọi là nguy hiểm.
Có vẻ như Fel và Sui cũng bị hương vị mê hồn ấy đánh gục hai người họ liên tục đòi thêm phần này đến phần khác, không ngơi nghỉ.
Hiện tại mình vẫn còn khoảng hai phần ba chỗ thịt rồng đất, nhưng có lẽ phải tính toán sử dụng cho hợp lý thôi, nhỉ? Dù sao thì, loại thịt này vừa quý vừa hiếm, mà xem chừng sẽ bị ''xử lý'' sạch trong chớp mắt...
Khi mọi người đã ăn no nê, họ lập tức chìm vào giấc ngủ.
Tôi để lại Fel và Dora-chan trong nhà kho, rồi bế Sui lên phòng cùng mình. Tôi nhẹ nhàng đặt Sui xuống chiếc futon đã được tôi trải sẵn trên giường.
Tôi vẫn còn một việc cần phải làm.
Dù có hơi phiền toái, nhưng sẽ càng rắc rối hơn nếu tôi chậm trễ... mấy vị đó [các vị thần]...
[Ưm... mọi người nghe rõ chứ?]
Ngay khi tôi lên tiếng gọi, họ lập tức đáp lại tức thời.
[OOHH-! Chúng ta đã chờ đợi quá lâu rồi!]
[Cuối cùng ngươi cũng trở lại rồi~.]
[Yo! Ta đã trông ngươi từ nãy đến giờ... mau dâng thức ăn ra đi!]
[Heyo! Chúng ta chờ ngươi lâu lắm rồi đó nha!]
[Cuối cùng! Mau mang rượu lên cho ta!]...
Nhìn qua là biết ai nấy đều đang chờ tôi trong tâm trạng thấp thỏm, đúng không nào?
[Ngươi kia! Cái thứ ''kem'' mà ngươi ăn trong hầm ngục là sao hả?! Định độc chiếm à?! Mau mang ra đây cho ta nếm thử!]
Aaa, rõ ràng là Ninrir,vị nữ thần phiền toái kia, đã theo dõi toàn bộ chuyện này rồi, nhỉ?
Chà... tôi đoán cô ta không đời nào bỏ qua chuyện có liên quan đến đồ ngọt.
[Được rồi, được rồi, tôi hiểu rồi. Nữ thần Ninrir muốn đồ ngọt, và món kem cũng nằm trong danh sách đó, đúng không?]
[Đúng vậy! Và đừng quên món dorayaki quen thuộc nữa đấy!]
Ừ rồi, tôi biết mà...
Tôi mở Siêu Thị Online của mình ra, và việc đầu tiên là chọn kem. Ừm, để xem nào... cái này, rồi cái này nữa, chắc ổn.
Cuối cùng, tôi chọn một hộp kem ly gia đình gồm sáu phần với ba hương vị khác nhau, cùng với một hộp kem que phủ sô-cô-la. Ngoài ra, tôi còn thêm một ít dorayaki và vài loại kẹo ngẫu nhiên.
[Tiếp theo, ai đây?]
[Ta tiếp theo~!]
Giọng đó... là Kisharle, không lẫn vào đâu được rồi.
[Loại kem dưỡng lần trước thật sự xứng đáng với từng đồng bạc! Ngươi từng nói giá cả phản ánh số lượng thành phần làm đẹp bên trong, đúng không? Vậy nên đắt một chút cũng không sao—lần này, ta muốn đặt thêm một loại sữa dưỡng da!]
Fuhahaha! Đúng là phong cách của em tôi. Một khi đã [nghiện] mấy món mỹ phẩm này rồi, người ta cứ muốn tìm đến những thứ ngày càng đắt đỏ hơn, phải không?
Nói thật thì... tôi cũng chẳng rành lắm mấy sản phẩm làm đẹp đâu. Nhưng mà nghĩ lại thì đúng thật, thường cái gì càng đắt thì thành phần bên trong chắc cũng xịn sò hơn.
Tôi mở lại Siêu Thị Online, chọn ngay một chai sữa dưỡng da cùng dòng với loại kem mà tôi đã mua lần trước.
Cái này cũng có giá ba đồng bạc.
Tôi đoán chuyện này vẫn còn dễ thương hơn hẳn so với em tôi. Dù vậy, tôi có thể tưởng tượng ra cái viễn cảnh một ngày nào đó em ấy sẽ âm thầm dành dụm từng chút một chỉ để mua cho bằng được một món gì đó thật đắt đỏ...
Nhưng thôi, dù sao đây cũng chỉ là Siêu Thị Online, nên hàng hóa cũng chỉ có giới hạn ở một mức giá nhất định mà thôi.
[Tiếp theo nào.]
[Yo! Là ta đây! Dĩ nhiên, ta muốn rượu, như mọi khi. Hãy chọn cho ta thật nhiều loại khác nhau nhé. Ta tin vào con mắt chọn rượu của ngươi đấy!]
Lại là rượu cho Agni, nhỉ?
Cũng giống như lần trước, tôi lựa chọn nhiều loại rượu đến từ các nhà sản xuất khác nhau để gửi cho cô ấy.
Lần này, tôi ưu tiên thêm một vài thương hiệu ngoại quốc, nhìn sang trọng và có vẻ hợp khẩu vị.
[Tiếp theo…]
[Đồ ăn và đồ ngọt. Ta cũng muốn ăn kem nữa.]
A, giọng điệu nhẹ nhàng thế kia... chắc chắn là cô Ruka, đúng không?
Hiện tại tôi không có món nào làm sẵn cả, nên sẽ đặt một mớ từ Siêu Thị Online vậy. Cứ như thường lệ, tôi chọn: bánh croquette nhân thịt bò, cốt-lết giăm bông, karaage, yakitori, tôm xào sốt cay, và cả macaroni gratin. Không thể thiếu bánh mì trắng, như mọi khi. Và tất nhiên là kem nữa, đúng như cô Ruka yêu cầu. Tôi sẽ chọn cùng loại kem đã mua cho Ninrir. Để cho đầy giỏ, tôi tiện tay thêm vào một ít đồ ngọt và kẹo ngẫu nhiên.
Tiếp theo là cặp thần mê rượu, đúng không?
[Vậy tiếp theo là Hephaestos và Vahagn, đúng không?]
[Yo, là chúng ta đây!]...
Không cần đoán cũng biết hai người này lại nhắm tới rượu nữa rồi.
[Giống như trước, cho ta whisky. Còn Thần Chiến Tranh thì muốn vodka. Vodka!]
[Đúng vậy! Loại vodka đó thật sự rất tuyệt. Uống vào mạnh thật — rất đã!]
Hai người này đúng là thần tửu chính hiệu... Tôi hoàn toàn có thể tưởng tượng cảnh họ nốc hết chai này đến chai khác, whisky, vodka gì cũng không tha, chẳng chút do dự.
Còn tôi thì… nói thật, chỉ thỉnh thoảng mới uống rượu, và nếu có thì cũng chỉ chọn bia hay mấy loại nhẹ nhẹ tương tự. Whisky á? Tôi từng thử một lần, mà chỉ mới nhấp chút xíu thôi đã muốn nôn rồi.Chắc với những người ''nghiện tửu'' thì thứ đó lại hấp dẫn khó cưỡng nhỉ...Tôi thêm vào giỏ hàng những loại rượu họ yêu cầu. Whisky thì tôi chọn ba loại khác nhau, đến từ các vùng và nhà sản xuất khác nhau. Còn vodka thì ít lựa chọn hơn, nên tôi chọn đại hai loại đầu tiên: một đến từ Thụy Điển, một đến từ Nga.
Tốt rồi, thế là xong.
Tôi rà soát lại giỏ hàng. Sau khi sắp xếp đồ theo từng vị thần, tôi bày lễ vật lên các bàn thờ bằng bìa cứng.
[Ninrir, Ruka, kem giống như băng vậy, nếu không giữ lạnh thì sẽ tan chảy mất đó.]
[Hiểu rồi~!]
[...... ''Gật gật.'']
[Được rồi... xin hãy nhận lấy những lễ vật này, tất cả mọi người.]
Ngay sau khi tôi dứt lời, từng món đồ trên bàn thờ lần lượt biến mất.
Tôi có thể nghe thấy tiếng vui mừng náo nhiệt từ các vị thần... Trong đó, có vài giọng thật sự ồn ào và… khá phiền.
[Woohoo!! Rượu, rượu đây rồi! Thần Chiến Tranh! Tối nay chúng ta sẽ mở một bữa tiệc thịnh soạn sau bao ngày chờ đợi, hiểu chưa?]
[Ta biết rồi! Tối nay cứ uống thỏa thích đi!]
...Vừa nhận được là uống liền sao?
Các người… mong chờ đến mức đó luôn à...?
Haizz~... Tự nhiên tôi thấy mệt rũ cả người. Thôi, mặc kệ vậy. Đi ngủ thôi.Ngày mai tôi còn phải phân loại đống chiến lợi phẩm từ hầm ngục, chắc chắn sẽ rất mất công...
………