Chương 1 - Sự xuất hiện của cậu trai rơi ra từ một con slime
~ Translator : Masa
~ Edit : All For Love
____________________________________________________
Dyurin!
Ánh sáng và một hiệu ứng âm thanh dễ thương phát ra.
Hiệu ứng âm thanh đã phát ra trong đầu tôi giống như âm thanh trong một trò chơi. Mặc dù rõ ràng nó kêu lên trong đầu và tôi cũng không thể mở mắt ra. Cái cảm giác giống như tôi đang ngủ nhưng không muốn bị đánh thức và rời khỏi giường trong khi ngoài trời đang 2 độ.
Muni, Muni muni~
Tôi cảm thấy ai đó đang chọt má tôi. Cảm giác như có ngón tay nhỏ nhắn và mềm mại chạm vào má mình vậy, ngón tay đó có thể là của một đứa trẻ hoặc một phụ nữ.
[Đây là……con người? Nhưng nó rơi ra…….Ồ mình hiểu rồi, có lẽ nó là thịt người! Hãy thử phân tách nó ra nào !]
[Khoan chờ 1 chút !]
Tôi ngay lập tức cố kéo bản thân dậy sau khi nhận thấy bản thân đang nguy hiểm. Thứ tôi nhìn thấy là một cô bé.
Để rõ ràng hơn là có một cô bé đang cúi người xuống trước mặt tôi. Cô bé cao khoảng 130 cm , tay và chân của cô ấy trông không ổn cho lắm. Cô bé trông khá nhỏ để có thể mang vác những vật xung quanh. Tuy nhiên, có một cái búa lớn được đặt kế bên cô bé. Cây búa cao hơn tôi nhiều, nó dài khoảng 2 mét.
Dù bề ngoài của ẻm là một đứa trẻ nhưng bằng cách nào đó tôi cảm nhận được em ấy là một người phụ nữ chính chắn .Một sự quyến rũ không cân xứng. Nhìn thấy hình dáng như vậy khiến tôi mở to mắt ra.
[Wah, cậu làm tui giật cả mình! Khoan, cậu có phải là con người?]
[Cô nhìn thấy như thế nào cũng được, tôi hoàn toàn là một con người !]
[Dù cậu có phải là con người hay không nhưng làm sao cậu rơi ra từ một con slime?]
[Haa? Slime? Rơi ra?] Tôi nói trong khi không hiểu cô ấy đang nói về cái quái gì .
Cô gái nhỏ đang nói ra cái gì đó tương tự như vài thứ chỉ xuất hiện trong trò chơi.
Một điều nữa là cái người cô ấy đang nói đến là tôi. Vấn đề mà cô ấy nói về tôi đó là tôi là bay ra như một vật phẩm từ một con slime, nghe giống như tôi đang ở trong một trò chơi ấy. Đừng có nói với tôi là cô ấy là một trong những người ĐÓ nhé? Nơi mà người đó không thể phân biệt giữa trò chơi và thực tại?
[Đúng rồi nano~ Thứ rơi ra từ con slime là cậu. Ah, khoan điều gì đó không đúng .Cậu là thứ rơi ra từ một con slime hiếm.]
(TLN: HAHA A certain LN has inspired me to put nano!)
(Tóm tắt là Ln Deatth March đã khiến Trans eng có cảm hứng đặt thêm Nano~)
[…….Cô có chắc là đầu của cô không đụng phải gì đó hoặc thứ gì đó chứ?]
[Tại sao cậu nhìn tôi giống như nhìn thấy ai đó đáng thương?]
[À thì bởi vì……. Người mà nói về slime và thứ rơi ra trong thực tế là…]
[…….Cậu thật sự không biết?]
[……Cô đang nói gì thế?]
Tôi cảm giác rằng cô ấy đang nhìn chầm chầm vào tôi với ánh mắt sợ hãi.
Eh? Thể loại biểu cảm gì đây? Nó giống như tôi mới là người đáng thương ở đây.
Hahaha, những thứ này thật ngớ ngẩn nhưng−−
–Nó, không thể nào, eh?
[Thật à, ý cô là sao?]
[Etto…..Ah, giống như tôi đã nghĩ, có gì đó đang đến đây. Hãy nhìn hướng đó.]
Sau đó cô tiếp tục vác cây búa dài 2m một cách dễ dàng.Lúc đầu tôi đã tưởng rằng cây búa được làm bằng giấy nên nó nhẹ nhưng—-,tôi thật sự nhận ra rằng tôi đã sai.
Đầu tiên tôi đã xác nhận hiện thực sau khi đã quan sát mọi thứ xung quanh cặn kẽ. Tôi đang đứng ở nơi ánh sáng lờ mờ, xung quanh tôi được làm bởi gạch và một vài chỗ, có những bức tường được ánh sáng chiếu lờ mờ.
Tôi kết luận rằng ngay bây giờ chúng tôi đang đứng ở một nơi nào đó dưới lòng đất.
Ở cuối góc đường Dungeon là một vật tròn đột nhiên xuất hiện. Nó có kích thước cỡ một cái đệm và có một màu xanh trong suốt.
Trong khi di chuyển về phía chúng tôi hình dạng của nó thay đổi mỗi khi di chuyển.
[…….Một con Slime?] Tôi hỏi vì tôi chợt nhớ lại lời nói của cô đã nói. Tròn ,không có hình dạng giống như thạch với cơ thể bán trong suốt và sinh vật này đang di chuyển đến phía trước chúng tôi.
Thứ này chính xác là Slime, thứ chỉ xuất hiện trong trò chơi. Tại sao lại là Slime chứ? Cái căn nhà quái quỷ gì thế này?
Trong khi tôi tự hỏi về nó thì con Slime đột nhiên bay tới phía chúng tôi. Nó nảy khắp nơi lên tường, trần và sàn như một trái bóng siêu nảy hướng thẳng tới hướng cô ấy.
[Nguy hiểm!]
Không cần nghĩ ngợi tôi hét lên nhưng cô ấy đã không di chuyển một chút nào. Sau đó, Slime bay đến từ một bên của cô ấy và đánh vào cơ thể cô ta nhưng điều đó chỉ làm cô lảo đảo một chút. Thậm chí khi tôi đứng bên cạnh cổ, thì hình ảnh ấy nhìn giống như một cô bé bình thường ở trường tiểu học bị trúng bởi một trái bóng với lực tác động lớn thôi.
Dù cô ấy có hơi lảo đảo, trông cô ta vẫn ổn.
[Nó không phải là vũ khí sao?! Tại sao cô không sử dụng nó để chiến đấu?]
[Ổn thôi nano~]
Slime bay vòng quanh và một lần nữa lao thẳng vào cô ta, lần này lao thẳng về phía trước mặt của cô ấy. Giống như cô ta đã chờ đợi khoảnh khắc này, cô ấy đập cây búa của mình xuống đất.
Dokon!
Dưới sự tác động của cây búa , mật đất rung chuyển và - nó hạ cánh chính xác lên con slime.
Khi cô ấy đang nâng cây búa lên từ con slime bị tiêu diệt. Nó không để lại bất cứ dấu vết nào trên sàn. Con slime bại trận từ từ mờ dần cho đến khi biến mất.
Một lúc sau, nó biến mất hoàn toàn.
Hạt đậu xuất hiện từ mặt đất!
[Từ từ, tại sao lại là hạt đậu!?]
[À thì, con slime ở tầng đầu của Teruru Dungeon rơi ra hạt đậu. Chuyện đó không phải bình thường sao nano?]
[Bình thường cái éo!]
Chuyện gì đang xảy ra thế này? Thật đấy, cái quái gì đang xảy ra vậy? Sau khi giết con slime trong dungeon, nó rơi ra hạt đậu.
Tôi đang rất bối rối.
Bối rồi đến mức muốn đăng nó lên Twitter ngay bây giờ.
☆
[Cậu đã bình tĩnh chưa?]
[A, aa…. Cảm ơn, Súp đậu thật sự rất ngon.]
Tôi cảm ơn cô ấy, người đang ngồi bên đống lửa canh súp đậu kiếm được từ đống vật phẩm thu được.
[Etto…..Tôi có thể biết tên của cô không?]
[Tôi là Emily. Còn cậu?]
[Tôi là Satou Ryouta. Rất vui được gặp cô.]
[Harou…..Yoda?]
[Tên của tôi không phải tên của một đường dây nóng nào cả! Nó là Satou, Satou Ryouta!] (TLN: I think because he thought she said Hello….Yoda, that’s why he said that.) (dịch : Tôi nghĩ cậu ấy nghĩ cô ấy nói Hello ...Yoda, điều đó làm cậu ấy nói thế)
Bởi vậy, tôi từ từ lặp lại tên tôi.
[Tôi xin lỗi, đây là lần đầu tiên tôi nghe tên như thế này….]
[…..Hở, đây không phải là Nhật Bản sao?]
[Nhậc Bãn?]
[Nơi này là Trái Đất phải không?]
[Chái Đấc?]
……………..
Thật tệ, trong đầu tôi như đang phát ra tiếng còi báo động. Cuộc nói chuyện của chúng tôi sẽ chẳng đi đến đâu cả.
Từ lúc gặp cô ấy và bắt đầu nói về những thứ như Slime và hạt đậu rơi ra ,tôi có cảm giác không tốt về chuyện này .
[…….Hạt đậu này, Slime đó……có phải nó xuất hiện từ hư không và sẽ có một thứ rơi ra từ slime?]
[Chính xác nano~]
[Hạt đậu này thực sự có thể rơi ra từ trong không khí sao?]
[Cậu đang nói về hạt đậu à?…..Tất cả chúng đến từ nơi đó.]
[Tất cả nó?]
[Tất cả mọi thứ của thế giới này, thường thì rơi ra từ những con quái vật trong Dungeon…….]
Emily biểu lộ khuôn mặt bối rối như thể điều này không phải điều bình thường?
[Tức là tất cả mọi thứ?]
[Yeap.]
[Bao nhiêu của mọi thứ như thế?]
[Mọi thứ của mọi thứ……]
Mặc dù vẻ mặt của Emily vô cùng bối rối.
Tôi hiểu rồi, đây là dạng câu hỏi mà ai cũng biết nhưng khi khi được hỏi sẽ rất khó để giải thích. Giống như giữa tôi và khách hàng—- Chuyện như thế này cũng xảy ra khi tôi cố giải thích vài thứ cho khách hàng nhưng họ dường như không hiểu.
Nếu tôi cứ tiếp tục chuyện này thì sớm muộn gì cũng sẽ có chuyện xảy ra, tôi nên giúp cô ấy một tay thì hơn.
[Không chỉ hạt đậu mà rau quả cũng vậy sao?]
[Phải.]
[Thịt cũng thế? Bò hoặc dê hoặc cừu?]
[Yeap.]
[Về các nguyên vật liệu thì sao? Đá quý chẳng hạn?]
[Tôi nghe rằng mấy tầng thấp của Teruru, quái vật hiếm thỉnh thoảng rơi ra ngọc trai.]
[…….Một thứ gì đó giống với không khí hoặc nước sẽ không được tính là một vật có thể rớt ra đúng không?]
[Đúng vậy?]
Emily trả lời câu hỏi trong khi nghiêng đầu như mèo con.
Trong khi nghiêng đầu, cô ấy vẫn chú ý những con slime khác xuất hiện. Emily đánh trả trong khi giữ cây búa của cô và thu hút sự chú ý của bọn Slime. Đòn tấn công khi nãy, cô ta đã sử dụng lại nó và đập con Slime và “Bùm!” nó hoàn toàn bị xóa sổ.
Dù lần này không có hạt đậu nào rơi ra. Thay vào đó, âm thanh “Shyun~” có thể nghe thấy từ đám xác của slime và chúng biến mất. Với khuôn mặt đầy thỏa mãn của mình, cô ấy quay lại chỗ ngồi.
[Thích thật nano~]
[Thích cái gì……]
[Một thời gian trước, thường có đồ rơi ra từ chúng nhưng nghiên cứu cho thấy đáng nhẽ thì vật phẩm phải rơi ra nhưng thay vào đó chỉ có không khí hoặc nước rơi ra. Đó là lý do … ừm...]
Emily cẩn thận lựa lời mà nói.
[Mọi vật đến từ thế giới này đều rơi ra từ Dungeon. Được chứ?]
…..Oi oi, cô ta đang nghiêm trọng hóa lên à.
☆
Khoảnh khắc đó tôi quay người khỏi Emily. Trong lúc đó, tôi định hình lại lượng thông tin trong đầu.
Tôi là Satou Ryouta. Bắt đầu từ hôm nay, tôi chính thức thất nghiệp.
Hôm nay tôi đã làm việc quá sức và một lần nữa ngất đi. Sau khi làm thủ tục xuất viện, tin đầu tiên tôi nhận được là tôi đã bị đuổi khỏi công ty. Mặc dù lúc này chuyện đó không còn quan trọng nữa.
Điều quan trọng là tôi hiện đang ở một nơi như thế này cùng những chuyện không bình thường.
Nói về nơi này……Thế giới này?
Kết luận từ những gì có được từ Emily là những Dungeon trãi dài khắp thế giới. Mọi thứ có thể thu nhập được bằng cách đánh bại quái vật sống trong Dungeon. Những thứ đó có thể nhận được khi rơi ra.
Nếu mọi thứ đều như thế thì nông nghiệp và ngư nghiệp thì sao? Tôi đã hỏi.
[Đây “là” nông nghiệp nano?]
Cô ấy nói như đó là điều hiển nhiên.
Ở thế giới này, khi tiêu diệt con slime và thu nhập hạt đậu rơi ra từ chúng— đó chính là nông nghiệp ở thế giới này?
Đùa nhau đấy à……Đây là cách làm việc?
Tôi thử nghĩ nhiều hơn, tôi không thể nào hiểu được, nhiều đến mức tôi điên đầu vì nghĩ quá nhiều. Tôi bỏ cuộc, tôi không thể nào hiểu được kể cả tôi nghĩ nhiều hơn.
Sau đó, tôi nhận ra vài thứ.
[Này Emily, kể cả khi cô đã tiêu diệt rất nhiều slime, cô vẫn không tiêu diệt được quái vật khác?]
[Bởi vì tầng đầu tiên của Teruru chỉ có mỗi Slime.]
[Khi cô nói về nó về tầng 1. Có nghĩa là có tầng 2? Sao cô không đối đầu với thứ cao hơn?]
[Bởi vì tôi yếu.]
Emily trả lời ngay lập tức trong khi cố nở nụ cười bình thường.
[Mặc dù nhìn không giống như thế.]
[Bởi vì tôi không có trang bị đủ tốt. Nếu một kẻ thù mạnh hơn tấn công tôi trực diện thì tôi sẽ xong đời.]
[Aa, có phải giống như kiểu cô đủ mạnh nhưng không đủ nhanh không?]
Emily gật đầu.
Tôi hiểu rồi, nó kiểu như thế eh, nghe thật đáng thương.
[Nhưng hạt đậu khá ngon và khiến tôi đầy bụng. Hơn nữa, tui đã có một ngày may mắn khi có nhiều thứ rơi ra và tôi có thể bán chúng để có tiền.]
[Sao cô không tập luyện để mạnh hơn?]
[Nếu tôi có thể lên thêm 2 cấp, tôi có thể giải quyết tầng 2~]
[Cấp, có cả cấp độ nữa à eh.]
[Nó tồn tại mà, cậu không biết à?. Aa, thật đúng lúc, đây nè~]
Emily đứng lên và quay mặt về hướng khác.
Sau đó, một thứ gì đó trông như một bảng thông báo xuất hiện trên tường Dungeon.
[Đây là?]
[Nó được gọi là Bảng trạng thái của mọi thứ. Nếu tôi làm thế này…….]
Khi cô ấy giơ tay lên, đột nhiên những từ nổi lên từ tấm bảng.
---½---
Cấp: 3/40
Hp B
Mp F
Sức mạnh C
Thể lực E
Trí tuệ F
Tinh thần F
Nhanh nhẹn F
Khéo léo F
May mắn E
-------------
[Đây là?]
[Chỉ số của tôi nanodesu~]
[Nó giống hệt như trong trò chơi…..]
Tôi lẩm bẩm trong khi nhìn vào nó.
Có vẻ như Emily là dạng người điển hình hay sử dụng sức mạnh eh.
[Chỉ cần sử dụng như thế này là chúng ta có thể kiểm tra chỉ số của cậu. Nó có thể không giống như thế nhưng Teruru Dungeon là một nơi khá quan trọng. Nên thật tuyệt khi ta có thể kiểm tra bất cứ lúc nào trong Dungeon. Khi sử dụng nó trong thị trấn cậu sẽ tốn 100 Piro.]
[Tôi có cảm giác giống như nhận được thông tin miễn phí từ NPC.]
(TLN: I added NPC cause it sounds funnier)
(Trans eng thêm từ NPC bởi vì nó nghe vui)
[Trang nhất sao? Có một trang thứ hai nữa à?]
[Yeap, nó đây~]
Emily điều khiển bảng thông báo—Bảng trạng thái của mọi thứ mà cô ấy vừa mô tả.
Như thế, nó chuyển sang trang tiếp theo.
---2/2---
Thực vật E
Động vật F
Khoáng sản F
Ma thuật F
Vật phẩm đặt biệt F
-------------
[Đây là tỉ lệ vật rơi ra của tui nano~]
[Tỉ lệ rơi…..Chuyện gì sẽ xảy ra nếu nó lên một đẳng cấp cao hơn?]
[Nếu nó đạt đẳng cấp cao hơn sẽ dễ dàng rơi ra để thu thập và số lượng của chúng cũng sẽ tăng lên. Hiện tại, cái cao nhất của tui là thực vật, bởi Teruru luôn có nó~]
[Tôi hiểu rồi.]
Dù Emily nói thực vật của mình cao nhưng nó thật sự không cao lắm. Trong 5 cái đó, chỉ có một cái E còn tất cả là F. Nó vẫn đỡ hơn những cái còn lại, khoan, dù chỉ có cấp độ được hiển thị.
[Sao cậu không thử đi, Yoda-san?]
[Là Ryouta. Tôi có thể thử sao?]
[Không vấn đề gì~]
Giống như cái cách mà Emily kích hoạt, tôi làm giống như thế và mở Bảng trạng thái của mọi thứ.
Khi tôi mở, một bảng trạng thái tương tự xuất hiện.
---½---
Cấp: 1/1
HP F
MP F
Sức mạnh F
Thể lực F
Trí tuệ F
Tinh thần F
Nhanh nhẹn F
Khéo léo F
May mắn F
―――――――――
(TLN: I am very disappointed at you! Probably his dad saying)
(Dịch: Ta thật sự rất thất vọng về con! Dĩ nhiên cha cậu ta nói thế)
……Oi!
Cái gì đây, cái quái gì thế này!
[Yoda-san, năng lực của cậu thật yếu…….]
[Thất vọng thật. Hơn thế nữa cấp độ của tôi…..cấp cao nhất là 1 và như thế tôi cũng không thể nâng cấp độ của tôi?]
[Tôi đoán chắc là thế.~]
[Oi oi…….]
Không phải nó tệ lắm sao?
[Sau cùng, thì tôi là một thằng ngốc khi đặt niềm tin quá cao.]
[Thật là đáng thương khi độ may mắn rơi ra vật phẩm còn thấp hơn cả tôi nữa.]
Trong khi thở dài, Emily giúp tôi điều khiển bảng chỉ số bằng cách ấn nút qua trang.
Nó như thế nào, tỉ lệ rơi ra của tôi cũng thấp luôn.
……Haih.
Tôi thật sự không có gì tốt cả sao eh.
Cấp độ của tôi đã tối đa và khả năng của tôi lại quá thấp. Tôi cơ bản không có gì tốt nhỉ.
[Etto……. A B C D E F…….]
Emily nói trong khi điếm ngón tay. Ồ không phải như thế chứ, nó còn thấp hơn cả F eh.
[………Sau Q là, R, sau đó S……, là nó~ Wow nó cực kỳ thấp~]
[Eh?]
Não của tôi hiện ra chữ [Khoan].
Có gì đó không đúng với những lời cô ấy vừa nói.
Khi tôi nhìn lên trong khi cảm thấy thất vọng, tôi nhìn lên Bảng trạng thái của mọi thứ.
---2/2---
Thực vật S
Động vật S
Khoáng vật S
Ma thuật S
Vật phẩm đặc biệt S
-------------
Trang thứ 2 hiện lên một con số vô lý.