Although I Am Only Level 1, but with This Unique Skill, I Am the Strongest

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 322

Web Novel - Chương 03 : Bức Tường Giữa Rank A và Rank S

~ Translator : Masa~ Edit : All For Love

Đón xem chương mới nhất 1 ngày tại web team dịch. Chúc các bạn đọc vui vẻ

______________________________________________________________________

Ngày hôm sau, sau khi lao vào tầng một Teruru Dungeon, anh ấy mang về rất nhiều hạt đậu đến thị trấn Shikuro và đem đến cho người chủ của anh ấy , người mà chăm sóc anh ấy vào những ngày đầu tiên.

Hôm nay cũng là một ngày thu hoạch lớn.

Có vẻ như tất cả mọi thứ trên thế giới này cũng đều được rớt ra từ những con quái vật trong Dungeon.

Ở thế giới trước của tôi, ngành công nghiệp là chính — Vật liệu thô được dùng để chế tạo sản phẩm. Do đó, rất là nhiều mạo hiểm giả sẽ đi vào trong Dungeon và bán tất cả những gì họ nhặt được, giống như những gì mà tôi đang làm bây giờ.

Sau cùng, thì hầu hết các thị trấn đều được xây dựng gần với khu vực Dungeon, thế nên các mạo hiểm giả sẽ thường tập trung quanh thị trấn và bán những gì họ kiếm được được.

Đó là lý do tại sao các cửa hàng lại có lợi. Giờ tôi đang nghĩ đến nó, một cảnh tượng thú vị và hệ thống đáng xem.

Như là tôi nghĩ, tôi thử tìm kiếm quầy tiếp tân còn trống.

Linh như quỷ, có một nhóm vừa bán xong những item mà họ nhặt được và rời đi, thế nên có một quầy tiếp tân trống.

Tôi tiến tới quầy tiếp tân đó, tôi đã bán các item ở đây rất nhiều lần rồi, tôi nhìn thấy một khuôn mặt quen thuộc ở trong quầy tiếp tân, Elza, cô ấy nở nụ cười với tôi.

[Một ngày mới tốt lành~ eh~]

[Khá là ít thế nên tôi để phần còn lại cho cô.]

[Được thôi, làm ơn đợi một chút. Mà nè, Satou • Youta-san]

[Là Ryouta.]

[Aah, tôi thành thật xin lỗi. Do cái tên Ryouta-san có hơi khác biệt với những tên khác, nên có một chút khó khăn để gọi~]

[Tôi cũng xin lỗi.]

[Không không, là lỗi của tôi khi gọi nhầm tên~]

Elza thè lưỡi trong khi chưng ra bộ mặt nghịch ngợm , cô ấy hiện đang trong quá trình đếm và kiểm tra cái túi để trên bàn.

Sau khi kiểm tra số lượng trong chiếc túi, thì cô ấy bắt đầu điếm.

[Được rồi, uhmm……tất cả là 1967 Piro, nhưng do Ryouta-san đem đến nhiều item mà cậu kiếm được cho tôi nhiều lần, thế nên tôi sẽ tính chẵng luôn là 2000 Piro cho cậu như là sự chăm sóc khách hàng đặc biệt~~]

[Cảm ơn. Nhưng theo tính toán thì việc bán đậu sẽ không đem lại nhiều tiền nhỉ.]

Và tôi bắt đầu suy nghĩ về nó , mỗi giờ tôi khám phá Dungeon, sẽ nhận được khoảng 1000 Piro.

Cũng giống như tiền Yên, tôi không biết đây tốt hay xấu.

……Well, nếu như tôi cứ tiếp tục giữ mức 100 giờ mỗi tháng, thì sớm muộn gì tôi cũng tạch.

[Liệu tôi có nên tiến đến tầng 2 không? Có gì đó có thể ở tầng 2 không?]

[Quái vật là Sleepy Slimes. Thứ rớt ra từ chúng là cà rốt, nhưng cũng thỉnh thoảng là nước và không khí.]

[Cà rốt hả….]

Tôi tưởng tượng cái cảnh đó trong đầu của mình

Sau khi đánh bại bọn Slime, bọn Slime biến mất~ và cà rốt rơi ra.

Đó là 1 chuyện phi lý.

Mặc dù đó là chuyện phi lý nhưng đó là điều [Hợp lý] ởthế giới này.

[Thế khám phá những Dungeon khác thì như thế nào? Kể cả tầng đầu tiên, thì cậu sẽ kiếm được nhiều hơn thay vì chỉ cắm đầu vào Teruru?]

[Dungeon khác có những gì?]

[Ví dụ như Silicon hoặc Arsenic, v.v..~]

[Cái tên khá hài đấy.]

[Thật ư?] Elza trả lời trong khi nghiên cổ sang một bên.

Vâng, người thuê nhà đang sống cùng tôi cũng sẽ nghĩ như vậy.

[Ah, nhưng gần đây có một số ngục tối mới được tạo ra và tên của chúng khá khó phát âm.]

[Tạo ra? Đợi chút, Dungeon có thể tạo ra như thế à?]

[Yeap, thỉnh thoảng chúng xuất hiện?] Elza nói trong khi nghiên đầu một lần nữa và làm một phản ứng mơ hồ như thể là [Đáng ra thì cậu phải biết chứ.]

[Tên của chúng là gì?]

[Etto, Nipo–đợi đã, không đúng, tôi nghĩ Nihonium là tên của nó~]

(Nihonium trong bảng tuần hoàn hóa học là số 113 , ký hiệu là Nh )

[Oh, Nihonium, 1 cái tên dễ phát âm.]

[Thật vậy sao.]

Cái tên có vẻ như nói lên điều gì đó như [Tôi đã nhận ra tôi là người mạnh nhất], vì lý do nào đó mà nghe rất thân quen.

[Các item rớt ra đang được kiểm tra bởi Gia Tộc Neptune ngay bây giờ, thế nên chúng ta có thể sẽ biết được cái gì rớt ra một khoảng thời gian sau đó.]

[Gia Tộc Neptune?]

[Cậu không biết sao? Nhóm mạnh nhất của Shikuro, bao gồm 5 người, tất cả họ sở hữu chỉ số A cho Thực Vật.]

[Heh, thế thì họ sẽ đem về rất nhiều trái cây và rau quả ngon à?]

[Chắc chắn là họ sẽ nhận được những rau quả và trái cây ngon, nhưng tôi không chắc là họ sẽ đem về cho chúng tôi.]

Elza nói trong khi cười cay đắng.

[Tại sao?]

[Vì item rớt ra có giá cao và số lượng đem về quá lớn. Tôi nghe được từ một số người, họ mang về vài trăm trái dưa hấu, nó đáng giá là 50000 mỗi trái. Có vẻ như họ đang làm nhiệm vụ săn tìm thức ăn.]

[Hoe~]

Một câu chuyện tuyệt vời.

Còn nữa, thể loại dưa hấu nào có giá là 50k một trái. Có phải nó là loại dưa rất mắc tiền như dưa Yubari hay dưa gang không nhỉ?

(Từ eng : Dưa Yabari – http://tripzmate.com/wp-content/uploads/2015/07/yubari-melon.jpg )

Trong khi đang cuốn theo câu chuyện của Elza, thì hình như có ai đó đột nhiên chạm vào lưng tôi.

Khi tôi xoay người lại, một hàng người mạo hiểm giả đang chờ sau lưng tôi đang tỏ ra sát khí.

Woops, tệ rồi đây.

[Xin lỗi vì đã làm tốn thời gian của cô. Thế thì, hẹn mai gặp lại~]

[Ừm!]

[N?]

Khi tôi đi ra khỏi cửa hàng, Elza đột nhiên gọi tôi lại.

Khi tôi quay lại và hướng về phía cô ấy, tôi không hiểu tại sao cô ấy lại đứng ngồi không yên.

[Có vấn đề gì sao?]

[Liệu Ryouta-san! Có thích uống bia?]

[Bia?]

[Yeah. Tôi có nghe nói gần đây có một quán mới mở ở góc phố. Quán được gọi là Lantern và được cho rằng có bia ngon. N-Nếu cậu rãnh, thì sao hôm nay chúng ta không đến đó nhỉ?]

[Bia eh…..]

Tôi đang bối rối.

Tôi không thật sự ghét bia, trong tất cả đồ uống nó là thứ tôi ưa thích.

Kể cả khi tôi yêu thích nó nhưng…… Toàn bộ tiền tích lũy của tôi ngay bây giờ chỉ có 2000 Piro.

Đó không phải là số tiền mà tôi có thể phung phí vào việc uống bia.

Một điều nữa là, Emily, người đang chờ tôi ở nhà~

[Tôi xin lỗi, tôi phải từ chối lời mời của cô rồi.]

[Tôi hiểu mà…….]

[Thế thôi, lần sau nhé~]

[Ah, xin chờ một chút, đây.]

Lần này tôi thật sự muốn rời khỏi đây nhưng cô ấy gọi tôi một lần nữa.

Elza lấy ra một vài loại vé từ dưới bàn tiếp tân và đưa nó cho tôi.

[Đây là… Vé?]

[Phải! Lần sau khi cậu đến đây, cậu có thể dùng chiếc vé này để được giảm giá 5%~]

[Những thứ này cũng tồn tại sao?]

[Dĩ nhiên rồi~]

Elza nháy mắt với tôi, trong khi nụ cười nghịch ngợm đang hiện trên khuôn mặt của cô ấy.

[Xin hãy đến và giúp đỡ cửa hàng tôi lần nữa được chứ~]

[Tôi hiểu rồi, cảm ơn~]

Sau khi bắt tay Elza. tôi rời khỏi cửa hàng.

Bên ngoài hiện rất có nhiều người đi lại. Shikuro, thành phố nông nghiệp với 5 ngục tối.

Kể từ khi quái vật trong Dungeon thường rớt ra thảm thực vật, nhiều người tài giỏi sẽ tập trung ở thành phố. Kể cả bây giờ, có khoảng mười nghìn người sống ở thành phố này.

Với những người dân sống bình thường ở đây, thì họ có thể sản xuất rau trong khi phải mua từ các mạo hiểm giả.

Khá là bất ngờ khi hai loại người như thế này luôn sống cùng nhau, đúng là một thành phố kỳ lạ.

Tôi đang tự hỏi mình nên làm gì với buổi tối đây, 2000 Piro kiếm được đã dùng hết.

Trong khi nghĩ về nó, tôi lang thang quanh thị trấn và cuối cùng trở về nhà.

Trước cửa vào cửa hàng, ai cũng có thể nhìn thấy có người đang có một khuôn mặt đau khổ, và người đó là Elza. Bên cạnh quầy của cô ấy là một đồng nghiệp tên là Eina.

[Tệ thật, cậu đã bị từ chối~]

[T, Tôi khôngggg phảiiiii bị từ chối! Như thế không tính!]

[Ahahaha, Đừng cố gắng giấu nó nữa~ Nhìn vào nét mặt của cậu và là biết ngay mà~]

[Tôi đã nói là không phải……như thế…..]

[Mặc dù chỉ là lời khuyên nhưng những người tham công tiếc việc , khi cậu mời họ uống, họ sẽ chỉ uống và kết thúc câu chuyện. Thế nên cậu cần phải tiếp cận họ bằng một cách khác, nếu cậu không nói những gì cậu thật sự muốn nói, nó sẽ không bao giờ thành hiện thực~]

[Không phải tôi vừa nói–]

[Ah, có khách hàng. Chào mừng~ Hey Eve-chan~ Hôm nay bạn lại mua rất nhiều sách eh~]

Eina đi khỏi cô ấy và hướng về phía khách hàng, đó là một cô gái tai thỏ đang kéo một chiếc xe đẩy.

Khi Elza đã muốn chỉ ra những gì cô ấy đang nói, cô ấy đã bị bỏ lại đằng sau.

[Đó chỉ là hiểu lầm thôi…..] Elza lẩm bẩm trong khi bĩu môi với khuôn mặt đau khổ.

Tôi đã trở về nhà.

Bên ngoài thị trấn Shikuro, là một căn hộ đã được 87 năm tuổi .

Khi tôi chạm tay vào tay nắm cửa, tôi dừng lại…

Có vẻ như có sự hiện diện của ai đó bên trong.

Xin lỗi, tôi đùa đấy. Sự hiện diện bên trong đó còn xa lạ gì với tôi nữa.

Bởi vì căn hộ giá rẻ này, kể cả khi đứng bên ngoài mà người ta vẫn có thể nghe tiếng bước chân bên trong.

Người bên trong dĩ nhiên là Emily~

Không sao nhưng….

……Tôi nên làm gì với tình huống này đây?

Cái này cứ như một người có tuổi khi mới bước về nhà ấy, suy nghĩ đủ thứ.

Tôi nên làm gì đây, tôi có nên vào và nói một cách bình thường “Tôi về rồi”?

Ah-……Uu……

Không!

Chẳng có lý do gì tôi nói thế cả! Bây giờ chỉ cần đi vào trong.

[Tôui, vè rò—–]

Khi tôi mở cửa—-Bỗng nhiên tôi cắn vào lưỡi và nói một cách khó hiểu.

Yêu 100 năm mới bị lần đầu tiên bị tạt nước lạnh vào mặt, chết tiệt tôi đã vô tình cắn trúng lưỡi mình.

(Eng không hiểu về câu đầu tiên của câu trên nên có thể chém đại và tui cũng chém đại luôn)

[Chào mừng trở về desu~]

Emily chào đón tôi về nhà với khuôn mặt vô cùng đáng yêu.

[Anh, anh về rồi..]

Lần này tôi đã có thể nói mà không phá hỏng mọi chuyện.

[Yeap~ mừng trở về desu~]

[Chúng ta sẽ có gì nào–chờ đã, sao căn nhà lại sạch thế?]

[Yeah~ Vì em đã dọn dẹp sạch sẽ.]

[Dọn dẹp….Đây không chỉ ở mức sạch.]

Đây, đây không phải ở mức sạch…

Toàn bộ bức tường trắng sáng và giường sạch một cách lấp lánh.

Chỉ mới sáng nay, tôi thức dậy sau khi ngủ, có rất nhiều gián xung quanh tôi và chuyện đó cũng không có gì lạ. Nơi này thậm chí rách rưới. Nhưng lúc này, dường như toàn bộ căn nhà đã được sửa chữa và làm sạch.

[Nó có ổn không? Đây là lần đầu tiên em dọn dẹp toàn bộ căn nhà nên em nghĩ có hơi quá tay …..]

[Không, không tệ. Tuyệt vời là đằng khắc~]

[Ồ, hiểu rồi !]

Khuôn mặt buồn bã và ủ rũ của Emily gần như đột nhiên trở nên vui vẻ.

Tuy nhiên…..Điều này thật tuyệt vời.

Trong lúc đi vào nhà, tôi đã kiểm tra mọi ngóc ngách xung quanh để kiếm xem chỗ nào còn bụi không.

Tôi đặt ngón tay lên chiếc cửa sổ duy nhất chúng tôi có và- ngón tay tôi ngay lập tức trượt khỏi nó!

Với độ sạch sẽ như thế này, kể cả một người dì(cô) hay phàn nàn về chuyện này cũng không thể nói gì được.

Bản thân nó đã tuyệt vời rồi, nó tuyệt vời đến mức không thể diễn tả bằng lời.

[Nè, Yoda-san. Khăn cho anh~]

[Khăn lau?]

Sau đó Emily lấy một chiếc khăn đã ngâm trong nước ấm.

Trong khi nhận được nó, tôi lau khuôn mặt một cách tự nhiên.

Ah, Tôi cảm thấy sảng khoái sau khi lau mình với nó~

[Đây là?]

[Làm tốt lắm, hôm nay làm việc vất vả rồi~ Chúng ta có trà đấy, anh muốn uống không?]

[Có cả trà sao!?]

Nó thật tuyệt, tuyệt đến nổi tôi phải hoàn toàn hét lên như thế.

Nhờ có Emily, từ cái lúc mà tôi trở về nhà, tôi có thể cảm nhận những cảm giác tuyệt vời này.

Emily có vẻ làm việc rất cật lực.

[Emily-, làm hết những việc đó, cơ thể em ổn chứ? Chắc em đã mệt nhỉ.]

[Vì đây là một trải nghiệm mới cho em, nên em muốn tận hưởng, vì vậy em không mệt mỏi chút nào hết~]

[Haa. Thế thì ổn thôi.]

Khi bản thân Emily nói về điều đó, em ấy thật sự thích thú với việc đó và làm việc ấy một cách vui vẻ.

Thôi thì, nếu cô ấy làm mọi điều ấy cho tôi, bạn biết đấy tôi có thể sẽ chỉ thích cô ấy .

[Oh yeah ,nhân tiện anh có nghe nói về Dungeon mới vừa được tạo ra. Nếu anh không nhầm, tên nó là Nihonium.]

[Em cũng có nghe về nó. Dù có vẻ như nó không phải là một Dungeon tốt~]

[Một Dungeon không tốt?]

[Một vài người đã vào và kiểm tra Dungeon nhưng có vẻ như không có bất cứ thứ gì rớt ra trong Dungeon. Các thành phố lân cận cũng thử giúp bằng cách nhờ vả những người có tỉ lệ rớt rank A để thăm dò Dungeon nhưng cũng không có lấy một món rơi ra.]

[Hee, việc như thế cũng có thể xảy ra sao?]

[Có chứ~ Dungeon Chrome(Crom viết tắt trong hóa học là Cr) cũng giống như thế, nhưng bởi vì nước ở đó khá ngon, người ta sẽ săn tìm nước và bán nó.]

[Ra vậy…..]

Dungeon không có vật rơi ra, Nihonium eh.

Tôi thấy khá hứng thú với nó.

Ngày hôm sau, như thường lệ, tôi tách khỏi Emily và muốn đến tầng đầu tiên của Teruru nhưng thay vào đó tôi đã hướng đến Nihonium Dungeon.

Đây là thế giới nơi mà dĩ nhiên Dungeon sẽ rớt ra mọi thứ.

Kể cả bia hoặc rượu, hoặc rượu chưng cất, cái Dungeon mà cụ thể rớt ra còn có thể tìm thấy và kể cả cái Dungeon mà cụ thể chỉ rớt mỗi Marbled Meat (Thịt bò Kobe) có tồn tại và đang được độc quyền bởi dân chúng.

(Như trông hình : https://vi.wikipedia.org/wiki/Ch%C4%83n_nu%C3%B4i_b%C3%B2#/media/File:4_Kobe_Beef,_Kobe_Japan.jpg )

Khi mà thế giới này, có thể thu hoạch mọi thứ được rớt ra từ Dungeon, một cái gì đó thú vị như không rớt ra gì hết là một thứ khiến tôi tò mò.

Sau khi đến được Dungeon, tôi vào trong.

Không giống như tầng đầu của Teruru, Dungeon này nhìn như một hang động đá vôi tự nhiên.

Có lẽ vì nó không được ưa chuộng, thậm chí cũng không có Bảng trạng thái của mọi thứ để kiểm tra chỉ số của bạn nữa.

Thêm nữa là vì thực tế không hề tìm thấy thứ gì rớt ra nên cũng không cần đến Bảng trạng thái của mọi thứ ở đây.

Tôi không biết làm sao để nói sao về điều này nhưng chỉ mới được tạo ra gần đây và bị bỏ, tôi thật sự muốn xác nhận tin đồn có thật sự đúng.

Sao cũng được, kể từ khi tôi đến đây chỉ để xác nhận điều đó bằng chính con mắt của mình. Ngay cả với nó– tỉ lệ rớt rank S của tôi, nếu tôi không thể thu được vật rơi ra nào, thì một lần nữa tôi chỉ cần trở về Teruru Dungeon.

Vậy thì quái vật gì đang núp ở đây nhỉ?

Giống như tôi vừa nói, một con quái vật bị phát hiện.

Chờ đã, chúng không phải là những con Zombie sao!

Nhìn kỹ lại, nó có cơ thể của con người nhưng quần áo hoàn toàn rách nát và da đang rách ra từ cơ thể, yeap, nó chính xác là Zombie.

[Chết tiệt! Ước gì mình có một khẩu súng lục với lượng đạn vô tận ngay bây giờ.]

Trong khi thầm nguyền rủa, trận chiến với con Zombie đã bắt đầu.

Đầu tiên, tôi nhắm vào bụng của con Zombie. Khi con Zombie có hình dạng người, tôi sợ phải tấn công vào đầu nó.

Cảm nhận được một cảm giác nhút nhát kỳ lạ khi đâm nó bằng cây giáo bằng tre.

Mặc dù tôi đã làm chao đảo con Zombie bằng cách đâm xuyên nó với một cây giáo tre, nó hồi phục ngay lập tức và tiến lên phía trước.

Như tôi nghĩ, phải là đầu nó!

Trong khi rút cây giáo ra, tôi tránh khỏi cái chết bằng cách né qua một bên và một lần nữa đâm cây giáo vào đầu nó.

Với tất cả sức lực, tôi đâm thủng cái đầu bằng cây giáo tre và nó đã đâm sâu vào trong đầu.

Sau khi phá hủy đầu của con Zombie, đầu gối nó khụy xuống và ngã xuống đất.

Một lúc sau, khi nó dường như không di chuyển và biến mất.

Fu…..

Và, cái gì sẽ rơi ra…..Ồ?

Chỗ mà con Zombie đã chết, có vẻ như có một hạt giống kỳ lạ rơi ra.

Thế, đây là vật rớt ra?

Trong khi nghĩ suy nghĩ như vậy, tôi nhặt hạt giống lên từ dưới đất và- trong khảnh khắc tôi chạm vào nó, nó tan chảy ngay từ tay tôi.

Cảm giác như là khi một con Raccoon cố gắng ngâm kẹo bông, giống như thế, nó tan chảy.

(Nó đây : https://www.youtube.com/watch?v=eesxH2-8Jlo )

Chuyện gì vừa xảy ra? Cái quái gì thế này?

Khi tôi cố nghĩ về nó.

-Hp tối đa đã tăng thêm 1

Một âm thanh đột nhiên phát ra từ hư không.