10-nen Buri ni Saikai Shita Kusogaki wa Seijun Bishoujo JK ni Seichoushite Ita

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

TS Medic's Battlefield Diary

(Đang ra)

TS Medic's Battlefield Diary

Masa Kitama

Một cựu game thủ FPS chuyên nghiệp (♂) tái sinh trong một thế giới kỳ ảo có chút phép thuật… Chỉ để biết rằng thứ chào đón anh không phải là một cuộc sống như mơ, mà là một chiến trường lầy lội đầy đạ

90 1518

My Vampire System (WN)

(Đang ra)

My Vampire System (WN)

Jksmanga

"Thanh HP của bạn sẽ tiếp tục giảm cho đến khi nhiệm vụ được hoàn thành."

12 81

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

209 3655

Cô nàng người Anh xinh đẹp được mệnh danh là đoá hoa cô độc, muốn được tôi nuông chiều sau khi trở thành em gái kế

(Đang ra)

Cô nàng người Anh xinh đẹp được mệnh danh là đoá hoa cô độc, muốn được tôi nuông chiều sau khi trở thành em gái kế

Nekokuro (ネコクロ)

Một cô em gái người Anh lạnh lùng mà lại đáng yêu đến mức khiến trái tim cậu run rẩy và cũng là một câu chuyện tình lãng mạn đầy chờ đợi và ngọt ngào sắp được bắt đầu!

11 143

Ma Pháp Thiếu Nữ Hệ Vật Lý Cấp S, Tuyệt Đối Không Khuất Phục Trước Cái Ác

(Đang ra)

Ma Pháp Thiếu Nữ Hệ Vật Lý Cấp S, Tuyệt Đối Không Khuất Phục Trước Cái Ác

Mạc Lưu Thập Tam Nguyệt

Đông Phương Thừa kéo người đàn ông đang muốn khóc không ra nước mắt của mình về phòng ngủ, chuẩn bị dùng hết sức lực ban ngày chưa dùng đủ lên người hắn cho thỏa thích.

174 2500

Vol 1 - Chương 03 - 10 năm

“Con về rồi đây…!”

10 năm sau khi trở về nhà, quả nhiên, mọi thứ vẫn như trước đây. Chiếc bàn cũ ngày xưa vẫn còn đó, những tờ giấy dán tường giờ cũng đã phai màu, rồi còn chiếc cốc sứt mẻ này nữa, không có gì thay đổi cả. 

"Chắc hẳn là khó khăn cho con lắm, có thể về nhà vào dịp Năm mới và Lễ hội Bon như thế này."

Mẹ tôi―Aritsuki Sayaka nói trong khi rót cà phê vào chiếc cốc bị nứt.

So với vẻ ngoài của một người phụ nữ 48 tuổi, thì bà ấy hầu như không có nhiều nếp nhăn và vẫn duy trì được nét trẻ trung.

"Sao con lại về nhà vào ngày đầu năm mới thế?"

Công ty trước đó mà tôi từng làm, không có khái niệm nghỉ lễ dài ngày, chúng tôi chỉ được nghỉ 2 ngày vào dịp năm mới, đó là vào Đêm giao thừa và Ngày đầu tiên của năm mới.

Tôi uống tách cà phê đen trong khi than phiền về các công ty đen.

"Mà, nếu con có ý định về đây luôn thì mẹ cũng rất vui. Vậy, con sẽ tìm việc làm đúng hông? Hay con muốn tiếp quản cửa hàng của cha mẹ?"

Gia đình Aritsuki kinh doanh một quán cà phê nhỏ có tên là <Moon Night Terrace> và trong lòng họ cũng có suy tính, nếu có chuyện gì xảy ra thì sẽ có người tiếp nối công việc này.

"Vâng , như vậy cũng tốt, con sẽ xem xét công việc kinh doanh này sau. Nhân tiện thì…."

Từ lúc đặt chân vào nhà, có câu hỏi làm tôi luôn thắc mắc

"Haruyama-san, đã chuyển nhà rồi sao mẹ?"

Bảng tên của nhà hàng xóm đã thay đổi từ Haruyama thành một cái tên khác.

"À cái đấy thì…"

Mặt mẹ tôi tối sầm lại.

“Nó đã chuyển nhà ngay sau khi con lên Tokyo đó!”

"Hả? C-chuyện gì đã xảy ra――"

"Này.., mẹ nó có thể giúp tôi một tay được không?"

Là tiếng của cha tôi vọng lại từ phía cửa hàng.

Cha tôi chính là chủ của cửa tiệm <Moon Night Terrace> này.

"Vâng, em đến ngay. Lát nữa mẹ con mình lại nói chuyện tiếp nhé!"

Nói rồi mẹ chạy vào bếp của tiệm.

*

Lần đầu tiên được nằm lên chiếc giường quen thuộc sau nhiều năm, tôi đắm mình trong những dòng ký ức.

Một khuôn mặt thân quen dần hiện lên trong tâm trí tôi.

Haruyama Miya

Vừa xấc xược vừa tự mãn, lại còn có cái tính coi thường người lớn nữa chứ.

"Chắc mình không còn cơ hội gặp lại con ranh đó nữa rồi."

Thật là một cảm xúc kỳ lạ, tựa hồ cô đơn mà lại nhẹ nhõm đến vô cùng.

Có lẽ bây giờ con nhóc đó đang học năm ba cao trung rồi nhỉ?

Có lẽ bây giờ nó đã trở thành một đứa Yankee hoặc Gyaru tệ hại không chừng.

"Cũng hơi đói rồi đấy!"

Vẫn còn thời gian cho đến bữa tối. Hay mình ghé qua cửa hàng tiện lợi 1 chút nhỉ? Nghĩ xong, cậu liền đứng dậy và đút tay vào trong túi quần.

Tâm trí tôi dần trở nên trống rỗng.

"Không có……. thôi xong!?”

Tôi quên mang ví rồi.

Lễ hội Bon (ngày cúng tưởng nhớ tổ tiên trong văn hóa Nhật Bản).