10-nen Buri ni Saikai Shita Kusogaki wa Seijun Bishoujo JK ni Seichoushite Ita

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Kimi to Boku no Saigo no Senjo, Arui wa Sekai ga Hajimaru Seisen

(Đang ra)

Kimi to Boku no Saigo no Senjo, Arui wa Sekai ga Hajimaru Seisen

Sazane Kei

Cuộc chiến tranh trường kỳ giữa Đế Quốc, Cường quốc khoa học và Nebulis, Thiên đường của phù thủy đã diễn ra từ rất lâu - cho đến khi chàng chiến binh trẻ tuổi nhất, kẻ được trao cho danh hiệu của một

108 11259

Bầu trời hôm ấy cũng một màu xanh

(Đang ra)

Bầu trời hôm ấy cũng một màu xanh

Kidachi Kanon

Sau bao trăn trở, cậu đưa ra quyết định đó. Nhưng nào ngờ, ngay ngày hôm sau, cậu đã phải đối mặt với sự thật đầy nghiệt ngã về Shirakisawa Honoka…

1 9

Tôi đã bị bạn thuở nhỏ của mình từ chối 10,000 lần nhưng sau khi bỏ cuộc tôi đột nhiên trở nên nổi tiếng?

(Đang ra)

Tôi đã bị bạn thuở nhỏ của mình từ chối 10,000 lần nhưng sau khi bỏ cuộc tôi đột nhiên trở nên nổi tiếng?

kamamura

Chuyện tình thanh xuân đã được sinh ra. Hầu hết các nhân vật đều ngu ngốc và tận hưởng thanh xuân của họ một cách vụng về.

1 9

Kết duyên nơi dị giới: Trung tâm tư vấn hôn nhân dị giới - Dù đã thua 100 trận tình ở thế giới cũ, tôi vẫn quyết tâm tìm vợ ở thế giới khác!

(Đang ra)

Kết duyên nơi dị giới: Trung tâm tư vấn hôn nhân dị giới - Dù đã thua 100 trận tình ở thế giới cũ, tôi vẫn quyết tâm tìm vợ ở thế giới khác!

Takumi Miyaji

Tại “Thế giới” nơi đủ chủng loài hỗn hợp như long tộc, yamabiko, người thằn lằn cùng tồn tại,Torakichi mang theo một ước nguyện không thể từ bỏ và bắt đầu cuộc hành trình hẹn hò xuyên chủng tộc cùng K

5 20

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

36 247

Vol 1 - Chương 03 - 10 năm

“Con về rồi đây…!”

10 năm sau khi trở về nhà, quả nhiên, mọi thứ vẫn như trước đây. Chiếc bàn cũ ngày xưa vẫn còn đó, những tờ giấy dán tường giờ cũng đã phai màu, rồi còn chiếc cốc sứt mẻ này nữa, không có gì thay đổi cả. 

"Chắc hẳn là khó khăn cho con lắm, có thể về nhà vào dịp Năm mới và Lễ hội Bon như thế này."

Mẹ tôi―Aritsuki Sayaka nói trong khi rót cà phê vào chiếc cốc bị nứt.

So với vẻ ngoài của một người phụ nữ 48 tuổi, thì bà ấy hầu như không có nhiều nếp nhăn và vẫn duy trì được nét trẻ trung.

"Sao con lại về nhà vào ngày đầu năm mới thế?"

Công ty trước đó mà tôi từng làm, không có khái niệm nghỉ lễ dài ngày, chúng tôi chỉ được nghỉ 2 ngày vào dịp năm mới, đó là vào Đêm giao thừa và Ngày đầu tiên của năm mới.

Tôi uống tách cà phê đen trong khi than phiền về các công ty đen.

"Mà, nếu con có ý định về đây luôn thì mẹ cũng rất vui. Vậy, con sẽ tìm việc làm đúng hông? Hay con muốn tiếp quản cửa hàng của cha mẹ?"

Gia đình Aritsuki kinh doanh một quán cà phê nhỏ có tên là <Moon Night Terrace> và trong lòng họ cũng có suy tính, nếu có chuyện gì xảy ra thì sẽ có người tiếp nối công việc này.

"Vâng , như vậy cũng tốt, con sẽ xem xét công việc kinh doanh này sau. Nhân tiện thì…."

Từ lúc đặt chân vào nhà, có câu hỏi làm tôi luôn thắc mắc

"Haruyama-san, đã chuyển nhà rồi sao mẹ?"

Bảng tên của nhà hàng xóm đã thay đổi từ Haruyama thành một cái tên khác.

"À cái đấy thì…"

Mặt mẹ tôi tối sầm lại.

“Nó đã chuyển nhà ngay sau khi con lên Tokyo đó!”

"Hả? C-chuyện gì đã xảy ra――"

"Này.., mẹ nó có thể giúp tôi một tay được không?"

Là tiếng của cha tôi vọng lại từ phía cửa hàng.

Cha tôi chính là chủ của cửa tiệm <Moon Night Terrace> này.

"Vâng, em đến ngay. Lát nữa mẹ con mình lại nói chuyện tiếp nhé!"

Nói rồi mẹ chạy vào bếp của tiệm.

*

Lần đầu tiên được nằm lên chiếc giường quen thuộc sau nhiều năm, tôi đắm mình trong những dòng ký ức.

Một khuôn mặt thân quen dần hiện lên trong tâm trí tôi.

Haruyama Miya

Vừa xấc xược vừa tự mãn, lại còn có cái tính coi thường người lớn nữa chứ.

"Chắc mình không còn cơ hội gặp lại con ranh đó nữa rồi."

Thật là một cảm xúc kỳ lạ, tựa hồ cô đơn mà lại nhẹ nhõm đến vô cùng.

Có lẽ bây giờ con nhóc đó đang học năm ba cao trung rồi nhỉ?

Có lẽ bây giờ nó đã trở thành một đứa Yankee hoặc Gyaru tệ hại không chừng.

"Cũng hơi đói rồi đấy!"

Vẫn còn thời gian cho đến bữa tối. Hay mình ghé qua cửa hàng tiện lợi 1 chút nhỉ? Nghĩ xong, cậu liền đứng dậy và đút tay vào trong túi quần.

Tâm trí tôi dần trở nên trống rỗng.

"Không có……. thôi xong!?”

Tôi quên mang ví rồi.

Lễ hội Bon (ngày cúng tưởng nhớ tổ tiên trong văn hóa Nhật Bản).