10-nen Buri ni Saikai Shita Kusogaki wa Seijun Bishoujo JK ni Seichoushite Ita

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Người Mạnh Nhất Thế Giới Là 1 Bé Gái?!

(Đang ra)

Người Mạnh Nhất Thế Giới Là 1 Bé Gái?!

礼存羊

Bí ẩn lớn nhất Thế Giới ở thế kỉ 21 trên Trái đất: Công Chúa Diệt Thần Luo KeKe đang che giấu điều gì, để mà khiến cả những Thợ săn lẫn Anh Hùng cũng phải khuất phục?Luo Keke:"Em chỉ là 1 cô bé nhỏ nh

13 98

Về Chuyện Sau Khi Tôi Cứu Cô Gái Tóc Đen Xinh Đẹp Lạnh Lùng, Cô Ấy Đã Trở Nên Nũng Nịu Dễ Thương Chỉ Khi Ở Riêng Cùng Tôi

(Đang ra)

Về Chuyện Sau Khi Tôi Cứu Cô Gái Tóc Đen Xinh Đẹp Lạnh Lùng, Cô Ấy Đã Trở Nên Nũng Nịu Dễ Thương Chỉ Khi Ở Riêng Cùng Tôi

Purapura

Dù ban đầu Minato còn bối rối trước diễn biến chóng vánh này, nhưng chẳng bao lâu sau, cậu nhận ra rằng chương mới trong cuộc đời mình có lẽ cũng không tệ chút nào — và dần dần, cậu bắt đầu cảm nhận đ

2 4

After I Save The Ice Princess From Another School From a Mol*ster, We Started as Friends

(Đang ra)

After I Save The Ice Princess From Another School From a Mol*ster, We Started as Friends

皐月陽龍

Tuy nhiên, Souta không thể ngờ được rằng bản thân sẽ bị cô ấy đùa giỡn hết lần này tới lần khác.

71 7548

Ore ni torauma o ataeta joshi-tachi ga chirachira mite kurukedo, zan'nendesu ga teokuredesu

(Đang ra)

Ore ni torauma o ataeta joshi-tachi ga chirachira mite kurukedo, zan'nendesu ga teokuredesu

御堂ユラギ

Một tác phẩm romcom về những hiểu lầm chưa hề, và đã bắt đầu khi mọi chuyện đã quá muộn, giữa một chàng trai phải chịu đựng quá nhiều đau đớn để rồi không còn có thể nhận lấy lòng tốt cùng những người

87 11329

Vol 1 - Chương 02 - Aritsuki trở về quê hương

“Có lẽ cũng khá lâu rồi!”

Vào cuối tháng ba, trong ánh nắng mặt trời dịu mát của mùa xuân, tôi - Aritsuki Yuu đã đặt chân xuống ga tàu.

Có lẽ cũng đã 10 năm rồi, tôi mới trở lại đây. Từ sau khi tốt nghiệp sơ trung tôi đã chuyển đến Tokyo.

Mặc dù tôi đã kiếm được công việc tại một công ty sản xuất thực phẩm tầm trung, nhưng khối lượng công việc cực kì lớn. Thực lòng mà nói, thì đó là một công ty đen, đầy áp lực và không có tương lai.

Dù không sắp xếp được thời gian để ghé về miền đất chôn rau cắt rốn, song tôi đã cống hiến hết mình cho lòng nhiệt huyết của tuổi trẻ. Tuy nhiên, cách đây nửa năm, sức khỏe của tôi đã có dấu hiệu giảm sút vì làm việc quá độ và đã phải xin nghỉ.

Tuy được công ty giữ lại, nhưng cuối cùng tôi vẫn quyết định ra đi. Đó cũng là một cơ hội tốt để tôi sắp xếp lại cuộc sống của mình, và đây cũng chính là lý do sau khoảng mười năm bôn ba, tôi lên đường trở về quê hương. 

Và chính tại nơi đó...

"Kyaa!”

"T-tôi xin lỗi."

Tôi đụng phải một nữ sinh trung học. Đúng ra là cô ấy đã va vào tôi, nhưng khi xem xét vị trí xã hội (thứ bậc) giữa một người đàn ông thất nghiệp và một nữ sinh trung học, Tôi quyết định nhún nhường.

"Tôi xin lỗi."

"Không, em mới là người có lỗi. D-do đã không tập trung…"

Một cặp mắt to tròn ngước lên nhìn tôi. Đó là một đôi mắt nâu trong trẻo đến mức có thể hút mọi ánh nhìn.

(Uhh...)

Cô bé này đẹp đến mức không một từ ngữ nào có thể miêu tả được vẻ đẹp.

Mái tóc dài màu nâu được buộc lại và vắt trên vai trái. Làn da thì trắng mịn cùng với đó là đôi môi màu hồng mềm mại... K-không được, dừng lại, dừng lại thôi. 

Nếu tiếp xúc quá mức với một nữ sinh lạ sẽ dẫn đến sự sụp đổ của một nền văn minh.

"Ano–"

“Vậy thì…. tôi đi trước nhé.”

 Tôi vội vã đi qua cổng soát vé và rời khỏi ga tàu.

*

Trái tim tôi không thể ngừng đập.

Đã bao lâu rồi ta? Lần cuối cùng tôi gặp anh ấy là ba ngày sau lễ tốt nghiệp của ảnh...

"Cũng đã mười năm rồi nhỉ?" 

Dường như anh ấy không nhận ra tôi. 

Trong khi đó, tôi có thể ngay lập tức nhận ra anh ấy. 

Miya khẽ thở dài khi trông hình bóng của Aritsuki đang dần lẩn khuất vào đám đông người qua lại.

Vẫn motip cũ, vẫn là công ty đen và về quê : ))